Long lân trên người Thanh Chập Long rơi xuống một mảng lớn, làn da và cơ thịt cơ hồ không có một chỗ nào đầy đủ, thậm chí còn có rất nhiều độc tố và ám thực bám vào không ngừng hủ hóa. Vì thế muốn dựa vào năng lực tự lành điều dưỡng là chuyện vô cùng khó khăn, Thanh Chập Long đành phải sử dụng phương pháp xử lí nguyên thủy nhất liếm láp để khôi phục thương thế.
Vết thương trên người Thanh Chập Long cũng không phải hoàn toàn phát sinh trong trận đại chiến ở Ly thành, mà trong mấy ngày gần đây Thanh Chập Long đã chiến đấu không ít trận, phần lớn những vết thương này xuất hiện trong đoạn thời gian đó.
Trước mặt Thanh Chập Long là một đầm nước cực kỳ yên tĩnh, diện tích cũng không lớn, chỉ có đường kính khoảng chừng hai mươi thước, ánh trăng rơi xuống lập tức phản xạ lại đầy đủ tựa như mặt gương bóng loáng vậy.
Đầm nước rất sâu, độ dốc vừa phải, nhưng dòng nước trong đó băng hàn lạnh lẽo chí cực. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Ở chính giữa đầm nước là một bóng người trắng bệch nằm yên bất động, cả người cứng ngắc tựa như một cỗ thi thể không có nửa điểm sinh khí.
Cái người đang trôi nổi bên trong đầm nước hiển nhiên là Sở Mộ đã giải trừ trạng thái ma hóa.
Sở Mộ đã bất tỉnh gần bảy ngày.
Thanh Chập Long mang Sở Mộ phi hành thời gian khoảng một ngày, nó cảm giác được nhiệt độ linh hồn của Sở Mộ rất khó trị liệu. Vì thế nó không thể nào yên tâm tiếp tục phi hành nữa, cuối cùng đành phải dừng lại ở một vùng gần rìa biên cương Trạm Ly giới tìm kiếm đầm nước băng hàn rồi ném Sở Mộ vào trong đó.
Đầm nước tuy nhỏ nhưng rất sâu, ở trong đầm nước có một con Thâm Đàm Giao Xà sinh sống, thực lực đạt đến chín đoạn.
Mặc dù địa bàn của mình bị chiếm lấy nhưng con Thâm Đàm Giao Xà này không dám có nửa điểm vọng động, chỉ có thể đàng hoàng nằm gục ở dưới đáy đầm sâu nhất. Cho dù cái tên nửa sống nửa chết kia vẫn luôn trôi nổi ở bên mồm của nó nhưng nó tuyệt đối không dám cắn xuống, ngược lại còn đàng hoàng lượn lờ chung quanh hắn trợ giúp xua đuổi nhiệt độ nóng rực.
Thời gian sáu ngày này, Sở Mộ vẫn luôn nằm trong đầm nước băng hàn, mà Thanh Chập Long vì muốn cứu sống Sở Mộ nên mấy ngày qua bôn ba liên tục không quản mệt nhọc. Bay đi khắp dãy núi, rừng rậm tìm kiếm linh vật Băng hệ giảm bớt nhiệt độ linh hồn cho Sở Mộ.
Lấy thực lực Thanh Chập Long muốn tranh đoạt linh vật bình thường quả thực không cần tốn nhiều sức, chỉ có điều mới vừa trải qua một trận đại chiến cho nên nó cũng mỏi mệt dị thường, lực chiến đấu suy giảm trầm trọng, vết thương trên người theo mỗi lần chiến đấu càng lúc càng nhiều, càng ngày càng sâu.
Đến ngày thứ mười, Sở Mộ nằm trong đầm nước rốt cuộc mở mắt.
Đập vào mắt Sở Mộ đầu tiên chính là mặt nước màu xanh đậm cực kỳ lạnh lẽo, ở bên trong dòng nước còn có một đầu nửa rắn nửa rồng đang nhìn mình chằm chằm, khoảng cách song phương không tới một thước.
Sở Mộ bị sinh vật quái dị kia bất thình lình hiện ra dọa cho sợ hết hồn, theo bản năng hé miệng định hét lên nhất thời nuốt phải một ngụm nước lạnh tê tái.
Thâm Đàm Giao Xà vốn chỉ là tò mò tiến lại gần quan sát cái tên nhân loại này, nhưng ai biết hắn đột nhiên mở mắt làm cho nó cũng giật mình kinh hoảng, vội vàng bơi ngược lại chui vào trong nham động dưới đáy đầm nước, thân thể nhanh chóng quấn chặt lại vài vòng chỉ dám lộ ra đôi mắt.
