- Tốc độ cực nhanh sao?
Sở Mộ hỏi.
- Không nhanh, đại khái cần một giờ mới có thể tới chỗ của chúng ta, hai giờ sau tới vị trí của hải quân.
Cẩn Nhu công chúa nói ra.
Trong nội tâm Sở Mộ trầm xuống, khoảng cách xa như vậy nhưng thi khí khủng bố kia làm cho mọi người ngạt thở, số lượng đại quân bọn cuồng thi và thực lực tuyệt đối không ai có thể chống lại.
- Chúng ta rời khỏi đây thôi.
Sở Mộ nói ra.
- Ân.
Sau khi đi tới chỗ Tam Đồ, đám thủy thủ hải quân đang điều dưỡng.
- Phát sinh chuyện gì?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông mở miệng hỏi.
- Là đại quân thi hệ, chúng đang trên đường đi tới đây.
Sở Mộ bình tĩnh nói ra.
Từ Khuông biến sắc, phản ứng đầu tiên của hắn là biết đường lui bị phong kín.
- Hai giờ sau đoàn chừng sẽ tới chỗ của chúng ta, dùng lực lượng của chúng ta bây giờ không thể chống lại đám cuồng thi được.
Sở Mộ nói ra.
Cẩn Nhu công chúa đã nói cho Sở Mộ biết số lượng cuồng thi chừng mấy vạn Đế Hoàng, trừ như vậy còn có mười vạn cấp Quân Chủ, quân đoàn thi hệ đại quy mô như thế thì tất cả mọi người sẽ bị nuốt sạch sẽ.
Về phần giết ra ngoài thì càng không có khả năng, thi sinh vạt thi thệ không có khái niệm tử vong chính thức, sau khi giết chết chúng thì căn cứ trình độ tổn thương mà quyết định thời gian sống lại nhanh hay chậm, có thể nói quân đoàn thi hệ tuyệt đối khó đối phó nhất.
Từ Khuông nghe tin tức như thế thì sắc mặt trầm xuống, ánh mắt đảo qua bốn ngàn tên thủy thủ đang điều dưỡng.
Số lượng thủy thủ đã hơn bốn người, nhưng còn sức chiến đấu lại không hơn một ngàn, Từ Khuông cho phép hồn sủng của thủy thủ toàn quân bị diệt, nhưng tuyệt đối không thể để cho hồn sủng sư bị giết được.
- Tât cả thủy thủ nghe lệnh, tiến lên!
Bỗng nhiên đại thủ lĩnh Từ Khuông phát ra một mệnh lệnh.
Tất cả thuỷ thủ lúc này nhao nhao đứng lên, nhưng nhìn ra được trên mặt của bọn họ có nhiều nghi hoặc. Không rõ đại thủ lĩnh vì cái gì không chờ đại quân tu chỉnh tốt thương thế.
- Đại thủ lĩnh, các tướng sĩ còn chưa khôi phục...
Quân sư Hoàng Mang nói ra.
- Con đường đằng sau chúng ta đã bị cuồng thi chiếm cứ, hai giờ sau sẽ tới nơi này, chúng ta đã không có thời gian nghỉ ngơi, phải tiếp tục đi tới!
Đại thủ lĩnh Từ Khuông phi thường nghiêm túc nói ra.
Đại thủ lĩnh nói như thế thì tất cả thủy thủ xôn xao lên.
- Chúng ta giết bằng được a!
Một gã hải tương tức giận nói ra.
- Đại quân thi hệ có thể phục sinh, giẫm nát chúng ta thì chúng vẫn đứng lên, vô cùng vô tận. Số lượng chỉ cần hơn vạn là chúng ta tuyệt đối không thể giết ra ngoài.
Hoàng Mang quân sư nói ra.
- Cái này... Chúng ta phải chịu chết ở nơi này sao?
Đám thủy thủ không ngừng nghị luận với nhau, tất cả mọi người sợ hãi nhìn qua con đường kia, loáng thoáng cảm giác được mùi thi thể bay tới.
- Vội cái gì. Tốc độ của thi thể nhanh hơn chúng ta sao? Ai dám quay đầu lại ta làm thịt kẻ đó trước tiên.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông cả giận nói.
- Đúng vậy a, tuy còn lại hai thủ hộ giả, nhưng mà thủ lĩnh và đại thủ lĩnh của chúng ta chưa ra tay. Chúng ta có thể khẳng định đi qua an toàn.
Một gã đội trưởng nói ra.
- Đúng, chúng ta có thể thông qua!
Lại có thuỷ thủ nói ra.
