Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 325.3 - Chương 325.326

325: Nữ Hoàng Thẹn Thùng


" Chủ nhân, chuyện ngài giao ta đã giải quyết xong rồi ạ..." Lúc Toki được Thiên Hồ bế ra ngoài, nàng đột nhiên bắt gặp một cô gái khá xinh đẹp đã đợi hắn sẵn ở bên ngoài, đầy kính cẩn nói.
" Ân...Hiệu suất các ngươi làm việc không tồi...!Nếu có bất kì thắc mắc gì về chuyện tu luyện ngươi có thể trực tiếp gặp ta.

Còn nữa, ngươi và tỷ muội của ngươi cũng ở đây giúp nàng xử lí những chuyện lặt vặt đi, hơn nữa bảo vệ nàng cho thật tốt..." Thiên Hồ nhàn nhạt nhìn cô gái trước mắt nói.
" Vâng...Chủ nhân, thiếp chắc chắn sẽ không làm người thất vọng.

Bữa tối đã được chuẩn bị xong, không biết ngài và chủ mẫu có muốn thưởng thức luôn không ?? " Cô gái vẫn như cũ đồng ý không chút do dự, ít nhất Toki nhìn thấy được ở nàng sự trung thành và tôn trọng dành cho hắn được thực thể hóa ngay trong tầm mắt cô gái này, mệnh lệnh của hắn gần như đã là lí tưởng sống của cô nàng.
" Ta chưa phải chủ mẫu của ngươi...!" Toki cố gắng phản bác , tuy vậy cô gái kia chỉ nhìn nàng khẽ cười nhẹ một cái rồi bỗng nhiên thành bóng mờ, từ từ thoát khỏi tầm mắt nàng.
" Ực...!Uy đại ca, nữ nhân ban nãy chúng ta vừa gặp là người hay ma vậy ?? Ta vừa thấy nàng mờ mờ xong biến mất a...!" Toki nuốt một ngụm nước bọt, tiêu hoá hết hình ảnh mình vừa thấy rồi mới tò mò với hắn.
" Ngươi cũng khá tinh mắt đó...!Theo quan niệm của nhân giới thì trạng thái các nàng có thể biến hoá trong suốt gọi là Ma Thể cũng được.

Vì vậy ,Bingo, ngươi đoán đúng, các nàng đúng là ma nha...!" Thiên Hồ vừa nói làm Toki cảm giác da gà mình đã nổi hết lên, nàng vậy mà thấy được cả ma.
Bất quá, cặn kẽ suy nghĩ một chút thì lúc hắn đánh nhau bao ngầu với đám người chết tiệt ,ngứa mắt kia hình như có nghe hắn tự xưng Ma Chủ.

Nói như vậy thì nàng sắp phải cưới một tồn tại khá khủng khiếp nha, đủ khiến ai nghe thấy uy danh phải sợ hãi.
" Toki , ăn thôi nào...!" Trong lúc nàng đang ngẩn ngơ thì hai người đã đi tới phòng ăn, chỉ có nàng còn miên man duy nghĩ.
" Gượm đã ...!Ngươi nói là ngươi đồng ý cưới ta...!Không sợ Thanh Trúc tỷ làm thịt ngươi sao ?? "
" Nàng đã đồng ý chuyện đó rồi...!Ngươi không cần lo lắng nàng lúc đó sẽ phá hủy hôn lễ chúng ta đâu hay sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ như trong mấy bộ phim hay là....!" Thiên Hồ càng nói càng vẽ ra nhiều những giả thuyết khác nhau, chung quy là nàng không lo bị người ta truy sát là ổn rồi, thêm cả việc nhờ hai cô nàng hầu cận của hắn chắc cũng đỡ nàng được đa phần.

