Sủng Mị

Chương 1559

Tuy rằng trong đầu tồn tại rất nhiều nghi vấn nhưng không có cách nào tìm được giải đáp, Sở Mộ đành phải dốc toàn lực đuổi theo phương hướng Thất Tội Hồ Quang Vương.

Khu vực đỉnh núi hoàn toàn phù hợp vị trí Vũ Sa bố trí Hoa Hồn trận, đến lúc này Sở Mộ có thể khẳng định Hồn sủng mà Vũ Sa muốn bắt chính là Thất Tội Hồ Quang Vương.

"Chẳng lẽ nàng có biện pháp giải khai Thất Tội Hồ gông xiềng?"

Trong lòng Sở Mộ lại hiện ra một nghi vấn khác.

Địa thế càng lúc càng cao, Quang nguyên tố càng thêm nồng đậm, Sở Mộ bắt buộc phải thu hồi Dạ vào trong không gian Hồn sủng, sau đó triệu hoán Mạc Tà ra ngoài.

Dần dần, đỉnh núi đã hiện trước mắt hắn.

Độ cao của ngọn núi này cũng tương đương với Phượng Hoàng di tích ở Lôi cốc. Trước kia Sở Mộ và Mục Thanh Y hao phí rất nhiều thời gian để leo lên đỉnh, nhưng bây giờ thực lực hắn đã là cấp Bất Hủ, tốc độ hiển nhiên là nhanh hơn gấp bội.

Khu vực đỉnh núi có hình dáng như bãi đất trống, đá tảng chất chồng lởm chởm. Không gian nơi này chứa đầy Quang nguyên tố, mức độ nồng đậm còn hơn dưới chân núi mười mấy lần.

"Thiếu chủ, nơi này hẳn là Đệ Tam trọng thiên, chứ không phải Đệ Tam trọng khôn."

Ly lão nhi mở miệng.

"Ừ, ta cũng nghĩ vậy."

Sở Mộ gật đầu nói.

Đệ Tam trọng thiên ở rất gần dãy ngân hà bên ngoài tinh không, Sở Mộ nhìn lên trời thấy được vị trí của mình cách những ngôi sao trên đầu cũng không xa. Nếu không, nơi này không thể có được Quang nguyên tố nồng đậm như thế.

"Nó ở bên kia."

Lâm Mộng Linh chỉ vào một hang động u ám nằm khuất trong góc núi.

Thất Tội Hồ Quang Vương chiến đấu với Quang Hoàng đã tiêu hao đại lượng thể lực, bây giờ nó đang nằm trong động nghỉ ngơi.

Hình thể Quang Vương tương tự với Mạc Tà, tứ chi thon dài tràn đầy lực lượng, thân thể ôn nhu, mềm mại giống như mỹ nữ. Bộ lông trắng lập lòe ánh sáng cao quý, thánh khiết dị thường.

Quang Vương đã nhận ra ba người tiếp cận hang động, nó nửa mở mắt cảnh giác đề phòng.

Trong ánh mắt Quang Vương không có địch ý, chỉ có điều nó đang nghi ngờ không hiểu vì ba nhân loại theo nó đến chỗ này. Ánh mắt đạm mạc khiến cho người ta cảm giác nó đã quen với tình huống này.

"Ô ô ô ô ~~~!”

Bỗng nhiên một tràng thanh âm nhu nhược từ cách đó không xa truyền đến, tiếng kêu rất giống một tiểu cô nương đang làm nũng với mẫu thân mình.

Một thân ảnh nhỏ bé từ khối nham thạch phía sau nhảy ra, bộ lông mềm như nhung. Nó lắc lư cái đuôi nhỏ, cặp mắt ngây thơ tò mò nhìn ba người Sở Mộ, sau đó lập tức chạy tới bên cạnh Thất Tội Hồ Quang Vương.

"Là một đầu ấu sủng Thất Tội Hồ Quang Vương?"

Lâm Mộng Linh hưng phấn kêu lên.

Thất Tội Hồ Quang Vương là Hồn sủng vô cùng lý tưởng đối với Lâm Mộng Linh, nhất là mới vừa rồi đã chứng kiến Quang Vương chiến đấu. Thân thể uyển chuyển, tốc độ phản ứng linh hoạt, nhanh nhẹn khiến cho Lâm Mộng Linh có ấn tượng khắc sâu.

Sở Mộ cũng cảm thấy ngoài dự liệu, không ngờ nơi này còn có một đầu tiểu Quang vương.

Thế nhưng, chỉ lát sau Sở Mộ bất chợt phát hiện vậy đầu Yêu Hồ nhát gan kia không phải là màu trắng thuần túy, mà bộ lông trên người nó có màu sắc trong suốt, mờ đục giống như ánh sao.

"Không đúng, đây là một đầu Tinh Thần Hồ cấp thống lĩnh."

Hạ Âm cau mày nói.

