Hạ Nghiễm Hàn nhất thời bị Bạch Ma Quỷ dọa cho sợ hãi sắc mặt tái nhợt, vô cùng bối rối lui về phía sau. Đồng thời ra lệnh cho Bạch Yểm Ma quay về bảo vệ mình.
Hạ Nghiễm Hàn - Bạch Yểm Ma vội vàng thi triển Thác Vị Ma Ảnh bay tới che chắn trước mặt Hạ Nghiễm Hàn, vung tay áp chế lực lượng Cửu U ma diễm cuồn cuộn kia xuống.
Hạ Nghiễm Hàn lui về phía sau liên tiếp, căn bản không dám coi thường Bạch Ma Quỷ như trước. Lúc nãy thiếu chút nữa hắn đã bị biển lửa ma diễm vây khốn rồi, làm sao cũng không nghĩ tới vốn đã hoàn toàn khống chế chiến cuộc lại xuất hiện tình huống như thế này.
"Tần Dạ, không nên bảo lưu nữa, dốc hết sức giết sạch bọn họ đi!"
Hạ Nghiễm Hàn vốn là tức giận oán khí đầy bụng, bây giờ lại bị Bạch Ma Quỷ bức lui chật vật như thế, thẹn quá thành giận hét lớn một tiếng.
Hắn đã không còn kiên nhẫn tiếp tục lãng phí thời gian với đám Hồn sủng phế vật này nữa.
Chú ngữ nhanh chóng niệm lên, lần này Hạ Nghiễm Hàn muốn triệu hoán một con chủ sủng khác.
Linh hồn Hạ Nghiễm Hàn còn chưa được khôi phục, chỉ còn lại ba hồn triệu hoán. Cũng có nghĩa là hắn chỉ có thểđồng thời khống chế ba con chủ sủng, nhưng tất cả chúng nó đều đạt tới trình độ quân chủ đỉnh phong, thực lực tổng hợp không thể khinh thường.
Một khi hắn hoàn thành triệu hoán, muốn giết chết bọn họ quả thực là dễ như trở bàn tay.
Vốn là Hạ Nghiễm Hàn không thích chuyện bé xé ra to, nhưng mà hắn đã thật sự nổi giận.
Tần Dạ nhìn thấy Mặc Dã hoàng tộc tử vong cũng lộ ra thần sắc lạnh như băng, sát khí đậm đặc như thực chất. Cơ hồ cùng lúc với Hạ Nghiễm Hàn, hắn cũng lẩm bẩm niệm chú ngữ triệu hoán.
"Bọn họ muốn triệu hoán tất cả Hồn sủng rồi."
Thanh âm Diệp Hoàn Sinh trầm thấp tỏ vẻ lo lắng bất an.
Tình huống này quả thật là nguy hiểm, ba người bọn họ khẳng định kiên trì không tới hai phút. Một khi hai người kia triệu hoán ra tất cả Hồn sủng, chỉ một đợt công kích đầu tiên đánh tới sẽ lập tức giết chết không ít Hồn sủng bên phía Diệp Hoàn Sinh.
Bạch Ma Quỷ nhiều nhất chỉ có thể kiềm chế Hạ Nghiễm Hàn - Bạch Yểm Ma.
Chiến Dã tiếp nhận Thủy Nguyệt tinh lọc xua đuổi năng lượng hắc ám bên trong thân thể, lại bắt đầu thi triển năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh. Thực lực nó dần dần tăng trưởng nhưng chỉ miễn cưỡng ngăn cản một con quân chủ đỉnh phong mà thôi.
Ba người Diệp Khuynh Tư, Cẩn Nhu công chúa và Diệp Hoàn Sinh chỉ huy đám Hồn sủng vết thương chồng chất cố gắng lắm cũng chỉđủ sức đối kháng với Thị Huyết Phố Lang và Hoàng Kim Tà Trùng của Hạ Nghiễm Hàn. Từ nãy đến giờ chưa tới năm phút đã bị thương trầm trọng có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
Thế mà Tần Dạ và Hạ Nghiễm Hàn đồng thời triệu hồi ra một con Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, hai con Hồn sủng này chính là tử thần đòi mạng đối với bọn họ.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa rơi vào người Diệp Khuynh Tư, nàng đã không còn biện pháp nào khác nữa rồi, chỉ còn nước nhìn xem Diệp Khuynh Tư có thể tranh thủ thêm thời gian cho mọi người hay không.
"Khuynh Tư, lần trước ngươi đã sử dụng một lần tại Ly thành."
