Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao

Chương 35

*Ly: Cám ơn cả nhà đã cùng mình đi một phần ba chặng đường của bộ này! Dù mình có bò lếch chậm chạp thế nào, các bạn cũng không rời không bỏ, đây là động lực lớn nhất của mình những đêm gõ gõ đến 1,2h sáng a! Yêu mọi người nhiều nhiều <3!!!!!! 


--------------------------------------


Chap 35: Dưa chua


-----------------
Gần đây loại nhà sang nhượng như thế này vẫn tương đối hút hàng, đặc biệt là dạng cửa hàng, đã làm khó Triệu Nhị nghĩ đến nàng đầu tiên. Khương Cẩm nói một tiếngếng cùng Tôn lão đại phu là muốn ra ngoài xem nhà.
Dĩ nhiên Tôn lão đại phu không có ý kiến gì. Huống chi hôm qua ông đã nói với Khương Cẩm thuốc bán được một ít tiền, sẽ chuẩn bị về quê một chuyến.
Hiện tại không có điện thoại, chỉ có thư từ lui tới, còn không biết mất bao lâu mới có thể gửi đến nơi, tuy rằng biết 2 bên đều mạnh khỏe, nhưng cũng khó tránh nhớ mong con cháu.
Như vậy, một mùa đông này, Tôn lão đại phu không thể ở Kinh thành, vừa hay Khương Cam73 cũng có thời gian đi làm chuyện của mình.


