Vào trận chiến vài trăm năm về trước, Lý Tĩnh đã cùng chúng tiên tận mắt chứng kiến một vị Ma Chủ một mình giết hết mười vạn thiên binh thiên tướng thiên đình phái ra mà đến cọng lông cũng chẳng hao tưởng gì.
Để rồi vài trăm năm sau, Ngọc Hoàng lại có một nước đi khiến hắn khó hiểu hơn nữa, phái năm vạn thiên binh thiên tướng xuống cản một nữ nhân nào đó có ý định chiếm lấy địa phủ, cuối cùng cũng chẳng còn ai quay về , thông đạo nối liền nhân giới và thiên giới cũng bị đóng lại.....
" Phu quân, ngươi cùng con trai có làm phụ lòng ngài ấy không ?? " Ân Thị cởi giúp chồng mình bộ áo giáp ra ân cần hỏi han nhiệm vụ hôm nay chồng mình được giao phó.
" Hoàn toàn thất bại...Không ngờ nữ yêu mà ta nhận nuôi lúc trước lại ẩn tàng sâu đến vậy, đã học đủ tinh thông của Đức Phật kèm pháp bảo nàng nắm giữ thì chúng ta hoàn toàn bị nàng đẩy lui...." Lý Thiên Vương Lý Tĩnh chán nản ngồi xuống trò chuyện cùng vợ mình mà hồn nhiên không biết vị đại nhân hai người đang nói lại đang ngồi trong lòng con gái mình ăn hoa quả do nàng tự thân đút cho, đủ tiêu chuẩn thú cưng bậc nhất luôn.
" Hình như phụ thân ta trở về....Nhớ không được ra ngoài với hình dạng nhân hình khi tiếp xúc cùng người thân ta, cha ta không có dễ tính như ta đâu..." Na Tra dặn dò kĩ càng lại một lần , nàng cũng không muốn có vụ đánh nhau tiếp với phụ thân mình như mấy lần trước đâu.
" Ta đã biết....." Thiên Hồ ngoan ngoãn gật gật đầu, chiếc đầu nhỏ nằm tiếp trên đôi gò bông mềm mại của nàng, nói thật thì hắn có thể hoàn toàn dùng thân phận thật của mình tiếp cận Na Tra nhưng nếu làm vậy thì còn gì là thú vui nữa đâu, lúc nào cũng cường thế không phải là ý hay..Còn Lý Thiên Vương ?? Đến Nữ Oa còn là lão bà hắn thì ngươi nghĩ Lý Tĩnh có bao nhiêu cửa thắng ??
" Tiểu thư, lão gia cho mời người ra gặp ngài..." Một thị nữ cung kính phá tan bầu không khí đang thập phần bình lặng trong căn phòng, tuy có hơi bất mãn vì người hầu của mình nhưng cha nàng đã gọi thì nàng cũng chẳng còn cách nào khác, buông Thiên Hồ trong ngực mình xuống và đi đến phòng khách.
" Tiểu hồ ly này ?? " Hầu gái hiếu kì đánh giá sinh vật đáng yêu cũng đang chú ý nàng, hơi có chút động tâm muốn vuốt ve nó như chủ nhân mình, lại sợ bị trách phạt nên chưa dám động thủ.
Tuy vậy, độ mỹ lệ nhân vật này như đã nói thì hiếm có nữ nhân nào chối từ được liên chần chừ trong giây lát rồi đến gần sờ đôi tai được tỉa tót kĩ càng kia.
Lẽ ra như một con hồ ly còn liêm sỉ thì hẳn hắn phải đẩy nàng ra, tránh thoát đôi bàn tay lạ động vào mình, khổ nỗi liêm sỉ gì tầm này nữa, những hầu gái được phục vụ cho chúng tiên cũng được tuyển chọn kĩ càng đó chứ, ai cũng xinh đẹp động lòng người làm hắn quên cả chối từ, mị hoặc luôn thiếu nữ này.
" Không biết tiểu thư bắt được ngươi ở đâu nha ?? Thôi chết, ta còn chưa dọn phòng nàng ngày hôm nay,...." Thiếu nữ suy nghĩ chút rồi chợt nhớ ra công việc của mình đành đặt hắn vào chỗ cũ, tiếp tục công việc còn dang dở, không chú ý đến cánh cửa phòng đã tự động bị khoá chặt lại nhân lúc Na Tra bước ra.
Chủ ý này của Na Tra sao hắn dám chối từ được, như một lực hút vô hình như không như có kéo nàng sát gần chiếc giường lúc đang làm việc.
Hoảng sợ quay người lại thì nàng chợt ngẩn người vì lần đầu trong đời được chứng kiến nam tử có vẻ ngoài tuấn mĩ đến như vậy.
