Sủng Mị

Chương 541

"Thành viên bậc thang thứ ba có thực lực khiêu chiến độ khó này đúng là hiếm có. Thế lực Hồn Điện quả nhiên là ẩn giấu không ít cao thủ, lấy năng lực khống chế Hồn sủng cỡ này chiếm một danh ngạch tại vinh quang cảnh thứ nhất hẳn là không thành vấn đề."

Yểm Ma cung - Lục Sam Ly nhìn vào thân ảnh Sở Mộ, loáng thoáng cảm giác người này có vẻ quen thuộc.

Thật ra trong lúc Lục Sam Ly quan sát Sở Mộ khiêu chiến cảnh thứ nhất cũng đang chờ đợi, hắn đợi Hồn Điện - Sở Thần triệu hoán ra Dạ Lôi Mộng Thú. Chỉ cần thấy được Dạ Lôi Mộng Thú, vậy thì Lục Sam Ly có thể khẳng định người này chính là cái tên đáng ghét quấy rối mình ở hoang nguyên Cổ thành trước kia.

Cẩn Nhu công chúa lẳng lặng ngồi tại vị trí của mình, nàng đã nhận ra nam tử kia chính là Tù đảo vương giả Sở Mộ từng làm cận vệ cho mình từ lâu rồi.

Trên thực tế, Cẩn Nhu công chúa cũng vô cùng kinh ngạc đối với biểu hiện của Sở Mộ, nàng không ngờ tới Sở Mộ có thể dựa vào năng lực của chính mình đi tới trình độ ngày hôm nay. Hơn nữa còn trở thành người đầu tiên khiêu chiến vinh quang trong đại hội Thiên Hạ Quyết.

Cẩn Nhu công chúa nhớ lúc ban đầu nam tử này chỉ là một thuộc hạ bị Hạ Nghiễm Hàn nắm giữ vận mệnh trong tay, tính mạng hèn mọn tới cực điểm, thực lực cũng nhỏ yếu không cần để ý.

Mà hôm nay hắn đứng ở trong đô thành tụ tập vô số cao thủ, hiện diện ở trên chiến trường được các cường giả chú ý. Trận chiến của hắn làm cho tất cả mọi người sinh ra cảm giác hưng phấn và kích thích tột độ. Bản thân là thanh niên tại bậc thang thứ ba lại dũng cảm khiêu chiến vinh quang cảnh thứ nhất. Thực lực kinh người như thế, biểu hiện trí tuệ và dũng khí như thế, chỉ cần đánh xong một trận này cho dù hắn xếp hạng thứ mấy trên Thiên Hạ bảng cũng sẽ nổi danh khắp chốn.

"Chỉ còn lại có một phút, mười đoạn Liêu Ma Ngưu Thú chưa chết, hơn nữa còn có hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú. Nếu không nhanh chóng giải quyết, đầu lĩnh sẽ phải đối mặt với nguy hiểm lớn hơn."

Cao thủ Hồn Điện - Triệu Thừa lo lắng nói.

Sau khi phối hợp với Sở Mộ tiễu trừ phe phái Trầm Dịch Thành, Triệu Thừa đã bắt đầu khâm phục tính cách dứt khoát của Sở Mộ. Mặc dù tuổi tác Sở Mộ nhỏ hơn hắn mấy tuổi, hơn nữa thực lực Hồn sủng cũng chênh lệch không ít. Nhưng mà Triệu Thừa vẫn luôn gọi Sở Mộ là đầu lĩnh, từ đó có thể thấy sự kính nể và tôn trọng của hắn đối với người thanh niên này.

"Hắn khẳng định có thể kiên trì đến đợt thứ ba."

Triển Hoành lúc trước có xung đột với Sở Mộ lạnh lùng cười một tiếng, từ đầu đến cuối hắn chưa bao giờ có ý tốt đối với Sở Mộ.

Thượng Hằng ngồi yên lặng tại vị trí của mình, ánh mắt nhìn lướt qua Triển Hoành, chợt cười cười nói:

"Ngươi cảnh thứ nhất không phải là đấu thú hả? Để ta nhìn xem xếp hạng giữa các ngươi ai mạnh ai yếu."

"So với hắn? Hắn chỉ là một một thành viên bậc thang thứ ba mạnh hơn bình thường một chút thôi. Có thể tiến vào khiêu chiến vinh dự tại bậc thang thứ hai đã may mắn lắm rồi. Chẳng lẽ ngươi không thấy hắn không có cả một con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ hay sao? Đội hình Hồn sủng quá yếu, vào được tới đây là do hắn có năng lực khống chế hơn người thôi, căn bản không có cách nào tiến vào hàng ngũ xếp hạng trước 100. Còn ta muốn giành lấy thứ hạng trước 50 không thành vấn đề, ngươi cảm thấy tên của ta sẽ ở dưới hắn?" Triển Hoành lập tức nở nụ cười khinh thường.

Chỗ ngồi của hai thế lực Yểm Ma cung và Hồn Điện rất gần nhau, mà Triển Hoành hoàn toàn không có ý ẩn giấu sự khinh thường của mình đối với Sở Mộ.

Những âm thanh này nhanh chóng truyền vào trong tai Cẩn Nhu công chúa và Lục Sam Ly, trên mặt Lục Sam Ly hiện lên một nụ cười khó hiểu, quay sang nói với Cẩn Nhu công chúa ở bên cạnh:

"Cái tên Triển Hoành này hình như là thủ hạ của thiếu chủ thứ tám Hồn Điện?"