Diệp Hoàn Sinh lắc đầu nói với Diệp Khuynh Tư, ý bảo nàng không nên vận dụng năng lực hại mình hại người này nữa.
Diệp Khuynh Tư bây giờ không thể quan tâm nhiều như vậy, nàng quyết đoán thối lui ra sau đội hình Hồn sủng rồi bắt đầu niệm chú ngữ.
Mỗi một lần thanh âm vang lên, kinh mạch trong người nàng lại đập một trận kịch liệt, thông qua linh hồn tương liên với Chiến Đình Ô Thú kích thích lực lượng thần bí trong người nói.
Khi đối mặt với Bách Mẫu của Đoạn Tân Hà tại Ly thành, Diệp Khuynh Tư đã từng thi triển kỹ năng này. Vốn thực lực song phương chênh lệch một mảng lớn, nhưng Chiến Đình Ô Thú đột ngột bạo tăng lực lượng tới mức có thể chống lại Bách Mẫu.
Theo quá trình Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ, bộ lông đen nhánh trên người Chiến Đình Ô Thú từ từ dựng đứng lên, khí tức cuồng dã bộc phát mãnh liệt. Mỗi một lần kinh mạch chấn động lập tức tăng trưởng một phần lực lượng.
Sự tình càng thêm kinh người chính là bộ lông của nó dựng đứng vô cùng khoa trương, phía trên đó tỏa ra năng lượng màu đen giống như u linh tà thần nhập vào người Chiến Đình Ô Thú.
Giờ phút này, Chiến Đình Ô Thú đã không còn là một con chiến thú đơn thuần nữa, sau khi lực lượng u linh bao phủ xuống, Chiến Đình Ô Thú đã biến thành một sinh vật hắc ám tràn đầy khí tức tử vong. Thực lực từ chín đoạn trung giai bắt đầu đề thăng lên tới mười đoạn quân chủ đỉnh phong. Không ngờ rằng Diệp Khuynh Tư chỉ dựa vào một kỹ năng lại có thể cung cấp cho nó nguồn năng lượng khổng lồ như thế.
Khí tức hắc ám còn mạnh hơn Mặc Dã hoàng tộc mấy phần, thậm chí Hoàng Kim Tà Trùng cũng lộ vẻ sợ hãi không dám tiếp cận.
Mười đoạn quân chủ đỉnh phong.
Ở thời khắc quan trọng nhất, Diệp Khuynh Tư lại thi triển kỹ năng thần bí của mình.
"Rống rống!"
Chiến Đình Ô Thú đột nhiên biến thành U Ảnh tử vong xuất hiện ở trước mặt Hồn sủng quân chủ đỉnh phong mà Tần Dạ vừa mới triệu hoán.
"Ầm!”
Đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong mới vừa xuất hiện đã bị Chiến Đình Ô Thú công kích một đòn nghiêm trọng, dưới tác động của lực lượng xung kích lập tức bay ra ngoài xa.
Tốc độ và lực lượng Chiến Đình Ô Thú tăng cường lên tới mức kinh khủng, thậm chí thô bạo và hung mãnh hơn cả Hạ Nghiễm Hàn - Thị Huyết Phố Lang quân chủ đỉnh phong.
Sau khi đánh bay đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong kia, Chiến Đình Ô Thú lại thi triển thân pháp xảo diệu một lần nữa, nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Kim Tà Trùng.
Tử Vong trảo giơ lên, Chiến Đình Ô Thú ngưng tụ lực lượng hắc ám tát thẳng vào người Hoàng Kim Tà Trùng.
Hoàng Kim Tà Trùng phòng ngự kinh người nhưng gặp phải Hắc Ám Tử Vong trảo của Chiến Đình Ô Thú cũng không chịu nổi. Một trảo này trực tiếp đánh tan khải giáp trên người Hoàng Kim Tà Trùng, bắt buộc phải dừng lại thế công bày ra tư thế phòng thủ.
Tần Dạ và Hạ Nghiễm Hàn nhìn thấy Diệp Khuynh Tư - Chiến Đình Ô Thú bộc phát ra thực lực kinh người như thế, hai người cực kỳ kinh ngạc trợn trừng hai mắt ra nhìn.
Bạch Ma Quỷ tăng cường thực lực lên tới quân chủ đỉnh phong đã rất khó dây dưa rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một con Hồn sủng cường đại vượt qua quân chủ đỉnh phong nữa quả thật là ngoài sức tưởng tượng của bọn họ. Nếu không lấy ra thực lực chân chính đúng là khó lòng giết chết ba người này.
"Thật là hung dữ, quá mức cường đại rồi."
