Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 497

Dự định Tử Linh đã vạch ra không hề sai, đám Honkai Số Ảo vả Lượng Tử được triệu hồi từ chiều không gian Honkai chỉ có thể giữ chân được bóng ma kia trong một thời gian ngắn xong cũng bị đánh cho chạy về chiều không gian chúng đã được sản sinh ra ở đó.

Honkai bản chất gốc vẫn chưa bao giờ có thể giết hết được, đã tồn tại song song với giai đoạn phát triển vượt bậc của khoa học và con người. Kể cả những Chìa Khoá Thần, khắc tinh cứng của chúng cũng đơn thuần phần nào đó đánh đuổi được thôi còn để giết hết chúng với lòng tham vô đáy của nhân loại thì khó xảy ra được.

" Xoẹt... " Lưỡi kiếm chém lìa đôi con mắt hư ảo của Honkai Số Ảo cuối cùng làm nó tan thành các bụi cát Honkai, tan biến vào hư không.

Bóng đen kia bấy giờ mới hơi thấm mệt, chiến đấu trong thời gian dài và liên tục như thế tiêu hao kha khá sức lực gã hút được từ đám ma tộc dù cho đám dị vật kia không có mạnh nhưng số lượng lại nhiều vô kể, không cho gã có cơ hội chạy trốn nhỏ nào.

" Chúng lấy đâu ra nhiều các thứ kì lạ như này?? Không lẽ Chúa Tể Vực Hỗn Mang kia cùng tổ chức đó đã tìm được cách triệu hồi được cả dị thú từ chiều không gian khác!? " Bóng đen nhìn về phía ba toà thành gần sát nhau không khỏi phấn khích về suy đoán của gã, bởi nếu như thế, chỉ cần gã nắm được cách làm đó không phải có thể đi đến nhiều chiều không gian khác nhau và học được nhiều thứ hay hơn.

Nếu theo suy nghĩ như thế, con nhóc kia cũng không phải người thuộc thế giới này bởi chẳng có đối thủ nào ăn nguyên một kiếm từ gã mà không chịu bất kì thương tổn nào hết cả, quá sức phi lí và thiếu logic.

Không thể ngờ được Vực Hỗn Mang lại tìm được đối tác mạnh kinh động nhân tâm như thế, hầu như tất cả thành viên của tổ chức vừa mới xuất hiện không lâu ở trên đại lục đều có tác động không nhỏ đến các quốc gia hay các vùng lãnh thổ khác có trực thuộc Athanor.

Tất nhiên rất nhiều các quốc gia đều ban đầu muốn đối đầu với tổ chức thời kì đầu tưởng chừng như non trẻ đều đã nhận về cái kết đắng không tưởng khi toàn bộ những chiến binh tinh nhuệ của họ không biết dính phải tà pháp gì mà quay lưng lại phản bội lại nơi đã đào tạo và gắn bó với họ làm cho các người đứng đầu phải thay đổi kế sách từ tiêu diệt sang năn nỉ làm đồng minh, cho phép họ hợp pháp hoá giết bất kì ai trên lãnh thổ của họ không bao gồm một quốc gia thần bí...

" Xin lỗi vị đại gia này... Đường trước mặt phải có giấy thông hành dành riêng cho các vị thành chủ mới được đi tiếp... " Rời khỏi Thung Lũng Chạng Vạng không được bao xa, do tiêu hao cơ số sức lực nên không duy trì được trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất( trạng thái do mọi người đặt cho) được, hơn nữa gã còn phải tiết kiệm thể lực để bồi tiếp vài thành chủ lừng danh thì trước mắt lại có vài nhân loại khá bình thường đứng trước đường ngăn cản gã.

" Ồ... Bọn họ không nhắc nhở các ngươi phải nhường đường cho ta sao?? " Nói đúng một câu, thanh Ma Kiếm nằm bên hông gã không cần chủ nhân phải chỉ huy tự động bay ở bên cạnh gần như tùy thời có thể giao chiến bất cứ lúc nào chỉ cần gã bước lên một bước thôi, chưa gì sát khí từ nó đã toả ra bao chùm một mảng dày đặc như màn sương đêm.

