"Biết rõ vì cái gì hắn không sợ sao?" Phượng Sở Ca quét mắt nhìn Tử Lan.
"Vì cái gì?"
"Bởi vì từ đáy lòng Ngũ vương gia, tiểu thư nhà ngươi là siêu cấp xấu nữ." Phượng Sở Ca câu môi cười.
"Làm sao có thể?" Tử Lan cả kinh: "Tiểu thư người nếu là xấu nữ, dưới gầm trời này không có người nào lớn lên đẹp mắt rồi! Đừng nói toàn bộ Phượng gia, thậm chí cả Thiên Khải, cả toàn bộ đại lục này cũng đều tìm không thấy nữ tử nào đẹp hơn tiểu thư."
Tử Lan vẫn đang nói đột nhiên dừng lại, hiểu rõ đáp: "Ta đã biết, đích thị là Ngũ vương gia đã nghe qua tin đồn bên ngoài, thật sự cho rằng tiểu thư ngài là người quái dị rồi. Trước đó ta còn cảm thấy Ngũ vương gia không giống người thường, là người tốt. Không nghĩ tới cũng cùng một đức hạnh với đám ô hợp đó!"
Tử Lan càng nói càng phẫn hận: "Hừ! Tiểu thư, ba ngày sau, Tử Lan giúp người trang điểm thật đẹp. Đến lúc đó, đẹp mù mắt đám người kia! Để bọn họ mở to mắt ra nhìn rõ ràng đến cùng ai là xấu nữ."
Phượng Sở Ca nhìn Tử Lan kích động như thế, bật cười: "Tốt rồi, đừng kích động nữa, đi lấy nước, ta muốn tắm rửa. Lát nữa ta lại đi tìm dược liệu. Mấy ngày trước Thanh Liên truyền tin lại đây, nói phát hiện ra một địa phương chuyên giao dịch, bên trong có bán rất nhiều kỳ trân dị bảo. Ta đi xem, có lẽ có thể tìm được một ít dược liệu."
"Còn muốn tìm dược liệu làm gì? Tiểu thư không phải đan dược đã được luyện thành rồi sao?"
"Đã luyện thành.. Bất quá mới một viên, A Trần muốn rất nhiều."
"Tiểu thư, người đối với A Trần tiểu quỷ sao lại tốt như vậy.." Tử Lan có chút ghen tị: "Tiểu thư cùng A Trần nhận thức cũng mới một thời gian ngắn thôi a."
"A Trần là hài tử đáng thương." Phượng Sở Ca thở dài: "Không nói nữa, mau đi đi, trì hoãn nữa trời sẽ tối."
* * *
Tắm rửa xong xuôi, thay đổi một thân quần áo khô mát.
Phượng Sở Ca đặc biệt thích quần áo nhạt màu.
Hôm nay nàng mặc một thân váy dài màu lam nhạt.
Váy rất đơn giản, cơ hồ thuần sắc, không có trang sức dư thừa, chỉ buộc lên đai lưng cùng màu.
Ba ngàn sợi tóc đen như trước chỉ dùng một cái trâm cài đầu vén lên, còn lại tuỳ ý rối tung trên vai, làm cho khí chất nàng càng lộ vẻ xuất trần.
Lúc Phượng Sở Ca đi ra, Tử Lan các nàng nhìn xem không khỏi thở dài: "Tiểu thư thật sự là càng ngày càng xinh đẹp rồi."
Cùng lúc đó thật sự tức giận bất bình.
Người xinh đẹp như vậy lại bị bên ngoài truyền thành kẻ quái dị, thật sự là quá đáng giận rồi!
"Thừa dịp sắc trời còn sớm, chúng ta tranh thủ thời gian đi thôi, nếu không lúc trở lại trời đã tối đen."
"Vâng, chúng ta đi."
Trong chợ giao dịch dưới mặt đất có bán một ít vật hi hữu mà ngày thường rất khó gặp, đương nhiên giá cả cũng rất cao.
Theo địa điểm trước đó Thanh Liên báo cáo, bốn người Phượng Sở Ca rốt cuộc đã đến nơi.
Cái gọi là chợ giao dịch tự nhiên là địa phương không thể lộ ra ngoài sáng.
Mà ở Thiên Khải, bên ngoài là thanh lâu nhưng kì thực bên dưới thanh lâu có một thông đạo dưới mặt đất.
Đúng là mỗi ngày trong thông đạo này tiến hành vô số giao dịch.
Đây là một tòa nhà ba tầng.
Phía trên có ba chữ lớn "Tuý Mộng Lâu" mạ vàng, dưới ánh mặt trời càng đặc biệt dễ làm người khác chú ý.
Phượng Sở Ca đứng bên ngoài, nhìn người ra ra vào vào cùng với bọn nữ tử được trang điểm xinh đẹp đứng ngoài cửa tiếp khách, nheo mắt lại..
"Tiểu thư, đây là thanh lâu, đi vào đều là nam nhân, chúng ta thật sự muốn vào?" Lục Trúc nhìn những nam nhân ra ra vào vào, nhíu mày hỏi.