Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 514

Quay trở lại với hiện thực khi Thiên Hồ đang cùng Kokkuri và Inugami thảnh thơi uống trà đàm đạo sau chuỗi ngày đi du lịch hơi khó nhằn ở Helios.

" Kokkuri, bây giờ là mấy giờ rồi?? " Đang trò chuyện vui vẻ, bất ngờ Kokkuri nhận được câu hỏi từ chủ nhân mình.

" Tầm chín giờ kém, chủ nhân... Có chuyện gì sắp diễn ra sao?? " Kokkuri tò mò hỏi, theo hắn nhận định và theo những logic bất thường sau nhiều năm đi theo Thiên Hồ thì khi hắn khoé miệng hơi nở nụ cười kèm theo câu hỏi ngẫu hứng thì thường có những kẻ không may sắp phải chịu tai ương gì đó.

" Không hẳn... Chỉ là lát các ngươi sẽ được gặp lại cố nhân... Ta cá chắc ngươi sẽ bất ngờ khi gặp lại người đó... " Thiên Hồ lại tiếp tục thần bí trả lời.

Kokkuri cùng Inugami đơn giản nhìn nhau trước lời nói mang tính chung chung từ phía chủ nhân, ai nói họ không có cặp mắt quyền năng như hắn thì sao hiểu được vài chuyện tương lai sắp diễn ra được.

Hai người đoán già đoán non quái vật kia sẽ tới, giờ lại có thêm cả cố nhân gì gì đó... Cuối cùng người tới là dị sinh vật hay nhân loại đây.

" Vụt... Keng.... " Rất nhanh, không để cho cả ba phải đợi quá năm phút, rất nhiều đạo khí tức đã đoạt mạng những con quỷ ban nãy đang chuẩn bị đợi thời cơ tấn công cả ba kèm theo đó là một trận cuồng phong quét ngang Kokkuri và Inugami.

" Nguy hiểm... Bảo vệ chủ nhân... " Kokkuri chuyển hoá sang dạng bán hồ ly, sử dụng năng lực thuấn di xuyên không gian tới cạnh hắn, Inugami thì vác sẵn hai khẩu súng nhắm về phía mục tiêu đang chuyển động ngoại vi cách cả ba vài chục mét.

" Cậu bé lừa đảo... Chúng ta lại gặp mặt rồi nhỉ?? " Phía chỗ Thiên Hồ vừa ngồi đã lún xuống cả mảng đất lớn sâu vài chúc mét lận, còn hắn thì đang bị hai thanh đao vừa tấn công cùng giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc.

" Hử... Hảo tỷ tỷ... Ngươi cớ gì tấn công ta, chả nhẽ ngươi muốn trả công người đã cứu mạng ngươi bằng cách báo oán à... " Mặc cho hai thanh đao đang loạn chuyển, bằng thân pháp cấp bậc Thần Cấp Thiên Hồ vẫn ung dung đáp lại lời nói kia để cho Inugami và Kokkuri phải ngây người...

" Trả ơn?? Trả ơn kẻ đã bắt ta để sử dụng anh hùng cứu mỹ nhân với chính đệ tử cũ của mình... Ta không ngờ ngươi lại xảo trá được mức này, lão sư... " Người đến không ai khác ngoài cựu học trò được hắn và Kokkuri dạy khi còn ở Helios... Vũ Nữ Bán Nguyệt, Yena..

" Yena... Nàng kiếm đâu ra được sức mạnh lớn tới nhường này?? " Kokkuri nháy mắt đã nhận ra được cô gái trong đám tiểu yêu hắn đã từng ghét bỏ qua vì độ mặt dày của các nàng, kẻ thù nhìn thấy nhau đương nhiên dễ dàng nhận ra được.

" Ta đoán do chủ nhân động tay vào... Kể cả món vũ khí đặc biệt nàng đang sử dụng cũng được tu bổ từ vũ khí thông thường lên Thánh Khí, tự có Khí Linh trú ngụ bên trong. Cứ kệ họ đánh nhau đi, chủ nhân chỉ đang đùa giỡn với nàng thôi... " Mang danh họ hộ pháp cho chủ nhân thôi chứ đúng ra chính xác hơn là ngăn hắn tăm tia thêm cô gái nào, thêm vào đó xử gọn mấy tên râu ria dám có ý đồ bất chính thôi chứ bằng thứ sức mạnh hắn đang có, kẻ thù tìm tới chả khác nào nộp mạng.

