*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bảng danh binh thiên hạ, là bảng binh khí được đổi mới nhân tạo, phần trên được trưng bày binh khí xếp hạng, chủ yếu là đao và kiếm.
[1] Thuận lý thành chương: sự việc cứ thế mà diễn ra thuận lợiCác loại hình binh khí khác sẽ được đặt ở một bảng riêng để so sánh, đưa ra tư liệu tham khảo đáng tin cậy cho các lộ khí tu và luyện khí sư.
“Quỷ Thủ” và “Lạc Tinh” mà hiện tại Chu Vẫn đang sở hữu đều là trọng kiếm, cả hai vẫn luôn giữ vị trí xếp hạng ổn định ở hai mươi xuất đầu trên bảng danh binh thiên hạ.Chương 2: Đại hội luận kiếm (2)
Không lâu cách đây, Thu Thủy Kiếm Tông vừa đoạt được thanh binh khí nổi danh đương thời này, rồi sau đó thuận lý thành chương[1] mà trở thành khuyến thưởng cho quán quân của Đại hội luận kiếm.Bầu trời trên biển Vẫn Tinh quanh năm đều đắm chìm trong một màu tím ảm đạm, bên cạnh bờ biển, khắp nơi đều là từng hòn từng hòn nham thạch và đá sỏi nhô lên, vì thế mà một tòa lầu nhỏ kim sắc (màu vàng) ở giữa khoảng đất trống rộng lớn trở nên vô cùng nổi bật.Chương sau ➜
Chương sau ➜[1] Thuận lý thành chương: sự việc cứ thế mà diễn ra thuận lợiTrải qua một hồi nhạc đệm không đáng có này, thêm mấy ngày nữa, rốt cuộc hắn cũng đến được nơi mà mình muốn đến.
*Người đứng đầu năm nay là Chu Vẫn, sau khi hắn giành được giải quán quân, thanh Quỷ Thủ rất nhanh chóng được đưa đến tay. Giá trị của Quỷ Thủ bất phàm, ngay cả hộp đựng kiếm cũng được điêu dũa tinh tế, sáng bóng trơn nhẵn, cả hộp kiếm khi được cầm trong tay có trọng lượng nặng trịch.
Các loại hình binh khí khác sẽ được đặt ở một bảng riêng để so sánh, đưa ra tư liệu tham khảo đáng tin cậy cho các lộ khí tu và luyện khí sư.Thiên Nhai Hải Giác là nơi ở của đá Thiên Nhai.Ngày thứ hai sau khi lấy được Quỷ Thủ, Chu Vẫn liền mang theo nó xuống núi, rời Thu Thủy Kiếm Tông, một đường đi thẳng về hướng biển Vẫn Tinh ở phía Bắc.Chương 2: Đại hội luận kiếm (2)
Nơi mà Chu Vẫn muốn đến có tên gọi rất kì quái, tên là “Thiên Nhai Hải Giác[2]”, Thiên Nhai Hải Giác nằm tại bờ biển Vẫn Tinh ở cực bắc của giới Tu chân, đó là một chỗ cực kì hoang vắng, cực kì hẻo lánh, băng tuyết ngập trời, một ngọn cỏ cũng không có, chỉ có người chịu được cảm giác cô quạnh cùng cực mới có thể sống ở đó.
[2] Còn có nghĩa là “Chân trời góc biển”.Tác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân /Editor: Eby
[5] Thiên ân vạn tạ: cảm ơn ân huệ ngàn vạn lầnTốc độ đi đường của Chu Vẫn không hề chậm, lúc sắp đến nơi thì bị một đám cướp chặn đường.Trước cửa tòa lầu nhỏ kim sắc kia có treo một tấm biển, trên đó viết to bốn chữ “Thiên Nhai Hải Giác”, nghe đâu là bút tích của vị nào đó có năng lực không nhỏ trong giới Tu chân, kiểu chữ thiết họa ngân câu[6], ngập tràn khí thế mạnh mẽ.
