Sủng Thú Sư

Chương 37 - Đại Thú Triều Đồ Diệt.

Cho dù ở Trung Châu, số người đã từng thấy qua ma thú hệ Tiên ngoài thực tế cũng ít đến thương cảm, nếu không phải sự kiện kia xảy ra thì cao tầng của Hoàng Triều mãi không bao giờ biết được Hoàng Triều có một ma thú hệ Tiên Thần cảnh tọa trấn.

Không ngờ ngay tại đây, ở một nơi xa xôi hẻo lánh này, bọn họ lại thấy được một ma thú hệ Tiên khác, đã vậy, ma thú này hoàn toàn không có ghi chú trong bất kỳ cuốn sách cổ xưa nào của Hoàng Triều cả.

Trong lòng cả ba người nổi lên cảm giác khác thường, ánh mắt bắt đầu trở nên ‘tham’.

Nhưng ‘tham’ của họ không phải là tham lam, muốn giết thiếu niên này để cướp lấy ma thú hệ Tiên còn non nớt.

Đây thật sự là một ý tưởng ngu ngốc nhất trên đời, chỉ có đám ngu muội mới lựa chọn làm việc này.

Bởi vì ma thú hệ Tiên khác với những ma thú khác, chúng là ‘Tiên’, chỉ thích đi ngao du nhân gian, không nhiễm bụi trần, nhưng một khi chúng trở thành sủng thú thì cả đời chỉ có một Sủng Thú SSư duy nhất.

Nếu Sủng Thú Sư của chúng chết đi, hoặc là chúng cũng sẽ cùng chết theo, hoặc là chúng lại tiếp tục ngao du sơn thủy hoặc ẩn cư và cả đời sau đó không thể làm sủng thú được nữa, trừ khi một lần nữa, chúng chọn Sinh Tử Khế, một lần cuối cùng làm sủng thú của nhân loại.

Ma thú hệ Tiên ở Hoàng Triều kia, Sủng Thú Sư của nó là một trong những đời Đế Hoàng đã tọa hóa, và sau đó nó chọn ẩn cư, ở lại thủ hộ Hoàng Triều.

Một nguyên nhân khác nữa, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất.

Đó là nếu Sủng Thú Sư của ma thú hệ Tiên không chết vì tuổi thọ mà chết vì bị người ám toán, Đại Thú Triều đồ diệt sẽ diễn ra.

Bởi vì ngay khi Sủng Thú Sư chết do ám toán, ma thú hệ Tiên sẽ tự kích hoạt một loại cấm kỹ của hệ, giúp nó dù đang ở bất kỳ cấp độ nào đi nữa cũng sẽ phá vỡ không gian, truyền tống bản thân đi đến một nơi cực kỳ an toàn.

Trừ khi có hai ma thú hệ Tiên khác có thực lực Thánh cảnh ra tay, còn không, không có cách nào có thể ngăn cản được nó. Nhưng ma thú hệ Tiên vốn đã hiếm, thế lực sở hữu một con đã rất ít rồi, sở hữu đến hai con thì chỉ có một, đó là Tiên Luân Khư tọa trấn ở Tiên Sơn, Trung Châu.

Tiên Luân Khư đã ẩn thế không ra, như vậy, không có ai có đủ khả năng để ngăn cản ma thú hệ Tiên thoát thân.

Một ma thú hệ Tiên nung nấu ý chí trả thù thì thật sự rất điên cuồng, từ nơi sâu xa sẽ có nhiều cơ duyên đến trợ giúp nó tăng thực lực, phẩm cấp lên một cách cực nhanh, để rồi khoảng hơn hai mươi năm, nó đã có thể trở thành một cường thú của thế giới này.

Nó lãnh đạo đội quân của mình, tìm về kẻ thù xưa để trả thù, kẻ nào cản giết kẻ đó, giết đến khi kẻ thù không còn thì thôi.

Sử sách đã ghi lại, từng có hai cuộc Đại Thú Triều đồ diệt xảy ra ở Trung Châu, một lần cách đây hơn 6000 năm trước, một lần gần nhất là cách đây gân 2000 năm.

Ở lần đầu tiên, một nữ Sủng Thú Sư có sủng thú hệ Tiên bị thiếu chủ của một thế lực cự đầu ở Trung Châu bắt gặp, tên đó sau đó huy động người truy sát thiếu nữ, ý đồ muốn cướp ma thú hệ Tiên kia.

Kết quả là thiếu nữ kia bị giết, thể xác bị đám lâu la làm nhục một phen rồi phơi thay nơi hoang dã, trở thành thức ăn cho ma thú khác, sủng thú hệ Tiên đó mang hận thù bỏ chạy.

Hai mươi năm sau, sủng thú đó lãnh đạo thú triều trở về trả thù, lúc đầu nó chỉ muốn giết thế lực kia nên chọn hành quân nơi không có nhân loại đóng trú, kết quả, từ tòa thành này đến tòa thành khác ngăn cản, nó một đường quét ngang, diệt sạch một phần ba thành thị của Trung Châu, cuối cùng giết được kẻ thù, giải tán thú triều, còn bản thân tự tọa hóa, tan biến.

