Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma

Chương 37

=Sủng vật của thiếu gia ác ma=
Hoa Vũ đúng theo kế hoạch trốn trong nhà tắm rất lâu. Mà chỉ đứng một chỗ cũng kì, nên cậu quyết định ngâm bồn! Mà ngâm bồn thì phải tạo bọt mới trọn bộ, quay qua quay lại chỉ có mỗi chai sữa tắm cao cấp cỡ bự yêu thích của Hàn Thiên, cuối cùng dùng một lần liền hết nửa chai. Nhưng cậu không thấy áy náy đâu nhé, là lỗi của anh ta nên cậu mới phải trốn vào nhà tắm mà!
Vì thế mãi một tiếng sau Hoa Vũ thõa mãn bước ra khỏi nhà tắm. Vừa ra ngoài không khí trong lành dễ chịu hơn hẳn, Hoa Vũ hít thở mạnh, sảng khoái A lên một tiếng. Kết quả chưa kịp hưởng thụ liền bị hình ảnh trước mắt dọa cho hoảng sợ.
Hàn Thiên... Anh ta lại đang soạn giáo án sao?
Hàn Thiên có thói quen, hễ làm việc gì đều rất tập trung, cho nên thường không để ý ai bên cạnh mình. Đây vừa là điểm mạnh vừa là điểm yếu. Hoa Vũ cũng lo ngại rất nhiều. Lỡ kẻ thù đến ám sát lúc anh làm việc thì biết làm sao?
Hoa Vũ cũng không cần lén lút, có chút kích động nhào đến bên bàn Hàn Thiên đang ngồi. Quả nhiên anh ta đang đọc sách văn, trên màn hình máy tính là giáo án Văn lớp 12.
Thoáng chốc, Hoa Vũ chợt cảm thấy tinh thần bị chấn động nhẹ, người ta thường gọi đây là hiện tượng san chấn tâm lý nè. Cậu chưa bao giờ nghe Hàn Thiên giảng bài trên lớp nên vẫn nghĩ anh ta chỉ biết đọc lại nguyên văn trong sách. Không ngờ anh ta lại chịu khó thế này. Nghĩ lại bản thân chỉ biết ngủ gục, cậu thấy thật áy náy.
" Anh..."
Hàn Thiên giật mình ngước mặt lên liền thấy khuôn mặt phức tạp của Hoa Vũ đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng bộp một tiếng: " Cá sắp cắn câu rồi!". Đương nhiên những lời này chỉ là suy nghĩ.
" Em tắm xong rồi à?"
Hoa Vũ áy náy đứng một bên, nhỏ giọng hỏi:
" Anh vẫn luôn cố gắng thế này à?"
Hàn Thiên cười khổ một tiếng, kéo Hoa Vũ ngồi lên đùi mình, ánh mắt nhu tình nhìn ngắm gương mặt ửng ửng hồng của cậu, giọng nói trầm ấm lại lộ ra một chút bi thương:
" Dù gì anh cũng là thầy giáo mà. Anh cũng đâu muốn học sinh lớp anh dạy phải thi lại môn Văn đâu...Anh biết em nghiêm túc đi học, nên phải cố gắng giảng cho em hiểu bài chứ! Nhưng em căn bản không cần.."
Hàn Thiên ủy khuất cốc một cái vào đầu Hoa Vũ:
" Đến tiết anh em toàn ngủ, không ngủ thì nhìn trời. Trong khi một thầy giáo đẹp trai như anh đứng trên bục gào đến khàn giọng em lại không thèm đếm xỉa? Có biết em làm anh tổn thương bao nhiêu không?"
Hoa Vũ khẽ rụt cổ lại, tự nhiên lại có cảm giác vô cùng có lỗi. Mà Hàn Thiên lúc này còn nhìn chằm chằm cậu với ánh mắt ai oán vô cùng, thật sự muốn ép chết cậu mà.
" Tôi... Tôi xin lỗi mà..."
