Sủng Thú Sư

Chương 47 - Sao Lại Ở Đây?

Nhìn thân ảnh Trần U khuất sau cánh cửa, Tê Linh Sương hai mắt đỏ lên, lần này là khóc thật sự, Đại bá đi đến cho bá mẫu một điểm tựa, cho bá mẫu thoải mái khóc.

Gia gia nhìn hai lá thư của Trần U, ông liền vạch mở ra xem, không xem thì thôi, vừa xem liền giật mình, mắng:

"Tiểu tử này, giấu đủ sâu a, biết vậy không cho nó đi rồi."

Nghe gia gia mắng, bá mẫu ngừng khóc, cả bốn người tò mò nhìn sang. Gia gia liền phân biệt ném hai lá thư cho Đại bá và Trần Tôn, hai người đọc xong cũng giật mình.

Đại bá nhanh thả đại phu nhân ra, phóng người chạy đi về tòa lâu của mình, chuẩn bị thăng phẩm cho sủng thú. Trần Tôn cũng nhanh chạy về trạch viện, lôi đầu Diệp Đường Lang luyện tập cùng với mình.

Tê Linh Sương và Trần Bảo không hiểu chuyện gì, ánh mắt dò hỏi gia gia. Ông cười nói:

"Tiểu tử kia dấu mình là Dưỡng Thú Sư, hai lá thư của nó một lá ghi phương pháp thăng phẩm cho Hỏa Tê Xà, một lá ghi phương pháp học thú kỹ mới cho Diệp Đường Lang."

"Tiểu tử này, thiên tài a, haha."

Gia gia cười lớn vuốt vuốt râu, đi bộ thong dong về lại cổ viện của mình, chỉ còn Tê Linh Sương và Trần Bảo ngờ nghệch đứng đó.

Chợt Trần Bảo lên tiếng:

"Mẫu thân, con cũng muốn một lá thư như vậy."

Tê Linh Sương gật gật đầu:

"Để mẫu thân đi bắt tên tiểu quỷ kia về đây, dám dấu cả mẫu thân, đáng đánh."

Dù nói như vậy nhưng Tê Linh Sương vẫn không có hành động gì, chỉ nói mà thôi.

Bên cạnh đó, trong trạch viện của Trần U

Những nha hoàn, hộ vệ, đầu bếp trong trạch viện đang khom mình đứng trước một người, người này chính là người quan sát ở trạch viện.

Người quan sát nhìn qua mọi người đã đến đủ, trầm thấp nói:

"Nhị thiếu gia đã rời đi, người có nhờ ta phân phát món quà cho tất cả mọi người trong trạch viện này, mỗi người được lãnh 100 kim đồng, theo thứ tự bước lên nhận quà."

Trần U bước qua cánh cửa, phía bên ngoài đã chờ sẵn một con Hoàng Mã cột ở đó, Trần U từ bây giờ muốn đi đâu, muốn về đâu, tự bản thân hắn quyết định.

Ném Huyết Côn và tay nải vào trong túi trữ vật, Trần U leo lên Hoàng Mã, điều khiển nó chạy về Phủ Thành Chủ ở phía Nam Hải Bình Thành.

Từ Hải Bình Thành đến Hải Sa Thành là một quãng đường dài, chỉ có thể dùng Tứ Dực Quy Điểu để bay qua đó.

Tứ Dực Quy Điểu là một loài chim, nhưng cũng không giống chim, thân nó như rùa, bốn chân thay bằng bốn cánh lớn, vì thế có thế bay được.

Cũng giống như Lực Ngưu, Hoàng Mã, loài ma thú này được huấn luyện chuyên cho mục đích di chuyển đường xa.

Tứ Dực Quy Điểu có kích thước từ lớn đến rất lớn, nên người ta thường xây trên lưng của nó những căn nhà, tòa lâu từ lớn đến nhỏ, có thể ăn ngủ nghỉ trên lưng của nó khi bay.

Không như Hoàng Mã, Lực Ngưu, khi phẫn nộ chúng còn tấn công nhân loại, Tứ Dực Quy Điểu không có khả năng rất công, lại rất e sợ những ma thú khác, số lượng của chúng cũng khá ít nên được quản lý rất nghiêm ngặt.

