Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Dịch)

Chương 20 - Triệu Ngọc Kỳ Cũng Không Phải Người Dễ Bắt Nạt

"Sao có thể như thế được? Không thể nào Triệu Ngọc Kỳ lại đưa cho Trần Viễn thức ăn sáng được, không thật, thế này chắc chắn là ảo giác rồi!"

"Học tỷ Ngọc Kỳ chính là nữ thần trong lòng ta, cô ấy sao có thể làm ra loại chuyện này chứ? Không! Ta không tin!"

"Tên Trần Viễn này rốt cuộc đã dùng tà thuật gì? Sao Lâm Thư Đồng, Từ Nhạc Nhạc, Triệu Ngọc Kỳ ba người đẹp toàn tâm toàn ý như thế chứ? Hắn cũng không đẹp trai lắm mà? Cũng chẳng có tiền nữa, tuần trước ta còn thấy hắn đi giao hàng nữa cơ?"

Hầu hết trong lòng các nam sinh bây giờ đều hiện ra một loạt các dấu hỏi chấm ???

Chu Hải Quyền, Hùng Đào, Tào Cẩn Ngôn ba người, người nào cũng đều hoàn toàn ngơ ngác.

Nữ thần mà trong lòng họ thầm thương trộm nhớ suốt 3 năm là Triệu Ngọc Kỳ.

Sao lần lượt đưa bữa sáng cho Trần Viễn?

Đây còn là bạn cùng phòng của bọn họ không?

Ngươi có chắc là chính Trần Viễn không?

CMN ngươi không phải bị "thánh tình yêu" ám rồi chứ?

Nếu không thì sao lại đỉnh thế?

So với những người con trai khác, Lâm Thư Đồng và Từ Nhạc Nhạc mới thực sự hiểu rõ tại sao Triệu Ngọc Kỳ lại phải lấy lòng Trần Viễn.

Nói đùa, người ta tặng cho cô ấy món quà 10 triệu tệ.

Cô ấy có tặng một tháng bữa ăn sáng cũng không phải là quá đáng.

Chỉ cần có thể duy trì tốt mối quan hệ với Trần Viễn, được hắn ủng hộ, sự nghiệp phát sóng trực tiếp của Triệu Ngọc Kỳ sẽ phát triển thần tốc.

Sẽ không mất nhiều thời gian nữa, cô ấy sẽ trở thành một người nổi tiếng trên mạng.

Doanh thu hàng tháng cả chục triệu rất dễ dàng!

Ngay sáng hôm nay.

Triệu Ngọc Kỳ đã thành công lọt top tìm kiếm trên Weibo.

Mà lý do cô ấy lọt top tìm kiếm trên Weibo, cũng giống như Tiểu Mễ trước đó mấy ngày, bị một đại gia bí ẩn "Tịch Mịch một điếu thuốc (một điếu thuốc cô đơn)" điên cuồng tặng quà, dẫn đến lượt xem bùng nổ!

Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi đã tăng thêm hàng triệu người hâm mộ.

Trên nền tảng Douyin cũng có không ít cư dân mạng thảo luận rôm rả về sự việc ngày hôm đó.

Thậm chí còn đặc biệt chụp ảnh màn hình để làm video.

Thật là toàn trở thành chủ đề nóng.

Nền tảng video ngắn Douyin này thật kỳ diệu.

Đôi khi chỉ cần một người nổi tiếng là thế là bất ngờ xuất hiện vậy đó.

Không biết lý do gì, lượt xem bỗng nhiên bùng nổ.

Những người dùng khác cũng điên cuồng lợi dụng độ hot.

Triệu Ngọc Kỳ càng được lợi dụng càng nổi tiếng.

Càng nổi tiếng càng được lợi dụng.

Dưới hiệu ứng kỳ diệu này, cô ấy đã có xu hướng thành người nổi tiếng.

Tất nhiên, bản thân Triệu Ngọc Kỳ đã đẹp sẵn rồi, khí chất lại tốt, cộng thêm đa tài đa nghệ.

Chỉ cần bản thân có đủ điều kiện, sự xuất hiện của Trần Viễn chỉ là châm ngòi cho điều đó thôi.

Ngay cả khi Trần Viễn không tặng quà điên cuồng như vậy, sự nghiệp phát triển của Triệu Ngọc Kỳ trong ngành video ngắn phát sóng trực tiếp cũng sẽ không tồi.

Chỉ có thể là có thể sẽ không nổi tiếng nhanh được như vậy thôi.

