- Vậy sao?
Sở Mộ nhíu mày, thản nhiên nói:
- Vậy tại sao vừa rồi ngươi không ngăn cản ta?
- Cái này...
Lão ẩn sĩ lập tức nghẹn lời, trên thực tế vừa rồi hắn quả thật muốn biết rõ Yểm Ma lão tổ mà mình cung cấp nuôi nấng rốt cuộc có bao nhiêu thực lực.
Đương nhiên đổi lại là bản thân của hắn thì cho lão ẩn sĩ một vạn lá gan, hắn cũng không dám đi thử thực lực của Yểm Ma lão tổ!
- Sở Phương Trần, Yểm Ma lão tổ cuối cùng vẫn là tín ngưỡng của Yểm Ma Cung chúng ta, ngươi giết lão tổ chỉ sợ chọc nhiều người tức giận.
Trầm Thu thở dài.
Chuyện đã như thế Trầm Thu cảm giác mình nói nhiều hơn cũng không được gì. Trầm Thu vẫn phản đối dung cách tàn nhẫn này này kéo dài tính mạng cho Yểm Ma lão tổ, thay vào đó nuôi dưỡng truyền thừa khác, nhưng nguyên lão của Yểm Ma Cung vẫn tuân theo luật thép, không dám sửa đổi, lại không dám bất kính với Yểm Ma lão tổ.
Khương Ma Đế tắc thì bảo trì trầm mặc, hồi lâu cũng không nói một câu.
Không biết qua bao nhiêu lâu, rốt cuộc Khương Ma Đế mở miệng, nói ra một câu làm cho mọi người kinh ngạc vạn phần:
- Sở Phương Trần, về sau Bạch Yểm Ma của ngươi chính là Yểm Ma lão tổ!
- Khương Đế!
Lão ẩn sĩ vẫn cảm thấy chuyện giết Yểm Ma lão tổ chính là tội ác tày trời.
Trầm Thu thì đang suy tư chuyện giết lão ma của Yểm Ma Cung rốt cuộc là phúc hay là họa, thật không ngờ Khương Ma Đế lại làm ra lựa chọn như vậy, Trầm Thu nhìn ra Khương Ma Đế hẳn là phải tức giận triệu hồi hồn sủng, đem Sở Phương Trần đại nghịch bất đạo này bắt lại.
- Xem ra ngươi còn không ngu ngốc.
Sở Mộ cũng sững sờ, chợt cười nhạt một tiếng.
Hành vi thí giết Yểm Ma lão tổ này đúng là đại nghịch bất đạo, quả thực làm cho người ta tức lộn ruột.
Nhưng mà hiện giờ Yểm Ma lão tổ cũng đã chết, thôn phệ linh hồn Yểm Ma lão tổ chính là tương đương Bạch Ma Quỷ có được truyền thừa lực lượng, có thể xem như Yểm Ma Cung có được Bạch Yểm Ma thực lực mạnh nhất.
Yểm Ma Cung cường giả vi tôn, không có Yểm Ma lão tổ hiện tại Bạch Yểm Ma của Sở Mộ chính là Tôn giả, bảo hắn vì chuyện này là cá chết rách lưới với Sở Mộ chẳng khác gì đắc tội Tôn giả, có lẽ đây còn có khả năng giúp Yểm Ma Cung hưng thịnh lại.
Đạo lý này vô cùng đơn giản, nhưng mà bảo hắn làm ra quyết định trong thời gian ngắn như vậy xác thực phi thường khó, Khương Ma Đế cũng không hổ là người cầm quyền cao nhất của Yểm Ma Cung, cái nhìn đại cục nắm chắc làm cho Sở Mộ có chút khâm phục.
- Nếu như Yểm Ma Cung chúng ta bị diệt vong, Sở Phương Trần ngươi chính là tội nhân thiên cổ.
Khương Ma Đế lời lạnh nhạt nói ra.
- Không sao cả. Nhưng rất nhanh ngươi sẽ cảm thấy lựa chọn này là sáng suốt.
Sở Mộ tự tin nói ra.