Cẩn Nhu công chúa thấy được Chiến Đình Ô Thú biểu hiện dũng mãnh như thế liền thở phào nhẹ nhõm.
Nàng cố ý nhìn lướt qua Diệp Khuynh Tư muốn nói cái gì đó. Nhưng mà nàng càng thêm kinh ngạc chính là thân thể Diệp Khuynh Tư đang run rẩy nhè nhẹ, trên mặt nổi đầy gân xanh ẩn hiện màu đen vô cùng dữ tợn.
"Tại sao lại như vậy?"
Cẩn Nhu công chúa sợ hãi cứng đờ cả người, bộ dạng không thể tin nổi nhìn tới Diệp Khuynh Tư.
Vị trí cổ họng trắng nõn của Diệp Khuynh Tư hiện ra một đường gân hình dáng như sợi dây leo hắc ám đang chầm chậm lan dần lên mặt nàng.
Trên thực tế, đó là mạch máu trong người Diệp Khuynh Tư.
Lúc này những kinh mạch trong cơ thể Diệp Khuynh Tư đã bị lực lượng màu đen quỷ dị lây nhiễm, bề ngoài rất giống bị trúng kịch độc. Hơn nữa, bởi vì da thịt nàng trắng nõn và trong suốt, cho nên mạch máu màu đen lộ ra rất rõ ràng. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được chúng nó đang điên cuồng tàn phá cơ thể Diệp Khuynh Tư.
Diệp Hoàn Sinh đứng ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, sắc mặt khó nhìn tới cực điểm.
Diệp Hoàn Sinh biết rõ khởi nguyên nguồn lực lượng này của Diệp Khuynh Tư, muốn sử dụng tới lực lượng cường đại nhất định phải trả giá cực kỳ thảm thống. Một khi những sợi gân mạch đen nhánh kia xâm nhiễm toàn bộ mạch máu trong người Diệp Khuynh Tư, đến lúc đó nàng cách tử vong không còn xa nữa.
Cẩn Nhu công chúa nhìn thấy bộ dạng Diệp Khuynh Tư kinh khủng như thế, trong lòng cũng nhấc lên một trận dao động rất lớn. Lúc này nàng mới đột nhiên tỉnh ngộ tại sao lúc trước Diệp Khuynh Tư nói “giúp cho các ngươi sống", ý tứ kia rõ ràng là không có bao gồm chính nàng trong đó.
Loại lực lượng này chính tổn mình hại người, diệt địch xong bản thân cũng không sống khá giả nổi.
"Nữ nhân này là Linh sư, đây nhất định là bí thuật tổn thương sinh mệnh."
Hạ Nghiễm Hàn.
"Vậy thì thế nào? Yêu Linh của ta có thể hạn chế một đoạn thời gian, cho Hủy Phong Tinh Linh sẽ giải quyết bọn họ. Ta không muốn dây dưa với đám cặn bã này nữa."
Tần Dạ cười lạnh nói.
Vừa nói tới đây, Tần Dạ - Yêu Linh từ một vị trí âm u xuất hiện vô cùng quỷ dị, cặp mắt màu đen tỏa ra u quang ngó chừng Chiến Đình Ô Thú.
Chiến Đình Ô Thú ý thức được đầu Yêu Linh này có năng lực khống chế tinh thần cực mạnh, dựa vào tốc độ và phản xạ nhạy cảm nhanh chóng tránh né sang một bên, không va chạm chính diện với đầu Yêu Linh kia.
Chiến Đình Ô Thú là Thú hệ Hồn sủng, thông qua kỹ năng thần bí của Diệp Khuynh Tư mới mạnh mẽ tăng cường thực lực. Nếu như bị Hồn sủng Yêu Linh hạn chế sẽ mất đi nguồn lực lượng quý giá này một cách vô ích.
Hạ Nghiễm Hàn triệu hoán Hồn sủng thứ ba chính là một con Hủy Phong Tinh Linh.
Hủy Phong là kết tinh Phong nguyên tố đẳng cấp thứ tư, Hủy Phong Tinh Linh chính là Phong hệ Hồn sủng cấp quân chủ, đẳng cấp chủng tộc cao hơn Quỷ Tinh Linh một cấp bậc.
Hạ Nghiễm Hàn gọi ra Hủy Phong Tinh Linh đã được cường hóa chiến lực đến trình độ quân chủ đỉnh phong, bản thân Phong hệ Hồn sủng có lực sát thương cường đại, phạm vi ảnh hưởng rộng lớn hơn những Hồn sủng bình thường. Nếu như không bị hạn chế, chỉ một kỹ năng đánh tới sẽ tạo thành đả kích trí mệnh đối với mọi người.
