Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 582

Thấy Hách Liên Vô Tình hạ thấp mình xuống mức giá hai trăm năm tám vạn, Lý Trạch Vũ thật sự muốn ra tay tát lão già này một cái. Nhưng chút lý trí cuối cùng đã ngăn cản được sự bộc phát đó của hắn.

“Tôi nói giốn thôi, Thánh Vương đừng để trong lòng.”

Lý Trạch Vũ cười lấy lòng, đồng thời nghĩ chỉ cần đợi Long Thanh Phong dẫn người tới, điều đầu tiên hắn làm là đánh chết Hách Liên Vô Tình.

“Ừm”

Hách Liên Vô Tình tỏ vẻ “coi như cậu thông minh”, nói: “Bổn tọa không thể giao Trung Nhân cho cậu, thế này đi, bổn tọa tặng cô ta cho cậu!” Dứt lời, lão ta chỉ tay về phía Triệu Như Mộng.

“AI” Lý Trạch Vũ khế nhếch miệng, kinh ngạc tới nỗi sắp rớt căm. Đưa phụ nữ ư? Định dùng sắc đẹp để kiểm soát ông đây à?

Lý Trạch Vũ nhìn thoáng qua Triệu Như Mộng vẫn đang đứng sững sờ một chỗ, hắn không thể không thừa nhận rằng cô gái này quá xinh đẹp. Từ chối hay là không?


“Thánh Vương anh minh!” Yêu Cơ bất ngờ mở miệng nịnh hót một câu, nói: “Như Mộng cũng đã đến tuổi kết hôn rồi, mà phó Thánh Vương đây lại vừa khôi ngô lịch sự, thuộc hạ giơ hai tay tán thành hôn sự này!”

“Mẹ...” Khuôn mặt nhỏ của Triệu Như Mộng bỗng đỏ bừng, cô ta chỉ hận không tìm được cái lỗ để chui vào.

Xấu hổ quá!

“Nếu Tiểu Lý không phản đối thì cứ quyết định như vậy đi.” Hách Liên Vô Tình nghiêm túc hạ lệnh cho Yêu Cơ: “Tìm ngày lành để tổ chức hôn lễ cho hai người họ, nhớ là phải tổ chức long trọng chút, đừng có keo kiệt.”

“Thánh Vương yên tâm đi, một người là phó Thánh Vương của chúng ta, một người lại là con gái ruột thịt của thuộc hạ, chắc chắn không thể hà tiện được!” Yêu Cơ đồng tình.

“Thánh Vương!” Một vị khác đứng ra đề nghị: “Ngày mai chính là ngày đẹp nhất trong năm, sao không tổ chức hôn lễ cho phó Thánh Vương vào ngày mai luôn đi!”

Nghe thấy vậy, Lý Trạch Vũ sửng sốt, hắn vẫn nhớ rõ lúc rời khỏi Tử Ngục, chính đạo sĩ Vô Tình đã nói với hắn rằng ngày đó mới là ngày đẹp nhất trong năm nay. Vậy ai mới là người nói dối?

Hách Liên Vô Tình đưa ra kết luận: “Lâu rồi Thần cung chúng ta không có chuyện vui náo nhiệt, vậy quyết định tổ chức hôn lễ cho bọn họ vào ngày mai đi!”

Kết quả là... Lý Trạch Vũ và Triệu Như Mộng nhìn nhau, cả hai đều không ngờ rằng cuộc hôn nhân của mình lại được định đoạt một cách bừa bãi như vậy.

Trong suốt quá trình, những người đó hoàn toàn không hỏi hai người họ có đồng ý hay không.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Yêu Cơ cười tươi như hoa, vốn dĩ bà ta đã muốn ngồi chung thuyền với Lý Trạch Vũ, sau khi gả con gái cho hắn, mối quan hệ giữa hai bên sẽ càng trở nên thân thiết, không thể phá vỡ.

Bà ta càng nhìn càng thấy Lý Trạch Vũ vừa mắt.

“Mẹ!” Triệu Như Mộng há miệng thở dốc.

“Nghe mẹ, thằng nhãi đó là một bến đỗ tuyệt vời cho con!” Yêu Cơ khuyên nhủ.

Triệu Như Mộng lặng lẽ liếc Lý Trạch Vũ, khuôn mặt cô ta đỏ bừng, khẽ cau mày. Bởi vì cô ta nhớ lại chuyện Lý Trạch Vũ nhốt cô ta vào lồng sắt múa với hổ vào ngày hôm qua, khi đó cô ta còn nghĩ nếu có cơ hội nhất định sẽ báo thù, vậy mà giờ lại sắp phải gả cho người ta...

Ông trời thật biết cách chơi đùa cô tai

“Tiểu Lý, cậu đi theo bổn tọa!” Hách Liên Vô Tình vẫy tay, sau đó đi một mình vào trong lều trại.

Lý Trạch Vũ nghênh ngang đuổi theo, khi đi ngang qua người Tả Trung Nhân, hắn cố tình dừng bước rồi nhìn ông ta bằng ánh mắt đầy ẩn ý.


Tả Trung Nhân hiểu chắc chắn Lý Trạch Vũ sẽ không từ bỏ ý đồ, ông ta sợ tới mức tim đập nhanh, mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đầu chảy xuống trán.

Trong lều trại.

Hách Liên Vô Tình thản nhiên ngồi trên ghế thái sư, lão ta cũng không thèm mời Lý Trạch Vũ ngồi xuống.

Không sao! Ông không mời tôi ngồi, chẳng lẽ tôi không tự ngồi được?

Lý đại đương gia không hề khách sáo, hồn nhiên coi nơi này như nhà của mình, tuỳ ý ngồi bên cạnh Hách Liên Vô Tình, bắt chéo chân, đồng thời ngậm một điếu thuốc trong miệng.

Rít... Ha...

“Lão Hách, có gì không thể nói trước mặt mọi người mà phải lén lút thế này...”

Bình Luận (0)
Comment