"Hô…"
Thanh Chập Long thở ra một luồng không khí nóng hổi, hiển nhiên là nhận thấy Sở Mộ đã tỉnh lại rồi. Cho nên nó bò tới gần đầm nước, nhẹ nhàng đưa cái đuôi xuống quấn lấy Sở Mộ nhấc lên.
"Thanh Chập Long?"
Sở Mộ trấn định tinh thần rất nhanh, trong lúc thân thể được cuốn lên liền nhận ra con Chập Long quen thuộc này.
"Sa sa sa ~!"
Thanh Chập Long rất hưng phấn vì Sở Mộ có thể tỉnh lại, cái miệng rồng khẽ cong lên tạo hình giống như là nụ cười vui vẻ.
"Thiếu chủ, ngươi hôn mê đã mười ngày rồi, những ngày qua nếu như không nhờ Chập Long tìm kiếm linh vật Băng hệ giúp ngươi hạ nhiệt độ, vậy thì đời này của ngươi khó lòng tỉnh lại." Thanh âm Ly lão nhi đột ngột truyền ra.
"Khó trách cảm giác cả người lạnh như băng, hơn nữa Ngưng bỗng nhiên phấn khởi lạ thường." Sở Mộ lắc đầu cười khổ.
Nhiệt độ linh hồn Sở Mộ nóng rực hơn bình thường rất nhiều lần, vì thế thân thể cũng bị ảnh hưởng trong phạm vi nhất định. Sau khi linh vật băng hàn tràn vào trong thân thể Sở Mộ làm cho hắn tự nhiên phát triển theo chiều hướng Băng thuộc tính.
Bởi vì linh hồn nóng rực nên Sở Mộ bắt buộc phải sử dụng linh vật Băng thuộc tính trong thời gian dài, có thể nói bây giờ thân thể Sở Mộ đã coi như là miễn dịch Băng thuộc tính rồi. Những kỹ năng Băng hệ cấp tám trở xuống sợ rằng rất khó tạo thành thương tổn đối với hắn.
Mà linh hồn Sở Mộ tương liên với Băng Không Tinh Linh, sau khi Sở Mộ điên cuồng dùng dược liệu bổ trợ thì Băng Không Tinh Linh là được lợi ích lớn nhất. Trong lúc vô tình tăng cường lên tới bảy đoạn năm giai, trở thành Hồn sủng giai đoạn cao nhất của Sở Mộ.
"Sa sa sa!"
Thanh Chập Long phát ra một tràng thanh âm nhẵn nhụi, bắt đầu tiến hành trao đổi với Sở Mộ.
"Ngươi muốn Bích Tuyền?" Sở Mộ mở miệng dò hỏi.
Thanh Chập Long từ Long Vực xa ngàn dặm xuất hiện ở trong tòa thành nhân loại chính là vì giành lại huyết mạch thuộc về Thiên Thương Thanh Chập Long. Nói vậy Thánh Huyết Bích Tuyền có tác dụng trọng yếu đối với Thanh Chập Long, nhưng Thanh Chập Long đã tặng lại cho Sở Mộ và giải khai Long ấn bên trong Thánh Huyết Bích Tuyền.
Sở Mộ vốn có dự định trả Thánh Huyết Bích Tuyền lại cho Thanh Chập Long, dù sao Chập Long nhất mạch nhất định là vô cùng coi trọng món bảo vật này.
Thế nhưng, vào lúc này Thanh Chập Long chỉ lẳng lặng lắc đầu, dùng móng vuốt to lớn chỉ chỉ vào chiếc nhẫn trên tay Sở Mộ.
"Thiếu chủ, Thánh Huyết Bích Tuyền đã dung nhập vào thân thể của ngươi, nếu như Thanh Chập Long muốn lấy lại nhất định phải giết ngươi, cho nên nó sẽ không có ý định lấy lại, hình như nó muốn một thứ gì đó của ngươi thì đúng hơn." Ly lão nhi chợt mở miệng nhắc nhở.
"Chiếc nhẫn của ta?" Sở Mộ có chút nghi ngờ khó hiểu.
Bỗng nhiên Sở Mộ nhớ lại chiếc nhẫn của mình hình như còn có một quả trứng rồng Thanh Chập Long, quả trứng rồng này chính là do Thiên Thương Thanh Chập Long trực tiếp phân liệt ra. Nếu như bồi dưỡng đến mười đoạn cộng thêm cường hóa đầy đủ, thực lực của nó chắc chắn có thể đạt tới trình độ của con Thanh Chập Long ở trước mắt này.