Lão ẩn sĩ thấy thái độ của Khương Ma Đế quay ngược trở lại nhanh như vậy, vẫn không cách nào trừ tận gốc khư khư cố chấp trong lòng, nhìn Sở Mộ nói:
- Ngươi là thanh niên hơn hai chục tuổi, có thể mang lại cho Yểm Ma Cung cái gì, một thế lực không cần một chút quang mang nhỏ bé.
- Lúc trước một chân đem người có thể giúp Yểm Ma Cung đi tới huy hoàng bức thành ma đầu, chẳng lẽ lão gia hỏa ngươi còn không ý thức được lão thần thủ hộ quái vật sống ngàn năm này chính là Hấp Huyết Quỷ chính cống, hắn lợi dụng cố chấp cùng thủ cựu của các ngươi hình thành chế độ thống trị bảo thủ.
- Chỉ cần có Yểm Ma lão tổ tồn tại một ngàểm Ma Cung các ngươi đừng nghĩ sinh ra cường giả cấp bậc chúa tể.
Sở Mộ nói những lời này làm cho lão ẩn sĩ á khẩu không trả lời được.
Mà Khương Ma Đế cũng kinh ngạc nhìn qua Sở Mộ, thật không ngờ thanh niên này lại nói ra lời thấu triệt như vậy, trên thực tế Yểm Ma Cung trong trăm năm qua xác thực không có cường giả cấp chúa tể!
- Sở Phương Trần, ngươi thật sự có lòng tin giúp Yểm Ma Cung đi về hướng huy hoàng?
Khương Ma Đế nhìn qua Sở Mộ, trong lúc nhất thời không biết vì cái gì hắn lại có thể đem sinh tử tồn vong thế lực của mình đặt vào trên người thanh niên này và hồn sủng của hắn, chẳng lẽ hắn chính là vương giả có phách lực làm được chuyện này?
- Đi về hướng huy hoàng là chuyện của các ngươi, ta chỉ là phụ tá.
Sở Mộ cũng không có khát vọng quá vĩ đại, nhưng mà Sở Mộ ngược lại nghĩ đến khả năng lợi dụng tốt tài nguyên của Yểm Ma Cung và Yểm Ma Tuyệt Địa này.
Khương Ma Đế muốn tự nhiên là phụ tá, tốt xấu gì hắn cũng là kẻ thống trị cao nhất của Yểm Ma Cung, cũng không hy vọng địa vị Ma Đế của mình bị tiếp nhận đi, trọng yếu nhất là vị trí Ma Đế không có thực lực khống chế toàn bộ Yểm Ma Cung.
- Các ngươi đem Yểm Ma Thánh Vực đóng cửa hai tháng đi, ta muốn ở chỗ này lịch lãm rèn luyện hai tháng, thuận tiện đem Yểm Ma Tuyệt Địa của các ngươi chỉnh đốn một phen.
Hiện tại Sở Mộ cũng không khách khí.
Yểm Ma lão tổ đã bị mình giết chết, mà Bạch Ma Quỷ của mình lại nhảy ra khỏi vòng luẩn quẩn cấp Đế Hoàng, đặt một bước lên cấp chúa tể, thực lực hẳn là mạnh nhất trong Yểm Ma Cung, cho dù bây giờ không phải nhưng tương lai nhất định sẽ!
- Chỉnh đốn, ngươi chỉnh đốn như thế nào?
Lão ẩn sĩ lập tức lo lắng hỏi.
- Trong thánh vực các ngươi thì Yểm Ma đế quốc đã mất đi vương giả, nhất định sẽ trở nên vô cùng hỗn loạn. Như vậy các ngươi muốn đạt được tài nguyên và ấu sủng Yểm Ma càng thêm khó khăn, cho ta thời gian hai tháng ta sẽ đem nơi này chỉnh đốn lại. Về sau các ngươi muốn đạt được ấu sủng vô cùng dễ dàng.
Sở Mộ chăm chú nói ra.
- Sở Phương Trần, chuyện này là thật?
Hào quang trong mắt Khương Ma Đế lóe ra.