" Ta đương nhiên biết chuyện đó... Tiểu nha đầu kia lớn lên hình như biến xinh đẹp hơn rất nhiều trong ký ức của ta. Mà khoan đã, nàng lại định quyến rũ người yêu ta sao?? " Kokkuri đang nghe đồng bạn mình phân tích thì lại nhớ về hồi ức những tiểu nha đầu như Silas hay Yena có dã tâm lật đổ hắn nhằm chiếm lấy phu quân, bỗng tỉnh ngộ tiến tới định kéo Yena ra.

" Kokkuri lão sư... Ngươi buông ta ra, ta nhất quyết phải dạy cho tên hỗn đản một bài học... " Bị Kokkuri ôm lấy kéo lại từ phía sau, Yena đầy khó chịu lên tiếng...

" Ngươi cách xa chủ nhân ta ra... Đừng có lại gần hắn!! " Thầm khinh bỉ vì bị Yena hiểu lầm, Kokkuri đính chính lại mục đích cho hành động bản thân vừa làm.

Một chuỗi hành động đã làm cho cục diện đã loạn nay còn loạn hơn khi không ai chịu nhường ai, Thiên Hồ, nguồn cơn của mọi chuyện thì ung dung, nhàn nhã xem hai sư đồ đang đàm đạo với nhau bằng võ công, Kokkuri và Yena sau khi hoá giải hiểu lầm động cơ của nhau đã thực chiến luôn, bất chấp những con quỷ khác đã bỏ chạy toán loạn mất tăm mất tích vì hai cường giả giao chiến.

Chúng nữ bao gồm Thiên Mệnh, Margaret, Murad, Amanda khi trở ra đã trông thấy hai người khí thế bừng bừng chiến nhau, một người càng nàng đã biết, còn người còn lại cũng ngờ ngợ nhận ra...

" Trời ạ... Chúng ta vừa mới rời khỏi được chưa tới một tiếng đã xảy ra chuyện với các ngươi rồi... Kokkuri, Yena, các ngươi dừng lại cho ta... " Murad bất đắc dĩ một tay đang xách theo đống quần áo vừa mới mua, tay còn thừa huy động Tàn Ảnh Đao chấn nhiếp họ bằng năng lực thời gian từ nó.

" Ủa... Murad tỷ tỷ... Chào buổi sáng... " Yena tạm thu hồi lại Bán Nguyệt Đao, mỉm cười chào hỏi người quen.

" Ngươi còn nhận ra ta là ta vui rồi... Trở về nhà hắn trước đi, có gì ở đó hắn sẽ giải đáp cho ngươi. Còn Kokkuri ngươi cũng không thể tạm gác lại chuyện xưa và ngồi xuống nói chuyện cùng Yena hả?? Các ngươi đã giao chiến rất nhiều lần đó... " Nàng không biết nói sao về đôi oan gia ngõ hẹp, cứ gặp nhau là xác định cãi nhau hoặc đánh luôn.

" Không chấp nhặt trẻ con... Về nào, chủ nhân... " Kokkuri bế tiểu Thiên Hồ lên, thay vì nắm tay hắn dắt đi như trước.

" Chúng ta chỉ giao lưu võ công a, tỷ tỷ... Ngươi cũng biết ta không có ý đồ gây hại cho Kokkuri lão sư... " Yena bối rối giải thích cho Murad đang đi cạnh nàng.

" Ta hiểu cách các ngươi thể hiện sự ghét bỏ cũng gần giống như phương pháp các bằng hữu thường tỏ ra khi gặp nhau. Chỉ là ngươi có nghĩ các ngươi thời gian giao thiệp còn rất dài không, có khi có những việc ngươi sẽ cần tới Kokkuri giúp đỡ... " Murad sống cùng Kokkuri vài năm xem như hiểu được tính cách thất thường của tên hồ ly ngốc nghếch kia.

" Thì ta đâu phải đánh nhau cùng lão sư vì muốn giành Thiên Hồ lão sư đâu. Nhiều lúc buồn buồn nên ta mới tìm Kokkuri để luyện thêm về võ thuật chắc làm cho lão sư hiểu sai... "

Nghe Yena nói khiến cho Margaret cùng những người đang hóng chuyện thầm cảm thán không thôi, chân tướng của mọi sự giao đấu không ngờ chỉ xuất phát từ sự nhàm chán của tiểu nha đầu nghịch ngợm mới làm cho hồ ly như Kokkuri phải điên đầu với nàng, xảy ra phản xạ có điều kiện gặp là chiến luôn.
Bình Luận (0)
Comment