Sủng Đa (Sủng Cha)

Chương 177

Một khi đã yêu thích rồi, thì sẽ vì thế phát sinh rất nhiều sự thay đổi, có chút biến hóa, ngay cả chính bản thân mình cũng hoàn toàn không có phát hiện ra. Nhưng chính là, lại chỉ vì một người duy nhất, thật sự trở nên càng thêm không giống bản thân vốn có…

Thứ tình cảm tình này vốn chính là như vậy, không có người nào có thể giữ được lý trí của mình.

Từ khi nào thì Mộc Nhai đã vì y mà lo lắng đến vậy. Ở trong mắt hắn, cái chết chỉ là biểu thị cho loại người không có năng lực tự bảo hộ bản thân mình, theo lý lẽ thường tình ở giữa sự tàn khốc của thế gian này, hậu quả cuối cùng chính là kẻ yếu luôn chết dưới tay kẻ mạnh.

Đã có biết bao nhiêu vong hồn vô tội đã chết ở trong tay của Mộc Nhai, ngay cả chính hắn cũng hoàn toàn không nhớ rõ nữa, vì quyền lực, vì muốn đạt tới mục đích, giết chết vài người, thì được tính là cái gì đâu…

Nhưng mà, ở trong nháy mắt vừa rồi, kẻ thật sự chết đi, mới là Mộc Nhai.

Hắn thay đổi, đã bị nam nhân này ảnh hưởng mà triệt để hoàn toàn thay đổi.

Thứ tình cảm này, một khi đã bị dính vào người, sẽ khiến cho bị nói là người luôn sợ đầu sợ đuôi, cũng sẽ trở thành nhược điểm lớn nhất, muốn trở thành kẻ lắm đại sự, không nên bị ràng buộc bởi vì tư tình nữ nhi tầm thường. Mộc Nhai vốn đã sớm biết. Nhưng mà, ngày ấy khi chân tướng to lớn này vừa bị vạch trần, nhìn thấy bộ dáng của nam nhân như vậy, hắn liền không quản nổi bản thân nữa…

Có có cảm giác nói lên rằng, bất kì cái gì hắn cũng đều không cần, bằng bất cứ giá nào, thì y cũng sẽ phải là của hắn…

Liền tính bị sa ngã, hắn cũng biết rất rõ, sẽ dẫn đến hậu quả vạn kiếp bất phục, thì phải làm sao đây….

Dáng người của nam nhân rất đẹp, làn da lại mềm mại đàn hồi tràn ngập linh hoạt, bàn tay vuốt ve tiếp đến mức không muốn rời đi, lại không quá khô cứng, cũng không giống như cảm giác có ở trên người của nữ nhân lại mềm đến chảy nước, mặc kệ sờ soạng vuốt ve bao nhiêu lần đi nữa, cũng sẽ không chán ghét, cũng không muốn phải buông tay…

Nay lại khác trước, vốn là đang có tình cảm, không hề là do nhu cầu sinh lí đơn thuần của thân thể nữa, mà còn có tinh thần cũng được thỏa mãn, cho nên Mộc Nhai muốn chìm đắm càng ngày càng sâu hơn so với ngày trước rất nhiều, cũng càng thêm kích động…

Đã qua một thời gian rất lâu, thân thể vẫn chưa được phát tiết qua lần nào, như là mảnh đất khô cằn. Nay, lại có được nắng hạn gặp mưa rào. Chỉ là môi chạm môi tạo ra vài nụ hôn kịch liệt nóng bỏng triền miên, bàn tay vuốt ve làm ra vài động tác nồng nhiệt nóng bỏng mà đã khiến cho hai người họ hoàn toàn bị đốt cháy đến nóng bỏng. Mặc kệ là thân thể, hay là tinh thần, đều đang ở trong trạng thái vô cùng phấn khích kích động không thôi…

