543: Du Ngoạn Cùng Con Gái 8
Bản chất của việc mượn sức mạnh của quỷ nhằm đạt được mục đích bản thân muốn có rất nhiều loại và được chia thành nhiều thứ cấp khác nhau.
Không phải bất kì mong muốn nào đều được đáp ứng hết, cũng chả có điều nào đạt được lại không bị trả giá bằng một thứ gì đó và cả hai đều phải ngang giá nhau thì giao ước mới được diễn ra.
Nghe Sovia nói thì có vẻ như con quỷ muội muội nàng đã kí kết dường như có sức mạnh khá ổn, ít nhất nó cũng gây bất lợi cho vương quốc và nàng khá nhiều, bị Sovia phát hiện thấy.
" Thần Vương đại nhân đó sao ?? Mặt ta có gì mà làm đại nhân nhìn lâu như vậy...!Ngại ngùng quá...!" Thiên Hồ vẫn chưa bước vào phòng giam, chỉ đứng bên ngoài nhìn vào trong đã bị tiểu lo li phát hiện, giọng đầy ngượng ngùng hỏi.
" Ngươi thú vị hơn tỷ tỷ ngươi rất nhiều...!Chỉ là...!Ta lại không mấy thích những cô bé có trí tuệ vượt trội cho lắm...!" Hắn bước nhẹ một bước đã vượt không gian bước vào trong phòng giam, ngắm nhìn gương mặt đang hơi tỏ ra đáng thương tiểu lo li nói.
" Phốc...!Tỷ phu đại nhân ...!Ta gọi thế cũng được đúng không ?? Chắc tỷ tỷ ta cũng đã nói cho ngươi phần nào nguyên nhân khiến nàng ghét ta rồi nhỉ ?? " Tiểu lo li đôi mắt hơi híp lại tiếp tục hỏi, cũng không vì sự xuất hiện của hắn mà tỏ ra bất ngờ hay rụt rè.
" Tất nhiên rồi...!Còn nguyên nhân nàng ghét ngươi ta mới chỉ được nghe về chuyện ngươi kí giao ước với quỷ thôi...!" Thiên Hồ từ tốn đáp .
" Hi hi...!Cái đó không phải do giao ước đâu, hoàn toàn do ta cố tình làm thế để tỷ tỷ ta nghi ngờ đó.
Tỷ phu ngươi từ vị diện khác chắc đã nghe qua cụm tự Hiến Tế rồi đúng không ?? " Tiểu lo li bấy giờ tự giải luôn cả phép đang giam cầm nàng khá lâu, thong dong tự tại ngồi trên mặt đất vẽ ra một khối hình lập phương to trên nền nhà.
" Có nghe tới...! Hiến tế là một trong những phương pháp được lưu truyền cổ xưa khi con người hay bất cứ sinh vật nào muốn thể hiện sự thành kính hay những bậc bề trên sẽ thực hiện ra...!Đó là khái niệm Hiến Tế ta được hiểu...!" Thiên Hồ cảm giác mọi chuyện không hề đơn giản như Sovia nghĩ, cô nàng đang ngồi trước mắt hắn hành động cũng khác xa những tiểu lo li khác hắn từng gặp.
Linh hồn nàng cũng chẳng hề có một chút dấu hiệu nào của việc bị đoạt xá nên hắn cũng chưa ra tay vội...
" Cũng suýt chính xác đi...!Hiến tế đúng là thường được sử dụng cho việc cung tế hay lễ bái...! Tuy nhiên, vẫn còn một thứ cũng thuộc phạm vi đó, khi hiến tế còn được dùng để chăm sóc cho những thú cưng của bản thân và biến chúng như một phần của cơ thể...!" Tiểu lo li vừa dứt lời, xung quanh phòng giam nơi hai người đột ngột xảy ra thay đổi bất ngờ, những kiến trúc vốn kiên cố xung quanh căn phòng chợt như bị phân rã ra thành rất nhiều những bụi phấn đen nho nhỏ bao phủ lấy hắn.
" Con bé đó chính là cái gai ta chướng mắt từ rất lâu rồi...!Vừa hay ta có thể mượn ngươi giết nó...! Khặc...!Khặc...!" Tiểu lo li cũng theo đó phân rã cùng những hạt bụi đen kia, phát ra âm thanh làm người ta không khỏi sởn gai ốc.
Giờ mỗi một hạt bụi bay trong không khí đều tựa như những cá thể sống riêng biệt nhưng lại có những âm thanh cùng lúc.
Riêng Thiên Hồ thì tương đối ung dung ngắm nhìn biểu hiện của tiểu lo li, chừng này thôi đương nhiên chưa đủ làm hắn phải hoảng hốt dù những dị vật kia đối với người khác có vẻ khá nguy hiểm, vừa hay hắn còn có vật phẩm còn chưa kịp sử dụng nhận được từ Hệ Thống do hoàn thành nhiệm vụ ở Helios.