" Rồi rồi...!Đợi ngày mai ta công bố mọi chuyện cho người dân xong sẽ tới chuyện chúng ta...!" Trước đây, để trốn tránh sự thật rằng anh trai nàng đã vĩnh viễn mất đi mà nàng đã giấu diếm dân chúng khá nhiều chuyện, bao gồm cả tội ác của tên phản bội Hoki kia đã gạt mọi người như thế nào.
Quả nhiên, không nằm ngoài dự đoán của nàng, khi nàng đăng cơ và công bố những chuyện dơ bẩn kia đã khiến bọn họ căm phẫn vì bấy lâu nay vẫn mê muội tin vào kẻ đã hại chết những Damayo của Vùng Đất, đồng thời ủng hộ hết mình cho vị nữ hoàng mới.
Mấy ngày sau đó, cả Vùng Đất lại được phen kinh hỉ...!Nữ hoàng của bọn họ muốn kết hôn với ân nhân đã giúp nàng , tất nhiên là ai nấy đều thật tâm chúc phúc cho bọn họ, chỉ là tình cảnh hai người hiện tại có chút không phù hợp cho lắm, nhất là với những người còn độc thân đi..
" Toki bảo bối...!Mau về phòng thôi..

" Thiên Hồ nửa ôm lấy đã say rượu Toki , nhỏ giọng nói bên tai nàng.
" Bỏ ra...!Ta chưa có say...!Hức ...!Nam nhân các ngươi toàn tự cho là đúng thôi...!Hức..." Toki vỗ vỗ má hắn, ngây ngốc cười nói.
" Đúng rồi...!Là ta sai..." Hắn cũng không đôi co với nàng, vào thời điểm phụ nữ khi say thì tốt nhất không nên lí luận với nàng vẫn tốt hơn, bởi lẽ các nàng chắc chắn sẽ đưa ra những luận điểm hiếm các ông nào cãi lại được.
" Nào...!Ngươi không thể dễ dàng nhận sai...!Hức...!Nhìn kĩ thì ngươi cũng có chút đẹp trai đó..

" Ngay cả nàng cũng không biết mình đang nói những gì nữa, bây giờ lúc say nàng mới chính thức là bản thân mình chân thật nhất, không phải là Sagi, Chiến Binh Nguyền Rủa hay nữ hoàng Vùng Đất Của Loài Chim vạn người ngưỡng mộ lạnh lùng, cao ngạo...! Thuần túy là cô nương hai mươi tuổi cũng khao khát có được tình yêu...
" Đương nhiên rồi, phu quân ngươi phải tuấn mĩ thì mới xứng đôi với mỹ nữ như ngươi chứ.

Chúng ta là trời sinh một đôi mà...!Đừng làm rộn để ta trước tắm cho ngươi đã..." Thiên Hồ cẩn thận giúp nàng tẩy rửa, tuy biết cảnh hai người lúc này có phần hơi không phù hợp nhưng đã cải trang Sagi khá lâu nên cũng đã nhiễm một số thói quen khi trước nàng vẫn chưa nhận ra được bất ổn chỗ nào cả.
" Nhột nha...!Chỗ này của ngươi là vật gì mà lại giống khúc gỗ vậy nhỉ...!Chỗ này của ngươi cũng không lớn như ta ...!" Bản tính hiếu kì của Toki lại nổi lên, tay nàng thích chí tuốt tuốt vật trong tay theo bản năng, ngực cũng hếch lên như để chứng tỏ ưu điểm của mình.
" Còn nghịch nữa là ta để ngươi tự mình tắm đó...!Ngoan, ngồi im chút..." Cứ bị nàng dằn vặt như này chắc hắn không nhịn được ăn hết cô nàng này mất.
" Đừng nha...!Vẫn là ngươi giúp ta đi.

