Số lượng kí ức hắn được xem qua trên suốt quãng đường sau cánh cửa tiềm thức số lượng vô cùng nhiều, kí ức đẹp có, kí ức xấu có, thậm chí ngay cả những kí ức về quá trình nàng trưởng thành cũng được tua như một cuộn băng ngắn chiếu vụt qua tầm mắt Thiên Hồ.
Đi thêm một đoạn đường nhỏ nữa, hắn mới bắt gặp một chiếc giường lớn được đặt giữa căn phòng được trang trí đại bộ phận là những bông hoa có màu sắc hồng nhạt, từ trên giường hay dưới đất đều được phủ lên màu của loài hoa đó.
" Xin chào, nhà ngoại lai...!Ta cũng không ngờ tới tình huống ngươi lại vào được cả đây tìm ta đó...!" Trước mắt hắn, thiếu nữ có dung mạo tựa thiên tiên khoác trên người bộ váy màu vàng nở nụ cười chào hỏi hắn trước.
" Có vẻ như ngươi không giống như Marja lắm thì phải.
Theo ta được biết cách nàng cư xử với địch nhân không thể dịu dàng như ngươi được.
" Thiên Hồ rất nhanh cũng ngồi xuống giường cùng nàng, cả hai mặt đối mặt nhau.
" Ha ha...!Ta không có nhỏ nhen đến độ phải đi quan tâm tới những chuyện cỏn con kia.
Dù sao đi nữa, ca ca đã lựa chọn ngươi chắc hẳn phải có lý do của riêng hắn...!Hơn nữa một lượt kí ức của ta ngươi đều đã xem gần như hết thảy, không có điều gì muốn hỏi ta sao ?? " Marja tò mò hỏi.
" Tất cả quyết định ngươi làm ra đều rất quyết đoán và hợp lí.
Còn những chuyện khác thì ta thấy dường như vận mệnh không ủng hộ cho ngươi lắm thì phải tựa như câu nói ở chỗ chúng ta : Hồng Nhan Bạc Phận...!" Thiên Hồ nhàn nhã nói.
" Hồng Nhan Bạc Phận sao ?? Cũng không hẳn hoàn toàn cuộc đời của ta đều phải chịu đau khổ.
Những ngày tháng được đồng hành cùng ca ca chính là những khoảnh khắc ta cảm thấy tuyệt vời hơn cả dẫu cho mối lương duyên chúng ta đều không được bất kì ai ủng hộ.
Ta chán ghét được sinh ra trong một đại gia tộc lớn, chán ghét cả thân phận bản thân mình ...!Tại sao ta lại không được mưu cầu hạnh phúc của bản thân chứ ?! Ngươi biết sau này ta đã ngộ ra điều gì không ?! " Marja đang nói tới đoạn cuối thì giọng dần nhỏ lại hỏi hắn.
" Rằng ngươi sẽ làm mọi thứ để tranh đoạt lấy những gì ngươi không có ?? " Thiên Hồ khẽ đáp lại câu hỏi của nàng, tâm trạng nàng hắn sớm đã nhận ra cũng không được bình thường như nàng biểu hiện ra ngoài.
" Phải...!Ta phải đoạt lấy mọi thứ các ngươi lấy từ ta ...!Thành toàn cho bọn dám có và đã cướp của ta...!"
Theo lời nói nàng vừa dứt, một trận đại cuồng phong liền tới, thổi tan toàn bộ những cánh hoa bay lên trên không trung, đồng thời chúng dần hợp thể vào nhau tạo ra những chiếc xúc tu cực lớn, trực tiếp tấn công lấy Thiên Hồ vẫn đang đứng dưới trận cuồng phong vẫn không bị lay chuyển, thanh y vẫn không có dấu hiệu bị cơn gió thổi bay.
" Haizz, cô bé ngốc...!Ta thuần túy chỉ muốn hoá giải những khuất mắc trong lòng ngươi, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi đều tự mình tìm chết thì cũng đừng tự trách ta vô tình...!" Hắn thở dài một tiếng, thân ảnh dần phiêu đãng trong gió tựa như chưa từng xuất hiện ở đó.
Marja thấy cảnh tượng ảo diệu từ hắn, Marja đang bay trên không trung không khỏi nhíu mày, ban nãy khi hắn đánh bại đám thủ vệ ở ngoài kia nàng tuy chứng kiến hết nhưng sức mạnh hắn thực sự lớn tới nhường nào nàng cũng chưa thực sự được chiêm ngưỡng.
Cả người nàng sát khí trùng thiên giống như đều tách ra mây khói, trùng trùng điệp điệp, vô biên vô hạn, đem trọn cái thiên không đều bao phủ.
" Để xem ngươi chạy được đi đâu ?! " Nàng tương đối chắc chắn nếu hắn đã đi vào được tiềm thức nàng thì không có lý gì phần chiến thắng không thuộc về nàng cả, bởi lẽ không ai có thể quen thuộc nơi này hơn được nàng, thêm vào đó không gian tiềm thức của nàng kể cả rộng lớn đi nữa đều dễ dàng bị nàng thấu rõ mọi ngóc ngách.
" Thật không ?? " Đang khi Marja tương đối cảnh giác xung quanh, một hơi lạnh kèm theo giọng nói nàng không muốn nghe nhất lúc này phát ra rất rất gần gần, hiển nhiên hắn đã quỷ không biết thần không hay hiện thân ra phía sau nàng.
Marja không khỏi rùng mình trước tốc độ bi3n thái kẻ địch mạnh mẽ nhất nàng từng phải đối mặt, sau vài giây thất thần nàng cũng kịp lấy lại được độ bình tĩnh vốn có, bản thân hoá thành rất nhiều Độc Trùng nhằm thoát khỏi hắn và tạo khoảng cách an toàn.
Nếu là kẻ địch khác thì chắc chắn cách của nàng không ít thì nhiều sẽ có hiệu quả, đen một cái người nàng phải đối mặt lại là người đã trải qua không ít cuộc chiến sinh tử, đánh với nàng gần giống như đang đùa giỡn với con nít thôi.
Chỉ gặp hắn thủ trưởng vung lên về phía Marja đã hoá thành Độc Trùng, miệng toát ra đúng một từ : " Ngưng ".
Ngay tại nàng muốn tẩu thoát khỏi hắn, toàn bộ Độc Trùng lại một lần nữa hợp nhất lại thành Marja vài giây trước, kèm theo đó một lớp thủy tinh dày đặc ngưng tụ trên tay và cả chân của nàng, cố định nàng ở dưới đất không thể nhúc nhích được.