"Sa sa sa!"
"Ngươi nói đến Chập Long Noãn phải không? Chập Long Noãn thì sao?" Sở Mộ vẫn không thể nào hoàn toàn hiểu rõ ý tứ Thanh Chập Long.
"Sa sa sa sa sa sa!" Thanh Chập Long lại phát ra một tràng thanh âm dài dằng dặc.
"Ly lão nhi, phiên dịch, phiên dịch gấp, ta nghe không hiểu nó nói gì." Sở Mộ lắc đầu chán nản nói.
Nếu như Thanh Chập Long nói đến những chuyện tương đối đơn giản, vậy thì Sở Mộ dựa vào ngôn ngữ yêu thú vẫn có thể hiểu được câu có câu không, thế nhưng Thanh Chập Long nói ra câu này có vẻ rất phức tạp, cho nên Sở Mộ không thể biết được nó muốn nói gì, chỉ có thể suy đoán đại khái hình như nó muốn nói đến Chập Long Noãn ở trong giới chỉ của mình.
Chập Long Noãn nằm ở trong không gian giới chỉ đã được quãng thời gian rất lâu rồi, nhưng mỗi tháng chỉ trút xuống một lớp màng bên ngoài thôi, ngoài ra Chập Long Noãn không có xuất hiện biến hóa gì cả. Bản thân Sở Mộ cũng không biết phải bao lâu nữa nó mới chính thức phá trứng.
"Ta đây không phải là trùng, ta làm sao biết nó nói gì chứ?"
Ly lão nhi tức giận bất bình lập tức phản ứng. Lão gia hỏa này hiểu tiếng nói nhân loại, cũng hiểu được tiếng nói Yêu Linh, nhưng mà ngôn ngữ Trùng hệ và Long tộc vô cùng phức tạp, nếu không nghiên cứu chuyên sâu sẽ không thể nào hiểu nổi.
Thanh Chập Long thấy Sở Mộ không có cách nào hiểu được, cũng biết giữa người và rồng tồn tại hai loại ngôn ngữ khác nhau, cho nên nó không nói gì nữa, chỉ dùng vài câu đơn giản nói cho Sở Mộ biết phải cẩn thận bảo vệ Chập Long Noãn. Chờ ấp trứng thành công thì tập trung huấn luyện nó thừa kế Thanh Chập Long nhất mạch, trở thành Thiên Thương Thanh Chập Long thứ hai.
Thanh Chập Long ở trước mắt và Thiên Thương Thanh Chập Long chính là hai Hồn sủng siêu cấp mà Sở Mộ hiện giờ chỉ có thể ước mơ, xa không chạm nổi. Nghĩ đến trong không gian giới chỉ của mình còn có một con ấu sủng có khả năng phát triển đến cấp bậc như thế, trong lòng Sở Mộ cũng cảm xúc mênh mông.
"Sa sa sa!"
Thanh Chập Long thấy Sở Mộ đã hiểu được ý tứ của mình liền gật đầu xác nhận.
"Ngươi còn có việc muốn đi? Trở về Long Vực hả?" Sở Mộ nói với Thanh Chập Long.
Thanh Chập Long lại gật đầu một cái, đôi cánh màu xanh chậm rãi giãn rộng ra che kín tầm nhìn của Sở Mộ.
"Sa sa sa!"
Thanh Chập Long nói với Sở Mộ một câu cuối cùng xem như đại biểu cho lời chào tạm biệt, sau đó nó vỗ cánh cuốn theo một trận gió lớn bay lên bầu trời đêm bao la, thân thể khổng lồ dần dần mất hút ở phía chân trời xa xăm.
Gió lớn đập vào mặt Sở Mộ thổi tung mái tóc bay hỗn loạn, Sở Mộ ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn thân ảnh Thanh Chập Long rời khỏi. Trong con ngươi hắn tràn đầy ước mơ và sùng bái.
Thanh Chập Long dần dần đi xa, nhìn thấy bóng lưng cường đại biến mất khỏi tầm mắt của mình nhưng trong lòng Sở Mộ lại vô vàn cảm khái. Có lẽ trên toàn bộ thế giới này không có mấy người vinh hạnh đứng trên đầu mười đoạn Thanh Chập Long cấp đế hoàng đi? Thế mà hắn lại có may mắn trở thành một người trong đó.