" Mỗi lần tay hắn đảo qua ngực nàng đều khiến Toki có cảm giác mới lạ, trong lòng tuy còn có ý muốn đùa nghịch cây gậy to bằng bắp tay mình nhưng khoái cảm từ tay hắn vẫn dành phần hơn.
Hơi thở của nàng cũng trầm ổn hơn, đột nhiên có phần muốn hôn lên môi người đàn ông tuấn mĩ đang chăm chú trước mắt, tay không theo ý mình vòng qua cổ hắn, nhìn vào đôi mắt đen như hút cả linh hồn nàng vào đó, vụng về hôn lên môi hắn như chuồn chuồn lướt rồi rời đi.
Thiên Hồ mất thêm vài phút nữa mới giúp nàng tắm xong, kì công lấy khăn lau đầu cho nàng, Toki cũng hưởng thụ được có người chăm sóc mình, xem ra cưới hắn về cũng không tệ đi, vóc người tốt lại còn săn sóc nàng tốt như vậy.
" Ta muốn ngươi hôn ta...!" Không quên lời hắn nói ban nãy, ngay lập tức dùng ánh mắt đúng chuẩn một vị nữ hoàng câu dẫn hắn, do rượu cũng đã vơi bớt phần nào, nàng cũng nhớ được phần nào cuốn sách mình đọc nhầm hồi trước , thế nên hiểu được hành động thân mật này mang ý nghĩa như nào.
" Vậy ngươi muốn hôn kiểu nào, kiểu truyền thống hay kiểu nồng nhiệt...!" Thiên Hồ như hoá thân thành chuyên gia đưa ra lựa chọn cho nàng lựa chọn.
" Nếu được thì bổn nữ hoàng muốn cả hai...!" Đã kiểu nào cũng khó chọn thì dứt khoát chọn luôn cả hai đi.
" Nữ hoàng đã muốn thì ta đương nhiên không thể không từ chối rồi...!" Dứt lời, Thiên Hồ ôm chọn nàng vào lòng, không phải hai kiểu ôm hắn đã từng làm với nàng, kiểu ôm này lại làm khuôn mặt hai người sát lại gần nhau hơn, mắt Toki cũng không nhắm lại, đợi chờ nam nhân đầu tiên và duy nhất của cuộc đời nàng thực hiện màn dạo đầu quan trọng giữa hai người.
Lúc môi hai người chạm nhau, dường như Toki mới hiểu được tại sao tình yêu người ta thường nói sẽ có vị ngọt...!Không phải vị ngọt nơi đầu môi mà là vị ngọt trong lòng cả hai người, tất nhiên môi chạm môi sẽ chẳng có ý vị gì nếu trong lòng hai người không chứa hình bóng của nhau...!Vị ngọt lay động làm người đó bất giác nàng cũng cảm thụ được nó...!Hai chiếc lưỡi đan xen lẫn nhau, thi nhau liếm lấy thứ mật ngọt tình yêu mà nàng vẫn luôn khao khát dành được...
Quá khứ đôi khi phải nhường chỗ cho hiện tại và mai sau...!Nàng cũng muốn có một mái ấm hạnh phúc của riêng mình, một gia đình nho nhỏ nơi cả hai người cùng nhau chăm sóc bảo bối của hai người.

Có người nói sau lưng một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng của phụ nữ nhưng sau lưng một người phụ nữ thành đạt là sự cô đơn chất chứa trong đó...!Sự bản lĩnh, quyết đoán của họ ngăn không cho cảm tình được phép có chỗ trú chân của mình, nó phải buộc mình, chôn giấu thật chặt trong trái tim nhìn có vẻ cứng rắn của họ, thực chất vẫn cần tình yêu sưởi ấm..
Toki là người phụ nữ dám yêu dám hận, trước nàng đã có tình cảm đặc biệt dành cho nam nhân này nhưng nàng vẫn nghĩ là thuần túy tình cảm huynh đệ thôi.

Nhưng trải qua nhiều chuyện trong mấy ngày qua, nàng thực sự bị thu hút bởi tính cách và sự quan tâm hắn dành cho nàng.

