Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 166


Đêm hôm đó, đương nhiên không thể thiếu được những âm thanh dụ hoặc phát ra trong căn phòng rộng rãi nơi tẩm cung Dao Trì, vị trí chỉ dành riêng cho Tây Vương Mẫu sinh sống.

Lúc này, Dao Trì cũng được Thiên Hồ và chúng nữ cải tạo lại khá nhiều về mặt kiến trúc và các loại phòng ốc khác nhau.

Nhiều phòng là vậy nhưng rất ít khi các tiên nữ ngủ ở phòng của mình về đêm, bởi các nàng thường xuyên ngủ cùng nhau ở căn phòng khác là nhiều, còn vì sao thì chắc ai cũng hiểu được!
Sáng hôm sau, ở Thủy Cung cũng chào đón một vị khách khá đặc biệt ghé thăm nơi đây, chỉ thấy Thiên Hồ ngả mình trên chiếc ghế của Long Vương, vừa cầm ly rượu vang vừa nói, nào có bộ dạng nào đi cầu hôn con gái nhà người ta đâu:" Bá phụ, ngài thấy thế nào về đề nghị của ta ?? "
" Đại nhân, tất nhiên ta đồng ý hôn sự giữa ngài và Thiện Tài rồi! Nhưng Vạn Thánh vẫn hơi nhỏ một chút, ngài có thể đợi nàng đến tuổi cập kê rồi mới lấy được không ?? " Long Vương bất đắc dĩ không thôi đáp, ngay từ lúc ông nhìn con gái út ngồi trong ngực hắn đã nghĩ ngay đến trường hợp này có thể xảy đến rồi, không ngờ đúng là nó đã xảy ra thật, vị đại nhân này quả nhiên tới đây lại còn cầu hôn cả hai cô con gái của ông nữa! Từ chối ??? Ngươi mắt bị đui sao ?? Người ta còn mới có thêm thân phận là con rể của Ngọc Hoàng tân nhiệm, chưa kể đến cũng là phu quân của Thất Tiên Nữ, con gái của Tây Vương Mẫu!.

Tất nhiên, trong lòng Long Vương cũng thầm vui mừng vì con gái mình lại có thể là tỷ muội của những tiên nữ kia, xem như địa vị của hắn trong Thiên Đình lên một bậc không nhỏ.

" Cũng được nhưng ta muốn nàng cùng sống với tỷ tỷ nàng, xem như học hỏi được gia quy của gia đình ta!.


" Đã cha vợ hắn nói như vậy thì là một con người kính già yêu trẻ như Thiên Hồ sao không thể chấp nhận được.

" Vậy ngài định cử hành hôn lễ vào ngày nào, hay là ngày ngay mai luôn! " Long Vương giờ còn háo hức hơn cả con gái mình, vui mừng đưa ra luôn cả ngày thành thân cho con gái mình, dù gì thì chuyện này vô cùng hệ trọng đối với bất kì người phụ nữ nào nên phụ thân lo lắng là tất yếu.

" Ân, ý tưởng không tồi!.

Nhưng ta vẫn muốn để thêm vào vài ngày nữa đi!.

.

" Thiên Hồ lười biếng nói, thực chất hắn vẫn còn rất nhiều dự định khác cần phải thực hiện trước khi quay trở về dòng thời gian thực của Đông Du Kí nữa và còn phải hoàn thành cả chặng đường nhận truyền thừa gian nan còn lại!
" Được!.

Như ngài mong muốn!.

" Long Vương vui vẻ gật đầu vài cái, cười không khép được miệng bước ra bên ngoài thì thấy cô con gái út của mình vẫn đang thập thò ngoài cửa, nửa muốn vào nửa ngập ngừng không thôi.

" Tiểu bảo bối, ngươi trước vào trò chuyện cùng phu quân tương lai của người đi, ta có việc đi trước!.

".

" Vâng, phụ thân!.


" Vạn Thánh Công Chúa hân hoan đáp, cuối cùng thì nguyện vọng của nàng từ thuở bé cũng đã trở thành sự thật, được gả cho một bạch mã vương tử tuấn mĩ vô song, hơn nữa còn có rất nhiều thứ phù hợp với tiêu chuẩn nàng ước mơ từ trước!.

" Thiên Ca, ngươi hôm nay đến đây thăm ta sao ?? " Dù biết nguyên do hắn tới đây nhưng Vạn Thánh vẫn giả vờ nghi hoặc hỏi, muốn nghe được từ chính miệng hắn nói ra câu này.

" Đúng vậy , bảo bối! Ta vẫn luôn nhớ ước hẹn của hai ta đâu!.

" Thiên Hồ ôm Vạn Thánh vào lòng, nói thầm vào tai nàng kèm theo hương vị rượu vang bất giác khiến Vạn Thánh dường như say theo những lời Thiên Hồ nói.

" Ân!.

Xem như đây là món quà thưởng cho ngươi !! " Vạn Thánh bất chợt choàng tay lên cổ Thiên Hồ, hôn lên môi hắn một nụ hôn ngắn, tuy vậy không để nàng kịp buông ra thì hắn lại chủ động hơn tìm hiểu vị ngọt ngào như đường trong miệng nàng, đại thủ hắn kéo nàng chặt hơn ngồi trong ngực mình, tay theo thói quen đã bắt lấy hai chiếc bánh bao nhỏ đã phát triển rất chi là không tệ của nàng.

Quả nhiên, cô nàng này cũng không kém gì tỷ tỷ mình ở cơ thể đã có xu hướng còn sắp vượt qua Thiện Tài Long Nữ.

" Bại hoại phu quân!.


.

" Sau một hồi trầm mê ở nụ hôn kia, Vạn Thánh cảm giác được tay hắn đang sờ bộ ngực mình nên cũng lấy lại được phần nào thanh tỉnh, thẹn thùng đẩy tay hắn ra ngoài, khuôn mặt nhỏ đỏ tới mang tai đã dựa vào ngực rộng lớn của hắn.

" Do ngươi hôn ta trước mà !! "
" Không cho nói!.

.

" Vạn Thánh ngượng ngùng vội vàng dùng tay che miệng hắn lại, ở thời đại này thì chuyện phòng the luôn là chuyện khiến cả nam lẫn nữ đều tránh nói đến đâu giống Thiên Hồ thích nói ra đâu.

" Không sao! Chúng ta có thể thử lại lần nữa! " Thiên Hồ vô sỉ bắt lấy cánh tay Vạn Thánh, lần nữa hôn lại cô nàng này, lần này Vạn Thánh đã quen thuộc hơn nên đáp lại nụ hôn hắn cũng thành thục hơn trước, thẳng đến khi hai người nghe được tiếng gọi của những nàng tiên cá hầu gái gọi ra dùng cơm trưa thì mới khép lại nụ hôn dài tưởng chừng như vô tận kia, cùng mỉm cười tay trong tay đi ra phòng ăn!

Bình Luận (0)
Comment