- Thiếu chủ, kỳ thật nàng cũng có trạng thái giống như ngươi vậy, có được hai linh hồn, một linh hồn là nhân loại bình thường hoặc hồn sủng sư, một loại khác là linh hồn hoa hệ Thuỷ tổ Thiện Ác Nữ Vương, dưới tình huống bình thường thì linh hồn nữ nhân bình thường sẽ là chủ đạo, hơn nữa có thể sử dụng lực lượng của Thiện Ác Nữ Vương, cũng giống như ngài ma hóa vậy. Mà bây giờ nàng phóng thích ác tính thì có thể phóng thích Thiện Ác Nữ Vương ra khống chê thân thể, chuyện này giống như ngài ma hóa, lực lượng ác tính của nàng mạnh hơn thiện tính rất nhiều!
- Trước đừng nói những chuyện này, mau nói cho ta biết làm thế nào giải quyết nàng.
Sở Mộ ngăn cản Ly lão nhân quán thâu tin tức.
Sau khi nữ nhân phản bội này lộ ra gương mặt ác tính thì thực lực tăng lên mấy cấp bậc, chỉ sợ sắp tiếp cận cấp chúa tể trung đẳng a.
Một sinh vật chúa tể trung đẳng đơn độc có thể hủy diệt tất cả nơi này, hiện giờ tâm của Sở Mộ trầm xuống.
Tinh thần chi âm có thể tiến hành trao đổi với nhau, những đối thoại thế này chỉ cần một ý niệm là có thể hoàn thành, nhưng mà Sở Mộ nhìn ra có chút mệt mỏi rồi, hiện giờ hắn muốn biết chính là biện pháp khắc chế, nếu không thì nữ nhân này hoàn toàn biến thành ác tính, lại có thực lực tiếp cận chúa tể trung đẳng thì hắn không phải là đối thủ.
- Thiếu chủ, ngươi đừng vội ah. Nữ tôn điện hạ không cách nào triệu hoán Thất Đồ Thánh Sủng là do vì nữ nhân này là Minh Tôn, nàng khống chế không gian triệu hoán trận đồ, mà linh hồn của nàng hiện tại là do Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo, như vậy linh hồn của nàng trên phương diện nhất định đã mất đi phương hướng, thiếu chủ hiện tại cần làm là gọi nữ tôn quay về, làm cho nàng liên thủ với Triêu thái tử phá đi cấm chế của Minh Tôn, làm thức tỉnh Thất Đồ Thánh Sủng đối phó nàng.
Ly lão nhân nói ra.
Ly lão nhân vừa mới dứt lời Sở Mộ liền phát hiện ánh mắt Thiện Ác Nữ Vương nhìn mình chằm chằm!
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lạnh như băng và oán nộ như Sở Mộ tưởng tượng, nàng như cười mà không phải cười nhìn qua Sở Mộ, khóe môi vũ mị và mê người nhìn qua hắn!
Chỉ một thần sắc đơn giản là làm cho con mắt Sở Mộ mất phương hương trong ngắn ngủi.
Đôi môi đỏ mọng dán lên bên tai của Sở Mộ, một tiếng cười nhõng nhẽo truyền vào tai của nàng, nhanh chóng chui sâu vào tâm linh, tóc dài màu tím của nàng phiêu tán trên đôi má của Sở Mộ, tiếng cười kia không ngừng khuấy động tiếng lòng của Sở Mộ, làm cho nội tâm Sở Mộ xuất hiện cảm xúc ham muốn dục vọng không cách nào áp chế được.
Hai mắt của Sở Mộ mê ly nhìn qua nữ nhân băng cơ ngọc cốt kiều mỵ này, tâm thần không hiểu thấy nàng phóng đãng không bị trói buộc, tươi cười cùng phong tình vạn chủng nhưng không mất cao quý và ánh mắt kích tình nhộn nhạo liên tục hấp dẫn hắn, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt!
- Thiếu chủ, đây là mị thuật của Thiện Ác Nữ Vương là!
Bỗng nhiên âm thanh của Ly lão nhân quanh quẩn trong đầu của Sở Mộ.
Nhưng mà so sánh với tuyệt thế vưu vật trước mặt. Âm thanh của Ly lão nhân lọt vào trong tai của Sở Mộ chẳng qua là tiếng báo kêu mà thôi.
Nhưng thời điểm âm thanh của Ly lão nhân chậm rãi biến mất thì thân thể và linh hồn của Sở Mộ đồng thời run rẩy một hồi, tinh thần của hắn lại tỉnh táo quỷ dị.
Từng sợi tóc dài màu tím biến mất, bờ môi gợi cảm đỏ tươi không ở trước mặt của hắn. Sở Mộ nhìn thấy loại hấp dẫn này biến mất mà Thiện Ác Nữ Vương vẫn đứng ở tại chỗ vừa rồi, nụ cười vui vẻ âm u của nàng cũng từ từ biến mất.