Đây là đại kiếp lớn nhất của Trung Châu sau khi trải qua thời kỳ Ám Nguyên, ở mảng khu vực Tây Nam của Trung Châu là một mảng tử khí dày đặc, thành trì hủy diệt, xác người, xác thú trải dài, khung cảnh hoang tàn đổ nát.

Cũng may là giữa những châu lục có Đại Hải rất rộng cách ngăn, nếu không, sau sự kiện này, những thế lực ở các châu lục khác sẽ không bỏ lỡ cơ hội bỏ qua việc chiếm đóng châu lục màu mỡ này.

Lần hai vẫn như lần một, một thiếu niên Sủng Thú Sư sở hữu ma thú hệ Tiên bị cự đầu của một thế lực lớn chém giết ý đồ chiếm đoạt sủng thú. Nhưng lịch sử còn ở đó, cự đầu này chuẩn bị rất kỹ càng trước khi tiến hành chiếm đoạt, tuy nhiên, sự hiểu biết về ma thú hệ Tiên của nhân loại vẫn còn quá ít.

Tất cả sự chuẩn bị trước đó đều hóa hư vô, trở nên vô dụng, vẫn không ngăn cản được sự thoát thân của ma thú hệ Tiên đó.

Tất cả những thế lực tham gia đều rất hối hận, nhưng đã không thể phản hồi lại được nữa, đành phải chuẩn bị cho cuộc chiến ở tương lai.

Hai mươi năm sau, ma thú đó dẫn đầu đội quân của mình trả thù, nhưng lần này thế lực Trung Châu đã chuẩn bị rất kỹ, lại rất ‘đồng lòng’ chống trả, thêm rất nhiều thế lực rất mạnh tham gia, thú triều dần dần được dẹp loạn.

Nhưng nói lại một lần nữa, sự hiểu biết của nhân loại với ma thú hệ Tiên vẫn luôn có hạn. Ma thú kia bị ép đến đường cùng, dùng cấm kỹ gì đó thăng cấp từ Thánh cảnh, vượt qua Thần cảnh, đạt đến Bán Tiên cảnh, một đường nghiền ép trở lại.

Tất cả thế lực đứng trước ma thú đó chỉ như tờ giấy, chọc nhẹ một cái là thủng, cực nhanh đã một đường diệt sạch một nửa thế lực của Trung Châu. Cũng may cấm kỹ thời gian có hạn, ma thú đó sau khi diệt nửa Trung Châu thì cũng tan biến giữa thiên địa.

Trung Châu một lần nữa tổn thương, xa xa nặng hơn lần trước rất nhiều, Tiên Luân Khư lúc đầu vốn có bốn ma thú hệ Tiên, sau cuộc chiến này mất đi hai ma thú, từ đó lánh đời không bao giờ xuất thế nữa.

Trung Châu vốn màu mỡ, tài nguyên, linh lực thiên địa dồi dào, chỉ sau trăm năm đã khôi phục lại toàn bộ thành trì, sau năm trăm năm đã trở về trạng thái như trước, sau ngàn năm lại tiếp tục vượt qua bốn châu lục kia.

Từ đó tất cả thế lực ở Trung Châu đều có cấm kỵ ghi vào bộ luật của mình.

"Tuyệt đối vĩnh viễn không chọc vào, đặc biệt đắc tội và giết một Sủng Thú Sư có sủng thú hệ Tiên, nếu bắt buộc phải tranh chấp, chỉ có thể cạnh tranh công bằng."

…….

….

Ba người ‘tham’ ở đây là tham vọng muốn đem, muốn thiếu niên này gia nhập vào Hoàng Triều, Sủng Thú Sư có ma thú hệ Tiên, tiền đồ bất khả lượng.

Trì Quan truyền âm cho hai người, lúc đầu họ cảm thấy thiếu niên này không xứng với Công Chúa, chỉ vì hắn đã phát sinh quan hệ, thêm sự tin tưởng của Công Chúa với hắn nên mới ‘tạm’ chấp nhận.

Nhưng hiện tại, thiếu niên này, xứng đáng, không, là cực kỳ xứng đáng.

…..

Nhìn thấy những biểu hiện của Trì Quan, Trần U hài lòng, mục đích thả ra sủng thú hệ Tiên của hắn đã đạt được.

Nếu hắn không thả ra Tiểu Tiểu, dù muốn hay không muốn, phản kháng thế nào đi nữa thì ba người này cũng sẽ lôi hắn về Hoàng Triều, diện kiến Đế Hoàng, Hoàng hậu và Thái Thượng Hoàng.

Nói hoa mỹ là vậy chứ thật ra là để ba người kia xem xét người đã ‘thịt’ con, cháu của họ như thế nào, để rồi có biện pháp xử lý hợp lý.

Nhưng với thân phận Sủng Thú Sư sở hữu sủng thú hệ Tiên, Trần U không cần lo chuyện họ sẽ bắt hắn về Hoàng Triều, thậm chí còn được họ bồi dưỡng một phen nữa.

Bình Luận (0)
Comment