Đằng Lãng vốn biết rõ Tập Yêu cường đại, đây là chủ sủng của Tần Vũ, một trong Hồn Minh Thập Lục Tuyệt, thực lực cường đại không thể coi thường.
Nhưng mà Sở Mộ khống chế Đọa Lạc Viêm Quân chỉ đánh một kích đã mạt sát nó, thi thể cũng không còn.
Trước đó không lâu Mạc Tà chỉ là trung đẳng đế hoàng, nhưng hiện tại bộc phát ra lực lượng còn mạnh hơn Băng Sơn Sư của hắn. Cho dù đầu Viêm Quân kia lên cấp cũng không thể giết chết Tập Yêu đơn giản như vậy.
"Sở lão đệ, ngươi … Thất Tội Hồ... chẳng lẽ… chẳng lẽ đã tiến nhập đế hoàng đỉnh phong?"
Đằng Lãng hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, lắp bắp hỏi nhỏ một câu.
Sở Mộ đứng yên tại chỗ, bàn tay phải nắm lại thật chặt.
Đây là chuộc tội dị biến.
Mạc Tà đã hoàn thành quá trình chuộc tội, chính thức hóa thân thành Xá Tội Hồ. Có lẽ thực lực Mạc Tà chỉ là cao đẳng đế hoàng, nhưng mà ba chủ thuộc tính giúp cho Mạc Tà có năng lực đối kháng đế hoàng đỉnh phong.
Năm ngày trước, Mạc Tà chỉ mới là một con Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng.
Nhưng mà bây giờ nó đã biến thành Xá Tội Hồ - Đọa Lạc Viêm Quân đế hoàng đỉnh phong. Thực lực tăng cường gần như sánh ngang chủng tộc dị biến.
Mạc Tà hóa thân thành Thất Tội Hồ đã được ba năm, mặc dù bây giờ không phải là chủng tộc dị biến chân chính. Nhưng thực lực Mạc Tà cũng tăng vọt một mảng lớn, tinh thần Sở Mộ kích động và mừng rỡ còn nhiều hơn thời điểm hắn nắm giữ lực lượng Bán Ma cấp chúa tể.
Mạc Tà đế hoàng đỉnh phong.
Lần này Sở Mộ mới chính thức bước vào hàng ngũ cường giả cấp nguyên lão.
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao từ quân đoàn Hồn Chủ truyền đến khí tức mãnh liệt như vậy?"
Ánh mắt các nguyên lão cũng lộ vẻ nghi ngờ, tất cả đồng loạt quay đầu nhìn về phía biển lửa ở nơi xa.
"Sở Phương Trần, là Thất Tội Hồ của Sở Phương Trần. Thực lực nó bỗng nhiên tăng vọt, hơn nữa cường thế giết chết Tập Yêu của Tần Vũ."
Tổng quân sư vừa mới nghe tình báo từ quân đoàn Hồn Chủ, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười mừng rỡ như điên.
"Cái gì… hắn… hắn giết chết chủ sủng của Tần Vũ hả?"
Mấy vị nguyên lão và trưởng lão nghe thế cũng kinh hãi ngây người.
Bọn họ không biết Tần Vũ triệu hoán Tập Yêu từ khi nào, lại còn âm thầm chạy tới quân đoàn Hồn Chủ tàn sát. Đây rõ ràng là tai nạn lâm đầu có thể lật ngược tình thế triệt để, nhưng mà Sở Phương Trần đột nhiên xuất thủ giết chết Tập Yêu. Đây là cái khái niệm gì chứ?
Tần Vũ là một trong Hồn Minh Thập Lục Tuyệt, chủ sủng của hắn lại chết trong tay một người thanh niên?
"Hình như... hình như là dị biến!"
Tổng quân sư nói.
"Dị biến?"
Mấy vị nguyên lão lại đờ người ra, trận quyết chiến ngày hôm qua mang đến bất ngờ còn nhiều hơn cả cuộc đời bọn họ hợp lại. Thật sự là tin tưởng không nổi mà.
Bọn họ hiển nhiên biết rõ Hồn sủng cấp đế hoàng cơ hồ không thể nào xuất hiện tình huống dị biến, bởi vì một lần dị biến ý nghĩa rằng thực lực tiến vào cấp chúa tể chân chính.
"Không đúng, không phải là dị biến, nhất định là Thất Tội Hồ giải trừ Tội Ấn. Thực lực Xá Tội Hồ có thể đạt tới cấp chúa tể, Sở Phương Trần nuôi dưỡng đầu Thất Tội Hồ kia lâu năm, trải qua vô số lần chiến đấu hiểm tử hoàn sinh tẩy lễ, cho đến bây giờ mới chính thức bộc phát hóa giải gông xiêng Tội Ấn. Từ đó nhận được lực lượng chân chính của chủng tộc Thất Tội Hồ."
Đằng Giang Phong từng nghiên cứu về truyền thuyết Thất Tội Hồ. Sau khi suy nghĩ một lát mới đưa ra phán đoán tương đối chuẩn xác. Đồng thời câu nói này đã chứng minh Thất Tội Hồ của Sở Phương Trần có tiềm lực kinh người, đáng để dốc toàn lực bồi dưỡng.
Tần Vũ cảm giác linh hồn phản phệ đánh tới, da mặt tái mét cực kỳ đáng sợ. Hắn tức giận tột đột, hai mắt hắn cơ hồ muốn phun ra lửa.
Linh hồn thương tổn.
