Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 122


" Thân yêu, nếu có ngày ta lừa dối ngươi thì ngươi có giận ta không ?? " Tuyệt sắc thiếu nữ ôm lấy tuyệt mĩ thiếu niên nhẹ giọng hỏi nhưng ánh mắt vẫn chăm chú dõi theo biểu cảm từ người yêu mình..
" Sẽ không...Vì ta biết ngươi không bao giờ làm như vậy, đúng không ?? Ai bảo ngươi là người ta yêu đâu chứ !! " Thiếu niên không do dự trả lời, ánh mắt vẫn ôn nhu nhìn lấy thiếu nữ không thay đổi.
" Ân..Ta biết ngươi sẽ trả lời như vây...Toàn trêu đùa nhân gia thôi...Ngươi ở đây chờ chút, ta muốn đi có việc..." Thiếu nữ mỉm cười nói, rồi cước bộ đi nhanh về phía một bụi cây phía đằng xa gần đó.

" Tại sao ngươi không xuống tay với hắn, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn chúng ta chết dần chết mòn sao ?? " Trong bụi cây phát ra âm thanh ngọt ngào của một thiếu nữ, giọng nói mang theo vài phần tức giận.

" Không còn cách nào khác sao, tỷ tỷ..Ta..ta..thật sự...không muốn rời xa hắn..." Thiếu nữ gương mặt không biết từ bao giờ đã đẫm lệ, nói tới đây thiếu nữ không khỏi nhớ tới những kỉ niệm đẹp bên cạnh người mình yêu thế nhưng..." Nếu ngươi không giết hắn thì người chết chính là chúng ta..Chính bản thân ngươi cũng biết điều đó...Giờ một là ngươi lựa chọn hắn thì chị em chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt...Từ nay về sau mãi mãi chúng ta không gặp lại..." A Hoàng quả quyết khiến A Tử càng lâm vào đau khổ nhiều hơn nữa.

Một bên là người nàng yêu, một bên là các tỷ muội sống cùng mình mấy trăm năm...Quyết định khó khăn này khiến A Tử cảm giác thời gian xung quanh như cô đọng lại...Nàng cũng giống bao cô gái khác thôi mà, cũng có khao khát được gả cho một người mình yêu, cả hai mặc kệ đi sự đời, mặc kệ những thứ bất tử huyền huyễn...
" Không cần phải chọn lựa, bảo bối.

Chỉ cần các nàng đều giống ngươi yêu ta thì các ngươi sẽ mãi mãi được sống chung cùng nhau, đời đời kiếp kiếp không lìa xa...Phải không A Hoàng, A Lam, A Lục, A Thanh, A Tranh, A Xích....." Giọng thiếu niên bỗng vang lên bên tai A Tử làm nàng giật bắn cả mình, ngoảnh ra thì thấy tất cả tỷ muội mình đều bị bắt vào trong một bàn tay khổng lồ của một sinh vật kì quái màu đen kịt, những cánh tay của nó phải to gấp mười lần người bình thường mới ôm hết được.