Chương sau ➜Mà Chu Vẫn tới nơi này là muốn đổi lấy đáp án của một câu hỏi.
Nhóm cướp này tính tổng cộng hơn chục người là tu chân giả có tiếng, còn có vài tên yêu thú hung hãn, chuyên cướp bóc của những tu sĩ đơn độc trên con đường này. Tuy làm cướp, nhưng nhóm người này vẫn có chút nguyên tắc, chỉ lấy tiền, không lấy mạng. Huống hồ bọn họ rất thông minh, trước giờ luôn hành động theo tổ đội, đánh không lại thì quỳ xuống xin tha thứ gọi ông gọi bà, rồi lại dâng lên một ít tiền của. Bởi vậy, nhiều năm qua, tiểu đội này vẫn tồn tại an ổn giữa dòng đời xô ngã.
Nam tử cầm đầu có hình xăm con sói màu xanh lá, trên đôi vai vạm vỡ mang theo một thanh khảm đao[3] to lớn, hung ác đe dọa: “Nhanh chóng giao tiền bạc châu báu ra đây, ông đây sẽ tha cho ngươi con đường sống.”
Tốc độ đi đường của Chu Vẫn không hề chậm, lúc sắp đến nơi thì bị một đám cướp chặn đường.[3] Ảnh minh họa:
Chu Vẫn thật thà: “Ta không có tiền.” Trên đường đi lộ phí đã sử dụng gần hết.
“Vậy pháp khí? Kỳ trân dị bảo[4] thì sao? Không lẽ không có cái nào?” Tên cướp cười khẩy: “Người tìm đến đá Thiên Nhai để đổi tin tức thì trên người không thể không có báu vật.”
Lời vừa dứt, ánh sáng trắng như tuyết từ thanh kiếm lóe lên, trong tích tắc, quét qua toàn bộ mặt đất xung quanh, những tên cướp bị kiếm khí chém ngang phát ra tiếng kêu gào như lợn rú, thanh niên thu kiếm vào vỏ, những nam tử vạm vỡ nằm trên mặt đất đau đớn kêu lên.[4] Kỳ trân dị bảo là những vật ngàn năm có một, trân quý vô cùng
“Tại hạ không gì không biết” là câu cửa miệng của đá Thiên Nhai.Không lâu cách đây, Thu Thủy Kiếm Tông vừa đoạt được thanh binh khí nổi danh đương thời này, rồi sau đó thuận lý thành chương[1] mà trở thành khuyến thưởng cho quán quân của Đại hội luận kiếm.
“Biết điều thì mau giao ra đây, đừng để mấy ông đây phải ra tay.”
Tác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân /Editor: Eby“Ta chỉ có kiếm.” Thanh niên nói.
Lời vừa dứt, ánh sáng trắng như tuyết từ thanh kiếm lóe lên, trong tích tắc, quét qua toàn bộ mặt đất xung quanh, những tên cướp bị kiếm khí chém ngang phát ra tiếng kêu gào như lợn rú, thanh niên thu kiếm vào vỏ, những nam tử vạm vỡ nằm trên mặt đất đau đớn kêu lên.
Chu Vẫn nhìn tên cướp cầm đầu vác theo đao, nói: “Thêm vài chiêu?” Nhìn dáng vẻ của hắn, tựa hồ còn chưa thỏa mãn.
Ngày thứ hai sau khi lấy được Quỷ Thủ, Chu Vẫn liền mang theo nó xuống núi, rời Thu Thủy Kiếm Tông, một đường đi thẳng về hướng biển Vẫn Tinh ở phía Bắc.Cứ như vậy, Chu Vẫn suông sẻ mà lấy được lộ phí đường về, nhóm cướp vừa dâng tiền vừa xin tha, thiên ân vạn tạ[5], rốt cuộc mới tiễn tên ma đầu này đi được.Bảng danh binh thiên hạ, là bảng binh khí được đổi mới nhân tạo, phần trên được trưng bày binh khí xếp hạng, chủ yếu là đao và kiếm.
