Surrender My Love

Chương 19

ERIKA liếc nhìn cái bồn tắm lớn bằng gỗ với đôi mắt đầy cảnh giác. Khói bốc lên nghi ngút như mời gọi. Nhưng nó được đặt ở giữa phòng, và không cách xa chiếc giường là mấy. Và Selig hòan tòan có thể nằm đó với đôi mắt nhắm nghiền nhưng nàng không tin rằng anh đang ngủ vào lúc này.

Người hầu Eda giúp nàng cởi trói. Quần áo sạch cùng với đồ tắm đã chuẩn bị sẵn. Bên cạnh đó là đôi giầy, không phải của nàng. Ai đó đã nhận ra nàng thiếu một đôi giầy.

Erika chưa di chuyển khỏi vị trí ở góc nhà của mình, ngoại trừ việc xoa các khớp nơi mà dây trói được tháo ra. Nàng vẫn chưa muốn nhấc mình di chuyển. Nàng đã nói nàng có thể tắm nơi đây. Sự lựa chọn khác quả là không thể chấp nhận nổi. Nhưng nàng vẫn chưa lấy đủ cam đảm để làm điều này, giờ đây thời gian đã trong tầm tay.

Nàng có thể chạy. Nàng bị kiềm chế. Không ai khác trong phòng ngoại trừ Selig, và anh không thể dậy ngay để ngăn nàng được. Nhưng cầu thang dẫn tới đại sảnh thì ở dưới, và lối đi duy nhất nàng nhìn thấy đó là đi qua đại sảnh dài lê thê ấy. Nàng không biết chạy đi đâu mà không bị bắt ngược trở lại và có thể mọi chuyện có tồi tệ hơn nữa. Nhưng điều này thì…

“ Ivarr vẫn có thể được gọi tới”.

Như nàng nghĩ, không ngủ, và đang chờ đợi. Và những gì anh ta chờ đợi đó là chứng kiến sự xấu hổ của nàng. Nếu nàng không ghét anh ta từ trước thì giờ nàng đang.

“ Anh thật là hèn hạ”

"Đó là theo quan niệm mỗi người, và quan niệm của cô không hề phù hợp. Vậy tôi sẽ gọi Ivarr tới?”

Anh nghiêng người để đối diện với nàng, để nghe câu trả lời. Đôi mắt màu xám đang quan sát nàng không chút khoan nhượng. Thật là vô ích nếu đòi hỏi một điều gì đó. Đây là một phần trong vụ trả thù của anh, một chuyện nhỏ với anh ta, nhưng không hề nhỏ với nàng. Và anh có thể đạt được điều đó dù nàng muốn hợp tác hay không, và sự khác biệt trong âm điệu anh ta cho nàng biết anh ta không quan tâm đến cách thức nào .

Erika di chuyển chậm chạp. Nàng có lẽ đã ước một đêm tối che đậy, với nến, thay vì ánh sáng chói lóa cuối trưa tới từ cửa sổ mở. Nàng không hề có nổi may mắn đó. Điều duy nhất nàng có thể đó là quay lưng về phía anh và giả vờ như không có ai ở đó. Tắm táp vui vẻ. Phủ nhận vẻ bối rối trước mặt anh ta. Hãy nghĩ đến thứ khác.

Tất cả những gì nàng có thể đó là quay lưng lại phía anh khi bắt đầu cởi đồ.

Chiếc bồn tắm tuy to nhưng không hề sâu. Nó chỉ cao tới đầu gối nàng. Một chiếc ghế tắm thấp được đặt ở giữa, nước chỉ ngập tới nó bằng với lượng nước mà nàng được dùng. Nàng thì chả thích thú gì với nó, nàng thích được ngâm mình xuống sâu càng tốt. Nhưng anh ta chỉ cho phép nàng vài phút.

“ Hãy gội đầu đi”.

Nàng quá lúng túng với tất cả chuyện này, nàng còn không có thời gian để suy nghĩ nữa. Nhưng nàng ghét việc bị ra lệnh. Nếu nàng từ chối thì sao? Ivarr, tất nhiên rồi. Selig sẽ dùng người Viking chết tiệt đó như một chiếc roi da.

Phải mất một lúc để tháo đôi bím tóc của nàng, sau nhiều ngày và quá nhiều bụi bẩn đã bám vào nó. Nàng phải đứng lên để làm điều đó, nhưng khi nàng đã tháo tóc xong, nàng cúi x uống để nhấn chìm đầu mình xuống, nhanh chóng gãi những vùng da đầu bị ngứa ngáy dưới nước trước khi nàng dùng xà bông mềm để gội.

Chỉ có một xô nước cho nàng để rửa ráy, nên nàng phải dùng tiết kiệm cho đến khi tắm xong. Nhưng đã gội đầu đến ba lần, cho đến khi nàng hài lòng rằng nó đã sạch sẽ, vậy là ba lần nàng đã nhúng đầu vào nước để rửa. Khi nàng xong việc đó, một lớp váng xà phòng nổi trên mặt nước, nhưng nàng còn chưa tắm.

