Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 321.3 - Chương 321.322

321: Chú Thuật


" Nhiệm vụ đặc biệt hoàn thành...Nhận thưởng công pháp Hư Vô Bộ Pháp, mảnh kí ức x1...." Giọng máy móc của Hệ Thống vang lên trong đầu Thiên Hồ cùng với đó là một bộ phận kí ức khi hắn còn chưa bị ăn nhát kiếm của Thiên Thu, cũng vừa vặn là thời điểm hắn chưa tham gia vào phó bản.
" Hủy...!Diệt...!Quyền..." Hắn khẽ nhíu mày, đấm một quyền về phía cửa sổ, quyền vừa ra không gian đã bị ảnh hưởng bởi sức công phá khổng lồ của đầu quyền, đương nhiên mục tiêu Thiên Hồ nhắm tới không phải cửa sổ tội nghiệp kia mà là mấy con chuột theo dõi hắn từ khi hắn mới rời làng...!Thêm vào đó là những ninja Vùng Đất Của Loài Chim.
" Phốc....!" Đột nhiên bị dính quyền thì đương nhiên chẳng ai kịp phòng thủ cả, cứ thế ngã xuống như ngả rạ, ngay cả nam nhân ban nãy đang phải chiến đấu cùng đám người cũng bị kinh ngạc vì thứ sức mạnh vô tung vô ảnh lại ẩn chứa sức công phá kinh người như vậy.
" Đêm hôm ngươi muốn đi đâu ?? Không muốn chết thì về phòng cho ta...!" Nam nhân nghe được lời hắn cũng hơi giật mình chút rồi bình tĩnh quay lại tửu quán..
" Xem ra người này có chút năng lực...!" Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm.

Lúc nãy hắn có nghe được tin tức báo về là có người muốn nhận nhiệm vụ bảo vệ hắn do lão quái vật kia đưa ra, lẽ ra thì nhiệm vụ kia phải do Làng Lá nhận được mới phải nhưng cư nhiên còn chưa đến được đã bị đôi nam nữ này nhận, hơn nữa trùng hợp lại là tửu quán hắn đang trú chân nên mới nhân cơ hội muốn thử xem sức mạnh hai người ra sao...Quả nhiên vượt ngoài sức mong đợi..
" Thiên Hồ...!" Lúc còn đang lạnh lùng chú ý động tĩnh bên ngoài, tay hắn cảm nhận được Thanh Trúc đang mơ hồ tìm kiếm thân ảnh hắn liền dịu dàng trở lại, ôm lấy nàng, đồng thời giúp nàng trải lại mái tóc đang hơi xộc xệch mới cùng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, hai người thức dậy khá muộn, đã nắm rõ được tình cảm của nhau cho nên thái độ địch ý của nàng đối với hắn đã mất tích không còn tăm hơi, ngọt ngào ôm lấy tay hắn khi hai người đi xuống bên dưới.

" Ngươi nói mục tiêu chúng ta cần bảo vệ là cái tên đang đeo mặt nạ kia đúng không ?? " Thanh Trúc đảo mắt nhìn được thân ảnh đang một mình ngồi uống rượu hỏi.
" Là hắn...!Nhưng cũng chả cần để ý hắn làm gì cả, thứ ta muốn là thông qua hắn để cầm được người khác thôi...!Tiểu nhị, mang cho ta hai phần ăn đến bàn kia..

" Thiên Hồ vừa nói vừa lại gần bàn của nam nhân hai người đang nói đến...
" Vị đại ca này...!Cảm ơn tối qua đã giúp ta thoát khỏi mấy tên đó..

" Nam nhân hơi ngập ngừng , giương tay phải của mình ra.
" Không có gì...!Nhiệm vụ cần phải làm mà thôi.

Thứ cho ta nói thẳng thì với thủ pháp của ngươi, việc thoát khỏi mấy tên kia dễ như trở bàn tay, hà cớ ngươi vẫn giả vờ như không biết mình bị theo đuôi...!" Hắn cũng bắt tay với nam nhân này, khi cả hai cùng ngồi xuống mới nghi hoặc.
Nam nhân thở dài : " Ta làm vậy cũng để tránh bứt rây động rừng thôi.

Đã ngươi là người nhận nhiệm vụ kia chắc hẳn đã tìm hiểu qua về Chiến Binh Bị Nguyền Rủa rồi đúng không ?? Nhưng thực chất thứ lão ta muốn là diệt trừ ta chứ không phải là diệt trừ vật không tồn tại kia.