Siết chặt vòng bụng lại, ngọn nguồn nguyên thủy của thân thể đang tỏa nhiệt ươn ướt đã sưng lên không theo chịu nổi, bị ép giữa hai thân thể đè lên nhau. Hai nam căn ma sát ở trên thân thể lẫn nhau. Xúc cảm vốn mang lại khác nhau, vừa chạm vào làn da  mền mịn, ấm áp, lại ẩm ướt bởi mồ hôi, liền lưu lại một vệt chất lỏng dính dấp khó nói, còn có hiệu ứng ánh lên lớp nước bóng loáng đánh mạnh vào thị giác khiến người nhìn càng thêm điên cuồng …

Ngực của nam nhân vô cùng mẫn cảm. Mộc Nhai chưa từng thấy qua có nam nhân nào lại giống như y vậy, nhất thời đùa bỡn nơi đó một chút, y liền nhịn không được, còn có thể phát ra âm thanh khó nhịn…

Y không để Mộc Nhai sờ vào. Y lần lượt đều đánh rớt cái tay xấu xa của hắn vừa bắt lấy nơi đó. Nếu không cho dùng tay để sờ, thì Mộc Nhai liền nghe lời buông tay ra, đổi thành dùng miệng ngậm vào…

Hoàn toàn ngậm toàn bộ vào miệng, đầu nhũ đã bị ngón tay trêu đùa làm cho sưng đỏ cương cứng đứng lên nổi cộm ra bên ngoài, giờ lại đang bị đầu lưỡi ẩm nóng linh hoạt liếm láp. Nụ hoa tròn tròn nho nhỏ đó ở trong khoang miệng của Mộc Nhai đã bị hắn triệt để đùa bỡn một trận, lại hút vào rồi lại nhây cắn, có đôi khi, còn giống trẻ sơ sinh, dùng sức mút lấy, phảng phất có thể từ ở bên trong đó mút ra sữa vậy…

Phát ra tiếng vang ‘chậc chậc’, khiến cho nam nhân cảm nhận được thân thể cùng tinh thần đều song song bị giáp công nặng nề.

Xấu hổ, lại càng thêm mẫn cảm.

Ở một bên còn lại, Mộc Nhai lại không có buông tha, hung hăng nhéo lấy, xoa nắn. Nam nhân bị hắn làm cho, đến đầu ngón chân cũng đều đã cuộn tròn lên, tay cũng không chịu được khống chế mà bắt lấy tóc của Mộc Nhai lôi kéo…

Y chịu không nổi cái cảm giác kịch liệt này.

Trong cổ họng ẩn ẩn phát ra cùng loại âm thanh rên rỉ, âm thanh có vẻ nhẫn nại vô cùng hưởng thụ. Đây là âm thanh mà Mộc Nhai thích nghe nhất này. Mỗi lần vừa nghe thấy, lại khiến cho hắn càng thêm hung mãnh, cảm giác của thân thể lại càng đốt cháy cường liệt hơn rất nhiều…

Cái miệng vẫn hạ xuống mà cắn lấy mỗi tấc da thịt càng tăng theo cường độ hơn vừa nãy. Đồng thời vươn tay mà sờ soạng tìm kiếm ở trong đống vải vụn kia mang ra một chiếc bình thuốc mỡ trị thương tùy thân luôn mang bên người, ở trong nháy mắt liền mở nắp ra, hoàn toàn lật cả thân người nam nhân lại đây…

Thật muốn, liền lập tức cứ như vậy mà đi vào bên trong.

Hai mắt của Mộc Nhai trở thành màu đỏ tươi.