[5] Thiên ân vạn tạ: cảm ơn ân huệ ngàn vạn lần
Trải qua một hồi nhạc đệm không đáng có này, thêm mấy ngày nữa, rốt cuộc hắn cũng đến được nơi mà mình muốn đến.
*
Bầu trời trên biển Vẫn Tinh quanh năm đều đắm chìm trong một màu tím ảm đạm, bên cạnh bờ biển, khắp nơi đều là từng hòn từng hòn nham thạch và đá sỏi nhô lên, vì thế mà một tòa lầu nhỏ kim sắc (màu vàng) ở giữa khoảng đất trống rộng lớn trở nên vô cùng nổi bật.
Trước cửa tòa lầu nhỏ kim sắc kia có treo một tấm biển, trên đó viết to bốn chữ “Thiên Nhai Hải Giác”, nghe đâu là bút tích của vị nào đó có năng lực không nhỏ trong giới Tu chân, kiểu chữ thiết họa ngân câu[6], ngập tràn khí thế mạnh mẽ.
Cứ như vậy, Chu Vẫn suông sẻ mà lấy được lộ phí đường về, nhóm cướp vừa dâng tiền vừa xin tha, thiên ân vạn tạ[5], rốt cuộc mới tiễn tên ma đầu này đi được.[6] Thiết họa ngân câu – 铁画银钩 là một thành ngữ tiếng trung, phiên âm là tiě huà yín gōu, dùng để miêu tả bút pháp vừa mạnh mẽ vừa mềm mại, xuất phát từ [Dụng Bút Luận] (từ baidu)
Người đứng đầu năm nay là Chu Vẫn, sau khi hắn giành được giải quán quân, thanh Quỷ Thủ rất nhanh chóng được đưa đến tay. Giá trị của Quỷ Thủ bất phàm, ngay cả hộp đựng kiếm cũng được điêu dũa tinh tế, sáng bóng trơn nhẵn, cả hộp kiếm khi được cầm trong tay có trọng lượng nặng trịch.Thiên Nhai Hải Giác là nơi ở của đá Thiên Nhai.
Đá Thiên Nhai là một hòn đá thành tinh, hòn đá này trên thông thiên văn dưới tường địa lí, được ca ngợi là Bách Hiểu Sinh[7] của giới Tu chân, chỉ cần ngươi đặt ra câu hỏi, nó nhất định sẽ nói đáp án của câu hỏi đó cho ngươi.
[7] Một người hiểu biết nhiều trên võ lâm
Nam tử cầm đầu có hình xăm con sói màu xanh lá, trên đôi vai vạm vỡ mang theo một thanh khảm đao[3] to lớn, hung ác đe dọa: “Nhanh chóng giao tiền bạc châu báu ra đây, ông đây sẽ tha cho ngươi con đường sống.”Chỉ tiếc là, tuy rằng đá Thiên Nhai có được linh trí, nhưng không thể biến hình, vì thế nó để cho những con rối của mình dựng lên một tòa lầu nhỏ kim sắc làm nơi trú ngụ, như thế thì sẽ khỏi phải hứng chịu nổi khổ bị gió thổi bị nắng phơi.
“Tại hạ không gì không biết” là câu cửa miệng của đá Thiên Nhai.
Muốn đá Thiên Nhai mở miệng thì phải làm giao dịch với nó. Phí mở miệng của đá Thiên Nhai nếu ít thì là viên minh châu Đông Hải giá trị ngàn vàng. Câu hỏi càng khó trả lời thì vật phẩm mà nó muốn có giá trị càng cao.
Mà Chu Vẫn tới nơi này là muốn đổi lấy đáp án của một câu hỏi.
——