"Ừ, là thủ hạ của Phương Trạch." Cẩn Nhu công chúa gật đầu xác nhận. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Cho tới bây giờ vẫn chưa thấy Phương Trạch hiện thân, mặc dù thực lực Sở Thần quả thật miễn cưỡng xâm nhập vào hàng ngũ trước 100 tại bậc thang thứ hai. Nhưng mà đây là trận khiêu chiến vinh quang đầu tiên, không có lý do gì thanh cao đến mức không có hứng thú quan sát chứ?"

Ánh mắt Lục Sam Ly quét qua, quả thật không có nhìn thấy vị thiếu chủ thứ tám thần bí kia.

"Cũng lâu rồi không có nghe thấy tin tức của hắn, có lẽ là dốc lòng tu luyện, hoặc là cố ý mai danh ẩn tích. Thế nhưng mấy cảnh sau nhất định sẽ thấy hắn!" Cẩn Nhu công chúa lạnh nhạt nói.

Ở trong mắt Cẩn Nhu công chúa và Lục Sam Ly thì cường giả chân chính tại bậc thang thứ hai của thế lực Hồn Điện không có trong số này, chỉ có vị thiếu chủ thứ tám Phương Trạch xuất quỷ nhập thần kia mới có thể làm cho bọn họ sinh ra hứng thú.

"Thực lực Sở Thần không tầm thường, lấy niên kỉ của hắn lại có thể khiêu chiến vượt qua một bậc thang, nếu cho hắn thêm mấy năm nữa khẳng định cũng là một nhân vật danh tiếng của Hồn Điện. Thế nhưng còn chưa thể so sánh với Cẩn Nhu muội muội. Ta còn có một vài chuyện nhỏ cần giải quyết nên không xem nữa, nếu như Cẩn Nhu muội muội phát hiện hắn có Dạ Lôi Mộng Thú thì báo cho ta một tiếng."

Lục Sam Ly chậm rãi đứng dậy, không có ý định tiếp tục quan sát.

Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa lộ vẻ nghi hoặc, thấy Lục Sam Ly xoay người rời khỏi mới mở miệng dò hỏi:

"Tại sao để ý hắn có Dạ Lôi Mộng Thú hay không?"

"À, có đụng chạm một chuyện nho nhỏ, tạm thời vẫn không thể xác định là hắn mà thôi."

Lục Sam Ly cười nhạt, nói xong liền cất bước rời khỏi trường đấu thú.

Cẩn Nhu công chúa hiển nhiên không hiểu đụng chạm nho nhỏ là thế nào, chẳng qua là cố ý nhìn thoáng qua bóng lưng Lục Sam Ly, trong lòng nghĩ thầm:

"Lục Sam Ly không phải là người đơn giản như mặt ngoài, đụng chạm nho nhỏ nhưng làm cho hắn canh cánh trong lòng. Sở Mộ, ngươi chỉ có thể cầu nguyện mình không nên gặp phải Lục Sam Ly trong lần đột phá cảnh kế tiếp."

Thời gian một phút trôi qua rất nhanh, Sở Mộ dựa vào Băng Không Tinh Linh lực sát thương Băng hệ cực mạnh và Ma Thụ chiến sĩ hạn chế rốt cuộc giết chết mười đoạn Liêu Ma Ngưu Thú.

Nhưng mà thời khắc trọng tài chính chuẩn bị thả ra đợt Hồn sủng thứ hai, trên chiến trường vẫn còn hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú.

Không khí trong sân thi đấu lúc này cực kỳ khẩn trương, Sở Mộ không kịp giải quyết hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú cũng có nghĩa là khó khăn sẽ tăng lớn hơn vài phần. Hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú còn sót lại sẽ làm cho hắn chiến đấu càng thêm gian nan.

Bỗng nhiên có một luồng hỏa diễm hoa mỹ nổ tung trên bầu trời sân thi đấu.

Ngọn lửa này bốc cháy rực rỡ trên nóc trường đấu thú chừng trăm thước, nhất thời hỏa diễm đỏ bừng chiếu sáng cả sân thi đấu, mấy vạn người đồng thời kích động hô hấp bắt đầu dồn dập.

Mười đoạn Viêm Điểu.

Lần thứ hai buông thả chính là một con mười đoạn Viêm Điểu.

Đẳng cấp chủng tộc của Viêm Điểu là sơ đẳng cấp thống lĩnh.

Nhưng mà từ khí thế Viêm Điểu phát ra rõ ràng đây là một con Hồn sủng đã trải qua linh vật cường hóa, đẳng cấp chiến lực đã đạt tới Hồn sủng cấp thống lĩnh đỉnh phong.

Trưởng thành và lột xác hoàn toàn lên tới mười đoạn, chiến lực đạt tới cấp thống lĩnh đỉnh phong. Hơn nữa năng lực ngự không và thiên phú khống chế hỏa diễm mạnh mẽ, cho dù chỉ có một mình nó nhưng không hề thua kém bảy con Liêu Ma Ngưu Thú lúc trước.

"Gào ~!"

Thanh âm gào thét vang dội không gian, hỏa diễm nóng rực lan truyền ra bốn phương tám hướng, đầu Viêm Điểu bay lượn trên trời cao vài vòng dõi mắt nhìn xuống kẻ địch. Mấy vạn người ngẩng đầu lên quan sát sinh vật Hỏa hệ cường đại kia, trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác áp lực to lớn. Nếu như không hàng rào bảo hộ cao cấp chung quanh trường đấu thú thì mấy vạn người này chắc chắn không thể nào chịu đựng nổi khí thế kinh khủng ác liệt kia, làm gì còn có tâm tình ngồi trấn định quan sát chiến cuộc. Phải biết rằng luồng sóng nhiệt cuồn cuộn kia dư sức mạt sát đại đa số người ngồi trên khán đài.
Bình Luận (0)
Comment