Đường cong duyên dáng ở trên lưng của nam nhân lưng, chỉ là nhìn thôi, cũng liền có câu dẫn người khác phải phạm tội. Bàn tay của Mộc Nhai, từ cổ men theo xương sống của nam nhân mà trượt dần xuống, trực tiếp chạm vao hai cánh mông, trong lúc đó, ở bóng tối mơ hồ phủ xuống, chỗ tốt đẹp ở giữa đó đang như ẩn như hiện, chỉ cần nhẹ nhàng tách hai cánh mông ra, liền sẽ để lộ ra khiến cho người ta dễ dàng nhìn thấy, một nơi mà mang lại tư vị vô cùng tiêu hồn duy nhất chỉ có một ở trên thế gian…

Chiếc bình nhỏ chứa thuốc mỡ kia, Mộc Nhai cơ bản hoàn toàn là đào đi ra. Hắn chia  dược kia làm thành hai phần. Một bàn tay từ giữa hai chân thân tiến vào, cầm lấy nam căn đang hưng phấn của y, còn phần còn lại kia, liền thoa ở trên giữa hai cánh mông…

Nam nhân là đang quỳ, trước mặt y chính là vách tường. Nửa người trên của tựa vào trên mặt tường, cánh tay lại chống đỡ thân thể để ở trên đỉnh đầu. Cánh tay của Mộc Nhai đang ở giữa hai chân y. Mặc dù tư thế rất khó nhìn, y cũng không có cách nào mà khép hai chân lại, chỉ có thể tùy ý để cánh tay kia, di chuyển ma sát từ trên xuống dưới. Làn da vô cùng non mịn ở trên phần đùi trung bị in lên rất nhiều dấu ngón tay, dục vọng của bản thân y, cũng bị người nọ nắm ở trong tay…

Dưới tác dụng của thuốc mỡ, nơi đó giống như cá gặp nước liền vô cùng dễ dàng di chuyển, nam căn ở trong tay Mộc Nhai, dù có bướng bỉnh đến đâu nhưng cũng không có cách nào thoát ra khỏi lòng bàn tay khống của hắn được…

Vuốt ve với bề mặt lớn như vậy, toàn bộ lòng bàn tay đều thực trơn trượt, mặc dù là có dùng sức niết đỉnh quy đầu của y đi nữa, y cũng sẽ không bị đau, chỉ biết là không hề giống như vui thích bình thường mà thôi……

Đau, lại kích thích đến nóng bỏng.

Thân thể của nam nhân run rẩy, hắn vuốt ve sờ soạng như vậy, khiến y thực thoải mái.

Mộc Nhai ngồi ở một bên sườn thân thể của y, tầm nhìn từ góc độ này, hắn nhìn càng thêm rõ ràng, bao gồm cả biểu tình của nam nhân…

Mặt nhăn nhó, lại hưởng thụ.

Thuốc mỡ chảy ra, dễ dàng len lỏi kéo dài một đường theo khe ở giữa mông, nhiễu xuống tiến vào nơi điểm ở giữa đang mấp máy này. Mộc Nhai cố ý tạm dừng một chút, tiếp theo, một ngón tay gấp khúc, lập tức tiến vào bên trong ấm nóng mềm mại của….

Nơi đó vẫn luôn mấp máy, khi ngón tay vừa vào liền đã co rút hút lấy.

Nghĩ đến cảm giác khi đem bản thân hoàn toàn đưa vào kết hợp lại ở đây, Mộc Nhai hưng phấn đến mức quả thật chỉ muốn trực tiếp liền đi vào…

Tiến vào thật sâu, lại ở trong thân thể y mà dừng lại. Một thân ngón tay đối với nam nhân mà nói, chịu đựng cũng không đến nỗi vất vả. Chỉ là Mộc Nhai ngừng một lúc, liền bắt đầu ở nơi sâu nhất mở ra trạng thái xoay tròn một vòng ở bên trong, giống như một chiếc compa đang vẽ vòng tròn vậy, khiến cho thân thể y, từ tận cùng bên trong mà bắt đầu, mở ra từng chút một…

Thân thể sớm đã quen thuộc với loại chuyện này, ở dưới sự khuếch trương của Mộc Nhai, từ miệng nhỏ để đi vào đến bên trong đều tiếp tục mềm xuống. Mộc Nhai thực vừa lòng với phản ứng thân thể của nam nhân. Rất nhanh liền trực tiếp lại nhét vào hai tuần ngón tay. Trên tay hắn đều được dính tràn đầy một tầng thuốc mỡ, thực trơn trượt, nam nhân vừa được chuẩn bị rất tốt, trực tiếp đi vào, tuyệt sẽ không khó chịu, chính là thực trướng mà thôi…

Tràn đầy, giống như bụng hoàn toàn bị nghẽn lại vậy.

