"Ơ, phế vật, nhiều năm không gặp ngươi ngược lại có chút dáng người nữa à?" Phượng Thiển Tuyết cười lạnh nói. "Bất quá.. chỉ dựa vào túi da còn chưa đủ, người không thể tu luyện ah, vĩnh viễn đều không thuộc về mình."
"Xem ra ngươi đối với 'không thuộc về mình' giải thích rất sâu. Có lẽ, chính ngươi thuộc một loại trong đó rồi." Phượng Sở Ca cười nhạt nói.
Phượng Thiển Tuyết không nghĩ tới Phượng Sở Ca sẽ đánh trả.
Trong trí nhớ của nàng, Phượng Sở Ca đã từng nhát như chuột, chưa bao giờ dám phản kháng lại các nàng!
"Phế vật, ngươi đang mắng ta không phải người?"
"Ngươi nói cái gì chính là cái đó." Phượng Sở Ca ngẩng đầu lên, hai mắt hướng vào trong lầu các, mặt không biểu tình tiếp tục nói: "Hai vị, những năm này làm phiển các ngươi trông giữ Lâm Thuỷ Các, hiện tại ta đã trở về, cũng không phiền đến các ngươi rồi, dọn dẹp đồ đạc một chút, tranh thủ thời gian mà đi thôi."
"Ngươi nói cái gì?" Đang nghe Phượng Sở Ca nói, Phượng Thiển Tuyết vốn là có chút sửng sốt, chợt ý thức được Phượng Sở Ca đang đuổi các nàng đi, nhất thời kêu ra tiếng.
"Quả thật là một loại 'không thuộc về mình' đấy, ngươi không nghe hiểu tiếng người sao! Ta nói các ngươi có thể lăn!" Phượng Sở Ca kéo dài thanh âm, trong giọng nói đều tràn đầy lănh ý.
Phượng Thiển Tuyết và Phượng Thanh Uyển đứng nguyên tại chỗ, hai người liếc nhìn nhau, đáy mắt đều tràn đầy không dám tin.
Phế vật này dám cùng các nàng nói chuyện như vậy?
Thật sự là phản rồi!
"Phượng Sở Ca, ngươi cho rằng ngươi là ai? Dựa vào cái gì muốn chúng ta đi."
Phượng Thiển Tuyết cười lạnh ra tiếng.
Chỉ là không đợi nàng nói xong, Phượng Sở Ca đã nheo mắt lại, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: "Đuổi!"
Tử Lan, Bích La, Lục Trúc các nàng đã sớm không vừa mắt hai người kia rồi.
Hơn nữa trước đây Phong Nguyệt Lâu dò xét tin tức về Phượng phủ, càng thêm hận không thể đem hai người kia đánh cho đến chết.
Vừa nghe Phượng Sở Ca hiệu lệnh, ba người lập tức phi thân tiến lên.
Trong số các nàng, Tử Lan là Đại linh sư, Bích La cùng Lục Trúc mặc dù kém Tử Lan nhưng cũng đă đạt đến Linh sư rồi.
Vân Thiên đại lục, linh lực vi tôn.
Tu luyện giả căn cứ theo linh lực cao thấp có thể chia làm: Linh giả, Linh sĩ, Linh sư, Linh tông, Linh tướng, Linh tôn, Linh quân, Linh thánh. Ở giữa mỗi cấp có thể phân là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, cuối cùng là đại hoàn cảnh.
Phượng Thiển Tuyết đích thực là thiên tài Phượng gia, nay bất quá mới mười lăm tuổi đã đạt đến Linh sĩ đại hoàn cảnh.
Thường ngày, nàng một mực tự hào về thiên phú tu luyện của bản thân, lúc này, thởi điểm nhìn thấy Tử Lan toát ra khí thế, đồng tử Phượng Thiển Tuyết co rụt lại.
Tử Lan các nàng cũng mặc kệ Phượng Thanh Uyển cùng Phượng Thiển Tuyết nghĩ cách, chỉ tiến lên một bước cùng các nàng đánh lấy.
Chỉ là một Linh sĩ trung cấp cùng Linh sĩ đại hoàn cảnh, Phượng Thiển Tuyết cùng Phượng Thanh Uyển đâu phải đối thủ các nàng, chỉ thoáng một cái đã bị đánh cho chạy trốn tứ phía, tất cả hình tượng đều mất hết.
Nha hoàn bên cạnh ngược lại rất có ánh mắt, gặp tình huống không đúng lập tức vụng trộm chạy ra ngoài..
Phượng Sở Ca nhìn thấy nha hoàn chạy ra mật báo cũng không ngăn cản.
Càng nhiều người đến.. mới càng náo nhiệt ah --
Thừa dịp các nàng đang đánh nhau, Phượng Sở Ca phi thân vào Lâm Thuỷ Các, tìm một phòng trống thanh tịnh, đặt tiểu hài tử an ổn vào trong.
Làm xong hết thảy, nàng quay người ra ngoài.
Phượng Sở Ca không nhìn thấy lúc nàng quay người, hài tử kia phút chốc mở đôi mắt ra.
Đôi con ngươi kia gần như trong suốt, giờ khắc này mơ hồ hiện lên một đạo quang mang màu tím..