"
" Diệt trừ ngươi cũng phải tốn kha khá công sức, daimayo đúng là chức trách không phải ai cũng cưỡng lại được dụ hoặc đó.

Nếu ta có thể giúp ngươi thì phần thưởng có thể thương lượng lại không, ta muốn thêm chút thù lao...!" Thiên Hồ tự mình rót cho nam nhân chén rượu nói.
" Không vấn đề...!Chỉ cần ngươi giúp ta tiêu diệt được bè lũ của lão thì lúc đó ngươi muốn thứ gì cũng được, ngươi cứ gọi ta Sagi được rồi, kính vị đại ca này một chén...!" Sagi cũng nâng chén, một hơi uống cạn li rượu, không ai ở đây thực sự nghe được hai người đã thì thầm to nhỏ những gì chỉ đột nhiên nâng chén thôi.
" Tốt, uống đi ...!" Thiên Hồ xem như đã đạt được mục đích, nụ cười bất lương như mọi khi lại nở trên khuôn mặt hắn, càng làm Thanh Trúc thêm phần say mê nam nhân của mình hơn, vài lần thay hắn đỡ rượu nhưng đều bị hắn cản lại, đành phải ngồi đánh giá xung quanh phạm vi ba người đang ngồi một hồi.
Tu vi của nàng khi được song tu cũng đã nâng cao đáng kể, từ việc không thể liên kết được với tự nhiên để mượn sức mạnh nay đã có thể nhẹ nhàng dùng thần giao cách cảm cảm nhận từng cử động hay xao động dù là nhỏ nhất.

Nàng tính được sơ bộ cũng khoảng tầm gần chục tên ninja đang lén lút chú ý nam nhân Sagi này, ai cũng đang chuẩn bị giương cung bạt kiếm tấn công vào nơi đây nếu không phải Thiên Hồ còn ngồi đó.
" Cẩn thận chút, chúng đang muốn giết ngươi trước đó...!" Nàng vờ như khoác vai đỡ lấy Thiên Hồ, nói thầm vào tai hắn.
" Đừng lo lắng...!Dù trời có sập xuống thì ngươi vẫn an toàn khi có ta ở đây đỡ cho ngươi trốn chạy.

"
" Không phải, ta chỉ hỏi để xem ngươi có muốn ta tay không, nếu không thì để ta ra tay giúp ngươi...!" Thanh Trúc mặt không đổi sắc phản bác hắn hiểu nhầm ý nàng.
" Được...!Tùy tiện chơi đùa bọn chúng đi, để lại một tên sống thoi thóp cho Sagi hỏi thăm thôi...!" Thiên Hồ vẫn ung dung rót rượu, bên cạnh Sagi nghe được hai người trò chuyện làm hắn có ảo giác hình như cuộc giao dịch này hắn có vẻ hơi lỗ thì phải, năng lực của hai người trước mắt hoàn toàn có thể giúp hắn báo thù được mà không tốn chút sức lực nào hết..
" Bắt đầu nào...!Vũ Khúc Tử Thần...!" Âm thanh du dương không biết bắt nguồn từ đâu vang vọng trong đầu mỗi người đang có mặt ở đây.

Dần dần, ánh mắt họ đỏ ngầu lên, lao vào cắn xé lẫn nhau như những bị bệnh dại vậy.

Hàng loạt những tiếng gầm gừ được phát ra, lạ thay, chỗ ba người đang ngồi không có ai dám đến cả, Thanh Trúc vẫn ngoan ngoãn ngồi trên người Thiên Hồ, miệng hơi cử động như đang đọc chú pháp nào đó...
Vài phút sau, duy chỉ còn lại độc một tên còn sót lại lấy lại được ý chí nhìn về phía ba người họ như nhìn thấy ác quỷ muốn trốn chạy nhanh đã bị Sagi giữ lại, hỏi thông tin nào đều được tên này thành thật khai báo xong cũng bị hắn một kiếm giết nốt, bởi lẽ từ thời điểm Thanh Trúc phát hiện ra bọn chúng, bọn họ đã chính thức bị kéo vào cuộc chiến đoạt vị tàn khốc của Vùng Đất Của Loài Chim rồi, tất cả những người ở đây đều là kẻ thù của họ.
" Cảm ơn đại tẩu đã giúp ta giết bọn chúng...!" Sagi đầy cảm kích thật lòng nói.
" Hắn đã hứa giúp ngươi thì ta ra tay hay hắn cũng là giống nhau thôi, ngươi không cần khách sáo...!" Nàng đôi mắt ban nãy dùng chú thuật đã chuyển lại thành màu bình thường khiến Sagi khó nhận ra được thân phận của nàng, giọng như mọi khi lạnh lùng đáp.
Tiếp đó, cả ba cùng lên đường tiến đến nơi thành trì chính của Vùng Đất Của Loài Chim, nơi nhiều nguy hiểm đang trông chờ Sagi phải đối mặt với tất cả.