Một thế lực cường đại hay không, nhân tố trọng yếu nhất quyết định chính là ấu sủng và tài nguyên, Yểm Ma Tuyệt Địa chính là địa phương nguy hiểm, Yểm Ma Cung nhất định phải bồi dưỡng một đám đoàn đội chuyên môn săn bắt, cẩn thận từng chút một tiến vào Yểm Ma Tuyệt Địa sưu tầm, sau đó đem ấu sủng mang ra. Lại phân phối ban thưởng cho thành viên Yểm Ma Cung.
Số lượng ấu sủng bình quân của Yểm Ma Cung một năm chừng một vạn Bạch Yểm Ma, Lam Yểm ma chừng năm mươi vạn, Thanh Yểm Ma chừng năm trăm vạn.
Số lượng cao hay thấp quyết định Yểm Ma Cung phát triển mạnh yếu, mà mấy năm gần đây những số liệu này suy giảm rất lớn, hơn nữa chiến tranh đã đến làm cho Hồn Sủng Cung không ít thành viên chết trận, nếu tiếp tục tiêu hao thì Yểm Ma Cung xác thực nguyên khí đại thương.
Muốn cho Yểm Ma Cung khôi phục nguyên khí. Biện pháp trực tiếp nhất là cung cấp tài nguyên và ấu sủng. Thế nhưng mà ấu sủng và tài nguyên tại tới từ Yểm Ma Tuyệt Địa. Dựa theo tình huống những năm gần đây muốn đạt được thêm ấu sủng là không có khả năng.
Hội nghị nguyên lão và trưởng lão Yểm Ma Cung thì đều nói những chuyện này. Đều là một đám nhíu mày, ai cũng nghĩ không ra biện pháp tốt hơn, Khương Ma Đế cũng vì chuyện này buồn phiền bạc tóc.
Cho nên Sở Mộ vừa nói có biện pháp chỉnh đốn Yểm Ma Tuyệt Địa thì Khương Ma Đế dĩ nhiên là có chút kích động!
- Sở Phương Trần, Yểm Ma đế quốc này không chỉ có một Yểm Ma lão tổ tọa trấn, trên thực tế theo văn hiến chúng ta biết được thì Yểm Ma lão tổ cũng rất có thể chỉ là một vương trong đế quốc mà thôi, sâu bên trong còn có lãnh thổ Yểm Ma rộng lớn hơn nữa.
- Không có việc gì. Ta sẽ tận lực khai khẩn, ít nhất những nơi khai khẩn qua thì các ngươi đạt được ấu sủng vô cùng dễ dàng.
Sở Mộ gật gật đầu.
- Hừ, ngươi thực cho rằng thôn phệ Yểm Ma lão tổ thì chính là vương Bạch Yểm Ma ở chỗ này sao, những Bạch Yểm Ma này trong huyêt mạch đều có tâm tính phản nghịch, không đạt tới cấp chúa tể chính thức là không thể nào khiến chúng nó ngoan ngoãn nghe lời, hơn nữa chỉnh đốn một hồn sủng đế quốc? Loại lời này ngươi cũng nói ra được, cho đến tận bây giờ không có người nào nói có khả năng chỉnh đốn một đế quốc bướng bỉnh.
Lão ẩn sĩ hừ lạnh nói.
Đây chính là lời nói thật, Yểm Ma Cung bởi vì mấy ngàn năm căn cơ và thủ hộ thành vực bằng cách "Nuôi nhốt" nên mới khiến bọn họ cho rằng đây là cách tìm tài nguyên cua Yểm Ma Tuyệt Địa, Yểm Ma Cung đời đời bao nhiêu người tài ba trải qua không biết bao nhiêu thời gian tích lũy mới khiến cho Yểm Ma Cung chậm rãi hình thành cái gọi là thánh sủng "Nuôi nhốt", bây giờ một thanh niên hơn hai mươi tuổi lại nói có thể chỉnh đốn trong thời gian hai tháng, chẳng lẽ còn không đủ hoang đường và buồn cười?
