Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 346.3 - Chương 346.347

346: Cái Giá Của Sự Phục Sinh


Hình tượng một Karura cố ùa về trong đầu hắn, một người phụ nữ tốt bụng và dịu dàng, rất quan tâm đến gia đình của mình.

Không biết từ khi nào, hắn bắt đầu đánh mất niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đó và đánh mất đi cơ hội được quay trở lại thời khắc đó, khi hắn điên cuồng đi tìm một người thân cận trong gia tộc để có thể phong ấn Nhất Vĩ...!Và rồi...!Đã hi sinh mất tình yêu duy nhất có thể xem hắn như người bình thường mà đối xử...!Một người khi có được thứ mình vốn quý mà không trân trọng, luôn luôn để tuột mất thứ đó rồi mới bắt đầu tiếc nuối.
" Karura...." Kazekage đệ tứ lẩm bẩm nhưng người phụ nữ trước mắt tất nhiên không phải cô gái thiện lương vào nhiều năm trước, sẵn sàng hi sinh tất cả cho một kẻ bội bạc như hắn...!Linh hồn nàng khi được Thiên Hồ chữa trị đã sứt sẹo một phần...

Đọc đến đây, nếu ai là người theo dõi truyện hay phim Naruto lâu năm sẽ biết được một phần nguyên do rồi chứ nhỉ ?? Đúng, các bạn đoán không lầm đâu, phần linh hồn đó nàng đã dung hợp vào những hạt cát để bảo vệ cơ hội sống cho đứa con của mình...!Để rồi nàng nhận lại được những gì ?? Một linh hồn vĩnh viễn không có cơ hội được chuyển kiếp, làm một linh hồn ngày ngày vất vưởng dưới địa ngục vì không thể phục sinh nếu thiếu một hồn và một phách mà theo ông cha ta gọi là tam hồn thất phách trở thành một linh hồn không có nơi để trở về vì không đủ điều kiện chuyển sinh.
Để chữa trị toàn vẹn cho nàng, Thiên Hồ cũng hao tổn cả thọ mệnh của mình để gọi hồn và ghép hồn cho nàng, thứ tà thuật vốn dĩ không được tồn tại trên thực tại này.

Đương nhiên kể cả có đủ tam hồn và thất phách, Karura vẫn chưa thể bình phục như ban đầu được vì thời gian nàng lang thang dưới địa ngục khá lâu, phúc đức nàng tích khi còn sống đã theo đó cạn kiệt vì bảo hộ nàng, thế nên dẫn đến việc lửa địa ngục nhiễm vào người nàng , không thể tiêu trừ được.
Bất quá trong cái rủi lại có cái may...!Karura lại khá dễ dàng hấp thu một phần mười giọt tinh huyết của hắn, trở thành ma...!Ma Thân mang theo sức mạnh hủy diệt của địa ngục, thiêu đốt linh hồn người chết bằng chính tội lỗi người đó tạo nên...!Ghost Driver phiên bản Karura...
" Con người....!Trong người ngươi có rất rất nhiều tội lỗi....!Cần phải THANH TRỪNG...." Karura giờ biến đổi sang dạng Ghost, không hề lưu luyến chút tình cảm nào dành cho người trước mắt, chỉ biết nếu thiêu đốt linh hồn người kia sẽ giúp nàng vô cùng vui sướng đó.
" Không...!Không...! Thứ lỗi cho ta....!Không...!" Kazekage đệ tứ nhìn thấy hình dạng của Karura, thân thể tự động cảm thấy nguy hiểm muốn trốn chạy...!Vậy nhưng hắn lại bị con gái mình dùng sa độn trói chặt một chỗ trên không trung, không thể cử động được, lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác bị chính những người " đã từng " thân cận giết chết...!Ân, món quà này Thiên Hồ đã khá dày công chuẩn bị đó.
" Câm miệng cho ta...!Nàng không phải Karura từng lệ thuộc vào ngươi, ngu ngốc chỉ biết nghe lời ngươi...!Mà ngươi thì sao chứ ?? Coi khinh nàng, lúc nào cũng tìm cách chút giận lên đầu nàng, biến nàng trở thành công cụ cho ngươi...!Nàng đã được giải thoát rồi...!Vậy nên phiền ngươi chết đi giúp bọn ta...!" Pakura ở một bên khinh miệt kẻ tham sống sợ chết trước mắt, khi có quyền sinh quyền sát trong tay muốn trừ khử nàng ?? Giờ bị phản sát lại cầu xin...!Cặn bã , rác rưởi đúng là không nên sống quá ba chương...
" Cháy lên đi nào...!Linh hồn tội lỗi...!Âu...!Ngươi tội trạng rất nhiều đó, vừa vặn phù hợp cho những linh hồn còn đang thiếu ở tầng 18 của địa ngục...! Nhưng trước hết phải gột rửa hết tội cho ngươi đã...!" Karura chả thèm đoái hoài nam nhân đang kêu gào...!Với nàng ngoài nam nhân của nàng , tỷ muội thì tất cả chỉ là đồ ăn bồi bổ cho linh hồn của nàng.