Phía trước được yêu thương, bảo bối ở mặt sau cảm cũng vô cùng cường liệt. Ngón tay của Mộc Nhai rất dài, có mấy lần, hắn trực tiếp đụng phải vào chỗ tận cùng ở bên trong là nơi không thể đùa giỡn được. Vừa chạm đến đó, Ly Hận Thiên cảm thấy hai chân y liền mềm xuống, toàn bộ thân thể liên quan cũng đều mềm theo….

Sắp chịu không nổi nữa rồi.

Nhưng mà, Mộc Nhai cũng không chỉ dừng lại ở giới hạn cuối này.

Hắn không giống như ngày trước, chỉ là đang khuếch trương, ba thân ngón tay song song tiến vào, bới móc nơi đó, giống như là phải gỡ nó ra khỏi chỗ đó vậy. Thân thể vẫn dao động thuận theo nơi đang bị tác động ở dưới thân. Tuy rằng không đau, nhưng là cảm giác kia vô cùng xấu hổ…

Nơi đó bị lôi kéo ra, bị mở ra,để tình trạng ở bên trong hoàn toàn bày ra ngoài, không khí băng lãnh liền thổi vào, len lỏi vào tận  nội tạng bên trong của y đều ẩn ẩn phát lạnh. Rốt cuộc nam nhân không chịu nổi nữa, xoay người định né tránh, nhưng mà Mộc Nhai lại trước y một bước…

Hắn tiến về phía trước kề sát lại, mặt dán ở trên cánh mông của nam nhân, bàn tay kia cũng theo dựng thẳng xuống phía dưới. Hắn càng thêm dùng sức moi móc lấy, vẫn là ba thân ngón tay  không chỉ có một, lại tiến vô cùng sâu, đồng thời, tiếp tục liếm lên trên cánh mông của nam nhân…

Tầm mắt của hắn chỉ cần liếc xéo xuống một cái xuống phía dưới, có thể nhìn thấy vật tượng trưng cho nam tính của giống đực trên người nam nhân, theo động tác mà động tác của hắn, mà hai viên tròn hình cầu kia co rút lại từng đợt từng đợt. Một này này tuyệt đối là một loại hình ảnh kích tình nóng bỏng, vô cùng hương diễm.

Thân thể của nam nhân lập tức trở nên mềm nhũn, đến khắp nơi ở trên thân thể cũng đều như vậy.

Lúc trước, ở cùng với Ly Lạc, mỗi lần khi Ly Lạc đi vào, thì Ly Hận Thiên đều sẽ bị thương, cũng không chịu nổi cái loại trình độ khuếch trương này, nhưng mà bây giờ, bộ dáng của y thoạt nhìn thực hưởng thụ…

Mộc Nhai híp mắt nhìn y, nam nhân này giống như là, thực thích bị đối xử thô bạo một chút…

Tuy rằng ngoài miệng nói rằng, không cần, không thích, không nghĩ như vậy. Nhưng mà khi bị hắn tiếp tục đối xử thô lỗ, thân thể của nam nhân, sẽ bị kích thích đến không ra bộ dáng gì nữa, lại mẫn cảm hơn không ít. Vừa vặn đến vậy, cái loại cảm giác thật dịu dàng nâng niu cẩn thận, trái lại Mộc Nhai lại không cảm thấy thú vị, như vậy mới phóng túng, lại càng thêm hưởng thụ…

Hai người cũng đều cùng là người như vậy.