Lâm Mộng Linh ngẩn người ngạc nhiên, lúc này mới phát hiện tiểu hồ ly kia có vẻ không giống lắm. Nàng tập trung nhìn kỹ lập tức lộ vẻ thất vọng, nó vốn không phải là Thất Tội Hồ Quang Vương, mà là Tinh Thần Hồ cấp thống lĩnh tùy tiện đi vào Mê giới là thấy được dễ dàng.

Lâm Mộng Linh thở dài một hơi buồn bã.

Tiểu Tinh Thần Hồ nhảy lên lưng Quang Vương, lắc lắc thân thể chui vào trong bộ lông mềm mại ở dưới đuôi, giống như là tìm được cái giường ấm áp nhất, vô cùng thoải mái nhắm lại ngủ say.

"Chuyện gì xảy ra? Tại sao Thất Tội Hồ Quang Vương sống chung một chỗ với Tinh Thần Hồ?"

Hạ Âm không giải thích được sự tình đang xảy ra ở trước mắt mình.

Vốn là Yêu Hồ nhất tộc có thể chung sống thành đàn, nhưng Thất Tội Hồ Quang Vương huyết thống cao cấp Bất Hủ sống chung với Tinh Thần Hồ cấp thống lĩnh đúng là không hợp lẽ thường.

Sở Mộ cũng cảm thấy nghi ngờ khó hiểu, trước kia hắn đã từng thấy sinh vật huyết thống hỗn tạp sống chung với nhau. Nhưng mà đẳng cấp chủng tộc Tinh Thần Hồ và Thất Tội Hồ Quang Vương chênh lệch quá xa, hiện tượng này đột nhiên xuất hiện làm cho hắn tưởng rằng mình hoa mắt.

"Ô ô ô ô!”

"Ô ô ô!”

Bỗng nhiên lại có hai tiếng kêu yếu ớt từ đằng sau truyền tới.

Một góc khác ở gần sơn động lại nhảy ra hai con tiểu hồ.

Hai con tiểu hồ này ánh mắt long lanh khả ái, bộ dáng vô cùng đáng yêu có thể tất sát trái tim bất kỳ nữ tử nào.

Thân thể chúng nó có màu trắng bạc, phía sau là ba cái đuôi nho nhỏ khẽ đung đưa qua lại.

Hai con hồ ly này lớn gan hơn Tinh Thần Hồ, bốn chân nhanh chóng di chuyển chạy đến trước mặt ba người, tò mò chuyển vài vòng nhìn xem “sinh vật lạ” không biết từ đâu nhô ra.

Thời điểm hai con Tam Vĩ Hồ chạy tới gần Sở Mộ, Hạ Âm và Lâm Mộng Linh, Thất Tội Hồ Quang Vương lập tức mở mắt ngó chừng ba người. Bộ dạng cảnh giác giống như tùy thời đều có thể lao ra công kích.

Mấy giây sau, Thất Tội Hồ Quang Vương kêu lên một tiếng, lúc này hai con Tam Vĩ Hồ mới sôi nổi chạy tới chỗ Quang Vương cọ cọ đầu vào người nó.

Chúng nó cũng giống như tiểu Tinh Thần Hồ kia, sau khi tìm được vị trí thoải mái liền dùng bộ lông Quang Vương làm chăn, tựa vào người nó ngủ say.

"Đây là Nguyệt Quang Tam Vĩ Hồ?

Đến lúc này, trên mặt Hạ Âm lộ vẻ quái dị khó thể diễn tả thành lời.

Nguyệt Quang Tam Vĩ Hồ cấp bậc thấp hơn, là cấp chiến tướng Yêu Hồ."Lúc này tiểu Yêu Hồ chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ bọn họ không biết mình tìm lộn nương nương sao?" Lâm Mộng Linh.

Cho dù là Nguyệt Quang Tam Vĩ Hồ hay là Tinh Thần Hồ, huyết thống không thể nào so sánh với Quang Vương. Thậm chí chủng tộc Thất Tội Hồ Quang Vương đã là đẳng cấp cao nhất trong Yêu Hồ nhất tộc. Về phần Nguyệt Quang Tam Vĩ Hồ và Tinh Thần Hồ thuộc về dãy sinh vật ở tầng dưới chót. Nhưng mà, chúng nó vẫn cứ sống chung một chỗ, điều này quả thật rất khó tưởng tượng nổi.

"Ô ô ô!”

"Ô ô ô ô!”

Ngay sau đó, một loạt thanh âm từ các phương hướng khác nhau truyền đến.

Lại là ba con tiểu hồ ly từ trong đống nham thạch nhảy ra, thậm chí giai đoạn chúng nó còn thấp hơn Tinh Thần Hồ lúc nãy, bộ dáng ngây thơ hơn cả Mạc Tà ở trạng thái Sở Liên.