Để làm được công việc này nàng đã cất công học hỏi Thần Chết tỷ tỷ nhiều năm mới được đó, rất thuận tiện để vừa tra tấn vừa được bổ sung dưỡng chất cho linh hồn yếu đuối của nàng...!Karura vừa đốt linh hồn Kazegage vừa suy nghĩ, tuy nhiên hốc mắt nàng hoàn toàn không có cho nên chẳng ai biết nàng đang suy nghĩ hay không cả, đơn thuần nhìn muội muội mình đang nghịch đồ chơi thôi.
...
" Tê...!Quả nhiên nhìn Karura chơi vui thế kia không ngoài kì vọng của ta.

Ha ha...!Bị chính người thân giết chết trong đau đớn tư vị sẽ khuyếch đại hàng ngàn lần..." Thiên Hồ mắt nhắm hờ, miệng khẽ ôm hai tiểu loli và một thục nữ tóc tím.
" Tên biến thái...!Ngươi cười cái gì vậy ?? Khó nghe chết...!" Tiểu loli nằm bên phải hắn tuy miệng nói một đằng nhưng tay lại ôm chặt lấy người hắn, đôi mắt màu nâu lưu luyến không rời khỏi gương mặt đẹp đến nỗi nàng nhìn mãi không chán...!Không hổ là tên biến thái nàng nhìn trúng, mặc dù có bị hắn làm khá nhiều điều xấu hổ...!Chỉ là những thủ pháp kia quả thật làm nàng vô cùng thoải mái...

" Chắc chắn là xem ai đó bị ăn hành đi...!Hoặc là hắn tìm thêm được tiểu loli hay thục nữ xinh đẹp nào đó...!" Cô bé tóc ngắn nhanh nhảu đoán được tâm tư của Thiên Hồ, tỏ ra vô cùng hiểu hắn.
" Không sai...!Các ngươi đoán xem vẻ mặt của kẻ bị chính người thân mình tra tấn đến chết sẽ như thế nào ??...!"
" Chậc...!Vô cùng đặc sắc đi...!Bất quá ta vẫn muốn ngủ hơn...!Yome, ngươi bồi tiếp hắn đi...!" Dứt lời, cô gái có mái tóc dài lại tiếp tục lim dim đôi mắt , giống chú mèo con chìm vào giấc ngủ...
" Nha...! Đại ca ca, chúng ta cùng xem đi...!" Yome hào hứng nhìn vào màn hình cực lớn được hắn dùng ma pháp biến ảo ra, thậm chí trên tay ba người còn có sẵn bỏng ngô , thoải mái nhìn năm cô gái đang dạo chơi trên vùng sa mạc rộng lớn.