Ở Hải Bình thành chỉ có Phủ Thành Chủ mới có đặc quyền nuôi dưỡng loài ma thú này, chuyên dùng cho việc chuyên chở những đại nhân vật đi đến nơi khác, với thân phận Dưỡng Thú Sư bát cấp ba sao, Trần U cũng là một đại nhân vật rồi.

Một đường đi đến Phủ Thành Chủ, cảm giác đầu tiên hắn nhận thấy không phải sự xa hoa, to lớn như ba gia tộc, mà là cảm giác vững trải, kiên cố, an toàn.

Toàn bộ Phủ Thành Chủ được làm từ loại vật liệu dùng làm tường thành, tòa lâu cao nhất dính sát vào tường thành, cao hơn tường thành một khoảng, từ đó có thể nhìn ra Đại Hải, hoặc nhìn toàn bộ quang cảnh của Hải Bình Thành.

Trần U dừng trước đại môn của Phủ Thành Chủ, nhảy xuống Hoàng Mã, vỗ đít nó cho nó chạy về lại Trần gia, nhiệm vụ của nó đến đây là xong.

Một trong những hộ vệ canh cửa bước đến, người mang giáp đen, tay cầm trường đao, nhìn thấy trên ngực thiếu niên kia có hai huy hiệu liền chấp tay hỏi:

"Xin hỏi, người đến có phải là Trần U thiếu gia?"

Trần U gật đầu:

"Chính là ta."

Hộ vệ ra dấu mời:

"Mời ngài vào trong, Thành Chủ và Khương Uân đại nhân đang chờ."

Hộ vệ ra hiệu cho phía trên, đại môn của Phủ Thành Chủ mở ra, hắn dẫn đường cho Trần U đi đến đại sảnh tiếp khách của Phủ Thành Chủ.

Thành Chủ Huých Phá Quy và Khương Uân đang uống trà, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm thì thấy Trần U bước vào, hai người liền đứng dậy bước đến đón hắn.

Trần U chấp tay chào:

"Vãn bối Trần U, xin chào hai vị tiền bối, đã phiền hai vị tiền bối chờ lâu."

Thành Chủ nhìn Trần U từ trên xuống dưới, chợt cười lớn, nói:

"Ha ha, Trần gia đời này đúng là có phúc, một thế hệ ba Sủng Thú Sư không nói, một người còn có sủng thú Huyền phẩm, một người anh kiệt mới 15 tuổi đã là Dưỡng Thú Sư bát cấp, lão già Văn Giải kia chắc ngủ còn phải cười mất."

Trần U chấp tay, khiêm tốn nói:

"Thành Chủ quá lời, vãn bối chỉ là may mắn, may mắn mà thôi."

Thành Chủ cười:

"May mắn cũng là một loại thực lực, nào, đến ngồi xuống uống trà."

Thị nữ trong Phủ Thành Chủ xuất hiện, rót cho ba người ba ly trà nóng, cả ba chưa kịp uống thì một hắc y nhân xuất hiện, kề miệng nói nhỏ vào tai Thành Chủ. Khuôn mặt đang vui vẻ của Thành Chủ chợt nhíu lại, gật đầu biểu thị đã biết.

Thành Chủ chấp tay nói:

"Xin lỗi hai vị, ta không đón tiếp chu toàn được, đang có một con Hải Thú thất cấp tấn công thuyền ngư dân, ta phải nhanh đi viện trợ."

Thành Chủ đưa cho Trần U một cái hộp nói:

"Quà gặp mặt của ta, tiểu hữu hãy nhận lấy, chúc tiểu hữu lên đường bình an, Tứ Dực Quy Điểu đã chuẩn bị sẵn sàng, ta có việc, xin phép đi trước."

Trần U và Khương Uân biểu thị không sao, chấp tay chào Thành Chủ, nhưng Thành Chủ đã phóng ra ngoài, nhanh chóng biến mất rồi.

Trần U mở hộp quà của Thành Chủ ra xem, trong đó là một viên minh châu rất sáng, sáng đến nổi hiện đang là ban ngày nhưng ánh sáng của nó vẫn tỏa ra khắp đại sảnh.