Chúng nó chầm chậm đi tới Thất Tội Hồ Quang Vương, thỉnh thoảng chơi đùa quay sang cắn cái đuôi đồng bạn, lăn lộn trên mặt đất cực kỳ náo động.

"Đây là Lục Vĩ Hồ, là cấp thống lĩnh."

Hạ Âm sững sờ lẩm bẩm.

Ba con Lục Vĩ Hồ hẳn là đang ở giai đoạn ấu sủng, thân thể nhỏ xinh sợ rằng một một trận gió cũng có có thể thổi chúng nó bay đi.

Ấn cốc là địa phương nguy hiểm, thường xuyên xuất hiện sinh vật cấp Bất Hủ tranh đấu. Mỗi một kỹ năng có thể càn quét phạm vi hàng chục dặm, thế mà đám tiểu hồ ly này có thể sống sót cho tới lúc này. Điều này chẳng khác gì kỳ tích phát sinh.

"Ô ô ô!”

"Ô ô ô!”

Một loạt thanh âm khác tiếp tục vang lên.

Phía sau bãi nham thạch xuất hiện rất nhiều thân ảnh nhỏ bé, chúng nó hoặc lớn mật, hoặc sợ người lạ, tò mò quan sát một hồi. Cuối cùng vẫn tụ tập lại bên người Thất Tội Hồ Quang Vương.

Lúc trước Sở Mộ cố ý dùng hồn niệm cảm giác chung quanh, nhưng không có nhận thấy đám tiểu Yêu Hồ này tồn tại.

Đây không phải vì hồn niệm của hắn không đủ, mà bởi vì khí tức đám hồ ly này quá nhỏ bé, nhỏ đến mức hắn mặc nhiên bỏ qua.

Khoảng chừng mười phút sau, chung quanh Thất Tội Hồ Quang Vương đã tụ tập hơn 20 con tiểu Yêu Hồ.

Nào là Tinh Thần Hồ, Nguyệt Quang Hồ, Nguyệt Quang Tam Vĩ Hồ, Lục Vĩ Hồ, Cửu Vĩ Hồ, Vân Hồ, trớ Băng Hồ, Diễm Dương Hồ...v…v toàn bộ đều là Yêu Hồ á tộc, đẳng cấp chủng tộc thấp nhất là nô bộc, cao nhất chỉ tới cấp quân chủ.

Sau khi đạt đến cấp bậc như Sở Mộ, đẳng cấp chủng tộc từ quân chủ trở xuống vốn không thể lọt vào tầm mắt của hắn rồi.

Hơn nữa, nơi này là Ấn cốc, là Đệ Tam trọng thiên. Những Hồn sủng sống ở đây huyết thống chia đều là cấp đế hoàng, thực lực thấp nhất là cấp chúa tể.

Mặc dù nói huyết thống không thể đại biểu cho hết thảy, nhưng trong cùng một hoàn cảnh, cùng một loại tài nguyên, những Hồn sủng huyết thống thấp sẽ phải cố gắng rất nhiều mới miễn cưỡng đứng chung một tầng thứ với những sinh vật cao cấp hơn.

Nhìn đám tiểu Yêu Hồ cấp bậc thấp quây quần chung một chỗ, trong đầu Sở Mộ chợt nổi lên một nghi vấn. Trong tương lai chúng nó làm sao sinh tồn ở trong Ấn cốc khắc nghiệt?

Chúng nó có thể sống sót tới hiện tại đã là kỳ tích rồi, tỷ lệ chúng nó còn sống đến lúc trưởng thành là bao nhiêu đây? Một phần ngàn hay là một phần vạn?

"Ô ô ô ô!”

Trong khi Sở Mộ đang âm thầm lo lắng cho đám tiểu Yêu Hồ kia, chúng nó lại hồn nhiên không biết nguy cơ trong tương lai phải đối mặt. Cả đám vây quanh Thất Tội Hồ Quang Vương nằm ngủ an tĩnh, có một vài con nghịch ngợm chạy quanh Quang Vương cào cào túm lông. Lại có hai con tiểu Nguyệt Quang Hồ gan lớn bò lên trên đầu Quang Vương đùa giỡn, cắn xé lẫn nhau.

"Trời đất ơi, chẳng lẽ hai con tiểu Nguyệt Quang Hồ không biết mình đang quấy phá trên đầu ai sao? Đây chính là Thất Tội Hồ Quang Vương huyết thống tối cường trong Yêu Hồ nhất tộc a…aa…!"

Lâm Mộng Linh rốt cuộc không nhịn được, che miệng hô lên.

Lâm Mộng Linh hiển nhiên biết về truyền thuyết Thất Tội Hồ, biết rõ thời kỳ huy hoàng của chủng tộc Quang Vương.

Nhưng mà trước mắt nàng lại xuất hiện hình ảnh hài hòa đến quỷ dị, nội tâm nàng còn rung động hơn thời điểm nhìn thấy Quang Vương và Quang Hoàng chiến đấu.
Bình Luận (0)
Comment