Cho dù biết tim hắn sẽ có nhiều khoang dành cho nhiều người khác nhau, tuy vậy nàng cũng muốn là một thành viên trong đó, cùng vui cùng buồn với nam nhân này.
Hoà vào trong suy nghĩ của nàng, đôi bàn tay đã nhẹ nhàng bóp lấy ngực nàng, bắt lấy hai nụ hoa màu hồng nhạt trên đó mà xoa nắn...

" Ah...Tốt kì quái cảm giác...." Toki rên rỉ lên vài tiếng.

Thiên Hồ lại gom góp môi ngậm lấy nàng đầu vú, hai tay đã ở trên đùi của nàng hoạt động lên, trơn trượt hướng về bắp đùi của nàng.

Toki phảng phất cuối cùng trú đóng ở thành trì bị công phá, binh lâm thành hạ đã làm cho nàng buông tha cho bất luận cái gì vô vị giãy dụa, hơn nữa trên đầu vú thụ lấy Thiên Hồ đầu lưỡi gây xích mích, tựa hồ thực sự từng chút một trước đó chưa từng có, khó nói lên lời khoan khoái dễ chịu.
" Ah...!Ừ...!"Làm Thiên Hồ đầu ngón tay theo giữa mép l-n cái hào sự trượt vào lúc, tựa như như giật điện tê dại, lại để cho Toki toàn thân quyết liệt sợ run mà bắt đầu..., một loại thoải mái lại để cho dưới bụng phảng phất có trùng nhuyễn y giòn ngứa.

Tựa như đã từng giạng chân ở ngưu trên lưng, mà thoải mái được dưới háng ướt đẫm đồng dạng, chỉ là hiện tại cảm giác càng cường liệt, càng khó nhịn, lại để cho nàng không khỏi mình phát ra tiếng ngâm khẽ.
" Thế nào, thoải mái a? "Toki thật sự là vừa thẹn lại hiếu kỳ, ỡm ờ nhẹ nhàng mà nắm Thiên Hồ bảo dương vật, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay một hồi nhiệt năng, nắm lấy cứng rắn hình trụ, phảng phất còn bất an lay động, lại phảng phất hô hấp giống như co lại trướng lấy.
" Ah...!Nhẹ...!Một điểm...!Bại hoại..." Thiên Hồ đột nhiên đem đầu ngón tay trơn trượt thu nhập nàng lỗ l-n, nhắm trúng Toki thụ kích thích kêu sợ hãi lấy, bàn tay nhỏ bé phản xạ động tác xiết chặt, niết được Thiên Hồ khoan khoái dễ chịu vạn phần, còn kém điểm ngay tại chỗ vứt bỏ giáp giải binh.
" Ah...!Đau ah...!Thiên Hồ...!Đừng chọc vào...!Đi vào...!Ah...!Ngưa ngứa...!Ừ...!Đừng có lại tiến...!Đi vào...!Ah..."
Thiên Hồ nhẹ nhàng mà ra vào ngón tay, hết sức khiêu khích chi năng gãi cạo, mò lấy bắt tay vào mài thành âm đạo, cái loại này quyết liệt kích thích, lại để cho Toki cảm thấy hơi đau đớn lại toàn thân xốp giòn ngứa khó nhịn, chưa phát giác ra trong nắm bắt bảo bối tay vậy mà buông lỏng xiết chặt đấy, khiến cho bảo bối phảng phất lại bạo trướng rất nhiều, cũng càng cứng rắn.
Thiên Hồ cũng nhịn không được nữa hừng hực dục hỏa, gầm nhẹ một tiếng, tay nắm Toki áp ngã xuống giường, dùng đầu gối đẩy ra Toki hai chân, loạn xạ đong đưa mông eo, lại để cho bảo bối chống đỡ tại hạ thể của nàng chỗ mài tán loạn.
Toki thẹn thùng thân thủ vịn nắm bảo bối nhắm ngay nàng cái kia ướt át cửa huyệt, nũng nịu mà nói: " Xấu Thiên Hồ...!Nhẹ một chút...!Đến...!Ah a..."
Thiên Hồ quy đầu vừa mới tiếp xúc mép l-n da thịt mềm mại, lập tức như bừng tỉnh giấc mộng một cái eo, có lực mà đem quy đầu chen vào trong khe l-n, nhắm trúng Toki từng tiếng kêu thảm thiết: “Ah...!Đau...!Đau...!Nhẹ một chút...!A...!Không muốn rồi...!Ah...”
Thiên Hồ chỉ cảm thấy Toki lỗ l-n chặt chẽ bao lấy hắn tiếp tục tại bành trướng quy đầu, cái loại này bó chặt khoái cảm phảng phất tại cổ vũ, thúc giục hắn càng sâu cắm vào.

