370: Sơ Ngộ Marja
" Volkath, ngươi đi đâu mà nhiều ngày nay trốn tránh ta ?? Còn nó nữa, ngươi lại từ đâu mang đứa trẻ này về... " Cô gái giọng tức giận chất vấn Thiên Vũ, dễ dàng nhìn ra được Tử Ngưng có quan hệ không hề tầm thường với cô gái ...
" Ta dạo này đang nhiều chút chuyện cần xử lí... Mà Marja, chẳng phải nàng nói với ta nàng sang chỗ Verra ở ít lâu a, cho nên ta vì nhớ nàng nên vùi đầu vào công việc thôi mà... " Ngay cả chính Thiên Vũ thốt ra câu trả lời tình huống này cũng phải nổi cả da gà, vì không biết người yêu cũ của mẫu thân mình với mẫu thân có hay sến súa vậy không.
" Thật sao ?? Ngươi không phải đang có điều gì lừa dối ta đó chứ ?? " Marja nghe được lời ngọt ngào của Thiên Vũ như ăn phải đường, khuôn mặt cũng bớt tức giận hơn, hỏi lại.
" Chắc chắn mà... Ngươi xem, vì nhớ ngươi mà ta thao thức mấy ngày mấy đêm không ngủ được. Còn cậu bé này khá có tiềm lực về Ma Lực của chúng ta nên ta muốn nhận để dạy dỗ hắn... " Thiên Vũ nhéo nhéo má Thiên Hồ, rất tự nhiên đối đáp với Marja.
" Nó ?? " Marja kinh ngạc nhìn Thiên Hồ, theo nàng cảm nhận thì cậu bé trước mắt gần như không có chút xíu ba động ma pháp nào, hơn thế nữa từ khi nào Volkath lại có hứng thú về việc dạy dỗ cho ai đó, nhất là trẻ con nữa.
" Ừm... Nó là đệ đệ của người dạo gần đây đã đánh bại được tứ thành chủ, hơn nữa còn có thiên phú về hắc ma pháp hơn cả hắn ta ... " Thiên Vũ dửng dưng ôm theo Thiên Hồ vào trong lâu đài, Marja vẫn mang theo chút nghi ngờ theo sau hai người.
" Nếu ngươi mấy ngày hôm nay đã mệt mỏi thì đi nghỉ trước đi, để hắn ở đó ta dạy trước cho... " Marja cũng không nghi ngờ Volkath gì nhiều, vì có đôi lúc Tử Ngưng cũng đeo mặt nạ nói chuyện cùng nàng và nếu nhìn kĩ thì Thiên Vũ cũng sở hữu lượng ma pháp hệt như Tử Ngưng khiến Marja không nghi ngờ gì hết.
Với lại, bản thân nàng cũng không nghĩ đến chuyện người đang nói với nàng nãy giờ lại do chính Tử Ngưng với người đang thu hút sự chú ý của nàng và Verra mấy tháng nay.
" Cũng tốt... Vậy ta đi nghỉ trước, ngươi nhớ cũng đừng ngủ muộn nha, bảo bối ... " Thiên Vũ mỉm cười, đưa Thiên Hồ cho Marja, không quên truyền âm trêu chọc hắn : " Phụ thân, việc còn lại thành hay bại là do ngươi thôi, ta chỉ giúp được đến đây ... ".
....
Marja đợi Thiên Vũ rời đi, ánh mắt đột ngột trở nên sắc lạnh hỏi :
" Tên ?? "
" Thiên Vũ ạ... " Đành phải mượn tạm tên con gái vậy.
" Thử dùng Ma Lực của ngươi phá nát vật kia xem... " Marja chỉ về phía một vật to lớn cách hai người vài chục mét, muốn xem thử khả năng tên nhóc Tử Ngưng nhặt về mạnh đến đâu.
" Có chút quá xa... Để ta cố gắng thử xem ... " Thiên Hồ vẫn phải giả bộ mình yếu đuối, bắt đầu tập trung Ma Lực trên tay nhằm phá nát vật Marja đã chỉ.
