638: Thanh Tỉnh A 5
"Nha...!Nha...!Tốt Thiên Hồ...!Thật dũng mãnh...!A...!Ta thật sóng thấu...!A...!Ta muốn ném đi...!Nhanh...!Lại nhiều cắm ta mấy lần...!Để cho ta bay đi lên...!A...!A..."
Thiên Hồ bắt đầu đại lực co rúm, hắn lên xuống mãnh liệt, nàng tự nhiên làm cho rung động lòng người.
Nàng lại không chịu nổi, nàng cái gì đều không đi quản, thất thần phát lãng tới.
"Nha...!Thiên Hồ...!Thật tốt...!Thật đẹp...!A...!Ta thật thoải mái...!A...!Ta...!Ta mỗi ngày đều nhớ ngươi...!Muốn tiểu Vũ...!A...!Nghĩ đến thật đắng a...!A...!Thật đẹp a...!A...!Tốt...!Ta...!Ai da...!Thật thoải mái...!A...!A..."
Nàng dục hỏa chính thịnh càng nhanh động mông trắng, nộn huyệt ngậm lấy côn th1t ra ra vào vào, mỗi một lần đều để nó đâm trúng tử c ung, nàng còn sốt ruột hỏi: " Thiên Hồ...!Thoải mái hay không..." "Thoải mái a..." Nàng trước xong đời
" Ta...!Ta...!A...!Tới...!A...!Tốt Thiên Hồ...!Ta tới...!A...!A..." Nàng nằm sấp vểnh lên cái mông hướng về sau phun lên d@m thủy, Thiên Hồ còn hung hăng cắm, cho nên cái kia nước liền từng trận thỉnh thoảng "Phốc...!Phốc..." tràn ra.
Nàng như là chỉ ôn thuần như mèo nhỏ co gọn lại khắp nơi Thiên Hồ trong ngực, tuyết trắng thân thể giường trên tầng mồ hôi mỏng, ước chừng sau một lúc lâu, mị mắt nửa khép Marja chậm rãi lấy lại tinh thần, cái kia sung mãn liêu nhân nhũ phòng còn dán chặt lấy hắn bộ ng ực tráng kiện, thủy nguyệt không khỏi hồi tưởng lại vừa mới cùng Thiên Hồ vuốt v e an ủi, mình d@m đãng bộ dáng, xấu hổ hoa má lúm đồng tiền ửng đỏ, vội vàng muốn tránh thoát ngực của hắn.
Đợi đến Thiên Hồ không biết bao nhiêu lần trừu sáp lúc, nàng đã là phiêu phiêu dục tiền, cái gì thận trọng đều vứt xuống ngoài chín tầng mây, thoải mái bắt đầu r3n rỉ, trong tâm thầm coi hắn như d@m tặc lại liên tục gọi tên hắn , chờ đến hắn lần nữa tiết dục hỏa, nàng sớm tại nhiều lần sau khi cao triều, cùng nguyên âm nhiều lần bị hái bên trong xụi lơ xuống tới, tận gốc ngón tay ngọc nhỏ dài đều không động được.
Nhìn bên cạnh nam nhân hai mắt đang nhắm hờ như đã chìm vào giấc ngủ, vừa lấy lại thanh tỉnh Marja khóc không ra nước mắt, hai người đâu đâu cũng có dấu tích hai người làm chuyện xấu hổ kia, nàng làm sao có thể nhìn ? Khẽ cảm nhận thần thức của bản thân hiện tại, nàng lại nhận ra thế mà đã đạt được sự đột phá không hề nhỏ, chí ít kể từ khi được Lokheim trao cho nàng truyền thừa đã có thăng tiến, giúp nàng hồi phục gần như hoàn toàn năng lực nàng có thể sử dụng được trong đây.
Hai tay nàng huy động lấy hắc ám chi lực, nhìn xem ngủ say Thiên Hồ, cũng không biết đến cùng là nên ra tay hay không, nàng trong lòng tơ tình đã có sự dao động, tuy nói là nàng chủ động hiến thân, nhưng cái kia cũng là vì do hắn uy hiếp nàng, không phải tự trách bản thân, thế nhưng là...
Nàng thở dài một tiếng, hắc ám chi lực dần dần tán đi, suy cho cùng hắn còn là người ca ca nàng tin tưởng, nàng lại đang có phần tình cảm không rõ với hắn, vì cả hai lý do trên khiến nàng đều không thể xuống tay được dù có hận hắn tới cỡ nào đi nữa.
Bất giác, trên má hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống, cả người cũng nhấc không nên nổi khí lực, nàng muốn nằm xuống vờ ngủ, nhưng một bàn tay đã nhẹ đặt trên má nàng, lau đi những giọt nước mắt kia.
