- Cái này... Vì sao đột nhiên ngươi hỏi việc này.
Trầm Thu khó hiểu hỏi.
- Xin nói rõ ngọn nguồn cho ta biết.
Sở Mộ chăm chú nói ra.
Trầm Thu có chút chần chờ, nhưng mà thấy bộ dáng của Sở Mộ nếu không biết rõ chân tướng thì không tiến lên, lập tức dùng tinh thần chi âm nói:
- Xác thực, nhưng mà mệnh lệnh này không phải là Yểm Ma Cung chúng ta hạ đạt, mà là Yểm Ma lão tổ.
- Quả nhiên chính là lão già nửa sống nửa chết kia.
Sở Mộ sắc mặt trở nên âm trầm.
Hiện tại Sở Mộ cũng hiểu vì cái gì mà Bạch Ma Quỷ lại có cảm giác cừu thị đồng tộc của mình sâu đậm như thế, bởi vì lúc trước muốn bóp chết Bạch Ma Quỷ chính là Yểm Ma lão tổ này!
Ma Đế Bạch Ngữ có Bạch Yểm Ma là hậu đại của Yểm Ma lão tổ, mà Bạch Ma Quỷ lại là hậu đại Bạch Yểm Ma của Bạch Ngữ, trên thực tế ma tính của Bạch Ngữ và Bạch Ma Quỷ là huyết thông trực hệ của Yểm Ma lão tổ.
- Kỳ thật năm đó tuổi thọ của Yểm Ma lão tổ đã buông xuống, vì có thể kéo dài tuổi thọ nó thôn phệ rất nhiều Bạch Yểm Ma hậu đại có huyết thống trực hệ, lúc này mới sống lâu hơn hai mươi năm.
Trầm Thu trầm thấp bổ sung một câu.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ xem như hiểu cái gọi là xử tử chỉ sợ toàn bộ đều là cái cớ, mục đích chính thức chính là làm cho lão già này sống lâu hơn mà thôi. Dùng các Bạch Yểm Ma có huyết mạch trực tiếp và tánh mạng với tư cách là linh vật kéo dài tính mạng, đây chính là phương thức sinh tồn tàn nhẫn cỡ nào.
- Loại phương thức này tiếp tục trăm năm qua, vốn lão tổ chỉ cần thôn phệ đồng tộc là có thể kéo dài tính mạng, thế nhưng mà chẳng biết tại sao lần trước trực tiếp thôn phệ linh hồn hoàng hậu thì nó lưu lại Bạch Yểm Ma của hoàng hậu, nhưng bởi vậy nó cũng kéo dài gần hai mươi năm, thời gian của mỗi lần là năm năm.
Trầm Thu đem bí mật chỉ có nguyên lão của Yểm Ma Cung mới biết nói cho Sở Mộ.
Trong nội tâm Sở Mộ trầm xuống, thấp giọng nói:
- Nói như vậy Yểm Ma Cung các ngươi kỳ thật phụng dưỡng một đám Bạch Yểm Ma có quan hệ huyêt thống với Yểm Ma lão tổ, chuyên môn vào mỗi năm năm biến thành thức ăn dâng cho nó.
- Hai mươi năm trước là cái dạng này...
Trầm Thu nói ra.
Dùng hậu đại kéo dài tính mạng ngắn ngủi của mình, cuối cùng đây là chuyện ích kỷ cỡ nào, lãnh huyết tới cỡ nào mới có thể làm ra loại chuyện tàn nhẫn như thế!
Giờ khắc này trong nội tâm Sở Mộ càng dâng lên tức giận không hiểu!
Có rất nhiều tính mạng làm cho Sở Mộ kính sợ, như Thiên Thương Thanh Chập Long, nó sinh tồn là vì kéo dài tính mạng cho hậu đại, cho dù trí nhớ bị gạt bỏ vô số lần, nhưng nó vẫn không bao giờ quên bản năng khiến người ta kính nể!
Mặc Dã nhất tộc, chúng vứt bỏ hậu đại của mình thực sự không phải là vô tình lãnh huyết, mục đích chính là tuyển ra cường giả tự nhiên, khiến chúng nó trải qua tôi luyện tàn khốc nhất, cuối cùng nhất sẽ làm cho cả chủng tộc trở nên cường đại hơn!
Phược Phong Linh nhất tộc lúc ban đầu Sở Mộ nhìn thấy Tần Thì Hậu, Tần Trữ Nguyện bị Sở Mộ thu vào trong không gian hồn sủng cũng phải bảo vệ Phược Phong Linh còn nhỏ, đem nó trở lại trong bộ lạc, thời điểm nhìn thấy cả bộ lạc diệt vong thì Sở Mộ có thể từ trong mắt của nó lệ nóng doanh tròng, Sở Mộ hiểu được trong nội tâm Tần Thì Hậu đồng tộc, đồng bạn là đáng ngưỡng mộ cỡ nào.
