Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối

Chương 9

Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt.

Mắt đỏ lão Tam liền thừa dịp vung vài giọt máu của cánh tay cụt vào trong miệng hai Vampire mắt vàng. Máu tươi là mỹ vị! Trong đầu hai Vampire mắt vàng liền tối sầm lại.

"Nguy rồi, Vistor, Tư Nại Khoa, mau ra đây!" Cali hô.

“Vâng, thiếu gia. ” Hai bóng người nhanh chóng từ phía sau mộ bia đi ra. “Đem Vampire mắt đỏ đều đánh nằm đi! ” Cali ra lệnh. “Tuân mệnh, thưa thiếu gia. ”

Vài giây, cũng chỉ là vài giây đồng hồ, ba Vampire mắt đỏ đã bị Tư Nại Khoa cùng Vistor chế phục. “Uy uy, các anh không sao chứ? ” Cali đến gần hai Vampire mắt vàng, phát hiện dung mạo của bọn hắn rất ưa nhìn. Ân, là một đôi soái ca Vampire song sinh bị bỏ đi.

“Máu... ” Hai Vampire mắt vàng nhắm chặc mắt, cau mày, tựa hồ rất thống khổ.

Máu a, Cali vươn ngón tay ra, dùng dao nhỏ rạch một đường, máu tươi lập tức tuôn ra. Ahhh, đau quá a.

“Há to miệng ~” Cali nhẹ nhàng nói. Thực nhất trí, hai cái miệng nhất tề hé to ra. Cali đem ngón tay đặt trên đầu lưỡi bọn hắn, máu theo cổ họng chảy vào trong cơ thể của bọn họ.

Cảm giác được trên ngón tay bỗng nhiên ướt sũng, Cali nhìn hai Vampire mà y đang uy máu. Một Vampire mắt vàng mở mắt, đang dùng đầu lưỡi ấm áp liếm miệng vết thương đang chảy máu.

“Ta nguyện ý cả đời thủ hộ linh hồn của người này!” Sau khi Vampire mắt vàng nói xong, liền ngẩng đầu lên, hôn thật sâu lên trên cổ non nớt của Cali. Một khế ước kim hoàng sắc thiểm hiện ở vị trí mà hắn vừa hôn qua.

“Huyết khế hoàn thành, ngài chính là chủ nhân của ta. ” Vampire mắt vàng quỳ một chân trên mặt đất, “Sau này, thực ăn của ta chính là máu của chủ nhân. ”

“Thiếu gia, ngài không có sao chứ? ” Vistor cùng Tư Nại Khoa chạy tới, “Không có bị thương đi? ”

“Không có, ta không sao. Đúng rồi, mau đưa hai người bọn về. ” Cali theo bản năng đem bàn tay có vết thương dấu phía sau, nói sang chuyện khác.

Vistor mắt sắc, thấy được động tác của y. Hắn ôn nhu cầm lên tay bị thương của Cali, nhìn chằm chằm ngón tay đang chảy máu kia. “Như thế nào lại rạch sâu như vậy a, thiếu gia cũng không quá cẩn thận. ”

“Ách..... Đi thôi.... ” Cali thuận thế nằm úp sấp trong lòng Vistor. Buồn ngủ quá, mệt mỏi quá....

“Thiếu gia, thiếu gia.... ” Vistor nhìn người trong lòng, nở nụ cười. Thiếu gia, lại ngủ rồi.

“Ngô... ” Cali mở to mắt. “A, hắn tỉnh. ” Một âm thanh quen tai vang lên. “Đệ đệ, nhỏ giọng chút. ” Vampire song sinh ngồi bên giường Cali.

“Ôi chao! Tại sao các ngươi lại ở chỗ này? ” Cali kinh ngạc. “Chủ nhân, sự tình là như vậy. Hắn là đệ đệ song sinh của ta, là Vampire hoàng tộc, nhưng bởi vì trời sinh đôi mắt của chúng ta không giống người khác, quan niệm cũng khác với quan niệm Vampire, cho nên chúng ta thường xuyên bị bài xích cùng giáo dục, tựa như những gì ngài nhìn thấy hôm qua. ” Vampire ca ca nói.

“Bá tước, xin người trở thành chủ nhân của chúng ta! Ta muốn cùng ca ca thủ hộ ngài! ” Vampire đệ đệ lớn tiếng nói.

“Ha?” Cali còn không có hoàn toàn lấy lại tinh thần, Vampire đệ đệ nói xong hứa hẹn, liền hôn lên cổ y.

Lại một huyết khế hoàn thành. Cali sờ sờ khế ước hai bên cổ, liền thi triển thuật che dấu đem hai cái gì đó chướng mắt làm mất đi.

“A liệt? ” Hai Vampire mộng. “Chủ nhân, ngài không thích khế ước của chúng ta với ngài sao? Vì sao phải đem khế ước làm biến mất?” Hai Vampire uỷ khuất.

"Ách... Cái kia... Các ngươi không biết là có hai cái khế ước ở trên cổ của ta nhìn qua rất quái dị sao? Giống như là... Dấu hôn..." Cali.

"Chủ nhân... Đây không phải là giống dấu hôn, kia vốn là dấu hôn!" Vampire song sinh cười ha ha.
Bình Luận (0)
Comment