Lập tức một cảm giác mát lạnh truyền ra khắp toàn thân của Sở Mộ!
Chính mình lại có suy nghĩ lệch lạc, những gì nhìn thấy lúc trước lại là ảo giác. Thiện Ác Nữ Vương này không phải đáng sợ bình thường. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Thì ra chủ nhân của chúng ta lại anh tuấn như vậy, ha ha ha ~
Tiếng cười trêu chọc lòng người của Thiện Ác Nữ Vương truyền ra, tiếng cười của nàng đặc biệt mẫn cảm, cảm giác giống như nữ tử cao quý thánh khiết lại xuất hiện một tia phóng đãng khó có được, tràn ngập hấp dẫn khó có thể chống lại được.
Sở Mộ thực lực tốt xấu gì cũng đạt tới cấp chúa tể cấp thấp, cộng thêm bản thân cảnh giác với nữ nhân này cùng nghị lực cường đại. Miễn cưỡng có thể khống chế được tâm thàn của bản thân mình.
Nhưng mà thời điểm nhìn qua bên cạnh lại phát hiện thiên tử Ngô Quảng cùng Hùng Tá Luyện Duyên đang ở bên cạnh Đế Cơ hiện tại đã triệt lâm vào trong tiếng cười đáng sợ của Thiện Ác Nữ Vương, hai mắt tràn đầy dục vọng.
- Tiểu chủ nhân cũng đừng ghen, bọn họ cũng chỉ nhìn thẩy ảo giác mà thôi, chỉ có thể nhìn mà không thể sờ.
Thiện Ác Nữ Vương nhìn qua Sở Mộ thổi làn gió thơm, mị nhãn như tơ tiếp tục nói:
- Nhưng nếu như ngươi là chủ nhân, đương nhiên có thể đạt được đãi ngộ khác với bọn họ.
Sở Mộ hừ lạnh một tiếng, giơ tay quét bụi phấn mà nữ nhân này thổi tới. Hờ hững nói ra:
- Dùng loại phun độc này muốn hại chết ta, đây chính là đãi ngộ khác biệt mà ngươi nói đó sao?
Thiện Ác Nữ Vương tươi cười không thay đổi, nói:
- Không ngờ bị ngươi nhìn thấu rồi.
- Thu hồi khoe khoan như kỹ nữ của ngươi đi.
Sở Mộ châm chọc nói.
Thiện Ác Nữ Vương này đừng nhìn bộ dáng thân thiết nịnh nọt, nhưng tuyệt đối là một yêu nữ ăn sống người không đền mạng, nếu đã biết rõ nàng có mị thuật vô, Sở Mộ cũng không có bị đầu độc.
Thiện Ác Nữ Vương nghe được Sở Mộ nói hai chữ "kỹ nữ" thì tơi cười cứng lại, đôi mắt mị nhãn như tơ từ từ cứng lại.
Loại lạnh như băng này ngược lại càng tương tự như Đế Cơ Sở Tịch lúc nãy, hiển nhiên thân thể này hiện tại do Đế Cơ Sở Tịch cùng Thiện Ác Nữ Vương đồng thời khống chế, mà lạnh như băng, phẫn nộ, cao ngạo, có chứa địch ý thuần túy nhất và nộ khí hẳn là nữ nhân phản bội, mà dùng vũ mị, dâm đãng, tà ác, hung tàn thì chín là ác tính Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo.
Mới đầu Sở Mộ còn tưởng rằng nữ nhân này biến thái có hai tính cách. Nhưng hiện tại là hai linh thời đồng thời xuất hiện cùng một chỗ, quả thực là bốn cái tích cách, chỉ sợ trên thế giới này không có người nào phức tạp như nàng!
- Ngươi có biết hồn sủng tà ác là có thể thôn phệ linh hồn của chủ nhân hay không?
Trện mặt Thiện Ác Nữ Vương đã không còn một tia đãng ý nào, mà chuyển biến thành cao cao tại thượng tươi đẹp và lạnh lùng.
Yểm Ma là linh hồn đại biểu cho tà ác, có thể thôn phệ linh hồn chủ nhân, mà Thiện Ác Nữ Vương này cũng tụ tập tà tính, xem ra Thiện Ác Nữ Vương đã suy nghĩ kỹ nên xử lý Sở Mộ như thế nào.
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lập tức ra tay, Sở Mộ không biết nàng đang chờ đợi cái gì.
Nhưng mà kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, bởi vì Sở Mộ đã bảo Vong Mộng bay đến Nhị trọng thiên tìm Liễu Băng Lam trở về, cho nên Sở Mộ đã cố ý kéo dài thời gian, dù sao thật muốn đánh thì Sở Mộ không biết mình có thể kiên trì bao lâu.