" Không muốn giết ta sao ?? " Marja sâu trong tâm khảm đã mềm yếu, vô luận so cái gì nàng đều thua, từ lúc chào đời tới nay, nàng lần thứ nhất đụng tới loại nàng không biết phải làm như thế nào cho phải người, nàng đổ về phía hắn trong ngực, mặc cho hắn chơi đùa nàng hoa tâm nộ phóng hồi lâu vừa nãy, phóng tay ôn nhu vuốt mình mái tóc bạch kim.
" Không có...!Đừng như vậy được không ?? Ta cùng ngươi...!Ta đã thua một cách thảm hại, không muốn dạng như vậy.
Có điều...!Chuyện của chúng ta không thể tiếp tục xuống, ngươi cứ xem chúng ta chỉ vui đùa một đêm là được rồi...!" Nàng cầu khẩn nói.
" Nhưng ta thích cùng ngươi làm chuyện đó...!Ta muốn ngươi trở thành nữ nhân của ta, hơn nữa...!Chuyện xảy ra trong ngày hôm nay cũng sớm đã được Tử Ngưng tính đến, không có ta ra tay thì đích thân nàng cũng sẽ mang ngươi tới cho ta thôi...!" Hắn mỉm cười tay không yên phận sờ lên mềm mại Marja thân thể, nhìn xem nàng kinh ngạc cùng bàng hoàng nước mắt chảy ra.
" Ngươi nói dối...!Ngươi đang lừa ta phải không ?! Không thể nào ca ca lại làm ra chuyện đó được...!" Nàng tự phi tự tiếu hỏi hắn nhưng trong lòng nàng sớm đã có câu trả lời dựa vào những điều hắn đã nói.
" Lừa ngươi ?? Lừa ngươi ta cũng chẳng được lợi ích gì, ngoại trừ việc được hưởng thụ linh hồn tuyệt hảo của ngươi...!Chỉ cần yên tâm làm nữ nhân của ta là được, những chuyện khác các ngươi muốn làm ta đều không quản...!"
Nói rồi mặc kệ Marja đang ra sức phản kháng lại hắn thân mật, tiếp tục công cuộc chinh phục linh hồn cô nàng, bằng vào Ngự Nữ Thần Quyết cũng giúp nàng đạt được lợi ích không ít từ việc hồn giao.
Trong thế giới tiềm thức của nàng, tiếc là không hề có khái niệm thời gian, có thể một năm, mười năm hay vạn năm ở đây chắc cũng chỉ vỏn vẹn bằng một hai tiếng ở bên ngoài là cùng, chính vì lẽ đó thời gian hắn ở riêng cùng Marja sớm đã làm cho nàng phải thần phục trước dâm uy của hắn, tuy ánh mắt thi thoảng vẫn ánh lên cừu hận có điều cơ thể lúc bị hắn chạm vào lại thành thực hơn thái độ của nàng nhiều, niềm nở đón tiếp hắn xâm nhập.
Ngoại giới, Tử Ngưng cùng Edras hao tổn một phen khí lực đã trấn áp được Marja trong trạng thái phòng vệ của Độc Âm Thánh Thể, thành công giam giữ nàng trong lồ ng giam Hỗn Mang do Lokheim và Edras tạo ra.
" Ngươi rõ ràng biết cách chế ngự nàng từ đầu ?! Có phải ngươi muốn nhìn thấy ta bị chật vật ăn hành từ nàng đúng không ?? " Edras đôi mắt sắc lẹm nhìn kẻ đang ngồi cạnh Thiên Hồ một cách thản nhiên hỏi.
" Xin nhờ, đại tỷ... Ngươi cùng Tử Ngưng đều do chủ nhân phân phó chặn con bé Marja lại, cũng đâu có nhắc tới ta phải giúp ngươi đối phó với con bé Marja đâu chứ. Vả lại ngươi cùng Tử Ngưng tu vi đều đã đạt tới Thần Cấp còn phải tốn không ít sức lực mới áp chế được Marja trong trạng thái phòng vệ của Độc Âm Thánh Thể thì có thêm ta tu vi chưa đạt tới Bán Thần Viên Mãn cũng không giải quyết được cô nàng. Cho nên ta tốt nhất vẫn nên bảo vệ chủ nhân thì tốt hơn... "
Lokheim rất tự nhiên giải thích cho Edras hiểu, đúng là vào thời điểm nghìn năm trước có chăng hai người tu vi còn có thể ngang nhau khi một người tu theo phe Quang Minh, người còn lại chọn đi theo phe Hắc Ám. Bất quá so về độ hưng thịnh thì Quang Minh luôn nhỉnh hơn Hắc Ám một bậc, do đó sức mạnh hai người cũng chênh lệch không nhỏ kể cả có cùng là Bán Thần Viên Mãn ở lúc đó, và giờ sau khi trùng sinh thêm lần nữa vẫn không thay đổi nhiều.