Hàn Thiên khẽ nhướn mày. Thật ra anh không muốn làm nhóc con này cảm giác tội lỗi vậy đâu. Nhưng ai bảo đồ ngốc này lại dễ mềm lòng như vậy chứ? Anh muốn tự em ấy phải dâng mình lên cơ, vẫn hay hơn là cưỡng ép.
" Xin lỗi gì mà không có thành ý gì hết trơn!"
Hoa Vũ lập tức đen mặt. Đáng lí ra cậu đang là người được theo đuổi mà. Bây giờ cậu chịu xuống nước xin lỗi mà còn đòi thành ý? Đúng là đồ mặt dày!
" Vậy... Anh muốn loại thành ý gì?"
Hàn Thiên nhìn từ đầu đến chân khiến Hoa Vũ lúng túng tay chân không biết đặt đâu, cuối cùng mới nở một nụ cười tà ý, nhỏ giọng thì thầm vào tai cậu:
" Anh muốn... loại như em đó."
Cắn câu!!
Dứt lời liền bế Hoa Vũ ném lên giường, động tác nhanh đến mức cậu không kịp phản kháng. Đến khi mở mắt ra đã thấy gương mặt phóng đại của Hàn Thiên đang hưng phấn nhìn cậu. Bây giờ Hoa Vũ mới nhận ra điểm khác lạ!
Thế quái nào trên giường lại đầy hoa hồng thế này? Còn có mùi thơm lạ nữa... Rõ ràng... Là chuẩn bị từ trước để dụ cậu vào tròng!! Bây giờ đổi ý có được không?
" Dựa vào cái gì?" Hoa Vũ tức giận gào lên. Không phải cậu không nghĩ đến khả năng này, chỉ là không ngờ da mặt người này lại dày như vậy!!
" Dựa vào em đã nhận lời, không lẽ em tính nuốt lời sao?" Hàn Thiên cười đến sáng lạn. Phải biết rằng anh đã chờ đợi giây phút này rất lâu rồi, gần một năm cấm dục với một người đời sống tình dục vô cùng phong phú như Hàn Thiên chính là cực hình!!!
"..." Hoa Vũ.
Hàn Thiên thấy gương mặt Hoa Vũ hơi gượng ép, động tác cũng chững lại. Trầm mặc một chút, cuối cùng thở dài một hơi, vuốt ve mái tóc lòa xòa của Hoa Vũ, dịu dàng nói:
" Anh không muốn ép buộc. Xin lỗi, chỉ là... Nhìn thấy em anh lại không kìm chế được. Xin lỗi, xin lỗi. Em đừng ghét anh..."
Tại thời điểm Hàn Thiên ngồi dậy tính đi thì góc tay áo liền bị nắm lấy, và người nắm còn ai khác ngoài Hoa Vũ đây? Bản thân Hoa Vũ cũng không hiểu sao mình lại làm vậy. Chỉ là lúc nãy... gương mặt kia thật sự rất buồn bã, buồn đến nổi khiến lòng cậu rất khó chịu.
" Tôi... Không muốn nuốt lời. Với cả... Cũng không ghét..."
Hàn Thiên hơi sửng sốt, quay lại liền thấy bộ dáng ngượng ngùng, cả người đã đỏ như tôm luộc của Hoa Vũ, thật... Đáng yêu mà!!!!
" Em đó... Cứ như vậy bảo anh phải sống sao đây?"
Hàn Thiên ôm Hoa Vũ vào lòng, mềm quá, thơm nữa, công dụng của sữa tắm cao cấp quả nhiên hiệu nghiệm mà! Bàn tay chậm rãi chạm vào da thịt trơn mướt, vừa chạm vào liền yêu thích không nỡ rời tay.
" Cứ như vậy là... Là như thế nào?" Hoa Vũ khó hiểu hỏi lại, môi còn hơi chu ra.
Hình ảnh đó vô tình chạm vào trái tim của ai kia, Hàn Thiên đẩy nhẹ Hoa Vũ nằm xuống giường, chỉ chờ có vậy, đôi môi nóng hổi chạm nhau, gắt gao luồn vô trong trêu chọc đối phương. Hoa Vũ tuy có kinh nghiệm nhưng đứng trước Hàn Thiên cũng trở nên mù tịt, mặc cho anh càn quét, cơ thể cũng nhũn ra.