" Dừng lại ... Nếu ngươi vận dụng Ma Lực thừa thãi vậy thì sẽ không đạt được hiệu quả... " Marja vừa nói vừa nhẹ nhàng điều khiển Ma Lực trong tay mình chấn nát bức tượng khổng lồ, doạ Nakroth đang vệ sinh Cổng Hỗn Mang giật bắn cả mình, âm thầm khóc trong lòng, sớm biết vậy hắn cũng không đi chọc vào Chúa Tể, để giờ lại bị hai sư sinh này bày cho thêm việc.
" Hiểu chưa ?? " Đối với sinh vật mĩ lệ vượt ngoài sức tưởng tượng của nhân loại, cộng thêm đôi mắt đen láy không vướng chút tạp trần của Thiên Hồ làm Marja như nhớ về bản thân mình lúc còn ở Tháp Quang Minh, hồi ngây thơ tin tưởng vào thứ được gọi là chính nghĩa, rồi bị chính những chuẩn mực đó bị người khác lợi dụng giết hại nàng và Volkath... Bất giác giọng cũng nhẹ nhàng hơn.
" Hiểu ạ... Có phải làm như này không ?? " Thiên Hồ mô phỏng lại y như đúc chiêu thức của Marja, không, phải nói là còn hoàn hảo hơn nàng rất nhiều về độ khống chế Ma Lực, dường như nó chỉ vừa đủ để chạm vào vật cần phá hủy xong phát nổ là vừa hết lực đó.
" Đúng rồi ... Ngươi làm rất tốt. " Ngay cả Marja hiếm khi khen ngợi người khác cũng phải thốt ra câu nói này, quả thật là hạt giống tốt do Tử Ngưng nhặt về.
" Nha ... Điều đó rất bình thường a, ca ca của ta còn làm được nhiều thứ hay ho hơn nhiều... " Thiên Hồ hoàn toàn nhập vai lotai đáng yêu dễ mến, gần gũi với Marja , đặc biệt là bộ ngực to của nàng luôn hấp dẫn ánh mắt hắn.
" Vậy thì chúng ta học nhiều thứ hơn đi... Ta sẽ dạy ngươi những điều hay ho mà ngươi chưa từng biết. " Nhìn nụ cười trên môi tiểu lotai, không hiểu sao tâm khảm Marja khẽ rung động nhẹ một cái, thực chất nàng trước đây đã muốn sinh cho Volkath một đứa con khả ái giống tiểu thiên sứ tinh nghịch và năng động trước mắt... Nghiệt ngã thay, số phận của hai người vốn dĩ chẳng bao giờ có được sự hạnh phúc tưởng chừng đơn giản đối với nhân loại. Một người một quỷ hồn do được Tử Ngưng truyền sức mạnh cho nàng sao có thể có mang được chứ... Vì thế vô thức nàng đã xem Thiên Hồ như con đẻ của mình... Dốc lòng dạy dỗ đứa trẻ này, kể cả có là anh trai hắn đi nữa nàng cũng không trả lại....
" Vâng ạ... Marja lão sư... " Ít nhất thì Thiên Hồ cũng thành công bước đầu, dành được thiện cảm của nữ nhân mình đã xác định trước đã, chí ít phải làm nàng không ghét ngươi mới thành công được một phần tư chặng đường.
" Khác với đám Tháp Quang Minh rác rưởi mà các người dân thường truyền tai nhau, Ma Lực mà ngươi , Volkath hay tất cả các thủ lĩnh ở đây sử dụng đều có chung nguồn gốc... Đó là Cựu Thần Lokheim, cũng là cội nguồn cho sức mạnh của ta... Chúng tàn ác, thâm độc và tàn bạo hơn bất kì sức mạnh nào mà ngươi đã biết... Giả dụ như ta ... Grừ.... " Phút chốc, Marja hoán thân thành oán hồn vực thẳm định hù doạ cậu bé đáng yêu như thiên sứ nhưng kì lạ là cậu bé không hề sợ nàng chút nào, ngược lại còn dùng tay vuốt ve đầu nàng, hứng thú ngắm Marja ở trạng thái khác.
