Sở Mộ không có triệu hoán Dạ ra ngoài tham chiến, Dạ bây giờ chính là Hồn sủng mạnh nhất dùng để áp trận. Dưới tình huống ứng phó một vài Hồn sủng cấp thấp không cần đến nó, Ấn cốc khắp nơi nguy hiểm, sinh vật cường đại không ít, hắn phải giữ lại một đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ mới có thể an tâm.
Vong Mộng, Tần và Ngưng chuẩn bị triển khai thế trận chiến đấu, lần này số lượng địch nhân không nhiều, so ra chỉ bằng một nửa đợt trước mà thôi.
Nhưng ba con Hồn sủng này chỉ có Vong Mộng tương đối mạnh. Về phần thực lực Tần, Ngưng chỉ là chúa tể đỉnh phong.
"Nghệ!"
Vong Mộng hạ xuống bên người Sở Mộ, dùng tinh thần âm nói địch nhân chỉ có một con. Hẳn là trong lúc vô tình đi ngang qua bị tiên khí hấp dẫn tới đây.
"Đại khái cấp bậc gì?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Nghệ!”
"Tiếp cận Bất Hủ?"
Thực lực Vong Mộng kém Hồn sủng tiếp cận Bất Hủ hai cấp bậc, cho dù có Tần và Ngưng hỗ trợ cũng đánh không lại đối phương.
Sở Mộ cũng không muốn mình bị một đầu Hồn sủng trong lúc vô tình xông vào cắt đứt cường hóa, phải biết rằng đây là cơ hội để Quỷ Khung Quân Vương tăng cường lên tới chuẩn Bất Hủ.
"Gào!”
Vong Mộng dùng tinh thần âm nói Sở Mộ để nó chiến đấu ngăn cản đối phương.
"Được rồi, các ngươi nhớ cẩn thận, tận lực trì hoãn thời gian, không nên ngạnh kháng."
Sở Mộ biết thời điểm khảo nghiệm Vong Mộng, Tần và Ngưng đã đến. Chúng nó đã kiên trì xuất trận, Sở Mộ cũng không thể ngăn cản làm giảm sĩ khí bên mình.
Trong lúc Sở Mộ phân tâm nói chuyện với Vong Mộng, Tần, Ngưng, năng lượng Quỷ Tiên Thạch lập tức tổn thất không ít.
Bây giờ đã quyết định Vong Mộng, Tần, Ngưng chiến đấu. Sở Mộ lựa chọn tin tưởng chúng nó, lập tức thu hồi tinh thần chuyên tâm cường hóa Quỷ Khung Quân Vương.
Mùi máu tươi luôn luôn hấp dẫn những sinh vật khứu giác bén nhạy.
Hấp Huyết ma trùng chính là sinh vật đặc biệt nhạy cảm, Hấp Huyết ma trùng đẳng cấp cao có thể cảm giác được mùi máu ở cách xa vạn dặm.
Năng lực nhạy cảm như thế khiến cho đám Hấp Huyết ma trùng trở thành chủng tộc bị những Hồn sủng khác kỳ thị. Thường thường hễ nơi nào phát sinh chiến đấu, chúng nó sẽ sau đến một bước quét dọn chiến trường, ngay cả những sinh vật bị thương cũng chạy không thoát vận mệnh bị hút cạn máu huyết.
Một con Hấp Huyết ma trùng thường di động trong một khu vực nhất định, mùi máu tươi trong thung lũng đã hấp dẫn sự chú ý của nó.
Khi Hấp Huyết ma trùng đến gần lập tức kêu lên hưng phấn, bởi vì nó nhận ra phía dưới là một cái hồ máu thật lớn. Bên trong Huyết Trì là máu huyết của mấy ngàn đầu Hồn sủng cấp chúa tể, nếu nó hấp thu sạch đống máu này, trải qua tiêu hóa một thời gian ngắn sẽ có thể bước vào chuẩn Bất Hủ.
Tiếp cận Bất Hủ và chuẩn Bất Hủ chỉ kém một bước, nhưng đây là bức tường chọc trời rất khó vượt qua. Bất kỳ đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ nào cũng có thể tùy ý ức hiếp kẻ yếu hơn.
Mùi máu tươi nồng đậm khiến cho Hấp Huyết ma trùng cực kỳ hưng phấn, cũng không quản nơi này có địch nhân hay không. Nó chỉ muốn trực tiếp nhảy bổ vào trong hồ máu kia ăn uống thoải mái.
