Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 27


" Haizz, lần này đã là lần thứ mười hắn đánh chết đám quỷ ta mới thí nghiệm rồi đấy!!" Một tên sở hữu khuôn mặt hề đầy buồn bực nói với đám thuộc hạ bên cạnh hắn.
" Sắp tới ngài và ngài Aliester được cử đi để thử thách đệ tử của chúa tể Volkath nên nô tỳ nghĩ ngài nên chuẩn bị cho sự kiện đó hơn là chế tạo thêm ác quỷ ạ" Thuộc hạ trung thành nhất của Mganga lên tiếng.
" Không cần ngươi phải nói, ta tự biết sức mạnh ta đến đâu, kể cả tên Aliester lẫn ả Natalya chưa chắc là đối thủ của ta..." Một màn xạo ke với thời gian gần một tiếng làm cả đám thuộc hạ đầu đầy hắc tuyến trong lòng không khỏi chửi mấy đời thằng thuộc hạ đầu sỏ kia nhưng ngoài mặt vẫn phải a dua nịnh hót thủ lĩnh của chúng.
Gần đó vài cây số là nơi ở của vị thống lĩnh thứ hai thành Nightmare, tuy sở hữu sức đẹp không thua kém bất kì ai trong Vực Hỗn Mang nhưng thủ đoạn nàng nắm giữ cũng vô cùng tàn độc.Vào năm nàng 18 tuổi, chính nàng đã tự tay giết hết tất cả đồng môn mình, thấy người khác gánh chịu lời nguyền...Nhưng đó chỉ là suy nghĩ ấu trĩ khi nàng còn trẻ mà thôi bởi lúc biết thủ phạm gieo lời nguyền trên cơ thể mình nàng đã thề sẽ phá hủy hết mọi thứ về Tháp Quang Minh và nó cũng là cơ duyên khiến nàng gặp nữ vương Verra, rồi gắn bó với Vực Hỗn Mang đến tận bây giờ.

Trong phòng thí nghiệm hiện tại là quanh cảnh đầy hỗn độn gồm vô số xác những tên quỷ từng chết trận trong nhiều trận chiến nổ ra với loài người, Natalya với khuôn mặt đầy kinh hỉ đang thực hiện một nghỉ thức nào đó khẽ nói thầm:" Không biết khi chàng cảm nhận được món quà chan chứa tình yêu thương của ta sẽ như thế nào nhỉ?? Thật đáng để mong đợi".

Căn phòng lại chìm vào yên lặng.

Thủ phủ Aliester giờ đây cũng không thua kém gì hai kẻ trên nhưng hắn chủ yếu nghiên cứu về hắc ma pháp nên căn phòng thí nghiệm có vẻ sạch sẽ hơn nhiều.Tại sao ư?? Vì hắn thường dụng nhiều loại ma pháp mang tính sát thương cao nên phòng thí nghiệm của hắn luôn rất sạch sẽ và thoáng mát.

Aliester tâm trạng hiện giờ vô cùng phấn khích bởi hắn sắp được vận dụng hết tất cả các ma pháp mà hắn có nên hắn chuẩn bị riêng cho mình rất nhiều loại ma pháp rồi mỉm cười nói:" Để xem ngươi có xứng đáng với đệ tử của ngài không?? "
Khác với tâm trạng ba vị thành chủ hiện tại thì Thiên Hồ bây giờ vô cùng buồn bực, hắn mới nhận ra mình đi lạc đường chỉ vài phút trước.

Điều này làm hắn không khỏi bàng hoàng, tự hỏi chẳng nhẽ mình lại có thuộc tính này giống tên đầu tảo nào đó, lắc nhẹ đầu mấy cái khiến hắn tỉnh táo hơn.

Cũng khó trách hắn không giữ được tỉnh táo vì mấy ngày hôm nay lũ quỷ cứ ồ ạt kéo đến không biết vì lí do gì làm hắn mất ngủ mấy hôm, sau khi nghiên cứu lại hệ thống hắn mới biết được không gian hệ thống có nơi có thể chứa được vật sống, nơi đó được gọi với cái tên" Tiểu Thế Giới".

Vì vậy mấy cô vợ hắn tất cả liền thay nhau vô đó để cải thiện tiểu thế giới, trồng thêm thực vật và nuôi thả nhiều động vật vào trong đó.

Đó cũng là lí do tại sao hắn phải vừa ngủ vừa cảnh giác lũ quái vật, may thay hắn cũng sắp đến được Thành Nightmare để nghỉ ngơi nhưng mong chờ càng lớn bao nhiêu thì thất vọng lại nhiều bấy nhiêu.

