Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 394

Thế nhưng nàng hỏi hình như hơi dư thừa rồi, vì Taara đã dùng sức mạnh của mình giúp Nakroth cởi ra từ trước, chỉ còn lại bộ quần áo lót màu đen được nàng mặc mới vài tiếng trước.

" Uy... Không giỡn nha, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?? " Nakroth sợ sệt bám vào thành hồ, ánh mắt có phần hơi hốt hoảng khi lần đầu nàng được diện kiến Tarra có phần sắc lang như hiện tại.

Taara không đáp mà bỏ chiếc mũ giáp của mình ra, không như Nakroth tưởng tượng sau chiếc mũ sẽ là gương mặt xinh đẹp, trái lại trên đó đầy rẫy những vết bỏng, những vết sẹo dài đã lấp đầy khuôn mặt đó.

Nhìn thấy Nakroth dùng ánh mắt tò mò đánh giá diện mạo của mình, Taara cũng hơi có phần căng thẳng, đáng lẽ nàng cũng không định để lộ gương mặt mình trước mặt người khác... Bất quá để tán được mỹ nhân thì thôi cũng đáng, nhất là một cô gái đáng yêu như Nakroth, rất phù hợp cho nàng luyện tay.

" Ngươi từng nghe qua lửa băng bao giờ chưa?? " Tarra cầm lấy bàn tay thon mịn của Nakroth đặt lên mặt mình khẽ hỏi.

" Có nghe qua... Ban đầu sẽ cảm thấy lạnh trong người nhưng sau đó chỗ bị bỏng sẽ nóng rát dần, cơn đau buốt vừa nóng lại xen lẫn theo đó cắn nát linh hồn ngươi... " Vốn là thẩm phán sao Nakroth quên được những hình phạt để tra tấn linh hồn phạm trọng tội, một trong số đó là đoạ họ xuống vực sâu thẳm chỉ có riêng ngọn lửa này cháy hừng hực. " Chiếc mũ ngươi hay đội cũng được làm từ viên đã ở dưới đó đúng không?? "

" Ừm... Chỉ có nó mới giúp ta bộc phát được toàn bộ sức mạnh của cơ thể này... Hơn nữa chính nó làm ta bất tử cho tới bây giờ... " Taara mặt không biểu tình đáp.

" Ồ... Hiếm thấy có người thường nào lại chịu được sức nóng của lửa băng mang lại... " Nakroth quên cả việc bản thân mình đang bị bàn tay Taara thăm dò vài chỗ trên người nàng cảm khái.

" Đương nhiên rồi... Bộ tộc ta rất lâu trở về trước đã từng là bộ tộc mạnh mẽ nhất trên Dãy Núi Thép, những chiến binh ở bộ lạc ta đa phần đều sở hữu ý chí và dung mạo mạnh hơn người bình thường gấp nhiều lần, vài ba ngọn lửa này chưa là gì với ta... " Taara giờ mới có dịp khoe về bộ tộc của nàng, tuy vậy ánh mắt vẫn toát lên vẻ căm giận bị Nakroth bắt được.

" Nguyên do ngươi gia nhập Quân Đoàn Sa Đoạ là gì?? Ở chung với nhau lâu như vậy ta còn chưa được nghe ai kể về nó... "

" Ngươi thực sự muốn biết?? " Ghé sát vào tai Nakroth, Taara thở một đoàn hơi nóng phối hợp với khí nóng bốc ra từ hồ làm Nakroth mặt hơi đỏ ửng gật đầu.

Thấy Nakroth cũng không tránh né mình, Taara càng bạo dạn ôm lấy eo nàng, thân mật để Nakroth dựa vào vai mình, bắt đầu kể chuyện...

" Bộ tộc ta rất lâu về trước đã trú ngụ ở Dãy Núi Thép, nằm sừng sững ở đất Bắc xa xôi, bao quanh Cung điện ánh sáng như một bức tường bằng sắt. Dãy núi nổi tiếng này được biết đến với các mỏ quặng kim loại, vốn là nguồn năng lượng chính của giới chức sắc trong Cung điện ánh sáng. " Tarra nhớ về những kỉ niệm mình đã trải qua về địa danh hùng vĩ đó, chậm lại vài giây mới kể tiếp.