Thiên Hồ bắt cầm lấy Toki, cực lực nâng cao mông eo, để ngừa dừng lại bảo bối thoát ra lỗ l-n, trong miệng cũng càng không ngừng trấn an lấy: "Toki, đau dài không bằng đau ngắn, thoáng cái thì tốt rồi, thả lỏng, chờ một chút thì tốt rồi..."
Toki khó nhịn đau đớn, mềm mại vô lực buồn bã ngâm lấy: “...!Thiên Hồ...!Đau ah...!Không muốn...!Rồi...!Đau quá...”
Toki nhỏ giọng đau nhức ngâm cùng dần dần yếu giãy dụa, lại để cho Thiên Hồ khơi dậy thương hương tiếc ngọc tình cảm, hắn đem bảo bối nhẹ nhàng mà rời khỏi từng chút một, chỉ làm cho quy đầu còn đang trong khe l-n, sau đó cúi đầu hôn môi vai của nàng cái cổ, trong lúc thở dốc tạp lấy mơ hồ lại rất thanh âm ôn nhu nói: “Ngươi đừng sợ...!Nữ hài tử đầu một hồi...!Luôn trước đắng sau ngọt...!Ta từ từ sẽ đến...!Ngươi không muốn kẹp chặt như vậy căng...!Từ từ sẽ đến...!Ngươi sẽ cảm giác thật thoải mái...”
Thiên Hồ ôn nhu an ủi, tăng thêm bảo bối không hề cường hành xâm nhập cùng vai trên cổ hôn môi lại để cho Toki cảm giác thư trì hoãn, Toki khẩn trương cảm xúc dần dần thư giãn xuống, tùy theo miệng âm đạo cái loại này xé rách đau đớn cũng dần dần giảm bớt rất nhiều.


Lúc này, Toki chú ý lực mới chậm rãi ngưng tụ tại miệng âm đạo bên trên, nàng cảm giác được ẩn ẩn đau đớn trong lại cũng xen lẫn một loại nhét đầy khoái cảm, hơn nữa kia biến mất này dài dần dần thay thế đau đớn không khỏe.

Thiên Hồ ngón tay lại vân vê Toki cứng rắn trướng đầu vú chuyển xoa, vẫn là cái loại này làm cho người mất hồn tê dại , phảng phất ngọt bùi cay đắng ngũ vị tạp trần thoáng cái chui thẳng trong óc, lại để cho Toki không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt nội tâm cảm thụ, chỉ có lại lần nữa nhẹ giọng rên rỉ lên.
Thiên Hồ thử thăm dò đem bảo bối nhẹ nhàng đẩy mạnh, Toki run nhè nhẹ lấy: " Ừm...!Đau...!Ừm...!Nhẹ...!Một điểm..."
Tuy nhiên Toki vẫn đang hô đau, thế nhưng mà thanh âm so vừa rồi nhu hòa rất nhiều, hơn nữa cũng không hề có chống đẩy tứ chi hành động, ngược lại đem hai tay nhẹ nhàng mà vòng ôm Thiên Hồ lưng.
Toki cảm thấy dương vật chính đang cọ xát lấy, trong cơ thể nàng trước kia chưa bao giờ bị chạm đến qua bộ vị, cái loại cảm giác này tựa như tại mềm mại, mẫn cảm trên da thịt gãi ngứa thông thường làm cho người khoan khoái dễ chịu lại khó nhịn, mà lại để cho nàng không khỏi mình rất nhỏ vặn vẹo lên.

