Thời điểm này Hỏa Thần Nô chỉ cần dùng một kỹ năng đánh qua thì tất cả đám người kia sẽ tử vong một mảnh, nó tự nhiên sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Bắt đầu niệm chú ngữ, hai mắt của nó nhìn lên bầu trời, bầu trời lập tức đỏ bừng.
Một đóa ám tử sắc lôi vân lập tức hóa thành hỏa diễm, khi Hỏa Thần Nô gáy gọi thì mây lửa trên bầu trời đột nhiên rơi thẳng xuống đất.
Mây lửa cực lớn, nhìn qua nó giống như một viên thiên thạch từ trên trời lao xuống, hỏa ảnh khổng lồ bao phủ các nguyên lão, trưởng lão của Tam đại cung điện vào bên trong, khí tức tử vong lập tức xuất hiện.
- Ư!!!!!!
Đúng vào lúc này Băng Đồng Chi Kỳ phát ra một riêng gào thét.
Cái miệng băng há to ra, một cổ băng tuyết phong bạo xoay tròn bắn ra ngoài, phong bạo lập tức cuống qua mây lửa đang bay
- Vù vù vù hô...
Băng tuyết phong bạo mang theo tất cả, năng lượng mây lửa rơi xuống bị áp chế thật nhiều, hơn nữa quỹ tích rơi của mây lửa bị phong bạo ảnh hưởng, bị đánh lệch mục tiêu!
Mây lửa lúc này rơi vào khu nhà cao cấp trong nội thành, Khương Ma Đế khống chê hồn sủng ngẩng đầu đầy hoảng sợ nhìn qua nội thành bên kia, hắn lại có thêm nhận thức khắc sâu về thực lực của chúa tể cấp thấp.
- Khương Ma Đế, ngươi mang tất cả mọi người xông về phía trước, ta sẽ bảo hộ các ngươi
Sở Mộ bay lên không trung và nhìn Khương Ma Đế nói ra.
Khương Ma Đế gật gật đầu, không có chút chần chờ nào khác, dẫn theo đội ngũ gần trăm người phóng ra bên ngoài thành.
- Phía trước là một chi quân đoàn vạn người, chúng ta cứ tiến lên như vậy quá nguy hiểm.
Hồn Sủng Cung Bàng nguyên lão nói ra!
Những người này đều là Hồn Hoàng cao cấp của Tam đại cung điện, mặc dù bọn họ bị thương nhưng một quân đoàn trung cấp là không có khả năng ngăn cản bước tiến của bọn họ.
Nhưng mà bọn họ lại biết rõ sau lưng của quân đoàn trung cấp này nhất định còn có đại quân Hồn Minh có số lượng tính bằng ngàn bao phủ không trung, mặt đất, muốn lao ra nói dễ vậy sao!
- Đi lên phía trước!
Khương Ma Đế tuyệt đối tín nhiệm Sở Mộ, con mắt của hắn không chớp một cái nhìn qua quân đoàn của Hồn Minh đang giêt qua nơi này.
Giữa không trung, Vong Mộng đang bay lượn trên đầu của bọn họ bỗng nhiên tăng thêm tốc độ lao thẳng vào trong quân đoàn vạn người kia.
- Vong Vũ!
Sở Mộ ra lệnh một tiếng!
Vong Mộng huy động đôi cánh, bỗng nhiên lông vũ toàn thân của nó chia lìa ra ngoài.
Tất cả lông vũ hóa thành ám tử sắc vong điệp, những tinh linh điệp này cánh mỏng như cánh ve nhưng vô cùng sắc bén.
Thân hình của Vong Mộng chui vào trong quân đoàn vạn người kia, thân thể lập tức tản ra, lập tức mấy chục vạn tinh linh điệp bắt đầu tàn sát bữa bãi trong quân đoàn vạn người này!
- Bá!! Bá!!!! Bá...
Âm thanh cắt xé truyền ra liên tục, Vong Mộng biến thành mười vạn tinh linh điệp với tốc độ cực nhanh, quần thể đi ngang qua quân đoàn vạn người vừa nhanh chóng cắt nát đại quân này.
Đại quân vạn người này nhìn thì bình yên vô sự, nhưng sau một giây thì trên người của hồn sủng sư và hồn sủng đều xuất hiện tơ máu.
- Phốc phốc...
Bỗng nhiên máu bắn ra tung tóe, từng khối thân thể của hồn sủng sư và hồn sủng lập tức rơi xuống như mưa.
Quân đội trùng trùng điệp điệp trước mặt nhưng giờ khắc này đã biến thành huyết nhục mơ hồ, thân thể của quân đoàn vạn người bị cắt thành vô số khối, sau đó trong thời gian ngắn rơi xuống lả tả, hình ảnh này khiếp sợ tinh thần tới mức nào!!
Khương Ma Đế xông lên đầu tiên cũng bị hình ảnh này làm ngây người, đám Hồn Hoàng ở phía sau cũng kinh ngạc tới ngây người.