Mãi cho đến khi Hoa Vũ sắp ngất, Hàn Thiên mới lưu luyến rời khỏi, ngắm nhìn đôi môi hơi sưng kia mà thích thú không thôi. Lại nhìn xuống cần cổ trắng ngần, nghĩ liền làm, đôi môi ẩm ướt chạm đến ra sức liếm mút, cố tình lưu lại vô số vết bầm tím chi chít trên đó.
" Em thật cho người ta cảm giác chỉ muốn yêu thương!"
Thanh âm của Hàn Thiên trầm thấp đến nổi Hoa Vũ theo bản năng né tránh, nhưng ngay sau đó, cậu cảm thấy hai mắt chính mình lại bị mảnh lụa đỏ mền mại che lấp....
Tối đen?
"..." Trước mắt chỉ còn một mảnh tối tăm khiến Hoa Vũ nhất thời cứng còng cả cơ thể, đồng thời, vì không thấy được những gì sẽ xảy ra nên da thịt trở nên mẫn cảm hơn hẳn. Gần như chỗ nào Hàn Thiên chạm đến bây giờ đều khiến cậu gật mình đến tê tại.
Hàn Thiên xoẹt xoẹt hai cái liền đem hết lớp vải trên người cả hai tháo xuống, tại điểm nhô hồng trước ngực Hoa Vũ mà ra sức cắn mút, tay thích thú vân vê bên còn lại. Lực tay rất mạnh, đến khi buông ra đã thấy nó sưng tấy đến đáng thương, thậm chí còn run rẩy. Đầu lưỡi linh hoạt dạo chơi trên cơ thể trắng nõn, chạm đến đâu lại cảm nhận được sự run rẩy qua từng thớ thịt mịn màng khiến Hàn Thiên vô cùng phấn khích, hạ thân trướng đến phát đau.
Hoa Vũ mặc dù có khoái cảm, nhưng cậu vốn không thích bị người khác nhìn mình trong bóng tối thế này! Nè! Muốn XXX thì cứ XXX như bình thường đi!! Lại đi làm loại chuyện dư thừa kì cục này!
Tiếp sau đó, hai tay bị hai còng sắt xích lại, mỗi lần cử động lại phát ra tiếng leng keng tình thú. Hai đùi bị nâg lên, bị hai sợi dây lụa mềm buộc lấy, tách ra hai bên, lộ ra nơi tư mật hồng hào đang chảy ra dâm thủy...
Dù không nhìn thấy, nhưng Hoa Vũ cũng biết bản thân mình hiện giờ đang trong tư thế muốn bao nhiêu nhục nhã liền có bấy nhiêu.
" Anh... Đồ biến thái!!" Hoa Vũ nhịn không được buộc miệng chửi. Hàn Thiên cũng không tức giận, thậm chí còn yêu thương hôn miết miệng nhỏ đang chửi.
" Anh thật sự cảm thấy... Em rất hợp với bộ dáng này..." Thanh âm trầm thấp mà nóng hổi phả vào tai Hoa Vũ lại càng quyến rũ.
Ngay tại thời điểm Hoa Vũ muốn mắng lần nữa, nơi tư mật giữa hai chân bỗng cảm nhận được cỗ khí lạnh.
" Á.." Cả người Hoa Vũ kinh động run lên, theo bản năng tránh né đi, nhưng ngay sau đó, mông bị hai bàn tay nóng hầm hập bao bọc, lặng lẽ nâng lên.
" Không có bôi trơn." Buông một câu đơn giản, Hàn Thiên ngắm nhìn miệng nhỏ hồng đang co rút kia mà yêu thích không thôi, một giây sau liền vươn đầu lưỡi liếm lộng một vòng thưởng thức.
" Ưm.. Không tệ nha." Hàn Thiên không quên trêu chọc Hoa Vũ, đầu lưỡi cơ hồ không kìm được sự khiêu khích mới lạ, trực tiếp luồn vô trong.