" Ngươi không sợ ?? " Duy nhất trong đời nàng gặp người không chán ghét bộ dạng của mình chỉ có Tử Ngưng, ngoài ra ai khi nhìn thấy nàng đều phải run sợ, vậy mà cậu bé này vẫn hồn nhiên chơi đùa cùng nàng, không chút ghét bỏ hình dạng vốn có của nàng.
" Không a... Ngươi ở hình dạng đó cũng rất xinh đẹp... Thật luôn á... " Nàng nhìn tiểu thiên sứ ánh mắt hâm mộ nhìn nàng, càng có thêm một phần trách nhiệm nảy sinh trong tâm trí nàng...Nàng nguyện ý dùng tính mạng của mình đi thủ hộ hắn trên khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười... Bất luận cái gì muốn tổn thương đứa bé này người, đều phải bước qua thi thể của nàng mới có thể...
371: Cổng Hỗn Mang
Sau cả một buổi chiều học hỏi, Marja cũng khám phá ra được năng lực của cậu bé này không thể dùng từ thiên phú diễn tả hết được mà phải nói là yêu nghiệt, hầu hết tất cả những hắc ma pháp nàng thi triển, cậu bé đều thực hiện vô cùng trôi chảy, không những vậy lại còn hoàn hảo hơn nàng rất nhiều, gần như đạt đến độ hoàn mỹ tới cực điểm.
" Đủ rồi.
Hôm nay chúng ta luyện tập đến đây thôi.
Chắc Volkath cũng đã nói với ngươi sơ qua về những nơi ngươi được lui đến rồi đúng không ?? " Marja giờ đang đặt cậu bé ngồi vào lòng mình, mắt nhìn Thiên Hồ nghiêm túc hỏi.
Đáp lại nàng đơn giản là cái lắc đầu của cậu bé....
" Chỗ ngươi cùng ta đang ở là Cổng Hỗn Mang, nơi sinh sống của tất cả những vị tướng lĩnh mạnh nhất Vực Hỗn Mang, bao gồm ta, Volkath, Verra, Maloch và Đại Tế Tư Kahhi.
Bất kì chỗ nào ngươi sắp đặt chân vào đều nguy hiểm cho ngươi , bởi những sinh vật ở đay không hề thân thiết như ngươi tưởng tượng đâu...!Nhất là phía thành kia..." Marja chỉ về phía một tòa thành lơ lửng giữa không chung, gần như không có vật gì làm điểm tựa mà nó vẫn đứng sừng sững hiên ngang.
Tất nhiên nơi đó Thiên Hồ đã từng đi qua, vì đó cũng là nhà cũ của Mina a...
" Nó gọi thành Under phải không ạ ?? " Thiên Hồ hỏi Marja , nàng cũng gật đầu trả lời hắn rồi giới thiệu tiếp : " Tên đang dọn vệ sinh kia cũng tới từ nơi đó, nếu ngươi có hứng thú với Thành Under thì có thể gặp tên đó để tìm hiểu, cẩn thận khi nói chuyện với hắn , tên đó nói nhiều lắm..."
" Dạ..." Thiên Hồ ngoan ngoãn đáp ứng Marja, ánh mắt mang còn mang theo đe dọa nhìn về Nakroth làm hắn không khỏi rùng mình, nhất là khi nãy còn nghe lén được hai người trò chuyện càng làm hắn có linh cảm sắp có chuyện không hay xảy ra nên mau chóng thu dọn bãi chiến trường Marja và Thiên Hồ luyện tập rồi chạy như bay biến mất.
" Vậy đêm nay ngươi cứ ngủ ở Cung điện của ta đi, ngày mai có khi Volkath sẽ dạy ngươi rất nhiều điều thú vị...." Marja cầm tay Thiên Hồ, dẫn hắn vào cung điện nơi chứa kha khá kỉ niệm của hắn và Tử Ngưng...!Ân...!Chuyện mới xảy ra vào ba ngày trước nhưng đối với Thiên Hồ đã suýt xoát được vài nghìn năm rồi, nhất là vẻ mặt quẫn bách của Tử Ngưng hồi còn đang bị hắn chinh phục.