-Minh châu của ma thú Đăng Tráo Ngư phẩm chất Thống Lĩnh, có thể chiếu sáng một vùng trong biến sâu tăm tối.

Đây là thông tin mà Tiên Thú Điển hiển thị cho hắn. Trần U gật đầu, thứ này rất có tác dụng trong hành trình của hắn.

Trần U chấp tay về hướng Khương Uân:

"Cảm tạ tiền bối đã giúp đỡ liên hệ cho Thành Chủ."

Khương Uân lắc đầu:

"Chút chuyện nhỏ mà thôi, Thành Chủ cũng đi rồi, ta không làm chậm tiểu hữu nữa, đây là một quà nhỏ của ta, chúc tiểu hữu lên đường bình an."

Trần U hai tay nhận món quà, gật đầu cảm tạ Khương Uân, Khương Uân chào hắn, quay người bước ra ngoài, đi về một hướng khác.

Trần U mở món quà, bên trong là một cái hộp gỗ, hắn mở hộp ra, trong hộp có chứa hai hạt giống, mỗi hạt có hai màu, một bên đỏ, một bên lam.

Trần U ngạc nhiên, không ngờ Khương Uân lại sở hữu thứ này, lại còn tặng cho hắn.

Đây là hạt giống của Nhiệt Hàn Liên, một loại hoa có hai đặc tính trái ngược trên thân, hoa này rất khó trồng, bù lại, nó có công dụng rất đặc biệt, đó là khả năng ổn định lại sự cuồng loạn của ma thú có hai đặc tính trái ngược nhau.

Những ma thú vốn có hai đặc tính trái ngược thì không sao, nhưng ma thú không dùng Thức Tỉnh Thạch mà thức tỉnh thêm một đặc tính trái ngược thường rất dễ gây trạng thái cuồng loạn do sự trái đặc tính.

Lúc này chỉ cần phục dụng Nhiệt Hàn Liên, sự cuồng loạn sẽ biến mất, hai đặc tính cũng được trung hòa an ổn.

Trần U không biết cách trồng Nhiệt Hàn Liên, nhưng hắn biết một người có thể trồng được nó, đáng tiếc, người này không ở Kinh Nam Đảo, muốn gặp được, phải còn rất lâu.

Trần U lấy túi trữ vật ra, cất hai món quà vào kho chứa, đi ra bên ngoài sảnh, một thị nữ đã chờ sẵn bên ngoài, dẫn đường cho hắn đi đến chỗ nuôi dưỡng Tứ Dực Quy Điểu.

Đi đến nơi, một trung niên liền bước ra chào hắn, xin lỗi nói:

"Xin lỗi đại nhân, Tứ Dực Quy Điểu đã chuẩn bị xong, nhưng hiện trên đường đi đang có bão tuyết lớn, dự kiến qua bốn giờ nữa mới tan. Kính mong đại nhân vào phòng chờ nghỉ ngơi, khi nào có thể di chuyển, chúng tôi sẽ lập tức báo lại cho đại nhân."

Trần U gật đầu:

"Không sao, mọi người cứ chuẩn bị cẩn thận, ta chờ được."

"Vâng, đại nhân."

Trung niên dắt Trần U vào một phòng chờ cách đó không xa, nước trà nóng và một dĩa mứt đã chuẩn bị sẵn, khi Trần U ngồi vào ghế thì trung niên cũng xin phép rời đi.

Cốc cốc cốc…

Trần U uống một ngụm trà, đưa tay cắn một miếng mứt thơm thì nghe được tiếng gõ cửa, hắn liền hỏi:

"Có chuyện gì?"

Giọng nữ nhân từ bên ngoài vang lên:

"Thưa đại nhân, Phủ Thành Chủ có chuẩn bị chút thức ăn nhẹ, không biết ngài có muốn dùng không ạ?"

Giọng nói nữ nhân hơi the thé, nhưng Trần U cảm giác được chút chút quen thuộc, hắn liền nói:

"Vào đây đi."

Cửa mở ra, một thân ảnh nữ nhân mặc y phục thị nữ bước vào. Nhìn nàng Trần U ngạc nhiên, hỏi:

"Sao nàng lại ở đây?"

Bình Luận (0)
Comment