"Tốt, rất tốt, rất tốt, ha ha ha!"
Bỗng nhiên Chu Triêu cười lên như điên.
Tiếng cười ẩn chứa khí chất cao ngạo và khinh rẻ hết thảy mọi thứ.
"Trên đời này không có bao nhiêu người khiến cho Chu Triêu ta triệu hoán nó. Ngày hôm nay ta thành toàn cho ngươi, đủ mặt mũi chưa?"
Chu Triêu không có tiếp tục chú ý Đoạn Ảnh Tàn Yêu và Mạc Tà chiến đấu. Bởi vì hắn biết rõ Đoạn Ảnh Tàn Yêu đã không thể áp chế Thất Tội Hồ.
Nhưng mà chuyện này không quan trọng.
Chu Triêu có thể khẳng định, hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là cực hạn của Sở Phương Trần.
Có lẽ chỉ cần triệu hồi ra một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng có thể đánh bại Sở Phương Trần. Thế nhưng, Chu Triêu muốn tự tay diệt sát đối phương, cho nên hắn quyết định bộc lộ thực lực chân chính.
Người thanh niên này bắt buộc phải chết, bởi vì hắn làm cho Chu Triêu rung động, đồng thời hắn cũng cảm thấy mức độ nguy hiểm to lớn nếu để Sở Phương Trần chạy thoát.
"Sở Phương Trần, không được dây dưa với Chu Triêu nữa. Hắn muốn xuất ra thực lực chân chính rồi, ngươi sẽ chết đó, mau lui lại!"
Lúc này đại nguyên lão Trầm Thu vẻ mặt khẩn trương nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn đại nguyên lão Trầm Thu ở phía xa xa đang kiềm chế Dương Khuyết, nhưng hoàn toàn không có ý định rời đi.
Sở Mộ đã nói phải giúp Diệp Khuynh Tư giành lại Linh tái, hắn nhất định sẽ làm được điều đó.
"Ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là đế hoàng tối cường."
Ánh mắt Chu Triêu sắc bén như đao, cười lạnh nói.
Chú ngữ chầm chậm vang lên, một đồ án lập lòe lôi điện lấy Chu Triêu làm trung tâm từ từ lan tràn ra bốn phía, một thân ảnh cuồng xà màu tím đen đột nhiên xuất hiện lao thẳng lên trời cao.
"Ầm!"
Một đạo lôi điện thô to bằng cột đình giáng xuống oanh kích ngay vị trí đồ án, nhất thời toàn bộ quảng trường biến thành lĩnh vực lôi điện, uy áp mạnh mẽ không gì sánh nổi.
Lôi quang chói mắt, từng đàn từng đàn rắn điện trải rộng ra khắp tòa thành. Tất cả mọi người dõi mắt nhìn lại bỗng nhiên có cảm giác nơi này biến thành sào huyệt của rắn, cảnh tượng kinh tâm động phách thật sự khó thể diễn tả bằng lời.
Diệp Khuynh Tư dùng tay che mắt để khỏi bị ánh sáng kích thích, lực lượng Lôi quang cực kỳ bá đạo, chỉ mới chạm vào đã khiến cho cả người đau nhức khó chịu. Chốc lát sau, mọi người chợt phát hiện đồ án dưới chân Chu Triêu đã liên kết với đồ đằng lôi điện ở giữa không trung, tựa như một lối đi truyền tống sinh vật từ thế giới khác đến nơi này.
Tia chớp không ngừng chớp lóe tạo thành kỳ quan tráng lệ tột đỉnh, mỗi một đạo Lôi điện đều có lực phá hoại kinh người. Thoáng chốc đã biến khu vực quảng trường thành bãi phế tích trống rỗng.
Nhưng mà khắc sâu vào trong mắt Diệp Khuynh Tư chính là một hình ảnh Thiên Xà khổng lồ đang lơ lửng trên trời cao.
"Xà... Xà… Thiên Xà!" truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Không biết là gã Hồn Hoàng nào kêu lên sợ hãi, thanh âm này có lực tương tác cực lớn nhanh chóng lan truyền sang đám người bên cạnh.
Lúc này thị giác Diệp Khuynh Tư dần dần khôi phục lại, ngẩng đầu nhìn lên mới biết được tại sao mọi người kinh hãi như thế.
Diệp Khuynh Tư lập tức tê dại cả người, hai chân run rẩy đứng cũng không vững.
Bởi vì trên đầu nàng chính là một đầu Thiên Xà khổng lồ ngoài sức tưởng tượng, ít nhất phải dùng ngọn núi để hình dung.
Sở Mộ đang đứng ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, ánh mắt hắn cũng lộ vẻ trầm trọng. Thế giới lôi điện, Thiên Xà yên vị ở trên không trung tựa như chúa tể nắm quyền sinh sát hết thảy tính mạng trong lĩnh vực của nó.
Có lẽ đây không phải là sinh vật mạnh nhất Sở Mộ từng thấy, nhưng nó chắc chắn là sinh vật đáng sợ nhất hắn từng chứng kiến.
"Nữ Hoàng Thiên Đình Xà!"