" Hừ ... Ngươi cứ liệu hồn đấy. Thiên Hồ có nói với ngươi bao lâu sẽ quay trở lại không ?? " Sau khi giải quyết xong Marja thì tất nhiên người nàng nghĩ tới tiếp theo phải là phu quân trên danh nghĩa của nàng dù luôn không thừa nhận mình quan tâm tới hắn.
" Ừm ... Không có. Hắn từ khi vào vùng trung tâm tiềm thức của con bé thì đã bật vô âm tín luôn. Có điều bằng vào tu vi của hắn thì ta nghĩ hắn sẽ sớm quay lại thôi. " Lokheim không chút lo lắng đáp.
" Các ngươi có vẻ hiểu rõ nhau quá nhỉ ?? Độ nguy hiểm của Marja bên ngoài đã thế này thì bên trong theo ta phỏng đoán còn nguy hiểm hơn nhiều... Ngộ nhỡ hắn không thành công thì sao !! " Quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn quả không sai, dẫu biết tỉ lệ thành công của hắn là rất cao nàng vẫn không nhịn được suy nghĩ đến các trường hợp khác.
Lokheim nghe Edras nói vậy chỉ cười một tiếng, không nói lời gì thêm với cô nàng, đơn giản vì hắn chắc chắn một điều chủ nhân hắn lựa chọn không bao giờ có thể thất bại được, những lời nàng nói là không thể xảy ra được.
Tử Ngưng đang âm thầm quan sát Edras nãy giờ cũng không khỏi giật mình về cách sư phụ nàng tỏ ra quan tâm tới phu quân nàng, dù sao ngoài mặt hai người đều luôn tỏ ra không mấy thiện cảm với nhau cho lắm a.
" Sư phụ, nàng việc gì phải lo cho hắn. Không khéo thêm một đệ tử nữa của ngài lại bị hắn thu phục rồi cũng nên... " Tử Ngưng bật cười nói.
" Ai thèm lo cho hắn... Người như hắn chết ở đâu ta cũng không thèm để ý... Hơn nữa, Marja cũng không dễ bị người khác thu phục như thế nhất lại còn là kẻ không đứng đắn như phu quân ngươi... " Edras hừ nhẹ một tiếng đáp, sống chết cũng không thừa nhận chuyện nàng lại có gian tình với phu quân của đệ tử nàng.
" Hi hi... Đúng thế, người nói chí phải, Marja muội muội đâu có ngốc mà chịu khuất phục trước phu quân ta đâu... Ta nói đúng không, phu quân... " .
Đương khi hai người trò chuyện, bất ngờ câu cuối Tử Ngưng lại nhắc tới người đàn ông kia và rồi đương nhiên không thể thiếu được chuyện ai đó phải trả giá cho lời nói của mình.
" Edras bảo bối, hình như ta chiều ngươi quá cho nên ngươi sinh hư nhỉ ?? " Một bàn tay rắn chắc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Edras, khẽ thì thầm vào tai nàng.
" Ngươi... Ngươi đừng có làm rộn... Ở đây còn rất nhiều người đó... Ân... " Edras khuôn mặt hơi ửng đỏ nói.
" Tạm thời tha cho ngươi... Nhưng buổi tối ta muốn nơi còn lại của ngươi... Ngươi hiểu ?? " Hắn vỗ nhẹ mông nàng đáp lại.
" Bại hoại... Ngươi làm mấy chuyện đó không biết mệt hả... Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được... Bỏ ra đi... " Nàng vốn còn định phản đối tên độc tài chuyên tìm cách dằn vặt nàng thì cảm thấy bàn tay hắn không yên phận đã chui khỏi lớp y phục, đành phải đáp ứng yêu cầu của hắn.
" Tốt... Như thế có phải ngoan không... Tử Ngưng bảo bối, không muốn ôm ta sao ?? " Kế tiếp cũng không thể bên nặng bên nhẹ được, hắn liếc mắt sang đang mỉm cười trước nỗi đau khổ của người khác Tử Ngưng nói.
" Không... Ai biết ngươi sẽ làm gì người ta đâu... Nhìn ngươi cùng sư phụ thân mật như thế ta đã đủ yên lòng rồi... " Tử Ngưng lập tức từ chối yêu cầu của hắn, thay vào đó nàng thích trêu chọc sư phụ nàng hơn.
" Tại ngươi đó... Tự nhiên.... " Lần này Edras hết đường chối cãi, tự nhiên do người nào đó làm cho chuyện hai người bị phát giác ra, ngượng ngùng quay đi chỗ khác.
" Ha ha... Có gì phải ngại ngùng đâu chứ ... Dẫu sao các ngươi đều là nữ nhân của ta, cái kia không nhất thiết phải giấu diếm... " Hắn trái ôm Edras, phải ôm Tử Ngưng ngạo nghễ cười nói...