Đường đường Thập Lục Tuyệt lại bị một người thanh niên giết chết chủ sủng, một hồn bị thương. Đây là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời hắn.
"Còn cười được không?" Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Ánh mắt Sở Mộ bình thản nhìn vào mặt Tần Vũ, dùng hồn niệm trào phúng một câu.
"Bắt đầu từ hôm nay, tất cả mọi người bên cạnh ngươi, bằng hữu, thân nhân sẽ phải trả giá thê thảm nhất vì hành vi ngu xuẩn ngày hôm nay của ngươi. Tất cả bọn họ sẽ chết, ta sẽ cho ngươi biết cảm giác sống không bằng chết."
Tần Vũ lập tức lên tiếng đáp trả, ngữ khí tàn độc dị thường.
Nghe được câu nói này, Sở Mộ đột nhiên cảm giác cái tên Tần Vũ này vô tri đến buồn cười.
Thân nhân Sở Mộ tổng cộng có ba người, Băng Lam, Liễu nguyên lão và Sở Thiên Mang.
Về phần Băng Lam và Liễu nguyên lão, Tần Vũ đi tìm bọn họ phiền toái?
Thực lực nguyên lão sánh ngang Bát Hoang, mặc dù đánh không lại đứng đầu Bát Hoang - Cự Khuyết, nhưng Tần Vũ muốn đánh chủ ý lên người lão nhân này chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Mà thực lực Băng Lam cũng không yếu hơn Tần Vũ, hơn nữa nàng còn ẩn giấy một cỗ lực lượng thần bí. Ban đầu ứng phó Ảnh Tuyệt vẫn không có sử dụng, đó là vì lúc đó nàng điều dưỡng linh hồn Sở Mộ mới bị thiếu hụt hồn lực.
Về phần Sở Thiên Mang, Sở Mộ tin tưởng đã nhiều năm như vậy rồi, thực lực hắn nhất định mạnh hơn Tần Vũ. Hơn nữa, phụ thân hắn hiện tại bặt vô tung tích, Tần Vũ chạy đi đâu tìm hắn? Một Hồn sủng sư thừa nhận đả kích ba chủ sủng tự mình diệt vong, tình cảm giữa bọn họ thâm hậu tới chừng nào? Lấy thiên phú của Sở Thiên Mang hiển nhiên không cam chịu tịch mịch quá lâu.
Cho nên Tần Vũ cảnh cáo thật sự là buồn cười, không có một chút tác dụng đả kích.
"Ngao ô ô ô ô ô!"
Mạc Tà lại không thích người khác uy hiếp Sở Mộ, nó chân đạp Hồng Viêm lơ lửng giữa không trung. Ánh mắt yêu dị ngó chừng trận chiến Hồn Hoàng ở nơi xa, tựa hồ đang tìm kiếm thân ảnh Tần Vũ và Hồn sủng của hắn.
"Không vội, chúng ta còn có chuyện khác cần phải làm!"
Sở Mộ vuốt ve đầu Mạc Tà, mở miệng trấn an nó.
Quân đoàn Hồn Chủ thắng cục đã định, kế tiếp Sở Mộ chú ý tới chiến trường của quân đoàn Hồn Sư.
"Mạc Tà, cho bọn họ kiến thức kỹ năng Yêu Linh của ngươi."
Sở Mộ chỉ vào quân đoàn Hồn Sư, cười nói.
"Ô ô ô!"
Thân thể Mạc Tà lập tức hóa thành quầng lửa đỏ rực lao thẳng tới quân đoàn Hồn Sư.
"Sở lão đệ, ngươi đi trợ giúp bọn họ, nơi này ta ứng phó được rồi."
Đằng Lãng thấy Sở Mộ dự định chạy tới hỗ trợ mình, vội vàng mở miệng ngăn cản.
Để cho một đầu Xá Tội Hồ thực lực sánh ngang đế hoàng đỉnh phong trợ giúp quân đoàn Hồn Sư đúng là lãng phí tài nguyên. Quân đoàn Hồn Sư có số lượng đông nhất, cho dù là Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng sẽ tiêu hao không ít thể lực và năng lượng. Huống chi tình huống bên phía trận doanh Hồn Hoàng cũng không lạc quan.
"Ta chỉ thúc đẩy quân đoàn các ngươi làm việc nhanh hơn một chút."
Sở Mộ nhàn nhạt hồi đáp.
Sau khi Đằng Lãng - Băng Sơn Sư lên cấp, quân đoàn Hồn Sư đã dần dần chiếm cứ ưu thế. Chiến thắng chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi, cho nên Đằng Lãng mới đề nghị Sở Mộ đi trợ giúp trận doanh Hồn Hoàng.
Một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong có thể chống lại năm đầu cao đẳng đế hoàng. Thực lực đầu Xá Tội Hồ này đã có thể ảnh hưởng tới kết quả trận quyết chiến rồi, chỉ cần nó chạy sang bên kia, chênh lệch thực lực song phương sẽ lập tức giảm xuống thẳng tắp.
Trận doanh Hồn Hoàng từ đầu đến cuối chiến đấu rất bị động, Đằng Lãng biết rõ nếu như nhóm Hồn Hoàng thất bại thì hai quân đoàn cố gắng cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Vì thế hắn hi vọng Sở Mộ đi trợ giúp nhóm nguyên lão, trưởng lão càng sớm càng tốt.
"Ừ? Chuyện gì xảy ra? Tại sao trận hình bọn họ bỗng nhiên rối loạn rồi?"