" Tất nhiên để được Cung Điện Ánh Sáng đồng ý cho chúng ta dọn đến nơi đó, chúng ta bắt buộc phải chấp nhận tín ngưỡng bẩn thỉu của bọn chúng, đồng ý phải trung thành với chúng vô điều kiện... Phi... Cái gì mà nguyện trung thành với ánh sáng sẽ được soi đường chỉ lối, tiếp sức mạnh chứ. Chắc ngươi đã từng chiến đấu với Cung Điện Ánh Sáng cũng đã biết những binh lính của chúng đều là những chiến binh khá mạnh, đẩy lùi được ma quỷ cấp thấp của Quân Đoàn Sa Đoạ đi?? " Taara hỏi Nakroth.

" Ân... " Nàng cũng đáp một tiếng, ánh mắt thúc dục Taara kể tiếp.

" Để được sống ở đó, rất nhiều thành viên trong bộ tộc ta đã phải bỏ mạng ở chiến trường, luôn luôn phải giữ an toàn cho Cung Điện Ánh Sáng, bán không biết bao nhiêu mạng cho chúng... Mặc dù chúng ta còn thiếu những kỹ năng chế tác cần thiết để chế tạo vũ khí, tuy vậy nhờ nắm giữ những chiếc búa quyền năng cho nên quân thù đa phần thấy chúng ta đều phải khiếp sợ... " Nghĩ đến đây, bàn tay Taara đặt ở eo Nakroth vô ý thức hơi siết chặt lại...

" Tuy nhiên kể cả khi ta gần như sắp thất thế ở Dãy Núi Thép, chưa bao giờ ta nghĩ đến chuyện từ bỏ... Vì sau lưng ta là sự an nguy của bộ lạc... Thế thì sao chứ?? Trong khi bộ tộc ta phải gian nan vất vả bảo vệ cho những kẻ kia, thì chúng lại chỉ đơn giản được trao cho cái chức vụ vớ vẩn, còn bộ tộc chúng ta phải chịu hình phạt và đầy đoạ...Ngoài ra, các khoản thuế áp dụng với bộ lạc của ta cũng bị tăng gấp đôi trong mười năm như một hình phạt thích đáng... " Taara càng nói càng tức giận lúc nói về những thứ bộ tộc mình đã phải chịu đựng...

" Thằng oắt con đó ngươi không cần phải lo lắng, chắc chắn lần tới tự tay ta sẽ chém nát hai cánh tay hắn cho ngươi... " Đại khái Nakroth đã biết được nguyên do Taara gia nhập Quân Đoàn của các nàng liền lên tiếng chắc nịch hứa với Taara..

" Ừm... Mong rằng ngươi nói được có thể làm được... " Taara ánh mắt tán thưởng nhìn Nakroth phiên bản nữ này có vẻ thuận mắt hơn tên thô kệch hay lắm mồm kia, ít nhất vẫn bé ngoan nghe nàng kể hết chuyện chứ không hỏi linh tinh gì hết.

" Mà ngươi ta nhớ được sáng nay vẫn bình thường mà, cái gì biến ngươi thành ra bây giờ... " Bàn tay Taara như vô tình đặt lên ngực Nakroth x0a nắn, như đang giúp nàng tẩy rửa nó...

" Còn không phải tại thằng nhóc kì lạ từ đâu xuất hiện... Không phải tại nó ta mới không như bây giờ... " Nghĩ đến việc mình không đánh bại được đứa trẻ nhỏ hơn mình nhiều tuổi, không những vậy còn bị hắn khi dễ quá mức thảm, Nakroth cảm thấy hơi ủy khuất, rơm rớm chảy nước mắt, điều mà chưa từng xảy ra lần nào lúc nàng còn là Nakroth thẩm phán người người đều khiếp sợ...
Bình Luận (0)
Comment