Theo lẽ thường nàng phải đứng dậy. Ngồi giữa bồn nước bẩn thật là khó chịu, và lần này cũng vậy. Đó là lí do phải cần một chiếc ghế đẩu. Nhưng nàng không muốn ngồi hay đứng, điều đó có nghĩa là nàng phải quấn một chiếc khăn quanh đầu để giữ cho tóc không bị rớt xuống vùng nước bẩn. Nàng phải đứng dậy để làm điều đó, và không khỏi ngượng ngùng lần nữa trước khi có thể nhúng mình lại vào bồn.

“Cô không thể sạch sẽ trong đám nước bẩn đó”.

Anh ta chỉ đóan. Anh ta không thể nhìn thấy nó. “ Nước vẫn còn đủ sạch”, nàng nói, nhưng không cần phải quan tâm. Anh ta đã quyết định những hành hạ khủng khiếp hơn cho nàng, và không gì có thể ngăn anh ta được.

"Đứng dậy đi”, anh ta ra lệnh “ Nếu cô còn có cơ hội tắm một mình, tôi cũng cần đảm bảo rằng cô biết cách tắm rửa một cách đúng đắn. Tôi không muốn mẹ tôi phải can thiệp vào mụ này một lần nữa”.

Nàng tự hỏi liệu việc đưa ra những lời giải thích này có nằm trong trò chơi của anh ta hay không. Liệu nàng có nên tranh cãi với anh, nhắc anh rằng nàng không phải là một người Saxon, rất nhiều người trong số họ còn mê tín vào chuyện tắm rửa theo một cách không khỏe mạnh nữa? Những lời giải thích của anh ta thật đáng để tranh cãi. Thậm chí cả việc làm phiền lòng mẹ anh ấy với mùi hôi của nàng, cũng là phần trách nhiệm của anh ta. Họ đã đi qua những con suối, cắm trại gần những con sông, nhưng nàng không được phép tắm rửa khi mà mọi người khác đều làm.

Lời giải thích của anh ta như châm ngòi cho một cuộc cãi vã. Ít nhất nàng cũng có thể khước từ anh ta.

Nàng đứng dậy, cẩn thận giữ lưng quay về phía anh ta. Vẻ sượng sùng trên khuôn mặt chuyển màu là không thể tránh được. Nhưng nàng đang thực sự cảm nhận một vẻ nào đó như là sự chiến thắng. Nàng đã chống lại anh. Nàng không rõ mục đích thực sự của anh ta là gì, có lẽ không hơn một sự thể hiện quyền uy của mình. Nhưng nàng đã đánh bại mục đích ấy.

Anh cười êm ái, khiến nàng mất bình tĩnh, cho nàng biết rằng anh thực sự không quan tâm đến sự chiến thắng tạm thời của nàng, rằng anh còn những mục tiêu khác. Nàng cố gắng đứng vững, chờ đợi một đòn giáng xuống ngay lập tức. Và nó đã xảy ra.

“ Quay lại đi, wench. Cô có một đôi hông tuyệt đẹp nhưng ta muốn nhìn những thứ khác mà cô nô lệ mới của ta sở hữu.”

“ Tôi không phải là một nô lệ.” Erika thì thầm đầy tức giận.

“ Gì vậy?”

“ Tôi không phải là một nô lệ!”

“ Như ta đã nói, ý kiến của cô toàn không phù hợp. Cô vẫn làm những gì mà được bảo. Việc phản đối với nghĩa vụ của mình sẽ bị xử lý, và cô không hề thích như vậy đâu”.

Dù anh ta có ý gì với câu nói đó, nàng cũng không quan tâm nữa. Nàng đã biết cuộc chơi của anh ta vào lúc này, và mục đích cuối cùng của anh ta. Làm nhục nàng ở mọi cơ hội, và cho đến khi tàn phá chút tự trọng cuối cùng của nàng. Hủy diệt sẽ là một trong những quan tâm hàng đầu của ta. Nàng nên nhớ lời hứa đó.

Vẻ nhìn chằm chằm vào cơ thể trần truồng của nàng giờ đây được bày ra để làm nhục nàng, không phải vì anh ta tò mò về cơ thể nàng. Anh ta không làm vậy vì thích thú hay muốn có được nàng. Em gái anh ta đã nói về một thứ mà nàng không phải sợ. Anh ta cũng đã nói với nàng gần như vậy. Những cảm xúc thông thường không đúng trong trường hợp này. Chỉ là sự xấu hổ, không thoải mái, và vô vọng của nàng.

Erika bắt đầu nổi điên.