Lão ẩn sĩ cũng không biết Khương Ma Đế kích động cái gì, loại chuyện này tùy tiện đến hỏi Yểm Ma Cung một chút thành viên, hắn cũng hiểu được đây là nói chuyện hoang đường viễn vông, đường đường Ma Đế lại đi tin tưởng thằng này.
- Sở Phương Trần, thánh vực này không đơn giản như ngươi suy nghĩ đâu, không bằng ngươi nói phương thức nói cho ta biết, chúng ta có thể phối hợp với ngươi chỉnh đốn lại.
Khương Ma Đế nghe lão ẩn sĩ nói như vậy thì thanh tỉnh lại.
Sở Mộ nhìn ra được thái độ Khương Ma Đế đối với chính mình chuyển biến rất lớn, hiểu được dùng ngữ khi thương lượng, cũng không giống lão nhân kia một bộ dáng không tin tưởng.
- Ngươi làm theo lời ta nói là được, sau đó chậm rãi đợi hai tháng.
Sở Mộ căn bản là mặc kệ biết lão ẩn sĩ nói cái gì.
- Khương Đế, nghe ta đóng cửa hai tháng đi, Yểm Ma lão tổ tử vong thì Yểm Ma đế quốc xác thực sẽ có chút ít náo động, như vậy chúng ta muốn công tác cũng không thể nào.
Trầm Thu nói ra.
Không biết vì cái gì Trầm Thu cảm giác, cảm thấy Sở Phương Trần tiểu tử này nói đáng tin cậy, cho dù hắn vừa rồi làm chuyện vô cùng nghịch thiên, nhưng Trầm Thu vẫn chọn tin tưởng thanh niên mang lại kinh hỉ cho hắn nhiều lần.
- Tốt, ta đáp ứng ngươi, nếu như ngươi thật sự chỉnh đốn được thánh vực, Yểm Ma Cung chúng ta sẽ lấy ngươi vi tôn.
Khương Ma Đế chăm chú nói ra.
- Khương Đế, đây không phải là nói đùa sao, không nói trước hắn vừa rồi nói chuyện không thể thực hiện được, dùng một thanh niên vi tôn, ngài cho rằng Yểm Ma Cung chúng ta từ trên xuống dưới hàng tỉ chi chúng sẽ nguyện ý tin phục sao?
Lão ẩn sĩ có chút sốt ruột.
- Năng Giả cư chi.
Khương Ma Đế vẫn nguyện ý đánh cược một lần, cũng không do do dự dự.
Tiểu tử này ngay cả Yểm Ma lão tổ cũng có thể giết chết, có lẽ hắn thật sự có thể trong thời gian hai tháng chỉnh đốn được thánh vực!
Khương Ma Đế quyết đoán làm cho Sở Mộ phải lau mắt nhìn lại kẻ thống trị Yểm Ma Cung này, về phần lão ẩn sĩ ngoan cố thì lựa chọn bỏ qua là tốt rồi.
...
Một đoàn người bắt đầu theo đường cũ quay về, trở lại Yểm Ma Cung.
Sở Mộ là luyện công cuồng, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, sau khi trở lại Hồn Điện thì Sở Mộ liền đem tình huống lịch lãm rèn luyện hai tháng trong Yểm Ma Thánh Vực nói cho Diệp Khuynh Tư nghe.
- Cần ta đi cùng ngươi không?
Diệp Khuynh Tư ân cần hỏi, nàng tự nhiên biết rõ Yểm Ma Thánh Vực nguy hiểm, lúc này không quá yên tầm.
- Không cần, ngươi chuyên tâm hoàn thành luyện chế của nàng đi, ta sẽ mang về một ít Ám Hỏa Thiên Ma kết tinh cùng hồn tinh cho nàng.
Sở Mộ nói ra.
Diệp Khuynh Tư và Ám Hỏa Thiên Ma đến Đế Hoàng cao đẳng đã có chút thời gian, bởi vì không có tài nguyên cho nên không cách nào đột phá.
- Tốt nhất là Đế Hoàng thất cấp cùng bát cấp, càng nhiều càng tốt, ta bắt bọn nó rèn luyện thành cửu cấp, như vậy Ám Hỏa Thiên Ma của ta có thể đạt tới Đế Hoàng đỉnh phong.