322: Muội Muội Ngươi Có Xinh Đẹp Không ??

" Thân yêu, ngươi có lạnh không ?? Cẩn thận bị cảm...." Suốt dọc đường đi, Sagi đã chứng kiến không ít lần mình ngang nhiên bị hai người này cho ăn cẩu lương nhiều như vậy, hình như toàn cố ý nhắm vào hắn...

" Ta không sao, ngươi nhìn xem chúng ta còn cách nơi kia bao nhiêu khoảng cách nữa ,Sagi... " Thiên Hồ đương nhiên vẫn dính lấy Thanh Trúc cùng đi với Sagi, ngược lại với tâm trạng của cẩu độc thân thì hắn và nàng chỉ mang tâm trạng thổn thức thôi, không chút lo sợ bố con thằng nào dám đánh lén cả vì đôi lúc chẳng kịp ra chiêu đã bị Thanh Trúc dùng năng lực của mình hoá giải hết rồi.

" Ba trăm mét nữa sẽ đến thành trì chính của chúng ta... Chắc chắn ở đó sẽ có nhiều mai phục hơn rất nhiều nơi chúng ta đã đi qua... " Sagi đầy nghiêm nghị nói, trước đây cha hắn cũng từng bị tên giả thần giả quỷ kia giết nên vô cùng cảnh giác với người này.

" Ngươi cũng từng bị hắn đầu độc nhưng bất thành đúng không ?? Hơn thế nữa còn chạy trốn thành công ngay trước nanh vuốt hắn... " Nhìn sắc mặt biến đổi không ngừng dưới lớp mặt nạ, Thiên Hồ giả vờ suy đoán chứ thực chất cốt truyện hắn đều biết trước rồi.

" Ừm... Hắn cũng từng nổi sát tâm với ta nhưng không nghĩ ta đề phòng hắn nên mới thành công trốn thoát một mạng... À, còn muội muội ta cũng đang ở gần đây, có gì xong chuyện để ta giới thiệu nàng với các ngươi... " Sagi hình như không muốn nói về vấn đề này lắm, chuyển chủ đề sang chuyện khác.

" Được a... Nếu xinh đẹp ta có thể cân nhắc lấy thêm một lão bà nữa... Ai ya...Thanh Trúc, ta chỉ nói đùa thôi mà... " Thiên Hồ còn đang vỗ vỗ vai Sagi thì thầm nhưng vẫn bị Thanh Trúc nghe được, đạp cho hắn một cước về độ cợt nhả khó ai bì lại được, đặc biệt là trong hoàn cảnh nào cũng được...

" Tất nhiên muội muội ta phải xinh đẹp rồi, điều đó ta dám chắc với ngươi... " Sagi đây tự hào khi nhắc đến muội muội mình mà không để ý ánh mắt của Thiên Hồ đang nhìn hắn có phần hơi bất thường..

" Xinh đẹp là tốt... Mà trong phủ của ngươi có người bảo vệ nàng chưa ?? " Ba người vừa nói chuyện vừa nhanh chóng di chuyển vào trong thành trí chính của Vùng Đất được bao bọc phần lớn là các loài cây cổ thụ lâu đời, mọc chằng chịt như những hàng rào bảo vệ nơi đây, đồng thời cũng là chỗ trú chân thích hợp cho loài chim bay ngang qua đây.

" Nàng lúc bình thường thường đi làm nhiệm vụ, tối mới trở về nhà nên cũng không có hộ vệ bảo vệ nàng..." Sagi đáp.

" Thanh Trúc, nàng hộ vệ cho hắn đi, những tên còn lại để ta lo .... " Thời gian nói chuyện phiếm kết thúc được rồi bởi bao quanh ba người hiện tại đã lên đến con số hàng nghìn ninja với đầy đủ vũ khí đang hằm hè chuẩn bị lao vào mấy người.