Nỗi sợ hãi đã từng điều khiển nàng, nỗi sợ rằng cơ thể trần truồng của nàng có thể khiêu gợi một người đàn ông. Nhưng nàng đã quên rằng Selig không phải là một người đàn ông bình thường. Anh ta là kẻ thù của nàng, và nỗi sợ đó không phù hợp với anh ta. Thậm chí anh ta còn không có khả năng cặp đôi vào lúc này, nếu vì một lí do nào đó mà anh ta ham muốn điều đó, và thậm chí nếu anh ta muốn, anh ta cũng không thể thực hiện được ham muốn ấy. Cặp đôi nghĩa là anh ta muốn nàng, và anh ta sẽ không bao giờ làm vậy , đó như là một sự xỉ nhục với anh ta.

Sự tức giận bùng nổ, và thái độ của nàng thay đổi. Anh ta muốn làm nàng xấu hổ và nhục nhã? Làm sao anh ta dám thế, khi mà nàng thực sự mong được tắm hơn anh ta, khi mà sự có mặt của anh thực ra không đem lại mối nguy hiểm nào cho nàng, khi mà nàng đã có khả năng khiến anh ta hối hận vì việc biến nàng thành thứ đồ chơi của mình vào lúc này? Anh ta muốn xem ư? Nàng có thể cho anh ta xem. Có lẽ nàng không có đủ khả năng quyến rũ như một quý bà, nhưng nàng vẫn có đủ quyền năng của một người đàn bà.

Trong đời nàng, Erika chưa bao giờ cố tính quyến rũ một người đàn ông, nhưng có những thứ thuộc về bản năng. Nàng quay mặt nhìn anh ta. Nàng lấy bánh xà bông và xoa nó lên đôi bàn tay mình thay vì lên miếng bông tắm. Thật chậm, với đôi mắt xanh màu nước biển khóa chặt lấy đôi mắt anh, nàng xoa xoa đôi tay lên bầu ngực mình, làm tan bọt trên khắp bụng và hông mình, xuống dưới đôi chân, đầu gối và, thậm chí chậm hơn, lên trên, bên trong hai bắp đùi. Anh theo dõi đôi bàn tay với đôi mắt màu xám sáng, và nàng biết trong khoảnh khắc anh đã quên mất nàng là ai, và chỉ đang chiêm ngưỡng một phụ nữ đang tắm.

“ Ngài có thể giúp tôi cọ rửa đằng sau lưng chứ, Viking?”

“ Vixen( con cáo nhỏ)”, anh rít lên.

Nàng muốn cười lớn, nhưng đã không làm vậy.Nàng chưa bao giờ tưởng tượng nàng có thể hạ thấp mình theo cách đó.

Và giờ, tình thế đã chuyển ngược về phía anh.

Đó là cách mà thái độ anh ta đột nhiên trở nên đầy nhục cảm. Cái cách đôi môi anh ta mềm ra và cong lên. Cái cách đôi mắt anh lóe lên màu bạc hơn là màu xám khi nó mơn trớn những phần nhạy cảm trong nàng. Anh ta là một người đàn ông biết cách làm tình với đôi mắt của mình, và anh ta đang thể hiện một cách thuần thục kĩ năng đó với nàng.

Hành động báo thù của nàng đột nhiên khiến Erika cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết. Thật là ngu ngốc một cách khó tin khi khơi dậy phản ứng này của anh ta. Sau cùng, những bài học mà nàng thu được không được viết vào máu. Ham muốn có thể hủy diệt cả quyết tâm sắt đá nhất.

Anh ta vẫn không thể làm bất cứ điều gì bây giờ, nhưng điều đó và chỉ điều đó đã ngăn nàng không chạy,la hét lên trong phòng. Nàng nhìn đi chỗ khác, và cố gắng kết thúc vụ tắm rửa thật nhanh. Nhưng nàng biết rằng anh ta chưa nhắm mắt.

Anh ta quan sát, và nàng run lên. Nàng bắt đầu cảm nhận một cái gì khác, một cái gì đó không ngờ đến và dễ chịu đang ngân nga trong lòng nàng. Liệu đam mê có phải là một thứ dễ lây? Có thánh Odin giúp nàng, bởi về anh ta có thể thấy được sự đam mê của mình với bất cứ người phụ nữ nào trong hàng tá những người ở đại sảnh phía dưới, nhưng ai sẽ là người nhìn thấy sự đam mê của nàng? Không, tất cả chỉ là ảo tưởng. Nàng không biết đến đam mê nếu nó có. Và với anh ta, chỉ khuấy động nó với một cái nhìn? Không thể. Bụng nàng chỉ phản ứng với những thay đổi nhanh chóng của cảm xúc, không nhiều hơn thế.

Anh không nói gì nữa với nàng, và nàng không nhìn anh theo cách đó thêm một lần nào nữa. Nhưng nàng đã rút ra một bài học. Nàng không giỏi trong cuộc chơi của anh.
Bình Luận (0)
Comment