" Ngươi là thứ gì mà khiến chủ nhân ta phải nhắc tới?? Không có giấy thông hành thì xin mời ngươi ở bên ngoài cho... " Nói rồi khí thế những nhân loại gã cho là tầm thường dâng lên khí thế cuồn cuộn, mấy người giọng nói lẫn âm điệu đều như cùng một người nói, kể cả những ma lực đang toả ra cũng hệt như con sói đang nhìn chằm chằm gã.

" Nguồn ma lực của ba kẻ nhân loại cũng không tầm thường... Rốt cuộc ở trong đây ẩn giấu bao nhiêu cao thủ tiềm tàng đây... " Chả cần phải giao đấu, gã dựa vào lượng ma lực những nhân loại đeo chiếc mặt nạ cáo kia hợp lại hơn gã ít nhất không chỉ một bậc, thành trì trước mắt xem ra phải tìm cách khác mới tới được, đến lúc đó gã sẽ tha hồ bổ sung được lượng năng lực đã tiêu hao.

" Cáo từ... " Còn giờ thì chạy trước vẫn là thượng sách nhỡ ở thêm lúc lâu nữa mấy nhân loại bí ấn trước mắt lại nổi cơn khùng điên gì đó lao tới chiến đấu, truy cùng diệt tận gã thì mạng gã cũng không giữ nổi mất.

Bấy giờ khi bóng đen biến đi mất, khí thế hùng hổ dọa người bỏ chạy mới tan biến mất, những người được coi như những lính canh mới tháo chiếc mặt nạ ta để lộ những gương mặt xinh đẹp đầy quen thuộc đối với những ai đã từng đọc qua cuộc hành trình đi nhận truyền thừa sức mạnh thiên thần của hắn.

" Mẫu thân tỷ tỷ, ngươi nghĩ gã có tìm cách khách để vào được thành Black Rock không?? Ta đoán gã đã nhận ra được những gì có ở Vực Hỗn Mang sẽ khác xa so với tưởng tượng của ngoại giới... " Thiếu nữ ban nãy lên tiếng đầu tiên cười nói.

" Gọi mẫu thân được rồi, đừng có thêm từ tỷ tỷ đằng sau, không biết lớn nhỏ gì hết... Chuyện gã áo đen kia biết là chuyện đương nhiên chứ không trí tuệ của gã đã quá tầm thường để làm thành một hình tượng chỉ có ở trong truyền thuyết... Còn về chuyện đột nhập lén vào Thành Black Rock thì ngươi không phải quá lo lắng, tự khắc sẽ có thứ khác cản đường gã... " Thiếu nữ được thiếu nữ kia hỏi hơi nhíu mày căn dặn lai rõ ràng cách xưng hô, kể cả hai người cùng chung phu quân và có quan hệ mẫu tử thật thì xưng hô như thế ngoại nhân nghe được không được ổn cho lắm.

" Ta nhớ rồi, mẫu thân tỷ tỷ... " Thiếu nữ nhỏ giọng đáp.

Nghe được lời con gái mình nói, xém chút nữa nàng không nhịn được ký đầu cô bé đã bị nhiễm thói hư của tên lưu manh lừa gạt nọ, vốn cô bé là người hay nghe lời nàng nói thế mà giờ...

" Mẫu tử các ngươi lại chuẩn bị thích được phu quân trừng phạt hay sao, Dao Cơ tỷ tỷ và Dương Thiền tỷ tỷ?? " Thiếu nữ đứng ngoài hóng chuyện ngao ngán lắc đầu, thở dài hỏi.

" Nào có... Ngươi cũng biết ta còn chưa từng nỡ đánh Dương Thiền bao giờ cả, huống chi vài chuyện bé nhỏ đó ta chỉ đơn thuần nhắc nhở nàng thôi... " Cảm tưởng sắp toát mồ hôi hột tới nơi khi nhắc về gia quy, Dao Cơ kiếm chưa ra khỏi vỏ đã thu về, cả Dương Thiền đang chuẩn bị dùng pháp bảo đỡ đòn tấn công từ mẫu thân nàng cũng dừng ngay hành động lại luôn, nghiêm chỉnh ôm mẫu thân gật đầu tán thành lời nàng vừa biện minh.

Những cô gái còn lại ánh mắt cũng tỏ ra khá đỗi bình thường chứng kiến mẫu tử ngoài mặt thì hiền hoà nhưng ngày nào cũng phải chiến đấu cùng nhau vài hiệp để gắn kết tình mẫu tử...
Bình Luận (0)
Comment