Chúng nguyện ý giao phó tính mạng bảo hộ đồng tộc và hậu đại của mình, nhưng mà Yểm Ma lão tổ lại giống như Hấp Huyết Quỷ, vì ham muốn chút tuổi thọ vô dụng nên biến tất cả hậu đại làm tế phẩm của mình, trong mắt của lão quỷ này thì hậu đại chẳng khác gì một đám súc vật cung cấp sinh mệnh cho nó?
Trong trời gian trăm năm tất cả thân nhân của Bạch Ma Quỷ, hoặc là nói cả gia tộc của nó trong trăm năm qua đều nằm trong bụng của lão quỷ này, được ăn không còn thừa xương. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
...
- Sở Phương Trần, không nên lãng phí thời gian, chẳng lẽ ngươi muốn lại chọc giận Yểm Ma lão tổ sao?
Âm thanh lão ẩn sĩ điềm tĩnh vang lên bên tai Sở Mộ.
- Nhanh đi lên tiếp thu truyền thừa.
Khương Ma Đế cũng thúc dục.
Trầm Thu nhìn qua Sở Mộ, nói cho hắn biết những lời kia xong thì Trầm Thu phát hiện sắc mặt Sở Phương Trần trở nên vô cùng âm trầm, thậm chí có một loại oán khí vô cùng to lớn đang tản mát ra chung quanh!
Sở Mộ vẫn không tiến lên thêm bước nào nữa, hắn nghe được tiếng kêu không kiên nhẫn của Yểm Ma lão tổ.
Nhưng mà lúc này tiếng kêu của Yểm Ma lão tổ trong tai Sở Mộ nghe giống như tiếng cười gian trá của Hấp Huyết Quỷ khiến người ta phẫn hận.
- Bạch Ma Quỷ, tại sao phải áp chế cừu hận này xuống?
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Bạch Ma Quỷ, phi thường chăm chú chất vấn.
Nếu như thù sâu như biển thì dùng tính tình của Bạch Ma Quỷ có lẽ đã sớm nổi giận rồi.
Nhưng mà nó không có như vậy, nó vẫn khắc chế bản thân mình đưng bên cạnh Sở Mộ, rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến cho nó nhẫn nhịn thiên đại cừu hận?
- Bạch Ma Quỷ, nhìn ta, nói cho ta biết nguyên nhân nào!
Sở Mộ hiện tại cũng tức giận hầm hực.
Sở Mộ cừu hận là vì cừu hận của hồn sủng, mà cừu hận của hồn sủng chính là cừu hận của Sở Mộ!
Trong lời nói của Sở Mộ mang theo mệnh lệnh làm cho Bạch Ma Quỷ không thể không ngẩng đầu lên, gương mặt cười toe toét tà tính của nó bây giờ đang ẩn chứa cừu hận điên cuồng, đây không phải Bạch Yểm Ma mà Sở Mộ nhìn thấy thường ngày.
- Chiếp!
Rốt cục Bạch Ma Quỷ phát ra âm thanh, nói cho Sở Mộ nguyên nhân vì sao nó lại khắc chế cừu hận trong lòng của mình.
Nghe xong Bạch Ma Quỷ nói thì ánh mắt Sở Mộ dần dần phát sinh biến hóa...
Sở Mộ cho rằng Bạch Ma Quỷ có nguyên nhân phi thường trọng yếu khiến nó không dám buông tay đánh cược một lần, nhưng mà sau khi nghe nó miêu tả xong thì một tia rung động hiện ra trong nội tâm Sở Mộ.
- Băn khoăn nhiều như vậy làm cái gì, chẳng lẽ nhìn cừu nhân bất cộng đái thiên với mình trước mặt mà ngươi có thể nhịn sao?
- Hiện tại ngươi nên phóng thích dã tính và cừu hận trước kia của ngươi ra cho ta xem đi, đem lão già này xé thành tám khối!
Sở Mộ chỉ vào Yểm Ma lão tổ ngồi ở đằng trước, lớn tiếng quát lớn!
Bạch Ma Quỷ sững sờ, thấy chủ nhân của mình phóng đãng như thế, máu huyết trong người của nó sôi trào lên.
- Chiếp!!!!!!!!!
Bạch Ma Quỷ phát ra ma kiếu, giờ khắc này nó đã triệt để sống lại như bình thường, huyết tinh cùng sát khí hóa thành thực chát không hề cố kỵ phóng thích ra ngoài, oán nộ chồng chất cuồn cuộn hóa thành oán ngưng chi lực, làm cho ma diễm tái nhợt trên người Bạch Ma Quỷ lúc này hiện ra màu bạc.
Thù này bất cộng đái thiên, thù hận hóa thành phong bạo kinh khủng nhất cuốn theo Yểm Ma lão tổ đang ngồi trước mặt.
- Sở... Sở Phương Trần... Ngươi đang làm cái gì!
Khương Ma Đế giận dữ lao tới, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn qua Bạch Yểm Ma của Sở Mộ!
Lão ẩn sĩ càng sợ tới mức toàn thân co lại, trực tiếp bị dọa ngất.