Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 264


" Hu ra....Chúng ta đã dành được chức vô địch rồi, ngươi đoán ta sẽ nên dùng một nguyện vọng kia vào việc gì bây giờ, khó xử quá.

Suýt quên mất còn Haruma trong dị không gian nữa, Phương Hân a di, phiền ngươi xem giúp ta bệnh trạng của nàng được không ạ ?? " Mikoto sau một hồi vui sướng mới nhớ tới còn người nữa được nàng giấu trong dị không gian của Kamui liền nhanh chóng bế cô nàng ra rồi đưa tới chỗ Phương Hân, dù gì đội này cũng là đội đạt hạng nhì a...
" Cô nàng này ?? Lúc ngươi bắt được thì trạng thái của nàng như thế nào.." Phương Hân trong bộ quần áo blouse trắng khẽ gảy gảy kính của mình lên rồi bắt đầu hỏi những thứ về Haruma, từ thói quen, sở thích, tình trạng, tình cảm,...Nói chung, có những câu hỏi nàng còn đằng phải lôi tộc nhân của mình ra trả lời dùm nữa.

Lại nói về Phương Hân thì trước đây nàng đã từng là nữ quỷ dưới trướng của Gia Hân, tuy vậy khả năng học tập của nàng lại hệt như những học bá vậy...Tất cả những kiến thức về y học, trận đồ học, chiêm tinh học,...!Nàng đều học được tất cả chỉ trong một ngày, cộng thêm những kĩ năng của một quản gia nữa thì nàng hầu như là không gì không biết, mà hiện tại vì y tế đang thiếu người nên nàng mới phải tự mình ra trận...

" Rối loạn charka, chứng bệnh hiếm gặp trong giới ninja, chỉ có một trên hàng triệu người đã từng mắc phải nó...Bình thường, một thượng nhẫn hay hạ nhẫn đều có định lượng charka riêng biệt trong khoảng giới hạn mà thôi...Nhưng những người bị bệnh này lại bằng một cách nào đó lại khuyếch đại được lượng charka này lên gấp một hay cao nhất là mười lần, để rồi sau đó phải chịu sự dằn vặt vô cùng khủng khiếp." Phương Hân sau khi xem qua đã nhanh chóng nắm được bệnh tình của nàng liền nói sơ qua một lần cho hai cô nàng ngốc kia....
" Vậy có cách nào chữa trị không , a di ?? " Mikoto cùng Elis- tên cô gái ban nãy đã dở trò với nàng cùng đồng thanh hỏi.
" Nếu dựa vào y học của thế giới này thì cô gái này hoàn toàn hết thuốc chữa, chết chỉ còn là vấn đề về thời gian thôi...." Phương Hân cũng không lòng vòng, chọn cách nói thẳng luôn cho hai cô nàng này cùng biết.
" Vậy là không còn cách nào thật sao , a di ?? Ta có thể tìm vị đại nhân kia cứu khỏi được Haruma không ?? Điều kiện gì ta cũng có thể đáp ứng..." Đến giờ nàng cũng không dám nghĩ đến mình có thể dùng tới một điều kiện bất kì kia, chỉ mong muốn người yêu mình có thể mau khỏe lại thì nàng có thể bỏ qua đại giới gì cũng được...
" Ta chưa nói hết...Người ngươi cần tìm đúng là chủ nhân ta...Duy chỉ ngài ấy mới có cách chữa cho nàng thôi..."
....
Ở một chỗ khác không xa, Hồng Lang cũng hơi ngốc ngốc nhìn nam nhân đang chơi cùng hai tiểu loli, nàng dường như cảm thấy được người này khí chất có đôi phần giống tiểu hồ ly nàng từng gặp, người bình thường không thể nào xinh đẹp như thế này được...
" Vị công tử này...Ngươi cho ta hỏi chút được không ?? " Thu hết can đảm của mình, Hồng Lang mới dám biến thành hình người tiếp cận hắn, hình dạng này nàng đã lĩnh ngộ được từ trăm năm trước, tự mình vượt qua lôi kiếp để tiến đến Hoá Hình Kì, trở thành đầu lang thống lĩnh cả Ma Quỷ Sơn Lâm...Qua nhiều năm như vậy, chắc chắn tiểu hồ ly và tỷ tỷ của nàng cũng đã đạt đến trạng thái hoá hình kì là điều đương nhiên rồi...
" Ân...Cô nương xinh đẹp cứ nói, tại hạ nếu biết chắc chắn sẽ trả lời ngươi.