Thân thể Hấp Huyết ma trùng to mập nhưng di động rất nhanh, mỗi lần đi tới giống như là một đống thịt mỡ ngọa nguậy. Mỗi một bộ vị trên người nó đều có xúc tua dùng để hấp thu máu huyết.
Khi Hấp Huyết ma trùng xuất hiện, Vong Mộng, Tần và Ngưng đã chờ đợi bên ngoài thung lũng, dáng vẻ như lâm đại địch.
Hấp Huyết ma trùng không có mắt, nhưng khứu giác bén nhạy lập tức nhận ra nơi này có khí tức ba con Hồn sủng khác. Đồng thời nó còn biết được phía dưới thung lũng là khu vực tiên khí dày đặc.
Hấp Huyết ma trùng vô cùng hưng phấn, nơi này có máu, lại có tiên khí, quả thực là thiên đường đối với nó.
Hấp Huyết ma trùng không có xem ba đầu Hồn sủng cấp chúa tể phía đối diện vào trong mắt, thân thể to mập cứ thế bay thẳng tới trước.
Cuồng phong đục ngầu thổi quét tứ phía, Hấp Huyết ma trùng bắt đầu tiến vào khu vực thung lũng.
Ngưng lập tức thi triển kỹ năng Băng hệ đập xuống, nhưng mà Hấp Huyết ma trùng không có một chút phản ứng, tốc độ đi tới vẫn giữ nguyên như trước. Cho dù kỹ năng đánh lên trên người nó gây ra một vài vết thương cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Hấp Huyết ma trùng là Trùng hệ Hồn sủng nổi danh tính mạng lực ương ngạnh nhất. Đặc biệt chúng nó có lớp mỡ dày bao phủ bên ngoài cơ hồ có thể ngăn cản Hồn sủng đồng cấp công kích.
Về phần Hồn sủng chúa tể đỉnh phong công kích cơ bản chỉ là gãi ngứa, trầy chút da rồi thôi. Hấp Huyết ma trùng cũng không thèm nhìn Tần và Ngưng, bỏ qua luôn đủ loại kỹ năng đánh tới, chậm rãi bò xuống vực sâu đầy máu.
"Rào rào rào!”
Hấp Huyết ma trùng bắt đầu điên cuồng uống máu, từ dưới vực sâu truyền lên thanh âm rợn người, hồ máu phía dưới theo đó giảm xuống nhanh chóng.
Thân thể Hấp Huyết ma trùng không ngừng va chạm, lấy tốc độ hấp thu máu kiểu này hẳn là chỉ cần mấy phút sẽ hút sạch cả hồ máu bên dưới.
Vong Mộng dĩ nhiên biết không thể nào để cho Hấp Huyết ma trùng tiếp tục hấp thu máu huyết, nếu đẳng cấp nó tăng lên thì phiền toái to.
"Nghệ!"
Vong Mộng gào lên một tiếng rung trời, mây đen trên đầy lập lòe lôi điện, năng lượng tích tụ càng thêm dày đặc.
Ngay sau đó, một đạo Cuồng Lôi tím đen hung hăng nện xuống thân thể Hấp Huyết ma trùng.
“Ầm!”
Thân thể Hấp Huyết ma trùng nổ tung một mảng lớn, Cuồng Lôi bất thình lình công kích khiến cho đầu óc quay cuồng, lúc nãy hút được bao nhiêu máu cũng phun ra ngoài.
Hấp Huyết ma trùng lăn lộn hồi lâu, khó khăn lắm mới bài trừ lực lượng lôi điện ở trong người. Tất cả Nhục Tu (vòi thịt) chỉ vào Vong Mộng, có lẽ nó đang vô cùng phẫn nộ vì bị phá đám.
Vong Mộng không sợ nó, vẫn duy trì tư thế bay lượn ở cự ly thấp, chung quanh thân thể lượn lờ lôi điện chuẩn bị đợt công kích tiếp theo.
Huyết thủy bắn ra tung tóe dung nhập vào trong hồ máu, dùng mắt thường cũng có thể thấy được vô số chi cụt, nội tạng nổi lềnh bềnh trên mặt nước đỏ ngầu. Lúc này Hấp Huyết ma trùng khống chế Nhục Tu phun ra Huyết thủy có tính hủ thực cực mạnh, nếu như Tần và Ngưng bị trúng đòn nhất định là không chết cũng trọng thương.