347: Kết Thúc Trận Chiến Ở Làng Cát

Tiếng than khóc, tiếng chửi rủa, tiếng ca thán hay cả tiếng rên rỉ vọng ra rất lâu trên chiến trận, đáng sợ hơn cả, những tạp âm kia kéo dài gần một tháng, biến nơi đây vốn đã hoang sơ hẻo lánh không có một bóng người, nay lại càng heo hút hơn, chính thức trở thành cấm địa mà Kazegage đệ ngũ đặt ra...

Tất nhiên, đó là chuyện tương lai, còn ở hiện tại, Kazekage đệ tử chỉ vừa mới chút hơi thở cuối cùng sau vô số những lần hắn trải qua tội ác của mình, bị lửa địa ngục dày vò rất thảm hại mà không ngất đi để vơi bớt nỗi thống khổ... Người đáng lý ra phải chết dưới tay Orochimaru cuối cùng lại phải chịu cực hình mà chết. Nhưng tất cả những gì hắn chịu hôm nay đều do một tay hắn tạo ra thôi. Kể cả chết hàng trăm lần cũng không thể gột rửa hết tội.

" Bọn họ... Bọn họ... Không phải là người nữa... " Nấp ở một góc không ai nhìn thấy cả một ngày trời ba bà cháu đã tận mắt được xem hành hình công khai là như thế nào... Ngay cả cô bé Maki vốn tưởng chừng xinh xắn vô hại kia cũng tham gia cùng bốn cô gái lạ mặt kia... Mà trong số đó, có một người giọng rất giống mẫu thân hắn.

" Nói nhỏ thôi cháu của ta... Haizzz.... Gieo nhân nào gặp quả đấy quả nhiên không sai mà... Hắn phải nhận sự trừng phạt từ những sai lầm hắn gây ra. Ta sẽ yểm hộ hai người thoát khỏi đây... Nhớ không được quay đầu lại nhìn ta thêm một giây nào nữa cả. Còn ngươi, Garra, ngươi sẽ là Kazekage đệ ngũ mới của cả ngôi làng, những cận vệ đáng tin cậy của ta sẽ giúp cháu thượng vị... Mau đi đi... Nhanh..." Bà lão vận dụng chút sức lực cuối cùng để phá một lỗ nhỏ trên kết giới Pakura tạo ra giúp hai đứa trẻ trốn thoát ra ngoài, còn mình thì lén tới gần xác con trai...

Chúng nữ vốn nhận ra hiện diện của ba người từ lâu nhưng vẫn giả vờ không thèm chú ý đến ba con chuột nhỏ kia, thậm chí Pakura còn cố tình để chúng chạy thoát khỏi nhẫn thuật của mình. Dù sao nếu giết hết thì các nàng sẽ phải cử thêm người kiểm soát ngôi làng... Tốn nhân lực... Nên là cứ để gia tộc đó cha truyền con nối chức vụ nhàm chán kia thì hơn.

Chiyo cố gắng dùng nhẫn thuật bí truyền ( cái này mình không nhớ rõ là thuật gì nhưng thuật này đã dùng để cứu Garra bị giết trong nguyên tác á ), trả bằng sinh mạng của mình để hồi sinh con trai... Chỉ là, bất hạnh thay, bà cứ tưởng sẽ thành công... Nhưng là cái xác không hồn thức tỉnh, cắn xé bà đến chết...

" Hết thứ để chơi mất rồi... Vốn dĩ ta còn muốn làm thế giới này biến thành đại dịch zombie nữa cơ... Cảm giác tận thế chắc chắn vô cùng vui vẻ... " Shukaku tiếc nuối dùng Sa Độn giết nốt cái xác vừa mới hồi sinh, rất muốn trải nghiệm cảm giác sinh mạng của mỗi người đều ngàn cân treo sợi tóc như bộ phim nàng xem lúc còn ở cùng các tỷ tỷ của mình.

" Ý ngươi là những cái xác biết đi ban nãy... Ngồm ngoàm tìm người để cắn lan truyền bệnh... Giống thế này ?? " Maki giả dạng lại zombie làm chúng nữ cười không ngớt, cô bé quả thật rất đáng yêu...