Nhưng lúc này ba người Diệp Hoàn Sinh không còn Hồn sủng nào đủ sức ngăn cản Hủy Phong Tinh Linh.
Chú ngữ Phong hệ bắt đầu vang lên, lực lượng Hủy Phong lạnh thấu xương xoay quanh người nó, dần dần biến thành vòi rồng màu đen u ám. Khí lưu bên trong không gian phong ấn cũng xuất hiện tình trạng dao động kỳ dị.
Cuồng phong gào thét trên bầu trời, theo quá trình kỹ năng Phong hệ nổi lên, tất cả mọi người cơ hồ không thể hô hấp, tựa như không khí nơi này đã bị cỗ lực lượng màu đen kia hút đi sạch sẽ.
Rõ ràng là Hủy Phong Tinh Linh đang chuẩn bị một kỹ năng Phong hệ cấp mười.
Một khi nó hoàn thành kỹ năng cường đại này, ba người kia và đám Hồn sủng bị thương nhất định sẽ tử vong một mảng lớn.
"Chết hết đi!"
Hạ Nghiễm Hàn mỉm cười tàn nhẫn, gằn giọng nói.
Thời gian nặng nề trôi qua, rốt cuộc Hủy Phong Tinh Linh đã hoàn thành chú ngữ, một đạo cuồng phong hủy diệt chiếm cứ toàn bộ không gian phong ấn, khí tức tử vong lập tức bao trùm ba người Diệp Hoàn Sinh.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Lực lượng Hủy Phong hóa thành một đầu cuồng thú màu đen, thân thể khổng lồ bỗng nhiên mạnh mẽ áp xuống.
Cuồng phong ẩn chứa lực lượng hủy diệt không thể ngăn cản, Diệp Hoàn Sinh, Cẩn Nhu công chúa và những Hồn sủng khác đều bị cuốn vào bên trong. Cho dù những đầu Hồn sủng đã chuẩn bị xong mấy kỹ năng phòng ngự, nhưng sợ rằng không chống đỡ nổi vài giây. Sự tình diễn biến đến mức này đã vượt ra khỏi khả năng tầm kiểm soát của bọn họ, chỉ có thể cố gắng trì hoãn mà thôi.
Diệp Hoàn Sinh lùi lại mấy bước, vươn tay ôm chặt Diệp Khuynh Tư suy nhược vào ngực. Hắn lúc này cũng đã sức cùng lực kiệt, hắn biết làm vậy cũng chỉ là vô ích, Diệp Khuynh Tư không thể nào thoát khỏi cơn cuồng phong hủy diệt kia. Nhưng hắn là ca ca, cho dù chỉ có một tia hi vọng nhỏ nhoi, Diệp Hoàn Sinh cũng sẽ dùng tính mạng bảo vệ muội muội của mình.
"Ca..."
Bản thân Diệp Khuynh Tư hiện tại vô cùng bối rối, không biết nên nói gì cho tốt.
"Ta đây làm ca ca càng lúc càng vô năng rồi, nếu lần này có thể sống sót, ta chắc chắn sẽ không để cho người ta xúc phạm tới ngươi. Bất kể là ai cũng không được!"
Diệp Hoàn Sinh cắn răng nói.
Ngay khi lời nói vừa mới hạ xuống, hắn đẩy mạnh Diệp Khuynh Tư ra sau, bản thân thì bị lực lượng Hủy Phong cuốn lên không trung.
Diệp Khuynh Tư nhìn thấy Diệp Hoàn Sinh dần dần biến mất ở trong tầm mắt, rồi lại nhìn Kiếm Chập của hắn ra sức ngăn cản cuồng phong ở trước mặt mình. Trong lòng Diệp Khuynh Tư nhất thời đau như đao cắt, vành môi đã bị cắn nát từ lúc nào không biết, một dòng máu đỏ đang chầm chậm rỉ ra bên mép.
Bất kể ba người bọn họ giãy dụa thế nào vẫn không thể ngăn cản nổi đám chủ sủng của hai người kia. Bởi vì thực lực Hạ Nghiễm Hàn và Tần Dạ mạnh hơn bọn họ nhiều lắm.
Lúc này Diệp Khuynh Tư đã bị suy giảm tính mạng gần như vô lực hành động, chỉ có thể tiếc nuối nhắm hai mắt lại tiếp nhận tử vong chuẩn bị ập đến.
Nhìn thấy hai người kia sắp bị lực lượng Hủy Phong bao trùm, trên mặt Tần Dạ hiện lên một nụ cười âm lãnh.