" Kích hoạt Thấu Thị Chi Nhãn đi, Hệ Thống...!" Hắn nhẹ phất tay tạo ra một vòng bảo hộ làm từ sức mạnh Thiên Thần, chả cần quan tâm tà vật hay những thứ có liên quan tới nó có thể chạm nổi vào một sợi tóc của hắn.
" Thấu Thị Chi Nhãn kích hoạt thành công...!Bây giờ chủ nhân nhìn vào vật gì thì toàn bộ thông tin về thứ đó sẽ xuất hiện trước mắt, có bao gồm cả sinh vật sống.
" Tiếng máy móc từ Hệ Thống cũng vang lên trong đầu hắn.
Kích hoạt xong Thấu Thị Chi Nhãn, điều đầu tiên tất nhiên là nhìn vào thứ hạt bụi đen đang bám dày đặc ngoài kết giới kia, để xem vật này chính xác là vật gì...
Thông Tin Dị Vật : Cổ Trùng.
Cấp Độ : SS+
Khả Năng : Có thể bám vào và kí sinh ra những sinh vật khác nhằm chiếm quyền điều khiển cơ thể họ, đồng thời ý thức bảo vệ vật chủ cực kì cao, sở hữu sinh mệnh sống gần như vô tận.
Độ Nguy Hiểm : Cấp Xấp Xỉ Thảm Hoạ.
Cách Khắc Chế : Sử dụng những sức mạnh có liên quan tới quang minh và phải tìm được cơ thể gốc Cổ Trùng và tiêu hủy.
Ghi chú thêm : Trường hợp chủ nhân đang gặp phải khá đặc biệt khi Cổ Trùng đã tiến hóa thành người, có nắm giữ kí ức của vật chủ nhưng chưa hoàn toàn được thuần hoá.
" Cái này...!Giờ giải quyết hoàn toàn hay giữ lại tính mạng cô nàng đây ?? " Nghe phân tích của Hệ Thống càng làm cho Thiên Hồ khó xử, không nói các mặt khác thì cô bé cũng xem như muội muội của Sovia, giờ giết cô bé cũng khó giải thích với nàng.
" Đại nhân ...!Ngài trước tịnh hoá Cổ Trùng đi.
Những việc khác ta sẽ giúp ngài...!" Bỗng âm thanh một cô gái từ bên ngoài kết giới hét lớn.
" Khặc khặc...!Tất cả các ngươi không ai thoát được...!Phí công vô ích...! " Cổ Trùng cười lớn, vô số những cổ trùng từ bốn phía càng tụ tập ngày một nhiều hơn tấn công về phía hắn.
" Được...!Nhờ cậy cô nương...! Quang Minh Ma Pháp : Phổ Quang Tịnh Hoá...!" Hắn vừa nói xong, kết giới cũng toát ra quang mang chói mắt lan toả ra thành những làn sóng quét tan toàn bộ những vết bụi đen, đồng thời không gian cũng nứt thành những mảng vụn đen, xong vỡ vụn như tiếng pha lê vỡ.
Bên ngoài, một thân ảnh chớp cái đã tiếp cận được chỗ tiểu lo li ban nãy, trong bóng dáng thân ảnh phảng phất có một cây quyền trượng khá dài, giáng một đòn vào thẳng chỗ cô bé...
" Lách...!Cách...!" Phát đập kia đập xuống không lâu, chiều không gian nổi lên rung động lạ thường, xem ra mọi chuyện đã kết thúc...
" Không... Không ... Sao có thể... Ta không thể nào bị đánh bại được... " Âm thanh không cam lòng bị tiêu diệt như thế vang vọng khắp hậu cung, bất quá giữ lại Cổ Trùng chỉ có tai hoạ, bởi thế hắn dùng luôn thuần túy năng lực của End giam chút cổ trùng vào pha lê hồng, khi nào trở về mang về phòng nghiên cứu xem thử loại cổ trùng kì lạ này.
Mọi chuyện kết thúc trong êm đẹp, tiểu lo li cũng đã trở lại hình dạng ban đầu, một cô bé khá đáng yêu với đôi mắt hơi ngấn lệ nhìn hắn và cô gái có cây quyền trượng dắt ở sau lưng, bất quá ánh mắt hướng về hắn nhiều hơn.
" Tỷ... Tỷ phu... Ngươi là tỷ phu phải không ?? " Cô bé không rõ người đàn ông trước mắt mình là ai, bước từng bước loạng choạng tới phía hắn, nhào vào vòng tay hắn.
" Phải ... Tiểu muội muội đáng yêu của ta muốn tỷ phu dành tặng muội món quà gì không nè... " Hắn xoa đầu cô bé, hiền dịu nói.