" Thiên Hồ cũng không để Hồng Lang đợi lâu, nhanh chóng đáp lại Hồng Lang với chất giọng hết sức lôi cuốn người nghe.

" Ngươi có quen biết vị nào tên Thiên Hồ không ?? Ta cần gặp hắn có chút chuyện..." Dù có chín mươi mấy phần trăm khẳng định đây là người mình cần tìm nhưng để nó trở thành chính xác thì nàng vẫn rụt rè hỏi lại...
" Đúng là chúng ta rất có duyên...Người ngươi cần tìm đúng là ta, cô nương cần có chuyện gì muốn nói với ta nhỉ ?? " Hắn vẫn điềm nhiên nhâm nhi ly hồng trà đã được pha trước đó, kì lạ là trà lúc rót ra không hề có hơi bốc lên nhưng khi đổ vào cốc hắn thì lại bốc khói lên, hương thơm dễ ngửi của nó cũng từ đó thoang thoảng khắp nơi trong phòng.
" ...." Trầm ngâm một khoảng khắc lâu, Hồng Lang mới nói : " Tiểu Hồ Ly hơn nghìn năm trước từng xuất hiện ở Sơn Lâm là ngươi sao ?? ".
" Không sai...Thời điểm đó là lúc ta gặp được lão bà của mình trong khung cảnh khá lãng mạn.

Không biết ta đang được đón tiếp vị nào trong Lang Tộc mà phải cất công lặn lội , hao tâm phí sức giúp những đệ tử của ta để đến đây gặp ta, kẻ bị cả lang tộc các ngươi ghét bỏ đây ?? " Thiên Hồ giọng hỏi vẫn nhẹ nhàng nhưng truyền vào tai nàng đã biến thành những vòng xoáy của kí ức kéo nàng trở lại giây phút đó, ngày mà tỷ tỷ nàng không chút do dự bỏ lại tất cả chỉ vì hắn.
" Lang tộc không ghét bỏ ngươi...Nó là quan điểm của những kẻ ngưỡng mộ Lang Vương khi đó đã khơi mào cho những hiểu lầm của ngươi với Lang Tộc, thay mặt Lang Tộc hiện tại, Lang Vương ta xin lỗi vì đã vô tình tạo ra những chuyện không đáng có.


Còn về Lang Vương tiền nhiệm thì nàng chắc chắn sẽ sống rất hạnh phúc bên cạnh ngươi rồi, bởi ngươi là người nàng rất yêu thích...!Cảm ơn đã bỏ thời gian ra nói chuyện cùng ta, cáo từ..." Đã biết được chân tướng về câu chuyện cũng như khuất mắc của hắn với Lang Tộc, Hồng Lang cũng chân thành xin lỗi hắn, đồng thời cũng không tiết lộ quan hệ của nàng với Ngọc Linh làm gì, nàng giờ đã có cuộc sống riêng của mình, có được một gia đình ấm áp đã không tệ, Hồng Lang không muốn tỷ tỷ phải khó xử vì một muội muội nàng chưa từng gặp bao giờ, có nhiều chuyện nàng vẫn không nên biết thì tốt hơn..
" Sớm vậy cô nương đã trở về a...!?? Chuyện lúc trước ta cũng không quá để ý đâu, ngươi không cần bận tâm làm gì, chúng ta cũng sắp tổ chức bữa tiệc nhỏ, ngươi có thể ăn xong rồi trở về sau cũng được..." Thiên Hồ bắt lấy tay nàng như không để nàng có ý định từ chối, mời nàng ở lại.
" Được thôi...Nhưng sẽ không phiền hà gì tới các ngươi chứ ?? " Hồng Lang tuy rất muốn ở lại gặp tỷ tỷ mình, ngoài miệng lại lo lắng...
" Không hề...Nói chuyện lâu vậy ta còn chưa được biết tên cô nương, ta cơ thể mạn phép được biết tên Lang Vương hiện tại không ?? "

Bình Luận (0)
Comment