Yểm Ma cung đại nguyên lão - Trầm Thu bỗng nhiên thốt lên.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Yêu Xà đế hoàng bá chủ đông Cấm Vực, đây là chủng tộc Hồn sủng khó ký kết hồn ước nhất đối với nhân loại.
Nhưng đồng thời đây cũng là chủng loại Hồn sủng cường đại nhất, sau khi bồi dưỡng đến mười đoạn sẽ có đẳng cấp chiến lực cao nhất.
Bản thân Trầm Thu trưởng lão không nắm chắc có thể đánh bại nó, bởi vì Nữ Hoàng Thiên Đình Xà quá mạnh mẽ, thậm chí bốn đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng không thể ngăn cản mười đoạn Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Diệp Khuynh Tư đã bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà làm cho chấn kinh.
Địch nhân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức Diệp Khuynh Tư cảm giác mình quá nhỏ bé.
"Đây mới là sinh vật tối cường."
Chu Triêu đứng yên tại chỗ cười phá lên, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám địch nhân ba thế lực lớn, bao gồm cả Dương Khuyết và Trầm Thu.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà ở trong mắt hắn chính là tồn tại vô địch, thậm chí hai đại cường giả mạnh nhất Linh thành cũng không thể làm cho Chu Triêu hắn e ngại. Chỉ cần Thiên Xà xuất hiện, vạn vật phải cúi đầu thần phục.
Một khuôn mặt Nhân Xà từ trên cao ngó chừng đám địch nhân nhỏ bé, thần thái giống như nữ vương ngồi trên bảo tọa nhìn xuống dân đen nhu nhược.
Chủng tộc chênh lệch đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng, toàn bộ nhân loại ở trong mắt Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chỉ là một đàn kiến hôi không hơn không kém.
Thân hình khổng lồ của Thiên Xà bao phủ toàn bộ khu vực nội thành, Dương Khuyết kinh ngạc nhìn tới sinh vật đáng sợ kia, từ trong mắt hắn có thể thấy được cảm giác sợ hãi và rung động.
Bởi vì Dương Khuyết không biết Chu Triêu vẫn ẩn giấu một đầu Hồn sủng cường đại cỡ này.
Phía đông Cấm Vực là địa phương kinh khủng nhất đối với nhân loại, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Thống trị giả nơi đó.
Từ xưa đến nay, vô số cường giả nhân loại muốn xông qua đông Cấm Vực thăm dò thế giới bên ngoài. Nhưng đã trôi qua không biết bao nhiêu năm, số người thành công vượt qua địa phương đó chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Tuyệt đại đa số cường giả hùng tâm tráng chí đều bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà giết chết, bỏ mạng nơi hoang dã một đi không hẹn ngày về.
Đây là chủng tộc cường đại nhất, kiêu ngạo nhất trong lĩnh vực Hồn sủng. Thế mà hiện tại lại có người khống chế nó, chuyện này đúng là khó thể tin tưởng.
Chu Triêu làm sao thu phục được nó? Dương Khuyết ngơ ngác, nghĩ mãi vẫn không có câu trả lời thỏa đáng. Phải biết rằng ấu sủng Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tại Yêu Xà đế quốc đều được quân đoàn Hồn sủng bảo vệ chặt chẽ, thông thường chỉ di chuyển trong phạm vi Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bá chủ sinh sống. Lấy thực lực đế hoàng tiến vào đó khẳng định chết chắc, ngay cả cấp chúa tể xông vào lãnh địa Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cũng lâm vào cửu tử nhất sinh. Cường giả Tứ Hùng, Tôn vị cho dù liều mạng cũng không có mấy thành nắm chắc toàn thân trở ra.
"Thế giới này rộng lớn nằm ngoài khả năng tưởng tượng của các ngươi. Mà nhân loại chúng ta chỉ là một đám nhát gan chỉ biết rút đầu trong một góc."
"Tựa như lãnh thổ nhân loại, đối với bình dân hiển nhiên là vực chủ mạnh nhất, hắn là kẻ thống trị nắm quyền sinh sát hàng vạn tính mạng. Đối với một số người hiểu biết sẽ cho rằng giới chủ là mạnh nhất, quyền uy tối thượng không thể ngỗ nghịch. Sau khi tu luyện đạt tới trình độ nhất định sẽ biết Vương giả cai quản địa cảnh, hắn là tồn tại như thần được hàng tỷ người sùng bái, tín ngưỡng."
"Buồn cười nhất chính là nhân loại chúng ta quá mức vô tri, trên thực tế nhân loại chỉ là chủng tộc yếu ớt, nhu nhược ở trong mắt các sinh vật mà chúng ta gọi là Hồn sủng. Các ngươi hẳn là biết Thiên Thương Thanh Chập Long, Quan Hoàng Vương, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà, Tử Hải Oán Ma, Hắc Nanh Phong Yêu …v…v mỗi một chủng tộc này đều có lực lượng cấp đế quốc, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều lần. Chỉ cần chúng nó nguyện ý, phất tay một cái là có thể hủy diệt nền văn minh nhân loại."
Chu Triêu nói những lời này không phải là vì ca ngợi bản lãnh của mình, mà hắn lấy làm tự hào vì hiểu biết phong phú hơn người.