Sự Trở Về Của Tiểu Thư

Chương 4

- Cô cũng biết, không có gì gọi là miễn phí đúng chứ? Cái gì cũng có cái giá của nó cả, tôi biết cô không còn nhà để về. Cô ở lại đây đương nhiên là không sao, nhưng tôi có một điều kiện dành cho cô. _Ông ta nhếch miệng lên một cách rợn người và tất nhiên dù có tinh mắt đến đâu cô cũng không thể nhìn được.

- Đi....điều kiện gì ạ? _ Lần đầu tiên trong đời Lâm Nhược Băng nói lắp trước mặt người lạ, điều này khiến cô rất bất ngờ.

- Cô biết tổ chức phi chính phủ, đứng đầu thế giới ngầm -"Killer" chứ?

- Ừm.....tôi có nghe loáng thoáng ba nói về tổ chức này. Chính xác là một tổ đội với hàng loạt sát thủ chuyên nghiệp, giết người không gớm tay nhưng không để lại bất kỳ dấu tích gì khiến cảnh sát đau đầu. Họ giết người hình như là theo mệnh lệnh của ông trùm đứng đầu và các nạn nhân đều là các chính trị gia hoặc nhà kinh doanh hay làm những vụ việc phi pháp, nhưng điều tôi thấy kì lạ là tại sao vụ giết người gần đây nhất của tổ chức lại nhắm vào Saly - nữ ca sĩ có lượt fan hâm mộ đông đảo nhất Đài Loan với giọng ca trong vắt và cao vút cùng nhan sắc xinh đẹp lay động người khác? Ủa mà ông hỏi làm cái gì? _ Sau khi thuyết minh một đoạn văn dài cô chốt lại một câu nói rất " súc tích "

- Hahaha ta không ngờ một con tiểu thư như cô cũng hiểu biết khá nhiều đấy. Khá khá lắm! Đương nhiên điều kiện của ta liên quan đến tổ chức " Killer ".

Cái gì cơ?

Có liên quan đến tổ chức sát thủ hàng đầu thế giới ư?

Trời ơi, làm sao đây? Làm sao đây?

Không lẽ họ muốn dùng mình làm bia để cho bọn chúng luyện tập?

Ô mai gốt mình còn trẻ lắm a!

Mình không muốn chết sớm đâu a!

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.

- Ông cứ nói tiếp đi_ Bên ngoài bình tĩnh thế thôi chứ thật ra Lâm Nhược Băng sợ tới mức sắp.... ra quần rồi.

- Tôi là một trong những sát thủ của tổ chức, ông trùm vừa ra lệnh bảo rằng cô phải gia nhập. Đương nhiên cô có thể từ chối nhưng cô biết thế lực của tổ chức rồi đấy tôi không đảm bảo cô bình yên vô sự đâu.

- " Trước sau gì mình cũng không có nhà để đi, làm sát thủ hay làm ma đói khổ hơn nhỉ? Nhưng nếu gia nhập có lẽ mãi mãi không bao giờ rút ra được, mình phải làm sao đây? " Lâm Nhược Băng nghĩ thầm.

- Được, tôi đồng ý với điều kiện của ông. _ Cô không ngờ đời mình lại thê thảm đến như vậy, phải gia nhập tổ chức hay đúng hơn là băng đảng giết người như cơm bữa.

- Vậy cô về phòng đi, cuối tuần này sẽ có một khởi đầu mới cho cô đấy.

- Ừ. Tôi biết rồi.

Khoan đã, Lâm Nhược Băng vừa nghĩ ra một ý tưởng rất hay nha!

Chẳng phải đây là một cơ hội tốt để ông trời ban ơn cho cô sao?

Chẳng phải điều cô đang cần là mạnh mẽ hơn và trưởng thành hơn sao?

Chẳng phải cô đang ấp ủ kế hoạch trả thù mà vẫn chưa thực hiện được sao?

Làm sát thủ thì đã sao?

Có đau khổ bằng cha mẹ và gia gia khi bị những người kinh tởm đó giết hại không?

Chết cũng được, sống cũng được.

Nhưng cô thề trước khi chết phải trả mối huyết hại thâm thù này.

Dù sao mạng của cô là do cha mẹ cô ban cho, bây giờ họ vì cô mà chết thì Lâm Nhược Băng cô có đáng sống trên cõi đời này không?

Lâm Nhược Băng sẽ làm cho những người làm hại cha mẹ cô chết không được mà sống cũng không yên.

Lâm Nhược Băng sẽ làm cho những người làm hại cha mẹ cô bị người đời sỉ vả, mãi mãi không ngóc đầu dậy được.

Những con người kinh tởm đó, những con người đáng chết đó, cô không để họ được sống yên ổn đâu.

Hoá ra không phải ông trời bịt lối đi của cô.

Mà là mở ra cho cô một lối đi khác.

Gian nan hơn rất nhiều.

-----------------------------------------------------

Cách làm cho bản thân trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn chỉ có một:

Vượt qua thử thách mà ông trời dành cho chính bản thân mình.

Thử thách nào mà chẳng có khó khăn?

Thử thách nào mà chẳng có nguy hiểm?

Thử thách nào mà chẳng có vất vả?

Nhưng tất cả những điều đó sẽ làm nên một con người mới - một con người không bao giờ lùi bước trước hiểm nguy, băng lãnh và mạnh mẽ hơn trước gấp mấy lần.

Lâm Nhược Băng sẽ từng bước từng bước giẫm đạp lên những ai cười nhạo cô, sỉ nhục cô, làm hại đến gia đình và bản thân cô.

Đối với cô, đây mới chỉ là khởi đầu.

Và cô....sẽ vượt qua những thử thách đó.
Bình Luận (0)
Comment