Tần và Ngưng vẫn duy trì khoảng cách an toàn, Hấp Huyết ma trùng thi triển kỹ năng vốn nhằm vào Vong Mộng. Vì thế cả hai chúng nó tạm thời không cần lo lắng bị đối phương truy kích.
Vong Mộng có năng lực né tránh rất mạnh, nhưng mà Huyết thủy rơi xuống như mưa, cho dù né tránh linh hoạt cỡ nào cũng không thể tránh hết. Nó đành phải buông thả lôi điện bảo vệ thân thể mình, hình thành một đạo Vong Lôi Thuẫn ngăn cản máu độc xuyên thấu.
Độc Huyết bắn xuống đất không có biến mất, thế nhưng tụ lại dần dần biến thành vô số con Nhuyễn Trùng cực kỳ quỷ dị.
Từ con từng con Huyết Nhuyễn Trùng xuất hiện trên bãi đất đá gồ ghề, số lượng càng lúc càng nhiều.
Sau khi đạt đến số lượng nhất định, đàn Huyết Nhuyễn Trùng lập tức nhào tới Vong Mộng. Chúng nó công kích không mạnh, nhưng lại có năng lực tàn phá lân giáp và năng lượng phòng ngự. Một khi bị cả đàn bu lại sẽ bị gặm nhấm ngay cả xương cốt cũng không thừa.
Huyết Nhuyễn Trùng là do Huyết thủy biến thành, Vong Mộng bị cả đàn Huyết Nhuyễn Trùng bao vây rơi vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Thân thể nó đột nhiên mờ nhạt, sau đó nhanh chóng giải tán hóa thành đàn Vong Linh hồ điệp.
Mỗi một con Vong Linh hồ điệp đều có một phần năng lượng lôi điện tản ra bốn phương tám hướng phản kích địch nhân, đám Huyết Nhuyễn Trùng chưa kịp bu lại đã bị từng đạo Vong Lôi đánh trúng, chết không kịp ngáp.
Huyết Nhuyễn Trùng có tới ngàn vạn, số lượng Vong Linh hồ điệp cũng không thua kém.
Trong lúc nhất thời cả thung lũng biến thành chiến trường của Huyết Nhuyễn Trùng và Vong Linh hồ điệp, Huyết thủy và Lôi điện đan xen vào nhau, hàng loạt sinh linh nổ tung rồi tan biến. Tình cảnh giống như là chủng tộc tranh đấu.
Tần và Dạ thi triển kỹ năng không có cách nào thương tổn Hấp Huyết ma trùng, nhưng lại có thể đánh chết Huyết Nhuyễn Trùng rất dễ dàng. Mỗi lần buông thả kỹ năng sẽ giết chết mấy trăm đầu Huyết Nhuyễn Trùng.
Dần dần Tinh Linh Điệp màu đen chiếm thế thượng phong, thân ảnh Huyết Nhuyễn Trùng biến mất rất nhanh. Trên trời chỉ còn lại đàn bướm vui mừng bay múa.
“Cô cô cô!”
Hấp Huyết ma trùng kêu lên tức giận, di động thân thể kinh tởm nhào tới đàn Tinh Linh Điệp ở giữa không trung.
Mỗi sợi Nhục Tu quét ngang sẽ tiêu diệt một đám Tinh Linh Điệp, thoáng một cái nó đã giết mất gần ngàn con Hồ điệp màu đen.
Tinh Linh Điệp vội vàng tản ra các phương hướng khác nhau chạy trốn, sau khi tới vị trí an toàn liền ngưng tụ lại thành bản thể Vong Mộng.
Mỗi một con Tinh Linh Điệp dung nhập vào nhau, Vong Mộng xuất hiện lập tức tích tụ lực lượng Vong Lôi đề phòng Hấp Huyết ma trùng đột kích.
"Nghệ!"
Vong Mộng vỗ cánh bay lên thật cao, lực lượng Vong Lôi biến thành mũi thương Lôi Đình nhất kích đâm xuống Hấp Huyết ma trùng.
“Phụt!”
“Ầm!”
Thân thể Hấp Huyết ma trùng bị đánh trúng nhất thời đào ra một cái lỗ thật lớn, lực lượng Vong Lôi lập tức bạo tạc tàn phá khủng khiếp. Nhất thời máu thịt bay ngang, tiếng ma trùng gào lên thảm thiết, trời cao cũng bị nhuộm thành một màu đỏ rực.
Hấp Huyết ma trùng tức giận xoay người lại, sau đó đột nhiên tăng tốc bay tới, mấy trăm cái Nhục Tu từ các hướng đập tới quấn chặt lấy thân thể Vong Mộng.