Sau khi sợ hãi một lát thì tất cả thuỷ thủ bắt đầu tiếp tục đi lên phía trước, tuy hồn sủng của bọn họ tử vong không ít, thuỷ thủ vẫn có những hồn sủng tọa kỵ, tốc độ tiến lên không ảnh hưởng qua nhiều.
- Đại thủ lĩnh. Chúng ta không được nghỉ ngơi và điều chỉnh, kế tiếp ứng phó Vong Xuyên sẽ khó khăn lắm!
Quân sư Hoàng Mang thấp giọng nói ra.
- Còn thừa lại bao nhiêu sức chiến đấu?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông hỏi.
- Tất cả thủy thủ cấp chúa tể không cách nào tham gia chiến đấu. Kế tiếp nhất định phải nhờ ngài ra tay rồi, còn lại một ngàn thuỷ thủ đều là thú hệ và thực vật hệ, đối với loại sinh vật cấp bậc này không có ý nghĩa gì.s
Quân sư Hoàng Mang nói ra.
Sắc mặt đại thủ lĩnh Từ Khuông vô cùng ngưng trọng, đại quân cuồng thi xuất hiện ý nghĩa bọn họ đã đi vào tử địa, cho dù như thế nào cũng phải đi lên phía trước, thế nhưng mà trong lòng Từ Khuông hiện tại phi thường rõ ràng, bọn họ có khả năng phải chết toàn bộ dưới tay của Vong Xuyên, còn Hoàng Tuyền cuối cùng khó đối phó hơn nữa.
- Trước tiên đi lên rồi nói sau.
Từ Khuông nói ra.
Hoàng Mang cũng không nói thêm gì nữa, may mà lúc trước đị thủ lĩnhTừ Khuông không có ra tay, bằng không đám thủy thủ không thể tin tưởng tiến lên rồi, một khi quân tâm tan rả thì sớm muộn gì toàn quân cũng bị diệt.
Đằng sau còn có cuồng thi không ngừng đi tới, tốc đột tiến lên của hải quân nhanh hơn rất nhiều.
Không lâu sau, lại có tấm bia đá vững trải chắn ngang đường Hoàng Tuyền, phía trên viết mấy chữ cổ - Vong Xuyên!
- Vong Xuyên, thủ hộ giả thứ ba!
Sau khi nhìn qua tấm bia đá thứ ba này có cảm giác áp bách khó hiểu, lại có người không dám tiến lên.
- Hừ, phô trương thanh thế!
Đại thủ lĩnh Từ Khuông hừ lạnh một tiếng, đầu tiên là bước lên, vượt qua tấm bia đá đi vào khu vực Vong Xuyên.
Đám thủy thủ lúc này cũng rõ ràng, Âm Ảnh Thú giết chóc làm cho nội tâm đám thủy thủ vẫn còn sợ hãi, hiện tại nếu đối mặt với sinh vật còn mạnh hơn cả Âm Ảnh Thú thì nói không sợ chính là giả dối.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông đi tuốt ở đàng trước, thủ lĩnh Hải Thiếp đi theo phía sau, tất cả thuỷ thủ không dám đi chậm, nhao nhao tiến vào trong đường Hoàng Tuyền lờ mờ này.
- Tìm xem nó ở đâu. Nguồn tại http://Truyện FULL
Sở Mộ liếc mắt nhìn qua Cẩn Nhu công chúa ở bên cạnh, mở miệng nói ra.
Cẩn Nhu công chúa gật gật đầu, nhắm mắt lại, nàng phóng thích cảm ứng của mình.
Một giây sau Cẩn Nhu công chúa quay đầu lại, con mắt nhìn chằm chằm vào nơi cao nhất của tấm bia Vong Xuyên!
- Nó ở phía trên kia.
Cẩn Nhu công chúa chỉ vào phía trên tấm bia.
Cẩn Nhu công chúa nói một tiếng làm cho đám thủy thủ lạnh run, thời điểm xoay người nhìn lại thì phát hiện trên bia đá màu đen có một sinh vật đang nằm dài!
Con mắt màu nâu cao ngạo nhìn qua mọi người.
Nó nằm trên tấm bia biên giới, có vặn vẹo người, rất nhàn nhã loạng choạng đứng lên, dường như những kẻ xông vào có thể giúp nó có thêm chút hứng thú!
Bỗng nhiên Vong Xuyên nhảy xuống tấm bia đá cao hơn trăm mét nhìn qua đám hải quân!
Vong Xuyên vào thời khác này nhìn qua thì tất cả thủy thủ đều đông cứng, động ngón tay cũng khó khăn, mồ hôi lạnh đồng loạt chảy từ đầu xuống cổ của bọn họ, nhất là Vong Xuyên nhìn qua đám thủy thủ thì tim họ ngừng đập.