Hoa Vũ vừa kinh ngạc vừa cảm động. Hàn Thiên vốn ưa sạch sẽ, vậy mà bây giờ đang lại liếm nơi dơ bẩn đó. Thật sự... Là nghĩ cho mình sao? Lần đầu tiên cúc hoa yếu ớt được yêu thương đặc biệt thế này, không chịu nổi kích thích mà siết chặt lại khiến Hàn Thiên càng hưng phấn xâm nhập. Hoa Vũ vô cùng thoải mái, nhịn không được thấp giọng rên rỉ.
Đến khi thỏa mãn rồi Hàn Thiên mới buông ra, lau khóe miệng một cái. Nếu để Hoa Vũ nhìn thấy hình ảnh quyến rũ này nhất định cả đêm không ngủ cho xem. Hàn Thiên dùng tay xoa xoa cúc hoa, quan tâm nói:
" Em muốn dùng tay trước hay muốn đưa vào luôn?"
Hoa Vũ bị tạt một rổ cảm động, Hàn Thiên... Cư nhiên lại quan tâm cảm giác của người khác khi XXX sao?
" Làm... Làm nhanh rồi còn học nữa!"
Hoa Vũ đỏ mặt quay sang chỗ khác, khuếch trương nãy giờ rồi còn gì!!!
Hàn Thiên nhìn thấy thế, lòng dạ xấu xa lại nổi dậy:
" Làm nhanh là làm thế nào? Em muốn tay ... Hay cái đó của anh?"
Hoa Vũ đen mặt, nếu không bị mảnh lụa đỏ che lại thì ánh mắt kia đã bắn ra vô số tia ủy khuất căm phẫn rồi. Tên vô sĩ này!
" Thì... Muốn... Muốn cái đó..."
Nói xong lại càng xấu hổ hơn, Hoa Vũ cử động chân đạp lung tung thể hiện sự bất mãn, vô tình chạm trúng cự vật nóng hổi kia, mặt thoáng chốc chuyển xanh.
" Mẹ ơi. Sao lại to như vậy? Không... Không làm nữa... Thả tôi ra...!"
Hàn Thiên bắt lấy hai chân Hoa Vũ lại, đem nỗi sợ của Hoa Vũ chọc chọc vào cúc hoa mà khiêu khích. Dù cậu đã làm với vật đó không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào cũng bị dọa đến sợ hãi.
" Không là không thế nào? Em muốn chết đúng không? Yên tâm, anh sẽ làm cho em sướng phát điên!"
Dứt lời liền đem phân thân của mình tiến vào, không nhanh không chậm, tiểu huyệt khó khăn nuốt lấy cự vật to lớn, được vách thịt nóng hổi bao bọc, Hàn Thiên dễ chịu Hừ một tiếng. Vì đã được bôi trơn kĩ lưỡng nên Hoa Vũ cũng không mấy đau đớn, rất phối hợp để anh tiến vào.
Cự vật tiến vào được rồi liền điên cuồng cắm rút, luân động mạnh mẽ liên hồi, ra sức tìm điểm G mẫn cảm. Đến khi Hoa Vũ cả người run rẩy một trận, Hàn Thiên mới thích thú cười một tiếng: " Ở đây à. Thích không ? Thích không?"
Hàn Thiên đỉnh mạnh vào điểm G đáng thương, mỗi lần đâm còn kèm theo lời truy ráo.
" A.. A... Nhanh quá... Ư..." Hoa Vũ lớn tiếng rên rỉ. Khoái cảm mạnh mẽ khiến cậu dần mất đi lí trí, không kịp nghĩ liền thành thật đáp. " Thích... Thích quá..."
" Em... Cái đồ dâm đãng này! Em siết tôi chặt quá đó." Hàn Thiên đã lâu không được nếm qua hương vị dục vọng này, có chút thô bạo mà đâm mạnh, tiến vào tận gốc. Da thịt ẩm ướt nóng nổi dính lấy nhau, cảm nhận hơi thở gấp gáp của đối phương, Hàn Thiên thật sự nhớ những tháng ngày hạnh phúc này.