Thiên Hồ không đợi bảo bối ở bên trong, liền lại rời khỏi, lại tiến vào, làm lấy nhẹ nhàng rút ra đút vào động tác, lại để cho cô nương trước thích ứng một chút, cũng tạ dùng câu dẫn ra Toki dâm dục, làm tốt sau đó toàn lực tấn công mạnh làm tốt dự bị động tác.
"Ah...!Ừ...! Ah...!Ừ..."Bảo bối rời khỏi, hư không lỗ l-n phảng phất lại để cho Toki nếu có điều mất đích tiếc nuối; bảo bối xâm nhập phong phú cảm giác, lại để cho Toki có mất mà được lại vui sướng, mà theo Thiên Hồ động tác hô ứng giống như rên rỉ lên.
Theo lỗ l-n càng lúc càng ướt trơn trượt, Thiên Hồ rút ra đút vào động tác cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng tăng tốc, khiến cho quy đầu nhẹ mà trọng địa đụng chạm lấy âm đạo trong vách.

Va chạm hoa tâm kích thích, phảng phất rất cụ lực rung động đánh lấy, lại để cho Toki bắt đầu có trời đất quay cuồng mắt hoa, rên rỉ bắt đầu biến thành như mơ nói mớ; biến thành dâm đãng uế âm thanh.
Toki nắm chặt lấy Thiên Hồ chèo chống trên thân cánh tay, nhấp nhô mông eo phối hợp với Thiên Hồ rút ra đút vào động tác, mị nhãn hơi đóng, môi son nửa mở, tiếng rên rỉ phảng phất theo trong hơi thở gọi ra, làm cho người nhìn hồn tiêu cốt thực ỏn ẻn âm thanh: “A......!Thiên Hồ...!Thật sâu...!Rồi...!Ừ...!Bên trong...!Ngưa ngứa...!A......!Ừ...!Thoải mái...! Ah ah...!Anh...!Ừ...”
Thiên Hồ một bên đâm mạnh, một mặt nói: “Vù vù...!Vù vù...!Thoải mái chết rồi...!Hôm nay không phải...!chơi chết...!Ngươi...!Chọc vào...!Chọc vào ngươi...!Chết...!Đi sống đến...! Không a...!Hưu...”
Thiên Hồ lại thêm nhanh rút ra đút vào tốc độ, đính đến thân thể của Toki thẳng hướng lên sự trượt, hơi đứng thẳng núm vú vậy mà cũng tùy theo sóng gió nổi lên.

Đột nhiên xuất hiện eo một hồi nhức mỏi, Thiên Hồ trong lòng biết muốn tiết, lập tức tham lam lại không cam lòng trùng trùng điệp điệp xông tới vài cái, liền đem bảo bối thật sâu cắm ở trong âm đạo, cấp tốc trong lúc thở dốc xen lẫn gầm nhẹ.
Toki cảm thấy trong khe l-n bảo bối phảng phất tại cấp tốc co lại trướng lấy, lay động, đột nhiên một cỗ mạnh mẽ nhiệt lưu, như cột nước, như thủy triều bắn trong cơ thể nàng, đầy trướng phong phú lại để cho nàng toàn thân ngứa, khuếch tán ôn hòa lại để cho nàng toàn thân rùng mình.
Thẳng đến Toki liên tục tiết ba lượt, chống cự không nổi mở miệng cầu xin tha thứ, Thiên Hồ cũng không đành lòng đem Toki tàn phá quá nghiêm trọng, nhẹ nhàng hôn nàng nhẹ một cái rồi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.