" Đại nhân... Cô bé sẽ không biết chuyện ngươi đã làm với ngài và tỷ tỷ cô bé vì ta đã phong ấn kí ức xấu kia vào trong sâu thẳm nhất tâm trí nàng. Vì thế ngài tận lực không cho cô nàng gặp phải những chuyện có thiên hướng bất ngờ, tránh cho phong ấn sẽ bị phá bỏ nhé. " Nữ nhân ban nãy cùng hắn lo liệu cổ trùng giờ hắn mới nhìn rõ dung mạo của nàng, cô nàng có đôi mắt khá to, mái tóc cũng không để dài mà cắt ngắn ôm lấy khuôn mặt được bao bọc bởi một chiếc mặt nạ màu bạc, trên đầu có hai chiếc râu lớn, thân hình khá cao nhưng không đồng đều cho lắm, mông tấn công ,ngực lại gần như không có mặc một bộ quần áo mỏng dính... Dù sao bị giam ở đây còn quần áo đã là khá tốt.
" Ta biết chuyện đó... Còn ngươi có muốn làm việc cho ta không ?? Tiện thể chỗ ta cũng đang thiếu nhân vật giúp Sovia cai quản thế giới hiện tại... " Thiên Hồ truyền âm lại cho cô nàng.
" Chuyện này ... Để ta suy nghĩ chút đỉnh, khả năng không lâu sẽ sẽ có đáp án cho ngài... Ngài sẽ không phiền chứ ?? " Cô gái khá dè dặt hỏi.
" Thoải mái đi... Ta cũng không phải loại người bắt người ta làm việc họ không thích. Ta gọi Thiên Hồ, ngươi có thể gọi ta Hồ ca ca cũng được, không cần câu nệ quá đâu... " Hắn vừa dỗ dành tiểu lo li đang không ngừng hỏi hắn, vừa truyền âm trò chuyện cùng nàng.
" Đa tạ... Muội gọi Lý Linh, trước đây từng là Đại Tế Tư của Yêu Tộc... Ca ca ngươi chắc đã biết qua về Yêu Tộc rồi đúng không ?? Qua ánh mắt ca ta cũng thấy ngươi không ngạc nhiên lắm về thân phận của muội..." Nữ nhân mỉm cười truyền âm lại, đúng là đôi mắt cô nàng khá đặc biệt, dễ thu hút người khác nhìn vào nó.
" Người quen của ta có vài người cũng thuộc Yêu Tộc... Đa phần họ đều rất xinh đẹp và tài giỏi... Vả lại đôi mắt muội cũng rất đẹp nên ta có hơi tò mò chút, hình như muội thuộc Yêu Tộc hiếm gặp thì phải " Thiên Hồ tay ôm tiểu lo li, bên cạnh nữ nhân cũng đi theo hắn.
" Ra là vậy... Ừm... Yêu tộc của muội đúng là khó có thể phát hiện trong thế giới này. Vài năm trước đã xảy ra một trận giao chiến giữa tộc của muội cùng những tộc khác... Kết quả thì chắc ca ca cũng đoán được phần nào đi... Tộc ta không giỏi về chiến đấu cho lắm, cho nên bị dính mai phục và toàn bộ đều nằm xuống hết, có ta may mắn thoát được tai hoạ... " Nói tới đây cơ thể nàng hơi run lên, dù gì khi nhắc tới chuyện của tộc nhân nàng thì đôi chút vẫn làm nàng cảm giác đau lòng không hề nhỏ.
" Không sao rồi... Ngươi giờ cứ xem ta như gia đình mới của ngươi... Còn đâu quá khứ thì cứ để mặc nó trôi qua đi... " Hắn ôm eo nàng, kéo sát gần người hắn an ủi.
" Cẩn thận, cơ thể muội đang rất bẩn, sợ rằng sẽ làm ô uế quần áo ca ca... " Cô gái vội tránh khỏi vòng tay hắn, ngượng ngùng đáp.
" Các ngươi còn không mau mang nàng đi sửa soạn lại... " Hắn ánh mắt ngưng trọng hướng về hư không nói.
" Tuân lệnh... Thần đại nhân... " Dưới ánh mắt kinh ngạc của yêu nữ, vài nữ tráng sĩ bước ra từ hư không nhẹ nhàng nhấc bổng nàng lên, mang tới một chỗ khác trong cung điện.
So sánh giữa nơi ban nãy và nơi này đúng chuẩn khác nhau một trời một vực, không có ẩm ướt và tăm tối mà sáng sủa và ấm áp hơn.
Ngày hôm sau, đại điện của cung điện lớn nhất sôcôla chật kín người, đâu đâu cũng thấy mỹ nữ ăn mặc vô cùng kín đáo và được che mặt rất cẩn thận, tuy vậy thông qua dáng người để lộ ra cũng đủ làm người khác biết được vẻ đẹp của các nàng.