Sau nửa ngày nữa đi bộ thì hắn đến được Thành Nightmare, tạm biệt cảnh quỷ đông tấp nập, những phố xá náo nhiệt, đập vào mắt hắn là khung cảnh y hệt một bãi rác hàng hiệu.


Xung quanh năm la liệt xác quỷ, những con còn sống thì đang nhai ngấu nghiến xác những con đã chết, cảnh tượng càng làm hắn bực bội gấp bội là những con quỷ này từ trong một cái ống khổng lồ chui ra, giống như ống cống nhưng tờ hơn.
Chứng tỏ rằng đám quỷ mà quây hắn mấy đêm nay từ nơi đây mà ra, hắn không nhịn được chửi đổng:" Má tao mà biết thằng nào tạo ra lũ quỷ tao bẻ gẫy từ cổ tới chân, từ chân lên đầu,..." Tiếng chửi cứ vang mãi trong không gian hỗn độn toàn rác quỷ, đến khi hắn nghe thấy tiếng động đi về phía hắn, tiếng động ngày càng lớn hơn đến khi im bặt thì....Hắn ngẩng đầu lên thì một hình ảnh đầy chấn kinh xuất hiện trước mắt hắn, một con quỷ cao đến tận 10m với lúc nha lúc nhúc những cánh tay mọc ra trên cơ thể nó, đặc biệt con quỷ còn cosplay cả Master Yi với tầm gần 20 con mắt trên mặt hắn kết hợp với cái miệng rỗng tuếch, con quỷ y như ông kẹ trong truyền thuyết.
" CLGT, chẳng nhẽ ta chỉ chửi vài câu mà bọn hắn cho hẳn con quỷ này tiếp khách sao?? Trước tiên cứ chào hỏi trước đã, bông dua, hi, hello,...Nice to meet you,.." Hắn thử chào bằng mỗi loại ngôn ngữ hắn biết vì vậy con quỷ đáp trả hắn bằng một cú đấm trên nhiều cánh tay.

Hắn nhanh tay biến sang dạng Thần Sứ kích hoạt ngay lá chặn chắn đòn đánh hay kĩ năng tức thì, sau đó cầm Thiên Kiếm chặt đứt mấy cách tay trên người con quỷ, chém một lúc hắn mới nhận ra những cánh tay này tự động liền lại.

Hắn đành dùng bí kĩ "Lưu tinh quyền" đấm lên con quỷ thì ngay lập tức khiến nó mất đi một nửa cơ thể nhưng vẫn chưa chết.
" Hủy....Diệt....Quyền" Nắm đấm chứa cả ba sức mạnh Hủy Diệt, Thần Sứ, Ma Sứ được tung ra làm con quỷ bay luôn cả chút cặn bã còn lại, một cơn mưa máu rơi xuống trên người hắn khiến hắn căm phẫn không thôi." Nãy vừa tắm xong giờ lại phải tắm lại sao?? Thử vào tiểu thế giới xem thế nào rồi" .Ngày tức khắc cơ thể hắn được truyền tống vào một không gian rộng mênh mông bát ngát, xa xa có những cánh đồng cỏ xanh mát, những con trâu đang gặm cỏ, dòng suối, sông chảy yên ả làm hắn bay ngày vào để tắm giặt.


Tiếng gọi của chúng nữ cũng làm hắn bớt mệt nhọc đi phần nào.
" Phu quân đã đến được thành Nightmare chưa vậy??" Zero Two tò mò hỏi
" Chắc chắn là chưa rồi, chị thấy trên người anh ấy dính toàn máu là máu kìa, chắc hẳn vừa đánh nhau với lũ quỷ xong" Verras đáp thay hắn.
" Anh đến được đó rồi, có phải nó trông giống một bãi rác đúng không??" Hắn nghi hoặc hỏi Verras
" Trước kia nó cũng giống bao thành trì khác nhưng một sự kiện xảy ra khiến nó hoang tàn đổ nát như bây giờ....." Verras ngập ngừng trả lời hắn
" Sự kiện gì vậy chị??" Tiểu Hồ Ly cũng tò mò hỏi.
" Đó chính là Thánh chiến, trận chiến xảy ra ngay trên Vực Hỗn Mang nhằm vào phòng thí nghiệm nơi đây khiến nó tổn thất trầm trọng, đặc biệt trong đó còn có lời nguyền khiến gần như không vật nào sống được ở đây trừ lũ quỷ" Verras đáp.

Bình Luận (0)
Comment