Đối với thuỷ thủ như bọn họ mà nói thì loại sinh vật cấp bậc này xuất hiện bên người thì chẳng khác gì tử thần hàng lâm.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông, thủ lĩnh Hải Thiếp, thủ lĩnh Thiết Băng cũng đều nín thở tập trung tinh thần nhìn qua Vong Xuyên, dùng thực lực của Vong Xuyên thì chỉ một kỹ năng thì những thủy thủ không còn sức chiến đấu phải chết không thể nghi ngờ.
Đường Hoàng Tuyền yên tĩnh tới mức chỉ còn lại âm thanh nước chảy, hơn bốn ngàn ánh mắt nhìn qua Vong Xuyên, nhìn qua Vong Xuyên đi chậm tới gần đám thủy thủ.
Con mắt màu nâu của nó nhìn chằm chằm vào đám thủy thủ, những thủy thủ cấp Đế Hoàng này trong mắt của nó chẳng khác gì không khí!
Giờ khắc này tất cả thuỷ thủ cũng nhận ra Vong Xuyên đang miệt thị bọn họ.
Nó căn bản khinh thường ra tay với những thủy thủ nhỏ yếu như bọn họ.
Vong Xuyên đi qua người của đám thủy thủ, từng bước một đi về hướng Từ Khuông, Hải Thiếp, Sở Mộ, Triêu Lãnh Xuyên.
Ánh mắt của nó đánh giá mấy người bọn họ, lại từ từ đi lên phia trước mọi người.
Vong Xuyên đi thẳng tới vị trí cách Sở Mộ chừng trăm mét thì xoay người lại, đôi mắt mang theo vài phần khiêu khích, ý bảo bọn họ có thể tùy thời công kích nó.
Từ Khuông thở dài một hơi, hắn cảm thấy may mắn vì thủy thủ của mình tránh được một kiếp, nhưng mà Vong Xuyên cuồng vọng miệt thị làm cho Từ Khuông cảm giác tức giận!
Con mắt Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Vong Xuyên, vào thời khắc nhìn thấy thì đồng tử của Sở Mộ mở rộng vài phần.
Thân thể Vong Xuyên ưu mỹ thon dài và tràn ngập lập lượng, bộ lông màu nâu cao quý phiêu động, cái đuôi dài nâng cao càng phụ trợ cao ngạo của nó.
- Sở... Sở Mộ, Vong Xuyên này...
Triêu thái tử ở bên cạnh mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn qua Sở Mộ nói.
Thời điểm này Hạ Chỉ Hiền, Tang Anh cùng Cẩn Nhu công chúa đều nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nói cho đúng là nhìn vào tiểu Mạc Tà trên vai của Sở Mộ, nhao nhao lộ ra vẻ kinh hãi!
Sở dĩ bọn họ như thế đó là vì thủ hộ giả Vong Xuyên thứ ba của đường Hoàng Tuyên này hoàn toàn tương tự như tiểu Mạc Tà.
Yêu hồ tộc!!
Vong Xuyên chính là sinh vật hồ tộc.
Thân thể kết hợp lực lượng cùng tốc độ hoàn mỹ, bộ lông mềm mại cao quý, cái đuôi hồ nâng cao.
Đây là yêu hồ màu nâu đậm.
- Thiếu... Thiếu chủ! Thất Tội Hồ!
Thời điểm này âm thanh Ly lão nhân vang lên.
Thất đại tội hồ, đây là một con Xá Tội Chi Hồ!!
Bộ lông toàn thân màu nâu cao quý chính là đại biểu thuộc tính của nó.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Vong Xuyên, trong nội tâm xuất hiện gợn sóng quay cuồn.
Nhớ rõ Hàn lão nhân từng có nói về Thất Tội Chi Hồ.
Thất Tội Hồ chia làm thượng vị hồ, trung vị hồ cùng hạ vị hồ!
Hạ vị hồ theo thứ tự là tội hồ chi Viêm Quân, tội hồ chi Phong Quân, tội hồ chi Lôi Quân.
Trung vị hồ theo thứ tự là tội hồ chi Thủy Đế, tội hồ chi Nham Đế cùng với tội hồ Băng Đế.
Trung vị hồ là hoàn mỹ Đế Hoàng, thực lực tương đương với chuẩn chúa tể, nhưng nếu giải trừ tội ấn thì hoàn thành chuộc tội, thực lực sẽ đạt tới chúa tể đỉnh phong.
Làm cho Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc là trên đường Hoàng Tuyền này lại xuất hiện một con tội hồ, hơn nữa còn là Thất Tội Hồ đế được xá tội!
Thất Tội Hồ chi Nham Đế!