Cái miệng khổng lồ chiếm tới hai phần ba thân thể mở ra, Hấp Huyết ma trùng để lộ thực quản đen ngòm, mùi hôi nồng nặc không gì sánh nổi. Có thể nói bất kỳ sinh vật chúa tể bình thường nào ngửi thấy nhất định là chết tại đương trường.
Trăm cái Nhục Tu điên cuồng lôi kéo Vong Mộng vào trong miệng Hấp Huyết ma trùng. Một khi bị nó nuốt vào, lấy chất dịch hủ thực kinh khủng ở trong dạ dày khẳng định có thể tiêu hóa Vong Mộng trong thời gian ngắn.
Hơn nữa, cho dù kháng nổi chất độc hủ thực, nó cũng bị mùi hôi thối chết.
Phần lớn Trùng hệ Hồn sủng đều có kỹ năng không nhìn phòng ngự, đừng nói là Vong Mộng cấp chúa tể bị bắt vào trong bụng tiêu hóa. Cho dù là Hồn sủng chuẩn Bất Hủ cũng chưa chắc có cơ hội sống sót đi ra.
Mấy trăm cái Nhục Tu quấn quanh tạo thành tấm lưới bền chắc, Hấp Huyết ma trùng tăng cường lực lượng, mắt thấy Vong Mộng sắp sửa bị kéo vào trong miệng.
"Phốc phốc phốc phốc phốc!”
Vong Mộng lại phân hóa thành vô số Tinh Linh Điệp tản ra bốn phương tám hướng. Hấp Huyết ma trùng Nhục Tu có thể buộc chặt thân thể nó, nhưng không có cách nào giữ được Tinh Linh Điệp nhỏ bé.
Hấp Huyết ma trùng cắn vào không khí. Nhưng mà con quái vật này tựa như đang chờ đợi Vong Mộng phân tán, bỗng nhiên Nhục Tu trên người nó rời ra nhanh chóng quấn lấy nhau, bện thành một cái Nhục Tu Võng khổng lồ.
Tấm lưới thịt phủ xuống, một nhóm lớn Tinh Linh Điệp bị cuốn lấy hết đường chạy trốn.
"Cô cô cô!”
Hấp Huyết ma trùng mạnh mẽ nuốt toàn bộ Nhục Tu Võng vào trong bụng, những con Tinh Linh Điệp bị khốn trụ cũng biến thành đồ ăn trong bụng ma trùng.
Còn dư lại Tinh Linh Điệp chạy trốn nhanh chóng ngưng tụ ở phía xa, biến thành bản thể Vong Mộng. Nhưng từ màu sắc thân thể có thể nhìn ra được Vong Mộng đã suy yếu mấy phần, Vong Lôi trên người mờ nhạt không ít.
“Cô cô cô!”
Nhìn thấy Vong Mộng đã bị thương, Hấp Huyết ma trùng phát ra thanh âm cười nhạo. Thân thể to mập từ trên không trung rơi xuống, tiếp tục truy kích Vong Mộng.
Lúc này Tần và Ngưng đã hoàn thành kỹ năng liên hợp, một đạo Phong Bạo băng tuyết ập tới khiến cho Hấp Huyết ma trùng quay cuồng mù mịt, bên ngoài thân thể cũng bị đóng một tầng băng tuyết thật dày.
Hấp Huyết ma trùng cực kỳ tức giận, trong lòng quyết định mau chóng giải quyết hai con ruồi phiền toái này.
Vong Mộng tranh thủ thời gian thở dốc, vội vàng gia tăng độ cao tiếp cận đám mây đen ở phía trên.
“Nghệ!”
Đám mây đen chứa đựng lực lượng Vong Lôi uy mãnh hạ xuống, điện lưu không ngừng chạy tán loạn.
“Ầm!”
Một đạo Cuồng Lôi đánh xuống thân thể Hấp Huyết ma trùng.
Hấp Huyết ma trùng vẫn đứng yên tại chỗ để mặc cho Vong Lôi tùy ý công kích.
Làn da của nó bị đánh biến hình nhưng thực tế không bị thương tổn bao nhiêu, thỉnh thoảng nó hấp thu lực lượng lôi điện, thỉnh thoảng chấn động phá hủy Vong Lôi công kích.