Cả căn phòng chìm trong nhục dục, tiếng va chạm Ba Ba Ba dâm mĩ hòa cùng tiếng rên rỉ điên loạn, hình ảnh nam nam giao hoan ái muội khiến người người đỏ mặt.
Hàn Thiên luân động càng lúc càng mạnh, Hoa Vũ có chút chịu không nổi, hơi thở trở nên gấp gáp hơn, thanh âm đứt quãng ra khỏi miệng liền biến thành tiếng rên rỉ nỉ non, vừa hay gãi vào chỗ ngứa trong lòng Hàn Thiên.
" Âm thanh của em rất thuận tai, anh muốn nghe nhiều hơn!"
" A... A... Con mẹ anh... Nhanh quá... A..."
Hàn Thiên đương nhiên không nghe, mà có nghe cũng giả vờ như không nghe, thậm chí còn đẩy nhanh tốc độ, sau hơn vài chục lần cắm rút mạnh mẽ, Hàn Thiên vươn người lên, phân thân trướng to hơn rồi bắn vào trong hậu huyệt bao nhiêu là tinh hoa trắng đục.
Hoa Vũ thấy anh bắn vào trong mình cũng không thấy khó chịu, nhẹ nhõm mà thở dài một hơi, chưa kịp lấy lại sức liền cảm giác vật bên trong mình lại to lên một vòng. Cậu biết anh muốn gì, chợt vội vàng lắc đầu. Đầu cậu lập tức bị giữ lại, tiếp theo đó một nụ hôn mang theo dục vọng đậm đặc luồn vào khoang miệng cậu. Hàn Thiên hôn rất giỏi, rất nhanh sự hứng tình cũng theo đầu lưỡi chảy vào trong người Hoa Vũ. Cậu chợt thả lỏng. Bên dưới khẽ lắc lư như mòi gọi. Hàn Thiên cười một cái, tay bắt lấy cặp mông căng tròn không yên phận kia, khẽ đánh một cái trừng phạt.
" Vậy... Tiếp tục nhé?"
Không chờ Hoa Vũ trả lời phân thân đang cắm sẵn trong cúc hoa lại bắt đầu luân động. Hoa Vũ đương nhiên bị làm cho sướng phát điên, ôm lấy cổ Hàn Thiên mà gặm cắn, nỉ non rên rỉ vào tai anh.
" Muốn nhìn..."
Hàn Thiên ngước lên, tay lướt qua dải băng đỏ trên mặt Hoa Vũ.
"Muốn nhìn anh?"
Hoa Vũ gật gật đầu. Hàn Thiên thật sự tháo ra giúp cậu, ánh mắt trở lại ánh sáng, điều đầu tiên nhìn thấy là gương mặt đẹp trai đẫm ướt mồ hôi, ánh mắt nhìn cậu rực lên dục vọng cùng yêu thương. Hoa Vũ nhìn xuống nơi giao hợp của hai người, bỗng chốc thấy thật hạnh phúc. Cậu vươn tay khẽ chạm vào hạ bộ của hai người, khóe môi chợt cong lên yêu nghiệt.
" Nhìn cho kĩ đi. Anh thuộc về tôi rồi. Anh đang phát điên vì tôi đấy."
Hàn Thiên lần đầu bị người mình yêu thương khiêu khích như vậy, phân thân bên dưới lại to ra một vòng, anh lật người cậu lại, tấm lưng trắng nõn hiện ra trước mặt, nam nhân cúi xuống gặm thật mạnh vào từng lớp da thịt, bên dưới lại đẩy dục vọng càng sâu hơn nữa. Như muốn khảm chính mình vào trong người cậu. Từng đợt đánh tới như vũ bảo, mang theo sự yêu thương thô bạo, đỉnh cho Hoa Vũ run rẩy mà gào lên. Hàn Thiên cười khẩy, luồn hai ngón tay vào khiêu khích cái lưỡi dâm đãng kia.
" Đúng là... sướng phát điên."
Kết quả sau pha chọc chó cực mạnh từ vị trí của Hoa Vũ thu được là ba hiệp không ngừng nghỉ, Hàn Thiên mới thõa mãn bế Hoa Vũ vào phòng tắm. Thật sự làm tới nỗi, máu, mồ hôi, nước mắt đều hòa vào nhau luôn rồi.