Sở Mộ biết đó là vì may mắn đột ngột phát sinh trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi, rất nhiều sự tình trùng hợp phát sinh cùng lúc mới tạo thành kết quả như vậy. Nếu hắn muốn bước lên tầng thứ đó chân chính sẽ phải đi một đoạn đường rất dài, phải trải qua quãng thời gian rất lâu mới có khả năng đứng vững vàng trên độ cao tương xứng với Thanh Chập Long.
Nhưng mà, cho dù con đường này dài đến cỡ nào, cho dù lúc trước đứng ở trên trời cao bao nhiêu. Sở Mộ cũng có niềm tin tiếp tục đi tới, hắn tin rằng cuối cùng sẽ có một ngày mình sẽ đứng trên đầu Thanh Chập Long rong ruỗi khắp trời xanh bao la, khắp các địa vực rộng lớn không dấu chân người.
"Thiếu chủ, ngươi quả nhiên chính là cái người nhận được trứng Thiên Thương Thanh Chập Long phân liệt nha! Nói vậy sự kiện chấn động Hằng Hải hẳn là có quan hệ mật thiết tới ngươi rồi." Tiếng nói Ly lão nhi chậm rãi bay tới.
Lúc trước Ly lão nhi đang suy đoán Sở Mộ có liên quan gì tới sự kiện Thiên Thương Thanh Chập Long ở Tù đảo hay không? Bây giờ thông qua mức độ tin cậy giữa Thanh Chập Long đối với Sở Mộ thì Ly lão nhi đã có thể khẳng định chuyện này.
Sở Mộ cười khổ một cái, cũng biết lúc này không có cách nào giấu diếm Ly lão nhi nữa rồi.
"Khó trách lúc trước ngươi luôn miệng hỏi chuyện tình về Thiên Thương Thanh Chập Long. Con Thanh Chập Long này coi như đã được truyền thừa huyết mạch từ thủy tổ Chập Long, cho đến bây giờ cũng xem như là một con Thanh Chập Long mạnh nhất. Nếu như ngươi có thể tạo thành mối quan hệ tốt với nó chắc chắn sẽ có lợi ích rất lớn trong tương lai. Trên thực tế, trong lĩnh vực nhân loại đã có không ít cường giả có quan hệ giao hảo thân mật với các Hồn sủng bá chủ một phương. Bởi vì làm như vậy sẽ có lợi cho cả hai bên, bản thân Hồn sủng sư lại càng không cần phải nói." Ly lão nhi bình thản giải thích.
Sở Mộ gật đầu đồng ý, mở miệng nói:
"Đám người Hồn Minh đang cố gắng tìm kiếm trứng Thanh Chập Long, trước khi thực lực của ta đủ mạnh vẫn phải là cẩn thận làm việc."
"Thiếu chủ có tâm cẩn thận như thế đúng là hiếm thấy, không biết trên đời này có bao nhiêu thanh niên tuổi trẻ đều tự cho rằng bản thân mình mạnh mẽ hơn người, còn có những Hồn sủng tiềm lực mười phần, cho nên mới bày ra bộ dạng "lão tử chính là vô địch thiên hạ". Kết quả chỉ có một kết quả là bị người ta mạt sát như kiến hôi, ví dụ thì nhiều không đếm xuể. À, thiếu chủ không cảm giác được thân thể của mình có chỗ nào khác thường hả? Nói thế nào đi nữa, Thánh Huyết Bích Tuyền cũng phải thể hiện ra một chút hiệu quả chứ?" Ly lão nhi liên tục giải thích và không quên tán dương Sở Mộ.
Sở Mộ từ lúc tỉnh lại tới giờ hiển nhiên đã cảm thấy dị thường, hình như là tố chất thân thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn vài phần, sợ rằng không cần hồn giáp cũng có thể trực tiếp không nhìn một vài kỹ năng trung và hạ cấp.
"Thể chất đúng là có tăng cường, nhưng ta nghĩ chủ yếu là phát triển cụ thể nhất sau khi Bán Ma hóa." Sở Mộ cười nói.
Sở Mộ bởi vì Bán Ma hóa dựa vào Thú thuộc tính mới nhận được Bích Tuyền tẩy lễ, ở thời điểm trở về bình thường thì hiệu quả của Thánh Huyết Bích Tuyền cũng không còn rõ ràng như trước. Dù sao bất luận thân thể nhân loại thay đổi như thế nào cũng rất khó tiếp nhận toàn bộ lực lượng, nhiều lắm là lực phòng ngự và tính đề kháng của cơ thể sẽ trực tiếp tăng cường mà thôi.
