Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 492

Thông thường lúc gặp phải những tình huống khó xử, chỉ việc nở một nụ cười tự tin... Bất quá với đám ma tộc vừa mới từ bên ngoài du ngoạn trở về, chúng hé răng còn không dám nữa khi thấy cảnh tượng còn kinh khủng hơn địa ngục chúng đã biết. Chủ tướng của chúng vừa bị sát hại trong nháy mắt lúc đi qua một làn khói màu đen bay tán loạn, đợi chúng biến mất cũng khớp luôn với thời gian khai tử trên mộ huyệt, duy còn lại đám tro tàn còn tồn trên mặt đất...

" Ồ... Ma Khí sao?? Sinh mệnh lực rất yếu, bù lại Ma Lực lại ngon hơn những tên quỷ hay ma tộc thông thường... Khặc

... Khặc... " Giọng khàn khàn xen lẫn tiếng cười khó nghe vang vọng trong không trung càng doạ đám quỷ sởn gai ốc, nổi da gà ngày một nhiều hơn, lộn xíu, chúng là ma tộc thì làm gì có da gà để nổi, trong lòng đang thầm cầu mong cho tai qua nạn khỏi thôi.

" Vị... Đại... Đại... Nhân.... Xin... Ngài... Tha... Thứ.... Cho.... Lũ.... Tiểu... Nhân hèn mọn này.... " Đám ma tộc run hơn cày sấy lên tiếng, mặc dù tuổi thọ chúng lớn hơn nhân loại vài chục năm thật nhưng giờ đang lung lay trước gió như những bông cỏ lau ngoài kia quá.

" Các ngươi cũng có ngày đi cầu xin kẻ khác sao?? Ta tưởng các ngươi chỉ có thói quen ỷ vào thể chất vô thường hay đi làm hại những người vô tội yếu đuối hơn... Còn nữa hay hung hăng hống hách... " Âm thanh kia vẫn không buông tha đám ma tộc, tiếp tục giết thêm vài tên mới tiếp lời.

" Đâu có chuyện đó... Đại nhân. Chúng ta đơn thuần đi du ngoạn về thôi chứ không có chuyện ỷ đông hiếp yếu nhân thường hay những loại khác... Mong ngài bỏ qua cho chúng ta... " Đến lượt tên ma tộc khác lên tiếng để bảo vệ tộc nhân đang trên bờ vực chuẩn bị bị làn khói quỷ dị kia giết tới, dù có nhiều khi bọn chúng có làm chuyện ác thật nhưng lần này thân bất do kỉ phải rời Vực Hỗn Mang để giải quyết vài chuyện a...

" Nói nhảm... Chết hết cho ta... " Làn khói kia cũng chả thèm cãi lí với những bịch rác đang ngoe nguẩy, phân trần làm gì cho tốn lời, chỉ chưa đầy một phút đã quét sạch toàn bộ đội quân Ma Tộc Trung Cấp do Quỷ Sĩ đứng đầu, tất cả những ma tộc bị giết đều đã hôi thi cốt diệt, vĩnh viễn biến mất khỏi nhân gian.

Bóng đen tiếp tục lướt nhanh khỏi địa phận sâu trong Thung Lũng Chạng Vạng, nơi toàn bộ những Ma Tộc trú ngụ trong biển chết hầu hết đã bị sát hại không rõ nguyên do, dường như thứ cuối cùng chúng được thấy chỉ có một chiếc mặt nạ hình mỏ quạ dài, cùng với đó là những bàn tay vô hình đã đoạt mạng chúng trong nháy mắt.

" Ta thích Vực Hỗn Mang... Khặc... Khặc... Đầy rẫy sự Hỗn Loạn... Chết Chóc... Sinh Mệnh đúng như lời chủ nhân nói... Rẻ mạt đến đáng thương... " Bóng đen vừa giết xong một đám ma tộc trú chân ở Eo Biển Dealth, địa phận vốn sẽ có rất nhiều ma tộc trú chân nay ảm đạm đến đáng sợ, không có một bóng quỷ nào dám vật vờ.

" Sinh mệnh không phải thứ cho ngươi tùy tiện chà đạp, ác ma... Mau dừng lại ngay cho ta... " Đang say sưa hấp thu những dưỡng chất vừa mới thu lượm được, bất chợt bóng đen kia nghe được âm thanh chói tai từ phía xa xa truyền đến không khỏi thu hút ánh nhìn của bóng đen.

Chỉ gặp phía sâu trong đất liền, một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng trên một toà Hắc Liên màu đen, cô nàng có mái tóc đen dài qua thắt lưng, vận trên người một bộ chiến giáp tử sắc, bên người là một bộ vũ khí khá sắc bén bao gồm giáo, vài chiếc vòng đang cháy lên ngọn lửa kì lạ... Ừm... Theo bóng đen thấy thì ngọn lửa kia có thể thiêu đốt được cả không gian xung quanh thì khẳng định luôn hoả kia không phải phàm vật, nếu không muốn nói nó thực sự có độ uy hiếp nhất định với bóng đen.

" Từ khi nào chủ nhân nơi đây lại cho nha đầu nhà ngươi được quyền xuất hiện ở đây? À... Cái tổ chức quèn kia cử ngươi cùng vài con thú nhồi bông ra tiếp đón ta phải không, mong rằng các ngươi trụ được ta lâu nha... " Bóng đen giọng khàn khàn xen lẫn khinh thường thiếu nữ, đợi khi thiếu nữ định nhìn rõ hơn thân ảnh kì bí mọi người đã thảo luận nửa ngày trước đã không thấy làn khói kia đâu.

" Keng... " Thanh trường thương đột ngột bay ra kịp thời, đỡ cho nàng một đòn tấn công tới từ thân ảnh ban nãy còn cách xa nàng vài nghìn dặm, một mảnh xích hồng quang mang trùng trùng điệp điệp nặng nề tấn công vào nàng.

Tưởng chừng như đã đỡ thành công đòn tấn công bất ngờ của bóng đen kia...

" Oanh! "Tiếng vang to lớn xoay quanh tại mọi người tai một bên, cái kia phía dưới người đều là cảm giác màng nhĩ của mình tựa hồ cũng muốn nổ tung.

Thiếu nữ còn chưa có ổn định thân thể,chỉ cảm thấy phía trước một đạo kiếm khí màu đen kịt hướng về nàng dùng đi qua, kiếm khí màu đen kịt kia những nơi đi qua, chung quanh không khí bỗng nhiên hướng về hai vừa lui mở mang theo chết chóc, giống như tạo thành một đạo đạo khí sóng.

" Kiếm Ma quyết Đệ Tam Thức! Chấn Nát Sơn Hà! ".
Bình Luận (0)
Comment