Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 570

" Ngài có gì đó bất thường thì phải?? Ta nhớ được lần cuối chúng ta gặp mặt ngài còn định tìm đủ mọi cách thuyết phục ta giao cơ thể cho ngài hay đại loại tu luyện theo phương pháp tu tiên kia... " Lý Linh nghi hoặc trước thái độ hơi nhiệt tình quá của vị Nữ Đế vốn cao ngạo, không thèm để ai vào mắt.

" Ta đều muốn tốt cho ngươi thôi... Thấy ngươi trưởng thành như hiện tại thì ta vui mừng là điều tất nhiên rồi. Vả lại dù gì ta cũng đã trú ngụ trong cơ thể ngươi rất lâu, quan tâm nhiều một tí cũng khá bình thường thôi... " Nữ Đế cố giữ vẻ mặt tự nhiên nhất có thể, mặt không chút biến sắc đáp.

" Cũng đúng... Nhưng ngài đột ngột thay đổi ba trăm sáu mươi độ làm ta không thích ứng kịp nên có phần bất ngờ... Ngài cùng ca ca ta giao thủ thế nào rồi?? Có hủy diệt mất chiều không gian nào không thế?? " Lý Linh đột ngột nhớ tới chuyện Thiên Hồ nhờ nàng, bắt lấy tay Nữ Đế dồn dập hỏi.

" Còn phải bàn sao?? Đương nhiên là ta đánh cho hắn phải kêu cha gọi mẹ, quỳ xuống xin ta tha mạng cho hắn, nể tình xưa nghĩa cũ giữa ngươi và hắn vì thế ta mới tạm buông cho hắn một mạng... " Nữ Đế miêu tả lại trận chiến một cách chân thực, chém gió thành bão, chém đến mức Lý Linh còn hoài nghi về tính chân thực của câu chuyện được nàng vẽ ra.

Thì chuyện Nữ Đế kể có ba mươi phần trăm là sự thật, còn đâu bảy mươi phần trăm đều do trí tưởng tượng phi logic Nữ Đế nghĩ ra để cô nàng Lý Linh không khinh thường nàng. Giờ chả lẽ đường đường Nữ Đế lại nói do nàng quá khinh thường kẻ địch mới bị hắn phản sát, bắt nàng quỳ và mất đi cả thuần âm chi thể cơ thể Lý Linh thì mặt mũi nàng ném đi hết a.

" Cảm ơn ngài... Giờ để ta ra ngoài thế giới thực trước đã, ta có nhiều chuyện muốn hỏi ca ca xem thử... " Lý Linh nói xong cũng bỏ lại Nữ Đế, bước nhanh về phía cánh cửa xong biến mất.

" Phù... May con bé không phát hiện sơ hở của ta... " Lúc Lý Linh biến mất thì Nữ Đế không thể nào giữ được hình thái đứng thẳng như ban nãy, đổ gục luôn xuống thảm cỏ bên dưới.

Suy cho cùng, cuộc đại chiến kia cũng tiêu hao cả tinh thần lực của nàng cộng với cơ thể mệt mỏi của Lý Linh, nàng phải cần nghỉ ngơi cái đã.

Về phần Lý Linh sau khi trở lại thực tại, bất ngờ nàng cảm giác cơ thể nàng có phần hơi bất ổn, toàn thân chỗ nào cũng đau nhức và mỏi rã rời, cử động cũng hết sức khó khăn.

" Cô nàng làm cái quái gì với cơ thể ta vậy?? " Lý Linh bực mình nói, giờ nàng có cố gắng cũng không thể tự ngồi dậy được, cứ như cơ thể vừa mới trải qua cuộc đại phẫu, cổ họng nàng cũng có nhiều mùi vị lạ nữa.

" Ngươi tỉnh?? " Đang bực mình thì từ đâu chui ra một nam nhân có bộ dạng giống ca ca nàng, đơn giản chỉ giống thôi chứ ca ca nàng giọng không có lạnh băng như tên này.

" Ngươi là ai!? Tại sao lại xuất hiện trong nhà ta... " Lý Linh lạnh giọng hỏi, ma lực cũng như gọng sắt vô hình giam chặt lấy kẻ lạ mặt.

" Chủ nhân... Nói ta... Trông chừng... Ngươi. Đợi... Ngươi tỉnh... Nói cho hắn... " Nam nhân nói mãi mới hệt câu hệt như đứa trẻ mới tập nói, truyền tải thông tin cho nàng.

" Chủ nhân ngươi là Thiên Hồ ca ca?? " Lý Linh hỏi tiếp.

" Đúng thế... " Nam tử gật đầu xác nhận.

" Thế còn không mau đi đi, đứng ngây ra đó làm gì?? " Lý Linh không kiên nhẫn, đầy ý niệm muốn giải toả cơn bực tức lên nam tử về độ ngu ngốc của hắn.

Nghe được mệnh lệnh của nàng, nam tử mới thong thả đi bộ ra ngoài, một lát sau Thiên Hồ hàng thật mới xuất hiện trong phòng nàng, trên tay còn mang theo một món ăn, sau hắn có cái đuôi như âm hồn bất tán nam tử bán nãy.

" Muội muội, ngươi mới tỉnh dậy sao?? Có chỗ nào cảm thấy không ổn không?? " Kẻ đầu sỏ cho mọi chuyện Lý Linh phải gánh chịu đầy quan tâm hỏi thăm nàng, dịu dàng đỡ nàng ngồi dậy.

" Cơ thể ta chỗ nào cũng mỏi nhức hết cả... Hai ngươi chiến đấu kiểu gì mà hiện tại vạ lây tới ta luôn đó... " Lý Linh than thở đáp.

" Ách... Cái đó tại cô nàng muốn vận dụng trăm phần trăm công lực giải quyết ta dẫn tới việc bị phản thệ do cơ thể không đáp ứng được. Còn đâu ta tất nhiên không phải đối thủ của nàng... " Thiên Hồ giống như có chút giật mình, vội vàng toát mồ hôi nói.

" Ồ... Thì ra là thế... Hì hì... Nàng có nói với ta đã đánh ngươi tới mức ngươi cầu nàng tha mạng, nhưng giờ nghe ngươi kể dường như câu chuyện lại xuất hiện nhiều yếu tố gay cấn hơn thì phải... "

Lý Linh trực giác bắt đầu nghi ngờ hai người về tính xác thực của câu chuyện, mỗi người đều kể khác nhau thì có một người đúng một người sai hoặc cả hai đều thêu dệt lên câu chuyện không có xảy ra...

" Muội mau ăn đi cho nóng, món ăn này ta đặc biệt kì công nấu để tẩm bổ cho muội mau chóng bình phục... " Hắn bỗng hơi bắt đầu lạnh sống lưng vì ánh mắt tuy cười nhưng không phải cười của cô nàng, nhanh chóng chuyển sang vấn đề khác.

" Vâng... Ca ca... " Lý Linh cơ thể hồi nãy mất nhiều nước và tốn nhiều sức quá trời như thế chắc chắn nàng đang rất đói rồi, vừa được hắn giúp nàng ăn vừa trò chuyện cùng nàng.

Nam tử chứng kiến hai người đang phát cẩu lương cũng tự biết mình làm bóng đèn không phù hợp với bầu không khí cho lắm đã sớm rời đi ra ngoài nhà, nơi Tử Linh và Thiên Linh đanh chơi đùa cùng đám trẻ.
Bình Luận (0)
Comment