Trận tuyết tối hôm qua rất lớn, tuy rằng trời gần sáng đã hết nhưng trên đường vẫn còn đọng lại rất nhiều. Phố Sư tử cách Tôn gia y quán ba con phố, Khương Cẩm đến nơi đế giày cũng hơi ẩm ướt.
Trên chân Triệu Nhị vậy mà mang giày da, đi trên tuyết tuy rằng có chút ướt nhưng cũng sẽ không bị nước tuyết thấm vào bên trong, làm cho Khương Cẩm có chút hâm mộ. Nàng nhìn cửa hàng giày trên đường, vuốt túi tiền trên người, vẫn là tạm thời yên lặng từ bỏ.
Triệu nhị là người trong cuộc, ánh mắt chuyển động, thấy Khương Cẩm nhìn thoáng qua cửa hàng giày kia, cười nói "Giày làm sẵn tuy rằng có thể mang ngay nhưng lại không quá vừa chân. chi bằng mua một mảnh da đưa cho thợ giày làm một đôi, cũng ít tiền hơn."
Khương Cẩm tuy rằng tự cảm thấy mình đã thập phầnần thích ứng với cuộc sống cổ đại, nhưng những bí quyết nhỏ như vậy thật đúng là chưa biết, bổng cảm thấy con đường tri thứa quá dài.
Triệu nhị thấy Khương Cẩm thật sự hứng thú, liền nói cho nàng một ít bí kiếp nhỏ. Khương Cẩm cũng nghe rất nghiêm túc, hai người một đường vừa đi vừa nói đến thẳng phố Sư tử mới ngừng.
Tòa nhà muốn sang nhượng kia cách giao lộ ko xa, Triệu nhị cho Khương Cẩm nhìn một chút. Đầu tiên nàng chú ý đến lưu lượng người qua lại, kế bên giao lộ phía trước chính là con đường náo nhiệt. Hiện tại tuy là sau một đêm tuyết, cũng không có vẻ thưa vắng, vẫn có mấy người lui tới, ngày bình thường hẳn là càng nhiều hơn.
Editor:Lily073
Quan sát xong lưu lượng người, lúc này Khương Cẩm mới bắt đầu xem nhà ở. Tòa nhà này là điển hình của kiểu trước bán sau ở, phía trước là cửa hiệu mặt tiền hai lầu, mặt sau là hai gian phòng nửa cũ nửa mới. Phía trên cũng có bảng hiệu, ghi là Thanh Tùng trà lâu, cũng là kiểu phổ biến nhất.
Khương Cẩm hỏi Triệu nhị "Nhà này vốn mở trà lâu?"
Triệu nhị gật đầu nói "Nói đến cũng là chuyện tốt. Nhi tử nhà này năm nay đã 40, vốn dĩ cảm thấy vô vọn khoa cử, nên mở một trà lâu sống qua ngày. Không nghĩ đến năm trước khảo thí đậu cử nhân. Nên muốn nhờ người tìm một chức quan, hiện giờ đang cần bạc gấp nên muốn sang nhượng nhà lại, lấy lộ phí để cả nhà đi nhậm chức."
"Chuyện này quả thật không tồi." Trong lòng Khương Cẩm cũng an tâm một chút. Tại triều đại này, lần đầu tiên đi thuê nhà cũng đã làm nàng cảnh giác hơn, chủ nhà có đáng tin cậy hay không thật sự rất quan trọng.
Triệu nhị cùng Khương Cẩm trao đổi rồi tiến lên gõ cửa. Mở cửa là một nam nhân trung niên có vài phần mệt mỏi, đầu tóc cũng không quá gọn gàng, thần sắc lười biếng nhìn thoáng qua Triệu Nhị "Ta tưởng là ai, hóa ra là Triệu nhị lang ngươi a. Tìm ta sớm như vậy có việc gì?"
Khương Cẩm nhìn bộ dáng tuổi tác của ông ta, suy đoán hơn phân nửa đây chính là gia chủ nhà này - Chu Vận, quả nhiên Triệu Nhị cười nói theo "Hôm kia Chu đại tẩu nói với ta muốn đem nhà ở sang nhượng lại. Bây giờ đã có người để ý."
Không ngờ Chu Vận lại trợn mắt "Ta là người phải làm quan, sao có thể còn muốn sang nhượng nhà? Cái nhà này ta chuẩn bị để lại cho huynh đệ của ta, cho hắn trông nom, chính là nước phù sa không chảy ruộng ngoài."
Triệu nhị không thể ngờ lại có sự cố này, nhất thời có chút xấu hổ "Nhưng mà hôm trước đại tẩu nói ----"
"Ta nói không sang nhượng là không sang nhượng, không chỉ vậy, ta cũng không cho thuê, các người đi đi thôi."
Triệu nhị bất đắc dĩ quay đầu lại nói với Khương Cẩm "Khương Cô nương, cô xem việc này...?"
Người ta đột nhiên lật lọng, Khương Cẩm cũng không có cách nào, ngược lại còn trấn an Triệu nhị đang xấu hổ 2 câu. " Đây cũng là chuyện ngoài ý muốn, dù sao cũng không gấp như vậy chúng ta từ từ tìm. Huống chi nếu có cửa hàng thích hợp, cho dù thuê hay mua cũng không phải không được."
Triệu nhị gật đầu "Gần đây cũng có mấy nhà, ta dẫn cô đi nhìn xem, trong lòng cô cũng dễ tính toán."
Khương Cẩm dĩ nhiên không có ý kiến, nhưng mà không nghĩ tới hai người còn chưa đi, trong nhà kia liền bước ra một phụ nhân trung niên kêu Triệu nhị lại, cao giọng nói
"Nhà của chúng ta sao lại không sang nhượng. Ta nói mới tính."
Chu đại lang không ngờ thê tử sẽ đột nhiên từ trong nhà đi ra, đầu tiên là hoảng sợ sau đó nghe thấy thê tử nói muốn sang nhà, lập tức bực bội "Không phải ta nói là cho lão nhị ở sao? Mỗi năm hắn còn chia hoa hồng cho chúng ta."
Không ngờ phụ nhân trung niên kia cười lạnh hai tiếng, nói "Ta chỉ sợ ở xong sẽ thành của hắn, cũng không về lại nữa! Lại nói cái trà lâu rách này của ngươi một năm lời không đến mười lượng bạc, hoa hồng có thể chia cho ngươi mấy lượng? Không phải ta muốn nói, nhưng hắn như vậy, chiếm không được tiện nghi là muốn hại người. Năm đó đến tiền mua thuốc của cha ngươi hắn còn có thể cắt xén, ngươi thật sự còn coi hắn là thứ gì tốt sao?"
Phụ nhân trung niên này chua ngoa nói trắng ra, lại ở trước mặt người ngoài lột sạch gốc gác đệ đệ của Chu đại lang, làm cho ông ta một phen mất mặt, sắc mặt tái méc chỉ vào phụ nhân trung niên kia nói
"Phụ nhân như ngươi thế này quá không hiền huệ, ta muốn hưu ngươi!"
"Được a, nhi tử nhi nữ đều lớn như vậy ngươi còn muốn hưu ta? Có phải cảm thấy phú quý rồi muốn trở mặt."
Phụ nhân trung niên kia trừng mắt với trượng phu, lập tức bắt đầu xoắn tay áo.
Khương Cẩm cùng Triệu nhị mắt thấy đại chiến gia đình sắp bắt đầu, cũng không tiện lưu lại, vội không ngừng nói có việc phải đi trước.