“Này Trần Viễn, ta có một món quà tặng ngươi đây, hôm qua để ý thấy chiếc điện thoại của ngươi cũng đã cũ lắm rồi mà còn dùng nữa, ta mới mua cho ngươi một chiếc điện thoại mới, ngươi xem thử có thích hay không!”

Nói xong, Triệu Ngọc Kỳ lấy một chiếc điện thoại mới chưa bóc hộp từ trong túi xách ra.

“Ôi vãi, đây là chiếc iPhone 12 Pro mới nhất, giá hơn 10.000 tệ lận đó!”

"Triệu Ngọc Kỳ đưa điện thoại di động cho Trần Viễn? Con chó này vô năng đến mức nào? Nữ thần đối xử với hắn như vậy có đáng không?"

"Tại sao? Không hiểu mình đã thua ở chỗ nào. Nữ thần, ngươi mù rồi sao? Trần Viễn có cái gì tốt?"

"Không được, ta nhịn không được nữa, ta muốn vạch trần hành vi vô liêm sỉ của Trần Viễn, một tên khốn và một kẻ cặn bã. Hắn không chỉ ăn đồ mềm, còn có ba thứ khác nhau. Hẹn gặp lại trên diễn đàn trường học!"

Bị ánh mắt đầy căm phẫn của đàn con trai xung quanh làm cho lúng túng.

Trần Viễn mặt dày nhận lấy chiếc điện thoại mới mà Triệu Ngọc Kỳ tặng.

iPhone 12 đó, cũng phải hơn 10.000, không lấy thì phí!

Trần Viễn cắn một miếng bánh rán giòn rụm, khoan khoái uống một ngụm sữa đậu nành.

Sảng khoái!

Cảm giác được cô gái đẹp tặng quà sướng thật đấy!

Quả nhiên là câu nói xưa truyền lại không sai.

Không phải là người đẹp họ không chủ động mà là bạn chưa từng thấy người đẹp chủ động đến như thế nào thôi!

Triệu Ngọc Kỳ: Độ thiện cảm +5

Sau khi Trần Viễn nhận quà xong.

Độ thiện cảm trên đầu Triệu Ngọc Kỳ thế mà lại tăng thêm 5 điểm, biến thành 45 điểm.

Trần Viễn có hơi bất ngờ.

Hắn không ngờ rằng ngoài tặng quà ra thì nhận quà cũng có thể làm tăng thiện cảm.

Với Triệu Ngọc Kỳ mà nói.

Những bữa sáng tinh tế mà Lâm Thư Đồng và Từ Nhạc Nhạc chuẩn bị cho Trần Viễn, hắn đều không động đũa, thậm chí còn trực tiếp mang bữa sáng của các cô gái khác tặng cho bạn cùng phòng.

Ngược lại, chỉ có mỗi bữa sữa đậu nành, bánh rán bình thường cô mua, Trần Viễn lại ăn hết mấy miếng.

Đến cả quà cô tặng, tặng hắn cũng vui vẻ nhận lấy.

Điểu này chứng tỏ địa vị hiện tại của cô trong thâm tâm Trần Viễn này là điều Lâm Thư Đồng và Từ Nhạc Nhạc không thể nào sánh được.

Một chiếc điện thoại hơn 10.000 thôi mà.

Trần Viễn có thể không mua nổi sao?

Hắn vui vẻ như vậy chắc chắn không phải vì nhận được một chiếc iPhone, mà là người tặng điện thoại này cho hắn rất hợp ý hắn, hắn cảm thấy rất ưng ý, nên mới vui vẻ như vậy.

Hắn coi trọng chính là tình cảm, là sự chân thành.

Triệu Ngọc Kỳ chính là nghĩ như vậy!

Rõ ràng là cô đã hiểu lầm Trần Viễn rồi.

Trần Viễn không phải người có khí tiết cao thượng đến vậy, càng không nghĩ nhiều đến thế, hắn thật ra rất thực dụng.

Một chiếc điện thoại hơn 10.000 đối với hắn mà nói đích thực là một món đồ xa xỉ!

Ngươi tặng ta một món quà đắt tiền như vậy, ta mà không phấn khích mới là lạ đó!

“Ngọc Kỳ, cảm ơn món quà của ngươi, ta rất thích!”

“Ngươi thích là được rồi, ta đi trước đây, tối nay ta có nhận một hoạt động Livestream, là về Livestream bán hàng, đây là lần đầu tiên ta tiếp nhận loại hoạt động này, ta mong rằng lúc đó ngươi có thể cổ vũ cho ta!”