Hoa Vũ rõ ràng là không vui, mặt tối sầm dựa vào lòng Hàn Thiên, cả hai đều đang ngâm nước nóng trong cái bồn cỡ bự của anh.
Hàn Thiên ôm chặt lấy Hoa Vũ từ phía sau, yêu chiều hôn nhẹ lên gò má đỏ ửng của cậu.
" Thật ra ... Nếu em không ngăn cản thì anh có thể làm thêm mấy lần nữa đó!!"
Hoa Vũ bất mãn quay mặt lại, chửi cũng không chửi, chỉ cúi đầu cắn thật mạnh vào bả vai khiến Hàn Thiên la một tiếng.
" Á! Đau... Đau. Thả ra! Em là chó đấy à?"
Hoa Vũ nhả ra, lại ủy khuất dập đầu vào ngực anh.
" Hàn Thiên..."
Hàn Thiên quả nhiên lại mềm lòng, vuốt ve mái tóc ướt nhẹp kia:
" Sao vậy?"
" Nếu tôi là chó... Khẳng định sẽ cắn chết anh!!"
"..." Bàn tay đặt trên đầu Hoa Vũ bỗng cứng lại. Đừng đùa chứ!!
Hàn Thiên cũng cảm thấy bản thân hơi có lỗi. Hoa Vũ đã lâu không vận động mạnh như thế, bây giờ một lần liền điên cuồng đến như vậy, đương nhiên sẽ mệt chết. Cuối cùng không biết làm gì để bù đắp, đành lấy bông tắm nhẹ nhàng lau người gúp Hoa Vũ:
" Hoa Vũ. Anh xin lỗi. Anh biết em mệt. Chỉ là... Làm cùng em thật thích. Anh... Lần sau sẽ kiềm chế hơn. "
"..." Được rồi! Tôi cũng không phải người cố chấp như vậy. Sao mặt anh như sắp khóc vậy?
" Cùng lắm mai tôi sẽ không kêu em lên trả bài là đươ..."
Hàn Thiên chưa kịp nói hết câu đã bị Hoa Vũ chặn lại, tức giận đấm mạnh vào ngực anh:
" Anh dám kêu tôi lên không? Cấm dục anh một tháng!"
Hàn Thiên đối từ cấm dục đã sinh ra tâm lí sợ hãi chán ghét, vội vả ôm chầm lấy Hoa Vũ mà cọ cọ lấy lòng:
" Đừng!! Anh sợ rồi."
Hoa Vũ đương nhiên hài lòng, quay người lại áp lưng vào lòng ngực Hàn Thiên, thích thú nghịch nước. Nhưng sao đó lại bắt đầu lo lắng. Mình cấm dục anh ta, có khi nào anh ta sẽ tìm người khác phát tiết không đây? A... Không ổn! Không ổn!
Vì thế Hoa Vũ liền quang minh chính đại vỗ vai Hàn Thiên một cái, trên môi nở một nụ cười tà ác chưa từng có:
" Nếu anh đem thứ này cắm vô cúc hoa người khác.... tôi lập tức phế nó đi!"
Hàn Thiên theo bản năng lấy tay bảo vệ phân thân của mình, ánh mắt nhìn Hoa Vũ có chút kinh hoảng. Cái gì thế này? Hình như không phải nói đùa nha!
Nhưng mà đối với sự chiếm hữu này của Hoa Vũ, Hàn Thiên tự nhiên lại cảm thấy thật sung sướng nha.
---------
#Dê: thật sự hai tuần nay t ko đọc một cảnh H nào luôn. Thành ra lười kiếm tư liệu. Những gì t viết trên đó là t tự tưởng tượng, dùng từ có sai thì mong thông cảm với cả H dài t ko viết nổi nên ngắn thôi :((( xin chúng m hãy tưởng tượg cho phong phú
Cảm ơn những người đang bám truyện.
Cmt sương sương đi m.n :(((

Bình Luận (0)
Comment