Khắp nơi đều là thi thể vụn vặt, dậm lên huyết nhục của địch nhân đi lên phía trước làm bọn họ không có chút trở ngại tinh thần nào, về phần những binh sĩ Hồn Minh may mắn còn sống sót, chỉ sợ ngay cả dũng khí đứng còn không có thì nói gì tới đi ra ngăn cản.
Minh chủ Lăng Xiển nhìn thấy Sở Mộ mang theo đám người kia thoát đi, hắn nhanh chóng đem toàn bộ tức giận trút lên người của Bạch Ngữ.
- Hừ, Bạch Ngữ, ngươi quản chuyện quá rộng rồi, ta trước tiên chỉ có thể giết ngươi, sau đó lại đi giải quyết tiểu tử kia một lần là được!
Lăng Xiển nói ra. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Giết ta?
Trong mắt đạm mạc của Bạch Ngữ hiện ra một tia khinh thường, mở miệng nói:
- Ngươi nghĩ quá nhiều.
Minh chủ Lăng Xiển tức muốn nổ phổi, lập tức niệm chú ngữ tiến hành triệu hoán hồn sủng thứ tư.
Đồ án này hiện ra trước mặt của minh chủ, trong hào quang sáng rọi và ảm đạm lại, một đôi mắt nhắm chặt lập tức mở ra nhìn chằm chằm vào Bạch Ngữ.
Đây là đồi tử đỏ bừng, không có khát máu, tàn bạo như Quỷ Đồng Huyết Ma Sát, lại nhiều hơn vài phần nội liễm và yêu dị.
Yêu đồng chậm rãi nhắm lại, trong hào quang ảm đạm kia xuất hiện một sinh vật rồi biến mất, xuyên thẳng qua nội thành đầy xác chết của người và hồn sủng, nhưng không có người nào cảm giác được quỹ tích di động thật nhanh của nó!
Yêu linh! Đây là một con yêu linh có tốc độ cực nhanh.
Băng Đồng Chi Kỳ đứng ở trước mặt Bạch Ngữ, thời điểm niệm chú ngữ thì không khí chung quanh trở nên lạnh giá, sương lạnh đông cứng không gian, băng sương chậm rãi bao trùm cả khu vực.
- Sưu sưu...
Băng sương có tác dụng đông cứng và làm chậm, nhưng mà Băng Đồng Chi Kỳ vẫn không cách nào nhìn rõ thân ảnh của yêu linh kia, thời điểm đang muốn niệm chú ngữ thứ hai thì một đạo ánh sáng lạnh chợt bay tới, không hề dấu hiệu cắt qua vị trí cổ của Băng Đồng Chi Kỳ!
Ánh mắt Băng Đồng Chi Kỳ ngưng tụ, trên người xuất hiện một khối băng cứng ngăn cản, rất nhanh bao trùm ngay vị trí cổ của nó.
- Bá!!!!!
Khối băng đưa ra ngăn cản lập tức nát bấy, trên cổ của Băng Đồng Chi Kỳ còn lưu lại một dấu vết thật sâu.
May mà nguyên tố hồn sủng không có huyết dịch để chảy ra, bằng không thì một kích này chắc chắn làm máu tươi của Băng Đồng Chi Kỳ văng khắp nơi.
Lăng Xiển thấy Bạch Ngữ dùng nguyên tố giới hồn sủng ngăn cản công kích của yêu linh, lúc này âm thầm buồn cười.
- Hỏa phạt!
Lăng Xiển nhìn qua Hỏa Thần Nô phát ra mệnh lệnh.
Đôi mắt của Hỏa Thần Nô hiện ra hào quang giống như mặt trời, hỏa phạt từ trên bầu trời xuống xuống, thẳng tắp rơi vào vị trí của Bạch Ngữ cùng Băng Đồng Chi Kỳ, thoáng chốc hỏa trụ khổng lồ giống như hỏa thần lâm thế rơi xuống, giống như một miệng núi lửa đáng sợ phun trào nhưng lại hùng vĩ mạnh mẽ.
Băng Đồng Chi Kỳ giẫm mạnh lên hỏa trụ kia. Băng hàn ngưng kết thành một dòng sông băng nhìn qua đã giật mình, sông băng này rơi xuống ngăn cản hỏa trụ tiến tới!
Thuộc tính tương khắc làm kỹ năng của Băng Đồng Chi Kỳ có tính áp đảo tuyệt đối với Hỏa Thần Nô, sau khi dặp tắt hỏa trụ xong thì Băng Đồng Chi Kỳ bay lên giữa không trung.
Bầu trời đã lơ lửng vô số băng vân, những băng vân này trắng như tuyết. Lúc này chúng theo cuồng phong đánh xuống.
Ánh mắt Băng Đồng Chi Kỳ dần dần phát sinh biến hóa, trở nên lạnh giá và trống rỗng. Tinh thần lực của nó trải rộng khắp băng tuyết.