Đối với Tần Dạ thì những người này chết sạch cũng không bù đắp nổi Mặc Dã hoàng tộc của hắn. Cho nên bọn họ chết đi, Tần Dạ vẫn muốn trực tiếp phanh thây để xả mối hận trong lòng.
Hạ Nghiễm Hàn đứng ở bên cạnh Hủy Phong Tinh Linh, coi như là những người này đã chết nhưng nội tâm hắn vẫn tràn đầy oán khí. Dù sao Sở Mộ không có ở đây, nhất là Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ không có vào tay làm cho hắn cực kỳ giận dữ, tất cả kế hoạch và tiền tài cũng đổ sông đổ biển vô ích rồi. Lúc này rất có thể nó đã táng thân ở trong quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ, Hạ Nghiễm Hàn vạn phần không cam lòng.
"Không được giết Bạch Yểm Ma, nếu không chúng ta tổn thất quá lớn."
Tần Dạ thấy Hạ Nghiễm Hàn Phố Lang và Bạch Yểm Ma dần dần đè Sở Mộ Bạch Ma Quỷ. Lập tức nhắc nhở Hạ Nghiễm Hàn một câu.
"Giết đám người kia chẳng qua là phát tiết tâm tình mà thôi. Ta sẽ không giết Bạch Yểm Ma."
Hạ Nghiễm Hàn lạnh lùng nói.
Hạ Nghiễm Hàn ra lệnh cho Hủy Phong Tinh Linh buông thả kỹ năng nhắm tới mục tiêu là Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh, về phần Cẩn Nhu công chúa bị công kích yếu hơn một chút. Hạ Nghiễm Hàn còn muốn mang Cẩn Nhu công chúa về cho nữ chủ thượng, cho nên Cẩn Nhu công chúa không thể chết được.
Còn hai người Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh có chết thì chết, không thể ảnh hưởng gì đến hậu quả sau này. Hạ Nghiễm Hàn giết bọn họ tựa như giết hai con kiến, căn bản không thèm nháy mắt một cái.
"Đã như vậy… ta cũng vậy dùng tính mạng của các ngươi để phát tiết tâm tình!"
Bỗng nhiên từ đâu đó vang lên một giọng nói lạnh như băng, thanh âm kia truyền vào trong tai Hạ Nghiễm Hàn và Tần Dạ quá mức đột ngột làm cho bọn họ kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Trong mắt Hạ Nghiễm Hàn lúc này là một thân ảnh nam tử chậm rãi đi ra từ trong cuồng phong táo bạo.
Phía trước mặt hắn là một đầu Hồn sủng khí thế kinh người, chín cái đuôi hoa lệ huy động nhè nhẹ đánh tan lực lượng Hủy Phong ở chung quanh.
"Tần Dạ, Hạ Nghiễm Hàn, thời hạn tử vong của các ngươi đã đến."
Thanh âm kia vang lên một lần nữa.
Theo sau đó là luồng khí tức thô bạo, sát khí nồng nặc ập vào mặt hai người Hạ Nhiễm Hàn.
Lực lượng Hủy Phong có thể giết chết tất cả sinh vật phòng ngự dưới cấp mười.
Trên người Diệp Hoàn Sinh mặc cấp tám hồn giáp miễn cưỡng đạt tới phòng ngự cấp chín, đối mặt với kỹ năng Hủy Phong cường đại như thế hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Khi hắn bị cuốn lên không trung đã không còn khả năng đề kháng gì nữa.
Thế nhưng, ngay khi hắn cảm giác thân thể sắp sửa tan nát bỗng nhiên có thứ gì đó mềm mại quấn lấy, bảo vệ thân thể hắn không bị cuồng phong công kích.
Lực lượng hủy diệt không có cách nào tạo thành thương tổn đối với vật thể mềm mại kia, Diệp Hoàn Sinh không nghĩ tới mình vẫn còn khả năng tránh thoát một kiếp trong đường tơ kẽ tóc như thế. Lúc này hắn mới từ từ mở mắt liền phát hiện một màn kinh người.
Thì ra vật thể mềm mại này là một đuôi màu bạc, hơn nữa chung quanh hắn có tới chín cái đuôi đang bay múa, mỗi một đuôi đang bảo vệ một con Hồn sủng vào trong.
Diệp Hoàn Sinh và ba con Hồn sủng Kiếm Chập, Diễm Vĩ, Luyện Ngục Lôi Quân nằm trong cái đuôi dài bình an vô sự, trên người chúng nó chỉ bị vài vết thương nhẹ cơ hồ không cần tính tới.