" Đầu hàng đi, chỉ cần hai người rời khỏi đây bỏ lại hắn sẽ được đại nhân chúng ta tha mạng.. " Tên đầu sỏ ninja có băng gạc hình kí hiệu Vùng Đất đích thân lên tiếng trước, muốn Thiên Hồ cùng Thiên Trúc từ bỏ nhiệm vụ hộ vệ lần này.



" Đại nhân các ngươi còn chưa đủ tư cách bàn luận điều kiện với chúng ta... Hủy Diệt Quyền : Ma Chú.... "

Ngay lập tức, cơ thể hắn bị một luồng sức mạnh vừa tà ác vừa tạo áp bức khổng lổ tản mạn ra khắp xung quanh, từng dặm cây cối xung quanh đều bắt đầu nghiêng ngả không thôi, ngay cả Thanh Trúc huyết mạch đã tăng cấp gấp nhiều lần cũng không chịu được luồng ma lực khổng lồ kia, vì thế Thiên Hồ không hề hướng sát khí khủng khiếp kia tới hai người. Gần triệu thiên binh thiên tướng bị mất mạng dưới Hủy Diệt Quyền đều biến thành sức mạnh của công pháp Hủy Diệt tùy hắn sử dụng kiểu dạng Nasus sau khi đã farm được vài chục ngàn stack Q..

" Hiến dâng sinh mạng của các ngươi đi... " Không khí dần âm u dưới tác động của Ma Lực và Hủy Diệt Chi Lực, khắp người hắn bây giờ nhìn giống như có một dòng dung nham đang chạy dọc cơ thể, cả cánh tay bên phải đã trở nên xám đen nhưng lửa vẫn cháy quanh nó, tùy hứng có thể bùng nổ đoạt mạng những kẻ xấu số ở đây.

" Quái...quái vật...." Một người trong đám ninja bất chợt kêu lên nhưng chỉ thế vẫn chưa làm bọn chúng phải tháo chạy, vẫn nhanh tay sử dụng nhẫn thuật đối phó hắn.

" Hoả Độn : Hoả Cầu.... " Vô số những quả cầu lửa hướng về phía ba người, tuy chỉ là nhẫn thuật cấp thấp nhưng vì số lượng lớn cũng dẫn tới việc sức công phá của nó đã tăng lên thành những nhẫn thuật cấp cao.

" Ngoàm..." Dưới ánh mắt của ngàn người, từng nhẫn thuật bọn họ thi triển ra trong thoáng chốc đã bị Thiên Hồ ăn hết, không chừa lại chút nào. Sau đó, từng người, từng người một đều có dịp được cảm nhận cảm giác chính đầu mình được nhìn toàn bộ cơ thể từ dưới lên trên lần cuối là như thế nào khi đầu đều được bàn tay kia hái xuống tương đối dễ dàng.

" Rút...rút lui..." Tên đội trưởng giờ mới ý thức được tồn tại hắn chọc phải đã nằm ngoài nhận biết của nhẫn giả như bọn hắn, không phải nói là từ màn biến thân đậm chất phim viễn tưởng kia đã lật đổ tam quan của bọn hắn rồi. Thế nhưng tất cả đã quá muộn rồi, ác ma kia nháy mắt chỉ chừa lại một nửa quân số đang cố nén bi phẫn chứng kiến bạn mình phải nằm xuống.

" Luật mới, ai giờ chỉ cần cử động đều sẽ được giống như bọn hắn, hiểu chưa... " Thiên Hồ biến ra một chiếc ghế bằng lửa giám sát kĩ càng nhất cử nhất động của đám ninja, ai cũng gần như cố gắng để không bị ác ma nhắm tới.

Ở sau hắn, Thanh Trúc ánh mắt đầy say mê nhìn phu quân mình hành hạ đám người này, nếu không có đám người này ở đây nàng chắc chắn phải dùng xà vĩ của mình quấn chặt lấy hồ ly này vào lòng để thưởng cho hắn mới được...

" Đại tẩu, đại ca có khi nào xử xong bọn hắn sẽ tiễn luôn chúng ta đi không ?? " Sagi ánh mắt sợ hãi nhìn nam nhân tính cách thay đổi thất thường đang ngồi trước mặt thì thầm.

" Nói bậy... Hắn đương nhiên sẽ không thèm bẩn tay giết ngươi làm gì cho mệt, nếu không ngươi đã sớm chết ở tửu quán kia rồi... " Thanh Trúc không thèm quan tâm trả lời tên ngốc đang bên cạnh.

Bình Luận (0)
Comment