Nhưng rất nhanh nàng cũng biết thân phận nam tử anh tuấn này thông qua đôi tai hồ ly vẫn còn nguyên trên đầu hắn, bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn đã biến thành nhân hình mlem không tưởng...
" Ngươi...ngươi....bỏ ta ra...ưm....." Thiếu nữ giả vờ giãy dụa theo bản năng thế mà người lại ngả sát vào người hắn lúc nói câu đó, Thiên Hồ cũng thôi dùng niệm động lực từ lâu rồi mà...Diễn kịch vẫn còn chưa hoàn thành kịch bản a.
"...." Thiên Hồ cũng không nói gì mà chủ động tìm đến đôi môi nàng, xâm chiếm lấy nó, tay kia đã tìm đến nơi khó có thể tả được của nữ hầu gái...
" Không..không được..Ta không thể phản bội Na Tra tiểu thư được..." Cố nén bàn tay đang đùa nghịch nơi tư ẩn của mình, nàng mặt đỏ bửng không đẩy hắn ra mà ánh mắt van xin nói.
" Suỵt....Ngươi không nói, ta không nói thì sẽ không ai biết được chuyện chúng ta...Hay do ngươi ghét bỏ thân phận yêu thú của ta..." Thiên Hồ dùng ngay kế lạt mềm buộc chặt, quả nhiên đánh động được đến tấm lòng của nàng.
" Ta không chán ghét chân thân của ngươi...Ngược lại còn thích hình dạng này của ngươi..Thế nhưng ta...ta...không thể phụ lòng Na Tra tiểu thư được, nàng đối xử rất tốt với ta.." Trong suy nghĩ của nàng, được tuyển chọn lên nơi đây đã là một điều rất may mắn với một phàm nhân như nàng..Tuy thế được cái này nàng đương nhiên sẽ phải hi sinh cái khác để bù lại chính là hạnh phúc của bản thân mình.
Không dài dòng văn tự thì nàng cũng sẽ được hưởng dụng những quyền hạn cơ bản của tiên nhân nhưng là cấp thấp cùng với đó là những luật lệ nghiêm khắc được thiên đình đề ra.
Bất tử thì bất tử thật đấy, liệu ngươi có bất tử được dưới trảm tiên thai không ?? Đối với nàng đó là quá đủ rồi, gia đình nàng nhờ nàng cũng được chắc một xuất kiếp sau được trở lại nhân hình...
Làm việc trong gia đình này, nàng tất nhiên hiểu rõ về tính cách của từng người trong gia đình.
Nắm quyền hành cao nhất là Lý Thiên Vương Lý Tĩnh và con trai cả, Na tra là tỷ tỷ đứng thứ hai, sau đó còn ba đệ đệ, muội muội nữa, đứng cuối là quận chúa Bảo Anh, con gái út được nuông chiều nhất trong nhà, có thiên phú đặc biệt với hội hoạ...Na Tra cùng khả năng chiến đấu không thua kém phụ thân mình nên trong Tây Du Kí chỉ thường xuất hiện nàng thôi, hơn nữa còn có quan hệ khá thân thiết với Tôn Ngộ Không.
Mọi người trong nhà cũng đối xử rất tốt với nàng và những nữ bộc khác, nàng thì được phân công phụ trách riêng Na Tra thôi...!Ngay từ hôm qua Na Tra trở về nhà nàng cũng đã ngờ ngợ dáng đi khác thường của tiểu thư mình nhưng tuyệt không dám hỏi lung tung, đây là điều kiêng kị đầu tiên của một nữ bộc.
Điều thứ hai là dám cướp phu quân của chủ nhân mình cũng là một tội trạng rất rất khó để được ân xá, khéo chết mất xác cũng là còn nhẹ chán.
Cộng thêm tình cảm chân thành Na Tra đối xử với nàng càng làm cho tâm trạng Như Nguyệt rối bời không biết xử lí sao...
" Đừng lo lắng, có gì ta sẽ giúp ngươi nói với Na Tra, có chịu không ?? Mọi tội trạng ta sẽ gánh hết cho ngươi...Đến đây, cục cưng..." Thiên Hồ lau lấy nước mắt đã rơi trên tay hắn, đảm bảo trước cho tinh thần nàng yên ổn hơn, không nói gì mà chỉ ôm lấy yêu nhân trước mặt, gần như không nhận ra gật đầu một cái.