Hắn thích nhất lạ cái loại hoan ái kịch liệt kích tình nóng bỏng.

Mộc Nhai vô cùng hưng phấn, nơi đó đã căng cứng giương cao lên, cảm giác nam nhân đã được chuẩn bị rất tốt rồi. Ngay khi y đang lắc đầu cầu xin tha, thì Mộc Nhai đã từ phía sau giữ vững thân thể y lại, bàn tay ướt át trơn trượt đè lên bàn tay mà nam nhân đặt ở trên đỉnh đầu, mười ngón giao nhau, hắn nắm chặt y, tiếp theo nam căn của hắn liền trực tiếp tiến vào nơi đang không ngừng co rút của nam nhân…

Lập tức, lấp đầy vào bên trong y.

Ly Hận Thiên vẫn đang quỳ, trong nháy mắt Mộc Nhai tiến vào, nam nhân theo bản năng muốn trốn tránh. Nhưng mà thân thể của Mộc Nhai đè nặng lên y, tay đã bị nắm, nửa thân dưới đang ở dưới sự va chạm của Mộc Nhai, lay động thuận theo mà nâng mông lên đón ý nói hùa, nhưng mà eo lại bị đè xuống rất thấp. Cái tư thế này hình thành ra một đường cong, đầu và nửa người dưới giương cao, nhưng mà eo lại cong xuống dưới mặt đất…

Toàn bộ vòng eo của y đều hoàn toàn bị bẻ cong, động tác này thực vất vả, lại nhìn rất đẹp mắt…

Đối với Mộc Nhai mà nói, là một loại thị giác được hưởng thụ.

Hắn không cần đỡ y. Nam nhân cũng có thể phối hợp bày ra tư thế này. Đây gọi là thân thể phù hợp. Mặc dù nam nhân không muốn, nhưng lại sẽ hành động đáp lại hắn cũng sẽ khiến cho Mộc Nhai thích nhất…

Mặt dán ở trên tường, thở ra hơi thở nóng bỏng, cơ hồ như là đem mặt tường bóng loáng phủ lên một lớp sương trắng, Ly Hận Thiên thống khổ cau mày, nhưng trên mặt còn có hưng phấn khó nén, không có mở miệng kêu ra âm thanh cao vút, cũng không có tiếng thét chói tai ầm ĩ. Âm thanh phát ra từ yết hầu của nam nhân vẫn rất thấp, rất nhẹ. Nếu không phải bị chạm vào chỗ y chịu không nổi, thì phần lớn trong lúc này đều chỉ là hô hấp dồn dập mà thôi. Chính bởi vì là âm thanh rên rỉ ẩn nhẫn loanh thoáng, trái lại sẽ làm kẻ vừa nghe xong càng thêm hưng phấn, muốn càng làm ra nhiều kích tình nóng bỏng hơn nữa, để khiến y lại càng phát ra nhiều thêm một chút âm thanh…

Nhưng mà, có đôi khi, cũng sẽ có mang theo âm điệu khóc nức nở, rất êm tai. Mỗi khi đến lúc này, đều là y đang cầu xin tha. Nhưng y càng dùng cái loại ngữ khí này cầu xin Mộc Nhai buông tha y. Mộc Nhai càng ra sức làm. Sẽ hông chỉ riêng gì hắn, mà tất cả mọi người trong tình trạng này đều sẽ làm như thế…

Ly Hận Thiên mang theo tâm tình tuyệt vọng lại dùng cái loại phương thức yêu nghiệt như vậy mà cầu xin tha cho y, sẽ có người buông tha y thì mới là kỳ quái. Bộ dáng y bày ra như vậy, trái lại càng giống như đang muốn cầu xin đối phương càng làm nhiều hơn, mãnh liệt xung động kích thích nhiều hơn nữa…