Lúc trước Vong Mộng công kích vẫn có thể tạo thành thương tổn đối với Hấp Huyết ma trùng, nhưng sau khi bị nuốt một phần ba Tinh Linh Điệp, lực lượng của nó rõ ràng là yếu đi rất nhiều.
"Phách!"
Bỗng nhiên một cây roi thịt đột nhiên xuất hiện đánh xuống người Vong Mộng.
Vong Mộng trúng đòn quá mạnh, thân thể đảo lộn mấy vòng bay ra ngoài xa, sau khi trượt dài đến gần trận đồ tu luyện mới có thể dừng lại.
Hấp Huyết ma trùng là Hồn sủng tiếp cận Bất Hủ, lực công kích của nó có sức uy hiếp rất lớn đối với Vong Mộng.
Tần và Ngưng nhìn thấy Vong Mộng bị thương hiển nhiên là lo lắng cực độ, chỉ tiếc là không có lực lượng cấp Bất Hủ đánh cho con trùng ghê tởm kia một đống thịt vụn.
Từ đầu đến cuối Ngưng và Tần buông thả băng tuyết, cuồng phòng chưa từng đình chỉ, nhưng vẫn không ngăn cản nổi Hấp Huyết ma trùng tiếp cận Vong Mộng.
Cái miệng rộng lại mở ra một lần nữa, lần này Hấp Huyết ma trùng quyết tâm bằng bất cứ giá nào cũng phải nuốt trọn Vong Mộng.
Vong Mộng cố gắng bay lên, nhưng mà tốc độ nó quá mức chậm chạp. Một giây sau, Hấp Huyết ma trùng đã khống chế Nhục Tu quấn lấy thân thể nó.
"Cô cô cô cô cô!"
Hấp Huyết ma trùng ngọa nguậy thân thể, phát ra thanh âm hưng phấn.
Nó mạnh mẽ kéo Vong Mộng về phía mình, Vong Mộng cũng không dám hóa thân Tinh Linh Điệp. Sau khi hóa thân nhất định sẽ bị Nhục Tu Võng bao trùm, làm như thế cũng không khác gì bị đối phương cắn trúng.
Vị trí Vong Mộng chiến đấu rất gần trận đồ tu luyện.
Lúc này Sở Mộ đang tập trung cường hóa, hồn niệm còn ở trong thế giới tinh thần của Quỷ Khung Quân Vương.
Vong Mộng không có cầu cứu Sở Mộ, nó có tôn nghiêm của mình, lúc nãy chính nó muốn tự mình ra trận không thể nào quay ngược lại làm phiền Sở Mộ. Nhưng điều này không có nghĩa là Sở Mộ không nhận ra nó đang gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Sở Mộ không có mở mắt, bởi vì bây giờ đang ở thời điểm xung kích cuối cùng. Nếu đột ngột dừng lại sẽ gặp phải linh hồn phản phệ kịch liệt, cường độ xung kích có thể khiến cho Sở Mộ choáng váng, trong khoảng thời gian cấp bách này không có cách nào thu hồi Vong Mộng.
Chính vì thế, bất luận tình huống xấu đến mức nào, hắn bắt buộc phải tiếp tục tiến hành.
"Phốc phốc phốc phốc!”
Ở thời khắc nguy cơ, Vong Mộng đành phải phân hoá thân thể tránh thoát Nhục Tu bám trụ.
Đồng dạng như thế, Hấp Huyết ma trùng lại bện thành Nhục Tu Võng phủ xuống.
Lần này số lượng Tinh Linh Điệp chạy trốn càng ít, khi Vong Mộng ngưng tụ thân thể đã cực kỳ suy yếu.
Trên thực tế, Vong Mộng là Hồn sủng có tỷ lệ tử vong nhỏ nhất trong tất cả Hồn sủng của Sở Mộ. Bởi vì nó có năng lực hóa thân trăm vạn Tinh Linh Điệp, chỉ cần một con Tinh Linh Điệp chạy thoát xem như Vong Mộng vẫn còn sống sót.
Địch nhân cường thịnh trở lại, kỹ năng đáng sợ cỡ nào cũng không thể ngăn cản trăm vạn Tinh Linh Điệp bay đi, không cần phải nói tới tiêu diệt sạch sẽ chúng nó.
Nhưng mà trận chiến này có chỗ đặc thù, Vong Mộng phải tranh thủ thời gian để cho Sở Mộ yên tâm cường hóa. Nó không thể lựa chọn rời khỏi nơi này, ngược lại bắt buộc phải không ngừng hấp dẫn Hấp Huyết ma trùng lự chú ý.