Đi theo giao lộ đếnến con đường đá, Triệu nhị mới nhẹ nhàng thở ra, nói "Chu đại lang kia thật đúng là hồ đồ. Huynh đệ kia của hắn không đáng tin cậy ta cũng có nghe, nếu hắn thật sự cho huynh đệ ở, qua mấy năm thật đúng là chưa chắc có thể lấy về."
Khương Cẩm thở dài "Đây cũng là chuyện không còn cách nào, nếu không chúng ta xem nhà khác đi."
Triệu nhị liền dẫn Khương Cẩm đi xem mấy căn, đều không có chỗ nào vừa ý. Trong phạm vi nàng chấp nhận được, vị trí tốt thì nhà quá tệ, cửa hàng tốt một chút thì lại ở vị trí kém. Những chỗ phù hợp cả hai tiêu chí thì ở một đầu của con đường đá kia, nhưng giá chào lại quá cao, một nửa gian gần cổng thành cũng muốn hai trăm lượng.
Hiện tại Khương Cẩm cũng chỉ còn lại khoảng mười lượng, mua nhà thì phải đi bán hoặc cầm vòng ngọc kia. Tuy rằng Trường Ninh quận chúa nói vòng tay này trị giá vài trăm lượng bạc, nhưng mà hai trăm cũng là vài trăm, chín trăm cũng là vài trăm. Khương Cẩm không có lựa chọn, bán đi khẳng định sẽ là giá thấp. Nếu có thể bán giá 200 lượng mà nói thật ra cũng là vừa đủ tiền nhà, nhưng mà cả nhà sẽ ăn cái gì? Còn chưa kể phí môi giới, chi phí sang tên, đổi khế ước ở quan phủ nửa. Lại nói Khương Cẩm là chuẩn bị tự mình kinh doanh, cho dù tạm thời không thuê người, vẫn là phải có vốn. Còn phải trang trí lại một chút cửa hiệu....Cho nên nàng tính tới tính lui, khoảng tiền này như thế nào cũng không thể quá 150 lượng.
Nếu là thuê, kì thật cũng không phải không thể, nhưng nhà thuê để kinh doanh có một vấn đề. Chính là nếu làm ăn đi lên, người ta muốn đuổi đi lại là phiền phức lớn. Tiền thuê này kia cũng không thấp, Khương Cẩm chỉ là buôn bán nhỏ, tiền lời không nhiều, không muốn mạo hiểm như vậy.
Không nhìn thấy gian trà lâu của Chu đại lang kia một năm kiếm chưa đến mười lượng sao? Cho dù Khương Cẩm tự biết tay nghề mình không tệ, nhưng cũng lo lắng cho thời vận của mình ở cổ đại không biết ra sao.
Editor:Lily073
Nếu tự mình mua nhà, dù sao cũng có thể ở, một năm cho dù tính lãi ít một chút, chính là giống như trà lâu Chu gia kia, lãi mười lượng. Hơn nữa còn có 11 mẫu đất ngoài thành kia, cũng có thể sống tương đối nhẹ nhàng. Bởi vậy trong lòng Khương Cẩm hạ quyết tâm, ít nhất cũng phải sang nhượng một cái nhà ở, miễn cho ngày sau chuyển nhà phức tạp.