" Mau về nào... Phu quân đang chờ chúng ta... Bất quá các ngươi phải nghĩ cách trốn bị hắn ban thưởng đã... Lần cuối ta nhận quà của hắn đã không đi bình thường được vài ngày... " Kakura khôi phục lại hình dạng nhân hình, vuốt vuốt mái tóc ngắn của mình lo lắng , hồn nhiên không biết lời nói của mình bị ai đó nghe thấy được hết.

" Ta tán thành ý kiến của tỷ... Nhưng cũng có cách nhanh hơn để chúng ta tránh bị hắn hoạ hoạ..." Hai người bí mật truyền âm với nhau mà ba người kia không nghe được...

Bất chợt Temari quay ra sau thì thấy được mẫu thân mình đang nở nụ cười với nàng, hơn thế nữa nụ cười hình như có phần hơi làm nàng bất an thì phải.

Năm người nháy mắt đã trở về Temari gia, Maki nhanh chóng vọt vào ngồi lên người hắn nói : " Chúng ta đã về rồi nè... Đại ca ca... Mấy ngày này ngươi có nhớ ta không ?? "



" Tất nhiên rồi... Tiểu muội muội thiện lương đáng yêu đến vậy ai mà không nhớ ngươi chứ... " Thiên Hồ nhẹ nhàng xoa đầu nàng làm Maki yêu thích hưởng thụ bàn tay hắn, không thèm chú ý hai cô bạn mình bắt về khi trước đang gắt gao chú ý hai người.

" Uy ... Chúng ta ở ngay sau hắn sao ngươi không hỏi chúng ta chút nào ?? Đã có sắc còn không quên bắt cả chúng ta về đưa tận tay hắn nữa ... " Cô gái có mái tóc dài phàn nàn.

" Nha... Chào Sen... Nếu ngươi không nói ta cũng quên mất còn ngươi ở đây... Các ngươi đã làm quen với hắn chưa ?? " Maki như bừng tỉnh hỏi cô gái.

" Quen... Rất quen là đằng khác.... Còn không phải ngươi ban tặng... " Sen nghiến răng nghiến lợi trả lời Maki.

Mặc cho Sen và Maki đấu khẩu, chúng nữ cùng lần lượt thân mật hắn sau nhiều ngày xa cách, mãi đến khi tới lượt Temari thì hơi chần chừ , không biết mở lời ra sao...

" Temari không có gì muốn nói với ta sao ?? Ai ya ... Uổng công ta tốn nhiều công sức mang mẫu thân ngươi về như vậy ... "

" Được rồi... Ngươi muốn ta báo đáp ngươi sao đây ?? Phụ thân... " Đã hắn là phu quân mới của mẫu thân nàng, Temari rốt cuộc cũng phải gọi người nhìn trẻ hơn nàng có vài tuổi làm phụ thân, đồng thời muốn hắn chú ý thân phận của mình, bây giờ hắn đã là trưởng bối của nàng , không thể xằng bậy với nàng được.

" Ta muốn ngươi...."

" Vô sỉ... Ngươi thế mà có ý định với cả con gái mình...." Temari tức giận muốn tát hắn một cái, mỗi tội tay nàng còn chưa đánh đến nơi cần đánh đã bị hắn bắt lấy, kéo nàng vào trong ngực mình.

" Ta đã nói hết đâu... Ta muốn ngươi hôn ta một cái... Thế nào ?? " Thiên Hồ vuốt ve mặt nàng hỏi.

" Được, chỉ một cái thôi đó... " Cô gái dù đã hiểu sự đời nhưng dốt đặc cán mai trong chuyện tình yêu dễ dàng bị lão hồ ly lừa gạt, ngỡ tưởng chỉ việc hôn lên má hắn một cái, tuy vậy kết thúc của cái hôn đó là đến tận ngày hôm sau, đã vậy mẫu thân nàng còn không thấy tăm hơi đâu, có mỗi nàng và Shukaku phải hứng chịu mưa bom bão đạn.

Bình Luận (0)
Comment