Vô số Tinh Linh Điệp lại biến thành thức ăn trong miệng Hấp Huyết ma trùng, bây giờ sinh mệnh lực Vong Mộng sợ rằng còn không tới một phần tư. Nếu bị cắn nuốt một lần nữa sẽ tới điểm cực hạn chịu đựng, rất khó giữ nguyên trạng thái chiến đấu.
Tình hình chiến đấu không có bất kỳ thay đổi nào, Hấp Huyết ma trùng thấy phương pháp tác chiến chính xác đã xem Vong Mộng giống như là thức ăn mỹ vị. Khoảng chừng vài phút sau, Vong Mộng không có cách nào giữ được trạng thái Hoàng tộc, mệt mỏi hóa thành một con Tinh Linh Điệp màu đen chập chững vỗ cánh bay về phía Sở Mộ.
Hấp Huyết ma trùng không có tính toán bỏ qua Vong Mộng, tiếp tục di động thân thể to mập đuổi theo sát nút.
Vong Mộng hạ xuống bả vai Sở Mộ, mà lúc này đây Sở Mộ cũng đúng lúc mở mắt.
Sở Mộ nhìn thoáng qua Vong Mộng suy yếu điệp hóa, trong lòng xúc động nói không nên lời.
Mặc dù chỉ còn lại một con Tinh Linh Điệp còn sống, Vong Mộng sẽ không tử vong. Nhưng muốn khôi phục từ trạng thái Tinh Linh Điệp trở về bản thể Hoàng tộc phải dùng năm làm đơn vị tính toán.
Vong Mộng đã tận lực rồi, lấy thực lực cấp chúa tể đối kháng địch nhân tiếp cận Bất Hủ sinh vật, trì hoãn thời gian lâu như vậy đã có thể xem như là hoàn thành nhiệm vụ.
"Được rồi, ngươi về nghỉ ngơi đi, việc còn lại giao cho Quỷ Quân."
Sở Mộ nhẹ nhàng vuốt ve Vong Mộng, mỉm cười an ủi.
Vong Mộng mệt mỏi gật đầu, cặp mắt đen láy từ từ nhìn xuống đồ án dưới chân Sở Mộ.
Bên trong trận đồ trồi lên một thân ảnh uy nghiêm lẫm lẫm, toàn thân bao trùm khải giáp nham thạch bóng loáng. Toàn bộ thân thể lộ ra cảm giác lực lượng kinh người, Quỷ Quân lúc này mới thể hiện rõ ưu thế của Cự Nhân tộc.
Trong tay nó là một thanh Quỷ Kiếm, đây là lực lượng kết tinh do Quỷ Khung Quân Vương ngưng tụ, thân kiếm hàn quang rạng rỡ, khí phách bá đạo vô song.
"Quân Vương Quỷ Biến, tiến công."
Sở Mộ phát ra mệnh lệnh đối với Quỷ Khung Quân Vương.
Thân thể Quỷ Khung Quân Vương từ từ mở rộng. Nếu như nói Hấp Huyết ma trùng là một quả cầu thịt khổng lồ, vậy thì Quỷ Khung Quân Vương chính là một tòa núi cao ngàn trượng. Quân Vương quỷ kiếm trong tay kéo dài vượt qua ngọn núi bên ngoài thung lũng, xuyên thấu trời xanh.
Mọi người có thể tưởng tượng được một thanh Quỷ Kiếm to lớn hơn cả núi non, nằm trong tay một Cự nhân đầu đội mây, chân đạp đất là hình ảnh rung động cỡ nào.
Quỷ Khung Quân Vương dùng hai tay cầm kiếm giơ cao vượt qua đầu, không khí trong thung lũng bỗng nhiên ngưng đọng kỳ dị, hồ máu phía dưới vực sâu sôi trào kịch liệt.
Hấp Huyết ma trùng thông qua hấp thu máu huyết đề cao thực lực mình, nhưng mà Quỷ hệ Hồn sủng mới thật sự nắm giữ lực lượng khống chế máu huyết.
Hồ máu đột nhiên phun trào, biến thành hàng trăm cột máu điên cuồng ngưng tụ vào thân Quỷ kiếm trong tay Quỷ Khung Quân Vương.
Sau khi Quỷ kiếm uống máu, một cỗ sát khí bàng bạc lan tràn ra xa ngàn dặm.
Một kiếm này chém xuống sẽ bộc phát lực lượng kinh khủng như thế nào?