326: Vu Nữ Shion

Những ngày sau đó, Thiên Hồ cùng Thanh Trúc ở lại Vùng Đất Của Loài Chim thêm một khoảng thời gian nữa, dưới sự lưu luyến không thôi của Toki rời đi, tiếp tục chặng đường đi tới Tuyết Quốc, đương nhiên, nàng cũng không phải xa cách cùng hắn lâu dài, mỗi tháng đều có thể sử dụng truyền tống môn gặp hắn một lần hay khi nào nhớ cũng có thể sử dụng phép thuật. Do cũng còn bận rộn khá nhiều công việc, thế nên nàng cũng chỉ rảnh được một ít thời gian để học tập phép thuật thần kì kia, đến khi nàng thành công Thiên Hồ mới tiếp tục chặng đường thám hiểm của mình.

" Đáng ghét Thiên Hồ... Người toàn nghĩ cách khi dễ ta...." Thanh Trúc hờn dỗi trách mắng tên không biết xấu hổ kia, lúc nghe tin hắn muốn thành hôn với Toki, hai người tất nhiên bất hòa với nhau, thế nhưng hắn lại dùng cách đánh bại nàng trên giường để thuyết phục nàng, hơn nữa lại còn bắt nàng dùng thân xà để nghịch với dạng hồ ly của hắn nữa, hại nàng đến cả tuần sau mới đi lại bình thường được.

" Thân yêu Thanh Trúc, là ngươi đòi ta thêm a... Sao giờ lại trách ra rồi..." Thiên Hồ khổ giọng kêu oan.

" Là trách ngươi...." Nàng vừa nói vừa bước nhanh hơn hắn vài bước thì đột nhiên có một chú chim khổng lồ đậu lên vai nàng, vài giây tiếp theo đã hóa thành một cuộn giấy nằm trên tay Thanh Trúc.

" Phu quân, xem ra chúng ta chưa thể đến tuyết quốc ngay được..." Nàng xem xong nội dung quận giấy liền hơi nhíu mày, thiêu hủy xong quận giấy rồi quay lại nói với hắn.

" Chuyện gì xảy ra vậy ?? "

" Hỏa Quốc nhận được lời cầu cứu của Điền Quốc... Muốn chúng ta điều động ninja đến nơi đó để giúp họ cùng vu nữ ngăn chặn lại sự xâm lăng của nước láng giềng...Naruko cùng tứ nữ đều cùng nhau tham gia nhiệm vụ này...." Nội dung quận giấy khá dài đã được nàng lược bớt đi vài ý.

" Điền Quốc có phải nơi đang giam giữ quỷ do vu nữ Shion canh giữ phải không ?? Xem ra chúng ta vẫn không tránh khỏi chuyện bị cuốn vào nội dung cốt truyện. Khi nào bọn họ sẽ tới đây ?? " Theo trí nhớ của hắn thì phần truyện này sẽ xảy ra khi Shion tiên đoán trước được tương lai cái chết của Naruto do Moryo sát hại, đồng thời vào lúc ngôi đến nàng canh giữ bị tấn công...

" Đúng vậy.... Năm tiếng sau họ sẽ có mặt ở nơi đó. Nếu từ đây đi đến đó cũng sẽ mất tầm sáu bảy tiếng di chuyển bằng vận tốc chúng ta hiện tại..." Thanh Trúc tính toán thời gian được viết trong cuộn giấy nói.

" Không đến mức đó đâu... Ôm chặt lấy ta đi. " Dưới cái nhìn bán tín bán nghi của Thanh Trúc, nàng cũng làm theo ôm lấy hắn, chỉ thấy Thiên Hồ khẽ vẽ lên không trung một đoạn kí hiệu kì lạ, sau đó không gian như bị những nét vẽ kia bị những tia sáng tựa lưỡi cưa cắt thành một cánh cổng hoàng kim sắc, phía bên kia cánh cổng khác xa hoàn toàn nơi hai người đang dừng chân.