Triệu nhị cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, nói với Khương Cẩm "Nếu nói ra, nhà của Chu đại lang kia quả thực không tệ, đáng tiếc ông ta là người hồ đồ." |
Khương Cẩm đi một vòng xem nhà, cũng cảm thấy căn đó thoạt nhìn là vừa ý nhất, đáng tiếc người ta không bán, không cho thuê, nàng cũng không có biện pháp nào. Đành nhờ Triệu nhị tiếp tục để ý chỗ thích hợp khác, sau đó từ biệt hắn ở đầu đường đá.


Khương Cẩm còn đang nghĩ tối qua ăn lẩu ở nhà Tôn lão đại phu, không biết ở nhà Liễu Diệp và A Dung ăn cái gì. Đúng lúc hôm nay rảnh rỗi đi dạo phố, dứt khoát chuẩn bị mua một chút thịt và thức ăn về.
Trong nhà tuy rằng không có nồi đồng làm lẩu như ở Tôn gia, nhưng cũng còn có cái nồi gốm lớn dùng để nấu canh, không phải vẫn có thể đặt trên bếp lò nhỏ để nấu sao. 
Lúc này người trên đường nhiều lên không ít, cũng không ít người bán thức ăn. Khương Cẩmẩm đi một đường, nhìn thấy có bán dưa chua, dưa chua kia làm thật đúng là rất tốt, màu sắc sạch sẽ, hương vị cũng đúng, người bán cũng là một tức phụ nhìn rất sạch sẽ, nhanh nhẹn.
Khương Cẩm liền hỏi tức phụ kia "Đây là dưa chua tự ngươi làm sao?"
Tức phụ kia cười nói "Xem ngươi nói kìa, không phải đều là ở nhà làm mang ra bán sao. Ngươi nếm thử mùi vị dưa chua này của ta thế nào?" Nói rồi cầm đôi đũa trúc dặt ở bên cạnh gấp 2 miếng dưa chua cho Khương Cẩm nếm thử. Khương Cẩm nhận lấy nhấm nháp, hương vị quả thật vừa tới, không có tạp vị, dưa cũng cắt vừa ăn, thập phần ngon miệng.
Mùa đông làm cái lẩu dưa chua gì đó có vẻ không tồi a. Còn có bánh bao dưa chua, sủi cảo dưa chua,... Khương Cẩm cảm thấy mình muốn chảy nước miếng, vẫn là mua mấy cân vậy, thời tiết lạnh, thứ này cũng lâu hỏng. Bởi vậy nàng hỏi tức phụ kia dưa chua này bán như thế nào "Dưa này bao tiền một cân?"
Giá tức phụ kia báo thật ra cũng không đắt, năm văn tiền một cân. Khương Cẩm liền mua 3 cân, chuẩn bị xem tiệm thịt có bán xương ống lớn, thịt ba chỉ hay không.
Không ngờ bên kia có vài vị quan sai đang lại đây, đều cưỡi ngựa chạy như bay một đường mà qua, chút nữa là Khương Cẩm không tránh kịp. Bên cạnh có người hỏi
"Nhìn vài vị này đều mặc hồng y, không phải quan sai bình thường, là bộ khoái của Lục phiến môn đó, đây là có chuyện gì sao?"
"Ngươi trước giờ linh thông tin tức vậy mà cũng không biết việc này?" Một người khác nói "Hôm qua không phải có hỏa hoạn sao, chưa nói đến đêm qua tuyết lớn mà nhà kia còn cháy thành như vậy, chỉ nói cứu hỏa xong mới phát hiện trong nhà kia một người cũng chưa chạy ra ngoài, trên dưới một nhà bảy người, không chừa một ai."
------


Tác giả có lời muốn nói: Tối hôm qua tự mình viết đến đói meo, sau đó không khống chế được bản năng nguyên thủy, ăn một cái lẩu thật ngon a.....


---------Chap 35-hoàn-------------------

Bình Luận (0)
Comment