"Đây là khẳng định, ngươi biến thành Bán Ma sẽ có đẳng cấp chân chính là cao đẳng quân chủ. Nếu như có thể hoàn thành quá trình tẩy lễ sẽ đạt tới cấp đế hoàng tuyệt đối không thành vấn đề, thậm chí có thể đạt tới trung đẳng cấp đế hoàng nữa kìa." Ly lão nhi nói.
"Trung đẳng cấp đế hoàng…" Sở Mộ lẩm bẩm tự nhủ.
Cấp đế hoàng là một lý tưởng cao xa nhất trong đầu Sở Mộ, hắn vẫn luôn hi vọng mình có thể khống chế một con Hồn sủng cấp đế hoàng tự do ngao du khắp thế giới rộng lớn này.
Cấp đế hoàng.
Đây là một khái niệm đỉnh phong trong lĩnh vực Hồn sủng, những nhân vật giống như Ly Sanh và Tiêu Nhâm cũng chưa từng có Hồn sủng cấp bậc này.
Nếu có thể nhận được một con Hồn sủng cấp đế hoàng cũng có nghĩa là bước chân vào hàng ngũ cường giả đỉnh phong trên toàn đại lục, bản thân người đó sẽ là bảo bối được vô số thế lực tranh nhau cướp đoạt. Một Hồn sủng sư có Hồn sủng cấp đế hoàng chính là biểu tượng tối cao nhất được vô số nhân loại tín ngưỡng và sùng bái.
Sở Mộ không nghĩ tới mình sẽ đạt tới cảnh giới này nhanh như thế. Nhưng cũng chính việc đó khiến cho hắn dở khóc dở cười, bởi vì trở thành cấp đế hoàng không phải là Hồn sủng của mình, mà là bản thân hắn, hơn nữa nhất định cần phải hóa thân Bán Ma mới có được lực lượng cấp đế hoàng.
Đáng buồn nhất chính là Sở Mộ biết rằng nếu như mẫu thân của mình không tìm được Thiên Tiên Băng, vậy thì đời này Sở Mộ không thể nào sử dụng trạng thái Bán Ma hóa. Đồng thời quãng đời sau này, bản thân hắn phải dựa vào linh vật Băng thuộc tính để duy trì mạng sống.
"Thiếu chủ, lần này thật sự là hơi quá tay rồi, nếu không cẩn thận ngươi rất có thể đã biến thành một con Bạch Yểm Ma tà ác không có tư tưởng." Ly lão nhi thở dài một hơi, lẩm bẩm.
"Ta biết, đại khái còn khoảng bao lâu nữa ta sẽ mất đi lý trí?" Vào lúc này Sở Mộ đã có một dự cảm chẳng lành đối với tương lai sau này của mình.
"Trong vòng nửa năm, hơn nữa chẳng lẽ thiếu chủ không có cảm giác cái con ma quỷ kia đã bắt đầu làm ra một vài hành động ngu xuẩn rồi?" Ly lão nhi nói.
Con ma quỷ trong lời nói của Ly lão nhi hiển nhiên là ám chỉ Bạch Yểm Ma. Lần này Sở Mộ ma hóa đã tạo thành linh hồn thương tổn cực lớn, nhưng mà điều đó cũng giúp cho Bạch Yểm Ma hưởng lợi rất nhiều. Bây giờ Bạch Yểm Ma đã tăng cường thực lực lên tới bảy đoạn bốn giai, mức độ thôn phệ hồn lực cũng sẽ nhiều hơn.
"Ừ, Ly lão nhi, ngươi nói rõ hơn về tình huống của ta đi." Sở Mộ lắc đầu cảm khái.
"Yểm Ma chính là chủng tộc Tà Ác Hồn sủng có lực chiến đấu cực mạnh, trong lúc nuôi dưỡng nó đồng thời sẽ phải chuẩn bị tinh thần trả giá bất cứ lúc nào. Dĩ nhiên không phải tất cả Yểm Ma thôn phệ linh hồn chủ nhân sẽ lập tức hóa thành Bán Ma. Mà tồn tại Bán Ma thường thường chỉ xuất hiện trong trường hợp nhân loại và Yểm Ma cực kỳ cường đại, tỷ lệ phát sinh dị biến là vô cùng thấp, ví dụ gần nhất chính là Bạch Ngữ điện hạ của Yểm Ma cung vào mười mấy năm trước."
"Bán Ma xuất hiện dựa vào rất nhiều nhân tố cần và đủ, thiếu chủ gặp phải một con Bạch Yểm Ma có thể Bán Ma hóa không biết là may mắn hay là bất hạnh nữa..."