Diệp Khuynh Tư nói một câu.
- Đế Hoàng đỉnh phong?
Sở Mộ sững sờ.
Nữ nhân nhà mình muốn làm cái gì? Chẳng lẽ là muốn thử luyện chế ra hồn tinh Đế Hoàng đỉnh phong cấp?
Phải biết rằng tất cả thế lực lớn có Linh Sư luyện chế mạnh nhất, trình độ cao nhất cũng chẳng qua là Đế Hoàng cao đẳng linh vật, cho dù Chu Hướng có thể luyện chế ra Đế Hoàng đỉnh phong linh vật, nhưng thành lập trên cơ sở đắt đỏ!
Diệp Khuynh Tư trước tiên muốn luyện chế Đế Hoàng đỉnh phong linh vật, Sở Mộ vốn tưởng rằng nàng chỉ khiêu chiến luyện chế Đế Hoàng đỉnh phong linh vật, thật sự không ngờ rằng nàng lại có thể luyện chế được?
Nếu như thật sự có thể thành công, chuyện gì mà không được, Diệp Khuynh Tư là người chế tạo Đế Hoàng đỉnh phong linh vật!
- Ngươi làm gì thế?
Diệp Khuynh Tư thấy ánh mắt Sở Mộ nóng rực nhìn mình chằm chằm, cho rằng thằng này sắp động tâm tư không đứng đắn, đôi má đỏ bừng nói ra.
Sở Mộ vốn không có động tâm tư không đứng đắn, nhưng mà Diệp Khuynh Tư trong lúc vô tình lộ ra nét thiên kiều bá mỵ thế này cũng làm cho Sở Mộ thấy sắc tâm đại động, kéo thân thể mềm mại của nàng vào trong ngực, hôn lên gương mặt bóng loáng của mình, nói:
- Chẳng lẽ nàng hiểu được cách luyện chế Đế Hoàng cửu cấp linh vật?
- Ân, tài liệu đủ thì... Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, nhẹ nhàng vùi đầu vào sâu trong ngực Sở Mộ, ngửi ngửi hương vị chỉ có Sở Mộ mới có.
Sở Mộ mừng rỡ một hồi, xem ra vấn đề Phược Phong Linh, Ma Thụ Chiến Sĩ, Quỷ Khung Quân Vương của mình lên cấp Đế Hoàng đỉnh phong không có vấn đề.
- Ta đã nói đem ngươi và nha đầu Trữ Mạn Nhi đặt một chỗ là máy chế tạo Đế Hoàng.
Sở Mộ cười toe toét miệng.
Diệp Khuynh Tư vốn đang hưởng thụ ôm ấp của Sở Mộ thì nghe thằng này nói thì môi đẹp nhếch lên, bàn chân nhỏ dẫm mạnh vào chân của Sở Mộ, làm gì có cách ví von như vậy.
Sở Mộ ngượng ngùng cười cười, hỏi:
- Dã nha đầu kia thế nào?
- Dường như theo đám người Bạch Nhất ra ngoài chơi rồi...
Diệp Khuynh Tư nói xong bỗng nhiên cười khúc khích, tiếp tục nói:
- Dường như nghe nói gần đây Nhị thiếu chủ hấp tấp đi theo Trữ Man Nhi, sắp biến thành tùy tùng rồi.
Sở Mộ cười khổ, sớm nghe nói Hồn Điện Nhị thiếu chủ không học vấn không nghề nghiệp, quả nhiên lại đi theo một tiểu nha đầu như thế này...
- Ngươi muốn đem Bạch Nhất Tha Môn đi cùng?
Diệp Khuynh Tư hỏi.
- Ân, ta thuận tiện đi vào Yểm Ma Thánh Vực rèn luyện. Yểm Ma đế quốc lớn như vậy, một mình ta cũng xử lý không được, kẻ thống trị Yểm Ma và Bạch Yểm đế đô là cự đầu Nam Cấm Vực, chúng có thể đi tới, bảo chúng nó đi với ta, thu phục Yểm Ma Thánh Vực.
Sở Mộ nói ra.