Sủng Phi Của Trẫm Là Người Trời

Chương 32


“Vậy thì đã sao, chức phận của ta cao hơn người dù chỉ một ngày ngươi cũng không được phép quá phận.

Hơn nữa Mộc Tần à Mộc Tần, ngươi nghĩ khi lên làm Mộc Phi rồi cuộc sống ngươi sẽ tốt hơn được sao? Sẽ có ngày ta nhấn ngươi xuống bùn, cho ngươi sống một cuộc sống vạn kiếp bất phục.”
“Hả, nhấn xuống bùn ư?” Nói xong cô dơ chân lên đạp mạnh vào người Hoa Phi.

“Á…đau quá Mộc Thanh Nhi, ta sẽ bẩm báo với Hoàng thượng chuyện này.”
Ba Ba Mạc Tỏa nở một nụ cười ma quái.

“Đúng bài rồi đấy, cái ta muốn chính là điều này, báo đi, ngươi báo luôn cho Hoàng thượng đi, ta đang muốn gặp lão ta đây.”
“Mộc Thanh Nhi, sao ngươi dám ngang ngược như vậy.” Hoa Phi vẫn nằm dài dưới đất, lết không nổi mà phải bám vào nô tỳ bên cạnh đứng dậy.

“Vì ta rất đẹp, ngươi không thấy sao? Đẹp thì có quyền à nha.”
Đúng gương mặt của Mộc Thanh Nhi đúng là rất đẹp, không có điêu, cô vô cùng tự hào vì sở hữu được gương mặt xinh đẹp tuyệt trần này.


Tự dưng có một nhan sắc xinh đẹp thế này Mộc Thanh Nhi không biết xử dựng thì cô đành dùng thay vậy.

Nói xong cô cười ha hả đi ra, ý định đi đến tẩm cung người khác.

Cô vừa đi vừa xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của mình mà không để ý đằng sau đang có người nhìn theo.

“Ui đau quá, ả Hoa Phi này tát đau thật đấy, mình có nên đi tiếp không nhỉ, nhỡ đến cung khác lại bị tát thì sao đây, không cẩn thận mặt bị biến dạng mất.”
Dạ Huân Thiên đứng ở bên ngoài quan sát hồi lâu, thấy cô có vẻ đang tìm cách để gặp được “Hoàng thượng” mà không tiếc mình đấu đa với các phi tần khác thì hắn buồn cười không để đâu cho hết, thấy cô mong muốn gặp mình như vậy hắn cũng vui vẻ vô cùng tiếp tục bám theo cô.

Cô nóng lòng muốn biết Hoàng thượng là ai như vậy sao, thật thú vị mà.

Thế là hắn cứ theo chân cô đi đến tẩm cung của phi tần thứ hai.

Nơi này chính là nơi vừa lạ vừa quen, đó chính là cung của Thuần quý phi.

Ba Ba Mạc Tỏa bước chân vào ngạch cửa, nhìn thấy Thuần Quý Phi đang ngồi ăn điểm tâm, liền nói:
“Thỉnh an Thuần quý phi.”
“Mộc Tần ư?” Thuần quý phi không tin được mắt mình, hôm nay cái loại nhát gan như Mộc Thanh Nhi, hằng ngày cứ nhìn thấy cô ta lại chạy xa hôm nay lại tự vác mặt đến, thật nực cười.

“Quý phi bất ngờ lắm sao? Không biết bất ngờ vì thấy muội tự nhiên đến hay là thấy nhan sắc muội quá đẹp đây?”
“Im mồm, hôm nay tâm trạng ta đang vui, không tính toán với ngươi, có chuyện gì nói đi.”
‘Hừ, tất nhiên là vui rồi, người được sắc phong làm Hoàng hậu chính là Thuần quý phi, giấy trắng mực đen có thông báo cả rồi, không vui sao được.’ Ba Ba Mạc Tỏa thầm nghĩ.

“Thực cũng chẳng có chuyện gì, chỉ là đến chúc mừng nương nương người được tấn phong làm bậc mẫu nghi thiên hạ, thấy việc vui thì đến xung hỉ thôi.”
Thấy Mộc Thanh Nhi đột nhiên nhắc về chuyện cô ta được làm Hoàng hậu, thứ mà như hòn đá đè nặng trong lòng cô ta bấy lâu nay giờ đã được gỡ xuống, Thuần Quý phi vui ra mặt, giọng điệu cũng bớt đay nghiến đi nhiều.


“Ừ thì, cũng chúc mừng ngươi nha Mộc Tần, ngươi cũng được thăng làm Mộc Phi rồi còn gì, vậy hôm nay ngươi đến đây làm gì? Ngươi đừng nói là cũng giống mấy người khác đến lấy lòng bổn cung đó nha.”
Nói đến đây Thuần quý phi cười một cách mỉa mai đưa mắt về phía đống đồ quà tặng được biếu mấy ngày nay, cứ như là một ngọn núi nhỏ vậy, trong lòng nghĩ:
‘Cái thể loại đến cơm ăn hằng ngày cũng khó khăn như cô ta thì có thể có thứ quà gì đắt tiền chứ?’
Nhận ra được ý của Thuần quý phi, trong lòng ba Ba Mạc Tỏa thầm chửi mười lần ‘đồ con quỷ già hám tiền.’
Sau đó cố nặn ra một nụ cười sao cho thật nhất có thể.

“Tần muội vốn chẳng có món đồ gì đặc biệt, chỉ là lần trước có được một hộp phấn Yên Chi Phẩm, là hàng cống phẩm cao cấp.

Thiết nghĩ ngày sắc phong Hoàng hậu sắp đến gần, nếu nương nương người mà dùng hộp phấn này trang điểm, chắc chắn sẽ nổi bật vô cùng.”
Nói rồi cô lấy hộp phấn ra, đưa đến trước mặt Thuần quý phi.

Thuần quý phi lập tức dừng lại động tác trên tay, sau đó nhìn về phía hộp phấn.

Chiếc hộp được dùng lọ bằng đồng, làm bằng hợp kim chắc chắn tạo thành, bên trên còn được in hoa văn màu đỏ sẫm, bao bọc bởi một lớp nhung đỏ quyền quý, sang trọng.

Nghe nói chỉ cần dùng nó trang điểm, gương mặt lập tức sáng bừng như ánh nắng mặt trời.


Gương mặt được phủ qua thứ bột mỏng mịn đó sẽ vô cùng xinh đẹp, tinh khôi, trong vắt như một hạt sương mai.

“Đây…đây thực sự là Yên Chi Phẩm sao?” Thuần quý phi bất ngờ đến nỗi ấp a ấp úng.

“Vâng, chính xác ạ.” Ba Ba Mạc Tỏa trả lời.

Cô thầm cảm thán cái quyết định đúng đắn của mình, lôi phấn ra giới thiệu luôn là vô cùng hợp lí, ban nãy ở chỗ Hoa Phi cứ nhì nhằng không chịu lôi ra làm cô ta tưởng cô là đang khoe khoang.

Trong lúc Thuần quý phi đang hoa mắt vì Yên Chi Phẩm, Ba Ba Mạc Tỏa liếc qua đống điểm tâm trên bàn.

Chết tiệt, mấy cái bánh phủ vừng dày đặc bên trên, xong bên kia lại bánh lá dứa được tạo hình rất xinh đẹp, còn nữa ôi mẹ ơi bánh quế hoa.

Mấy em nó như đang nhảy múa quay cuồng trước mặt cô, rồi nói “hãy ăn em đi.”.

Bình Luận (0)
Comment