Thân thể kịch liệt va chạm. Làm ở tư thế này qua được một lát, Mộc Nhai thẳng lưng đứng lên. Toàn bộ thân thể của nam nhân hoàn toàn mền nhũn xuống. Hắn buông tay ra. Thân thể của Ly Hận Thiên liền trực tiếp trượt xuống. Mộc Nhai không có dìu lấy y, trái lại vươn bàn tay chống đỡ ở trên vách tường. Thân thể hắn liền nghiêng về phía trước, chân cũng nâng cao lên dang ra hai bên, từ góc độ này, khiến eo hắn cơ hồ như là song song với eo của nam nhân. Giữ tư thế như vậy, dùng sức mà đâm từ trên xuống phía dưới, tiến vào, liền càng nhiều, lại càng sâu…

Ly Hận Thiên đang quỳ hình chữ bát. Y muốn tách ra khỏi sự tấn công của Mộc Nhai, nhưng mà nam căn kia vẫn luôn luôn sâu tận cùng ở bên trong y, kề sát vách thịt. Y căn bản không nhúc nhích tách ra được, cứ cố ý phản kháng, chỉ biết càng mang đến thống khổ. Cho nên mặc dù là toàn bộ thân thể đều đè xuống, nửa người dưới, lại vẫn luôn nâng lên, trái lại càng nâng càng cao…

Âm thanh hô hấp ồ ồ hỗn loạn của hai nam nhân cùng với tiếng thân thể va chạm, vang vọng ở trong không gian to lớn của phòng tu luyện. Nam nhân vốn là loài động vật cảm quan, vô luận là thị giác, hay là thính giác, đều sẽ là khởi nguồn khiến cho bọn họ phấn khích. Thân thể bị mở rộng đến trình độ lớn nhất,  nơi mẫn cảm kia vẫn đang lần lượt bị ma sát, va chạm…

Chìm đắm trong cơn hoan lạc điên cuồng, giống như dã thú, mà hoàn toàn không để ý đến bất cứ gì nữa, chỉ muốn phát tiết nguyên vẹn ra cái gọi là dục vọng nguyên thủy nhất. Ở trong giờ khắc này, trong đầu cái gì cũng hoàn toàn không có, chỉ có hai thân thể kết hợp thích thú đến hoàn mỹ…

Mộc Nhai không có vuốt ve mơn trớn thân thể của y, chính là chỉ hung hăng muốn làm mà thôi. Nam nhân thoáng tách hai chân ra, vật tượng trưng cho nam tính ở giữa đã cao cao đứng thẳng, toàn bộ màu sắc đã thành xanh tím, bề mặt nổi cộm lên gân xanh lộ rõ ra, theo luật động kịch liệt mà lay động theo, thỉnh thoảng ở trên đỉnh của nó còn kéo ra một sợi chất lỏng trắng đục dính dấp…

Rơi xuống văng khắp nơi.

Nhìn thấy nam nhân rất nhanh đã đến cực hạn, Mộc Nhai cố ý không vuốt ve mơn trớn thân thể y, cũng không cho y bất cứ sự kích thích bên ngoài nào. Hắn chỉ là thẳng tắp sống lưng càng thêm ra sức luật động, ở dưới động tác ra vào gần như điên cuồng của hắn, mỗi một lần hạ xuống đều là toàn bộ hoàn toàn tiến vào, tận cùng bên trong, đâm vào nơi sâu nhất, người ở dưới thân hắn nức nở một tiếng. Thân thể kia dưới luật động kịch liệt liên tục luân phiên, lần nữa hắn vào tiến vào nơi đó, vạch thịt nóng ướt ở bên trong đột ngột nhất thời co rút mạnh mẽ, khiến cho Mộc Nhai thiếu chút nữa, liền nộp vũ khí đầu hàng mất rồi.

Sau đó ở trên mặt đất, liền lưu lại một vệt dài chất lỏng dính dấp trắng đục…
Bình Luận (0)
Comment