Nói đến đây, Trần Viễn mới hiểu lý do vì sao Triệu Ngọc Kỳ lại đột nhiên tặng điện thoại cho hắn.

Hóa ra là muốn nhờ hắn ủng hộ!

Nghĩ lại thì cũng đúng thôi.

Thái độ mà Triệu Ngọc Kỳ dành cho hắn, hoàn toàn chưa tốt đến mức khiến cô ấy chủ động theo đuổi Trần Viễn.

Bây giờ cô ấy mang đồ ăn sáng, mang điện thoại tặng cho Trần Viễn, dù bề ngoài thì có hơi mập mờ.

Nhưng thật ra thì cô ấy chỉ muốn lợi dụng Trần Viễn để tiếp tục tạo sức nóng mà thôi.

Lúc nào người phụ nữ này cũng rất tỉnh táo.

Cô ấy không phải là một cô nhóc thiếu suy nghĩ đâu.

Hôm nay đột nhiên xuất hiện, không những làm Lâm Thư Đồng và Từ Nhạc Nhạc chịu thua mà còn có thể khiến Trần Viễn hiểu lầm.

Nếu như Trần Viễn không nhìn thấy độ thiện cảm trên đầu cô ấy chỉ có 45 điểm.

Có khi sẽ hiểu lầm rằng Triệu Ngọc Kỳ thực sự yêu hắn rồi.

Thực ra thì đối phương hoàn toàn không đầu tư tình cảm chân thành.

Cô ấy vẫn đang thử dò xét.

Đây chỉ là một sự tán tỉnh nhắm vào Trần Viễn mà thôi.

Nếu Trần Viễn nóng đầu, không màng tất cả mà chạy theo Triệu Ngọc Kỳ, vậy thì cuối cùng hắn sẽ mất thế chủ động, biến thành một kẻ liếm chó.

Tuyệt vời!

Thực sự rất tuyệt vời!

Người phụ nữ này cũng không đơn giản chút nào!

Trần Viễn đột nhiên tỉnh ngộ.

Thì ra cái gọi là hoa khôi, nữ thần, sau khi mất đi hào quang của một nữ thần, thì cũng chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.

Nhiều nhất là trông có xinh hơn một chút, chỉ có thế thôi.

Hoa khôi cũng chẳng cao sang, trong trắng và không màng thế sự như người ta tưởng tượng.

Cô ta cũng là người, cũng có thất tình lục dục, cũng có lòng hư vinh của một người phụ nữ bình thường như vậy thôi.

Nhìn chỉ số hảo cảm 45 điểm trên đầu Triệu Ngọc Kỳ.

Trái tim nóng như lửa của Trần Viễn dường như vừa bị ai đó tạt cho một gáo nước lạnh.

Lòng phụ nữ, đúng là thâm sâu như biển cả!

Nếu như chỉ dựa vào biểu hiện của cô ta trước mặt bạn, thì bạn căn bản không thể nào đánh giá được cô ta rốt cuộc có yêu bạn sâu đậm đến mức nào.

“Yên tâm đi, Triệu chủ tịch, đến lúc đó nhất định ta sẽ đến ủng hộ!”

Nói xong, Trần Viễn lại nếm thử một miếng bữa sáng mà Lâm Thư Đồng và Từ Nhạc Nhạc chuẩn bị.

“Ha, còn ăn ngon hơn hẳn luôn này, thôi đi, ta không ăn cái bánh quẩy này nữa đâu, ai muốn ăn thì lấy mà ăn!”

Nói xong, Trần Viễn liền xoay sang đưa bát quẩy mà Triệu Ngọc Kỳ đưa cho hắn cho lão đại Tào Cẩn Ngôn.

“Lão tứ, đây là quà mà hoa khôi tặng cho ngươi đấy!”

“Không sao đâu, chẳng phải chỉ là một bữa sáng thôi mà, ta ăn một chút là được rồi!”

Trần Viễn tỏ vẻ không quan tâm.

Dường như trong mắt hắn, bữa sáng mà nữ thần Triệu Ngọc Kỳ tự tay chuẩn bị cũng không có gì đặc biệt.

“Lão đại, thật ra ta rất thích ăn quẩy, hay là ngươi nhường cho ta vậy?” Hùng Đào lập tức lên tiếng.

“Cút, đến ta mà còn không nỡ ăn!”

Bình Luận (0)
Comment