" Dọn đồ ăn cho hắn đi....!Ngươi có khẩu vị gì cứ báo cho các nàng là được..." Vào trong cung điện, rất nhiều nữ quỷ hầu gái đã đợi sẵn ở đó, các nàng ánh mắt khi nhìn thấy nam chủ nhân của mình mới sáng nay còn uy mãnh hành hạ các nang , giờ bé thành giống vậy đặc biệt khả ái nha.
" Vâng...!" Thiên Hồ ngọt ngào đáp lại càng làm đám nữ quỷ hận không thể chạy đến ôm vào ngực mình, liều mạng để hắn dùng côn bổng trừng phạt các nàng tiếp.
Khi Marja rời đi, những nữ quỷ kia mới xúm lại cọ cọ gương mặt hắn, có nữ quỷ ôm hắn đến tận bàn ăn luôn, còn có đút luôn cho hắn ăn để được chứng kiến biểu cảm siêu cấp đáng yêu của nam chủ nhân.
" Tiểu chủ nhân ...!Có phải vì ngươi tốn quá nhiều tinh lực trên người nữ chủ nhân nên mới bị biến nhỏ như hiện tại...!" Hầu gái thân cận nhất với Tử Ngưng cười hỏi.
" Nha...!Với lại bộ dạng này càng có sức hút hơn thì phải ...!Không được, tiểu chủ nhân , ngươi quá mức khả ái rồi...!" Có nữ quỷ còn phụt một chút máu mũi vì biểu cảm không tin vào tai mình của Thiên Hồ, ai nói chỉ có nam nhân trưởng thành mới có sức hút gái mà lotai còn hấp dẫn hơn thế nhiều, hơn nữa còn là tiểu lotai xinh trai nữa.
" Đúng đúng...!Bộ dạng ngươi bây giờ tuyệt đối là tuyệt mỹ rồi...!"
....
Nói chung thì có rất nhiều những lời khen đến từ những nữ quỷ , mãi cho đến một tiếng sau, trên mặt hắn xuất hiện đầy những vết hôn của nữ quỷ, khắp người không có chỗ nào là không có vết tích của các nàng.
Đương nhiên, các nàng giờ cũng đang phải dưỡng thương vì đã khơi lên sắc tâm trong Lotai nào đó, vậy nên bây giờ hắn mới thảnh thơi đi dạo quanh Cổng Hỗn Mang một lần, hết sức bất ngờ vì thình lình nhìn thấy một căn nhà gỗ hết sức bình thường lại trơ chọi nằm ở nơi nguy hiểm thế này...
" Tỷ tỷ, ngươi gần đây có nghe nói đến thiếu niên nào đang thách thức những vị thành chủ ở đây không !? " Âm thanh trong veo phát ra từ trong ngôi nhà...
" Có nghe qua...!Hình như là vài chuyện gì đó không tốt cho lắm nên Volkath đại nhân cũng không công bố ra ngoài, ban nãy ta nhìn ra ngoài thấy hắn đang bực chuyện gì đó , hơn nữa cả tên lắm mồm hay chọc ghẹo chúng ta cũng bị vạ lây..." Đến giọng này thì có phần thành thục hơn, nghe có phần hơi dửng dưng, đáp qua loa cho lấy lệ với cô gái kia.
" Ừm ...!Ta cũng chỉ mong bọn chúng tàn sát lẫn nhau đi để chúng ta có thể rời khỏi nơi đáng sợ, kinh tởm này...!Không biết con gái của ta giờ thế nào rồi...!" Một giọng khác buồn buồn nói.
Thiên Hồ ở đó nghe các nàng trò chuyện, liền truyền âm hỏi Tử Ngưng thì được nàng kể cho ba cô gái sống ở đây có thân phận thế nào ...!Cũng khá thú vị đó, nhất là giọng nói buồn buồn cuối cùng kia.
" Cốc...!Cốc...!Cốc....!" Khi cả ba cô gái đang trò chuyện, bất chợt có tiếng gõ cửa.
" Ai ?? " Cô gái có giọng nói trong veo ban nãy chạy ra mở cửa, nhìn mãi xung quanh thì vẫn chẳng thấy ai, mãi tới lúc chuẩn bị đóng cửa, nhìn xuống bên dưới mới thấy một cậu nhóc xinh trai đang đứng ở đó, ánh mắt ngước nhìn nàng.