" Truyền Tống Môn ?? Thế mà ngươi bắt ta đi bộ cả khoảng thời gian dài đến vậy đến Tuyết Quốc, trong khi đó chúng ta có thể sử dụng nó dịch chuyển đến đó vài giây... " Thanh Trúc căm phẫn , hận trừng trừng nam nhân dùng ánh mắt vô tội nhìn nàng, bảo sao nàng cứ thấy mình hình như quên mất vài chuyện về hắn.. Thì ra là thuật dịch chuyển này.

" Lão bà đại nhân... Ngươi cũng biết trí nhớ của ta có phần không ổn a, mới gần đây ta mới nhớ ra được cách thi triển nó.... Không thì chúng ta đã đến được đó lâu lắm rồi...." Hắn âm thầm lau mồ hôi hột, vốn muốn được đi du lịch cùng nàng thêm một thời gian nữa nhưng xảy ra chuyện quan trọng thì hắn bắt buộc phải để lộ lá bài tẩy ra ngoài...

" Đừng đổ lỗi cho bệnh của ngươi...Hừ, đúng là không thể tin tưởng hoàn toàn vào ngươi mà..." Thanh Trúc tức giận bỏ vào truyền tống môn trước, để lại Thiên Hồ lẻ loi bước đi sau nàng...

....

" Khặc...Khặc.... Con người...Các ngươi nghĩ chỉ bằng vài thứ pháp thuật cỏn con có thể giam giữ được ta sao ?? " Con quỷ có hình thái khổng lồ, hình thế của nó luôn luôn không rõ hình dạng , chỉ thấy trên tay nó đang cầm theo một nam nhân người dính đầy máu, không rõ sống chết.

" Thì sao chứ ?? Chúng ta thà chết cũng phải phong ấn được thứ quỷ quái nhà ngươi. Ngươi nói đúng, con người dù nhỏ yếu hơn những tồn tại như ngươi nhưng chúng ta luôn có những sức mạnh có thể đánh bại được ngươi..." Cô gái có ó đôi mắt màu hoa oải hương nhạt và mái tóc vàng nhạt dài qua eo cau mày đáp trả lại quái vật.

" Hử... Ngay cả nam nhân yêu thích ngươi cũng muốn vứt bỏ ?? " Quỷ dữ giọng đầy mỉa mai thiếu nữ, trên tay cũng siết lại chặt hơn...

" Không... Thể.. Ta..Ta...Phải phong ấn ngươi bằng được..." Thiếu nữ giọng nói đã có phần đứt quãng, nàng chỉ được chọn một thôi, hoặc là nam nhân kia thì quỷ dữ sẽ thoát được ra ngoài, hoặc là cả nàng và hắn đều hi sinh đều phong ấn quỷ giống mẫu thân nàng trước đây.

" Ngươi quá tham lam, nhân loại.... Rắc...." Quỷ dữ không nhiều lời với nàng nữa mà tay đã bóp chết nam tử đang thoi thóp trong tay nó, ngay giây phút đó cũng là thời khắc mắt nàng mở ra, choàng tỉnh dậy, mồ hôi cũng chảy ướt đẫm cả người nàng.

Shion được sinh ra cho nữ tư tế của Vùng đất quỷ, Miroku , và thừa hưởng năng khiếu dự đoán tương lai ; Món quà này đã được chứng minh là rất chính xác, khiến nhiều người sợ hãi xa lánh cô, khiến cô bị cô lập và cô đơn, chỉ có mẹ ở bên an ủi và đồng hành. Theo lệnh của mẹ cô, Shion không được các lính canh dạy bất kỳ nhẫn thuật nào, với hy vọng cô có thể sống một cuộc sống bình thường và không trở thành một mối đe dọa khủng khiếp nếu cô bị biến chất. Miroku cũng tặng Shion một chiếc chuông như một lá bùa bảo vệ, mà Shion không biết vào thời điểm đó, nó đã được thấm nhuần sức mạnh to lớn để bảo vệ cô khi cần thiết. Cuối cùng Shion đã chứng kiến ​​mẹ mình chết khi cô phong ấn Mōryō đi.

Bình Luận (0)
Comment