Đầu tiên thì nàng cũng không muốn mình tuy vĩnh sinh lại chưa giao được lần đầu cho lang quân nàng mong muốn, thứ hai thì theo tập tục ở thời này thì chủ nhân gả đi thì nữ bộc trước sau gì cũng phải theo của hồi môn đi theo chủ nhân mình phục vụ nam chủ nhân mới.
Thứ ba và cũng là điều kiện tiên quyết là hắn tuấn mĩ và bất phàm, điều mà mọi thiếu phụ, thiếu nữ hay kể cả tiểu loli đều thích, không mấy bạn lại bảo tác lặp đi lặp này câu này nhiều lần....Thực tế ở thế giới nào cũng thế cả thôi, ngươi có thực lực, tài năng giỏi, đẹp trai hay xinh gái đều được xã hội đón nhận nồng nhiệt..
" Mong...Công tử nhẹ với ta một chút, ta vẫn là lần đầu tiên..." Đã đưa ra quyết định thì nàng cũng chủ động hơn nhiều ban nãy, miệng nói tay đã cởi dần phục trang người hầu đã đi với nàng nhiều năm tháng, cho người đàn ông duy nhất được chiêm ngưỡng vẻ đẹp vạn người có một của mình.
Mái tóc đen dài xoã qua che lấp đi quả đào tiên lúc ẩn lúc hiện đầy quyến rũ, những ngón tay dài thon gọn nhỏ trắng tiến đến bên dưới, cởi nốt chiếc quần lót đã ướt đẫm từ lâu từ từ kéo ra, không phải cởi luôn mà là vừa cởi vừa khiêu khích ánh mắt nóng như lửa đốt của nam nhân đang nhìn mình.
Đến khi nàng cởi xong hết thì còn giúp hắn cởi nốt quần áo của hắn ra kệ cho bàn tay hư của hắn liên tục thăm hỏi bộ ngực sữa của nàng..." Nào, công tử , ngươi làm vậy ta sao có thể cởi được...." Như Nguyệt sẵng giọng nói tên khỉ gấp đang tác quái trên người mình.
" Bảo bối, do ngươi quá mê người rồi..." Thiên Hồ ánh mắt đánh giá nghiêm túc thiếu nữ trước mắt, bằng tổng thể mà nói Như Nguyệt không hề kém hơn Na Tra bao nhiêu, chỉ mang một khí chất làm người ta có xúc cảm muốn chiếm đoạt lấy nàng, khác với khí chất mạnh mẽ từ Na Tra.
" Ngươi toàn hống cho nhân gia vui thôi , phải không ?? " Đẩy Thiên Hồ về phía sau chiếc giường, Như Nguyệt đã dùng miệng ngậm lấy cự long hắn, thành thục hết liếm lại mút khiến hắn rất hài lòng về nàng...Thực ra thì thiếu nữ nào sắp đến tuổi cập kê đều phải học riêng một quyển sách nói về những vấn đề nhạy cảm này để sau còn có thể phục vụ phu quân hay chủ nhân mình một cách chu đáo được.
Một tay cổ vũ lấy nàng bên dưới mình, tay còn lại Thiên Hồ vẫn đang thưởng thức bộ ngực sữa tuyệt phẩm của nàng, tuy không to ngoại cỡ như những nữ nhân khác nhưng sờ rất sướng tay bởi độ đàn hồi và độ co dãn tuyệt không chê vào đâu được.
Phục vụ hắn lúc lâu sau vẫn không có vẻ gì là sắp ra, Như Nguyệt buồn bực về độ biến thái của phu quân tiểu thư mình.
" Làm sao mà ngươi vẫn chưa ra nha ??? Hay do ngươi không được !! " .
" Ha ha....!Ngươi muốn biết ta không được hay không thì chẳng phải thực chiến sẽ biết được a..." Thiên Hồ giờ mới ôm Như Nguyệt vào ngực mình, do hắn nãy giờ đã kích thích đủ độ ẩm ướt vì vậy cự long hắn cũng dần theo đó vào sâu bên trong dễ dàng hơn.
Theo đó, một tiếng kêu đau cũng được phát ra, kèm theo đó là những âm thanh tiêu hồn ngay sau đó, may mắn là hắn đã kịp dựng lên trước kết giới trước đó nên bên ngoài mới không nghe được chút nào.
Rất nhanh, Như Nguyệt mới hiểu được lời nói ban nãy của mình ấu trĩ tới nhường nào, chính hắn đã hành hạ nàng suốt cả một thời gian dài, vài chục năm ở cùng hắn trong thế giới gương xem như nàng biết được thân phận thực của hắn là ai, tuy thế vẫn y nguyên chẳng hối hận về quyết định mình khi trước, đồng thời có chút cảm thông về tiểu thư mình bị tên bại hoại như này lừa gạt thảm rồi..