Ở trên không ai khác chính là người yêu nàng Thiên Hồ..
" Ngươi biết hết chuyện từ bao giờ ?? " A Tử khuôn mặt nhỏ tái nhợt hỏi, cuối cùng điều nàng lo sợ đã thực sự đến rồi, hắn đã biết hết bí mật của mình xong chắc chắn sẽ rời bỏ nàng, nàng cảm thấy thế giới xung quanh mình như sắp sụp đổ vậy..." Bảo bối, ngươi lo sợ ta sẽ chán ghét yêu thân thật sự của ngươi sao ?? Thật ra thì ta rất thích chân thân của ngươi, chẳng phải là những chú nhện nhỏ nhắn đáng yêu sao ??" Hắn nâng cầm nàng lên, nhìn vào đôi mắt đỏ hoe vì ướt lệ thâm tình nói, đúng vậy, hắn chưa bao giờ quan tâm đến đối phương thân phận là gì, hay có những bí mật gì che dấu hắn, mà chỉ cần biết tình yêu nàng dành cho hắn là đủ rồi, tất nhiên đó phải là nữ nhân xinh đẹp.
" Ta yêu ngươi, thân yêu...." A Tử nhảy vào lòng hắn, hung hăng hôn lên môi hắn mặc kệ các tỷ muội khác đang trầm trồ nhìn đôi nam nữ đang phát cẩu lương cho các nàng ăn, mãi đến khi hai ngươi hôn quá lâu nên A Hoàng phải ho lấy vài tiếng để tránh bị ăn cơm quá no, còn cơm gì thì ngay cả độc giả cũng ăn nên chắc biết nên ta không phải nói nữa.
" Các ngươi muốn được trường sinh sao ??" Thiên Hồ bất ngờ quay sang hỏi lục nữ khiến các nàng bất ngờ về câu hỏi này, dù sao thì các nàng ban nãy có dự định giết hắn ăn thịt để có được sự bất tử nên, vì vậy lúc nghe hắn hỏi mới như vậy.


" Ân...Ngươi có phương pháp đó đúng không ?? " A Lam nhanh nhẹn hỏi.
" Có.....Nhưng để xem các ngươi có chịu trả giá cho nó không ?? " Hắn gật đầu hỏi, đôi mắt sáng quắc nhìn về các nàng, mong đợi câu trả lời.

" Chúng ta đồng ý, nói ra điều kiện đi, dù khó khăn ra sao ta cũng sẽ giúp ngươi thực hiện...." A Tranh cắn răn đáp, theo nàng nghĩ để đạt được bất tử thì chắc chắn sẽ vô cùng gian nan và phải chịu rất nhiều đau khổ mới được vĩnh sinh.

" Chỉ cần các ngươi làm nữ nhân của ta là đủ rồi...." Thiên Hồ bước đến gần lục nữ, thản nhiên nói.

" Nhưng ngươi đã có A Tử rồi không phải sao ?? Vì sao lại còn muốn thêm cả chúng ta...." A Tranh phẫn nộ nói, nếu nàng mà thoát được khỏi đây thì chắc chắn sẽ đá cho tên vô sỉ này vài phát, rồi ném xác cho chó ăn...!" Các ngươi đã từng nghe qua câu : Anh hùng khó qua ải mỹ nhân chưa ?? Ta thực chất đều rất thích các ngươi, cả bảy người đều giống nhau như đúc...Mà để chọn một thì quá khó nên ta quyết định chọn tất, không chừa một ai..." Hắn hào hùng trả lời...
" Vô sỉ nhân loại, đừng để ta thoát được khỏi đây, chắc chắn ngươi sẽ không sống được yên ổn đâu....Uhm...Uhm...B...ỏ...r...a...." Tính cách nóng nẩy nhất A Lục đang chửi mắng thì bị một thứ mềm mềm bịt lại miệng nàng khiến nàng không nói tiếp được.

Sau đó, tâm chí nàng dần dần yếu dần đi, cảm nhận được quần áo mình ngày một ít đi....Một lát sau, một tiếng kêu đau phát ra từ trong cổ họng nàng, những cô nàng còn lại cũng phải chịu nỗi đau như vậy....Bài đồng ca của cả bảy người cùng được phát ra vài phút sau...!Đến cả A Tử cũng không tin được có ngày mình cùng các tỷ muội cùng thất thân một chỗ cho cùng một người đàn ông vẫn đang chăm chỉ cày cấy trên thân A Hoàng...
" Có lẽ, đây là cái kết viên mãn nhất dành cho tất cả chúng ta ..." A Tử lẩm bẩm rồi ôm lấy cánh tay người đàn ông bên cạnh mình, tay còn lại ôm lấy tỷ tỷ mình chìm vào giấc ngủ, trong đầu tưởng tượng đến viễn cảnh mọi người chung sống với nhau hạnh phúc.

Bình Luận (0)
Comment