Edit:
Tracy Đầu tiên chính là đan lô, rất nhiều rất nhiều đan lô!
*
đan lô = lò luyện đan Chia là ba loại đại - trung - tiểu (
lớn - vừa - nhỏ), trong đó loại nhỏ mười cái, cỡ trung bốn cái, loại lớn hình như có hai cái. Chất lượng mỗi đan lô đều là tuyệt hảo, cấu tạo tinh xảo, có thể nói là đan lô thượng phẩm, đem đến cho người nhìn cảm giác bất phàm, là vật mà Luyện dược sư tha thiết mơ ước - nhất đẳng đan lô.
Tiếp theo chính là bếp lò.
Bởi vì Công Nghi Thiên Hành cũng xem qua mấy quyển sách cổ, tuy rằng Luyện dược sư ở Thiên Võ đại lục chỉ luyện đan, nhưng y vẫn đem dược thiện và dược thủy để ở trong lòng, chuẩn bị tám bếp lò kích cỡ khác nhau. Bên trong ngăn tủ, dựa theo trình tự đặt rất nhiều vật dụng làm bếp - cả người hắn như phát ra ánh sáng, nhìn ra được chất lượng của những thứ này so với những lò luyện đan kia không sai biệt lắm.
Đại khái là vì luyện dược thuận tiện đi!
Cuối cùng trên hai mặt tường lớn, là dược quầy có vô số ngăn kéo. Mỗi ngăn đều là dược liệu, bên cạnh còn có hai cái rương lớn đã mở ra, bên trong đầy ấp những tài liệu luyện dược.
Mùi dược liệu nồng nặc ập đến trước mặt, quả thật con mẹ nó câu dẫn a!
Càng đừng nói tới bên cạnh cái rương lớn có rất nhiều giá treo, mặt trên treo đầy các nguyên liệu hoang thú có thuộc tính ngũ hành khác nhau. Hoang thú nhỏ thì toàn thây, hoang thú hình thể lớn sẽ bị phân cách ra, bộ phận quan trọng đều cắt xuống. Mà nguyên liệu hoang thú này lại rất mới mẻ, tuy rằng mùi máu tanh đã được mùi thảo dược che giấu, nhưng cho dù là người ngoài nghề vẫn nhìn ra được, chúng là vừa mới được săn đem đến đây.
Mặt khác còn có chậu, thùng đựng dụng cụ linh tinh cũng đều được cẩn thận đặt tốt.
Bên trong chứa đựng chính là tịnh thủy* phẩm chất đặc thù.
*
tịnh thủy = nước thanh khiết, sạch sẽ (không biết có giống vô căn thủy hay không?) Nếu chỉ dùng một câu để hình dung tâm tình của Cố Tá hiện tại, thì chính là: Có chút sợ đến ngây người!
Hiện tại hắn nóng lòng muốn thử, cơ hồ gấp không chờ được liền muốn bổ nhào vào trong đống dược liệu kia.
Nhìn bộ dạng này của Cố Tá, Công Nghi Thiên Hành cười cười: "A Tá, có hài lòng không?"
Đầu Cố Tá không ngừng gật gật a gật.
Hài lòng, quá hài lòng!
Công Nghi Thiên Hành lại hỏi: "Vậy, có muốn hay không thử một lần?"
Cố Tá phản ứng lại, hai tay vỗ vỗ măt: "Đúng đúng đúng, đương nhiên phải thử một lần."
Sau khi nói xong, hắn liền đi nhanh một bước, đến trước dược quầy cùng rương lớn kia, lần lượt kiểm tra từng cái một. Mỗi thứ trên đơn tử hắn đều ghi nhớ rõ ràng, vừa lúc xem có thiếu thứ gì không, bằng không đến khi hắn luyện dược mới mới hiện chuẩn bị không đủ, thì sẽ không tốt.
Kết quả đương nhiên là không có vấn đề gì.
Điều này làm cho Cố Tạ có chút cảm thán - thủ hạ của kim chủ, làm việc cũng thật cẩn thận nha.
Hắn liền quay đầu lại: "Thiên Hành công tử, ta có thể bắt đầu ư?"
Công Thiên Thiên Hành thấy hắn tích cực như vậy, trong mắt có ánh sáng nhạt chớp động: "Xin cứ tự nhiên. "
Cố Tá liền xoay người, quả thật là nhảy nhót mà nhào qua.
Đương nhiên, hắn sờ qua trước tiên, chính là đồ làm bếp.
Vì để ôm chặt đùi kim chủ, Cố Tá sẽ không quên hiện tại nhiệm vụ hàng đầu là chữa bệnh cho kim chủ, mà muốn chữa bệnh cho kim chủ, hết thảy bắt đầu từ dược thiện.
Cho nên nói, hành trình luyện dược, chính là bắt đầu tư làm đầu bếp!
Cố Tá lập tức chọn lựa nguyên liệu nấu ăn.
Thiên đố thân thể rất thảm, đáng thương kim chủ hiện giờ bệnh tật suy yếu không thể bổ được, Ngũ Tinh Bát Thiện có bảy vị phía trước đều không thể dùng, trực tiếp vào vị thứ tám - Tạng Phủ Tương Sinh Thiện.
Mà vị thuốc này cũng là phiền toái nhất trong Ngũ Tinh Bát Thiện, cần sử dụng mười loại hoang thú cùng mười loại dược liệu có thuộc tính ngũ hành giống nhau, mà mỗi loại thuộc tính phân chia âm dương, các bộ vị sử dụng đều không giống nhau.
Lại nghĩ đến đây là lần đầu tiên kim chủ dùng dược thiện, hai mươi loại nguyên liệu nấu ăn này cũng tương đối bình thường, dược tính tương đối yếu, nấu ra đem cho kim chủ chậm rãi điều trị.
Lại nói trong nguyên liệu nấu ăn có thuộc tính Giáp Mộc, hắn sẽ chọn trúc mễ* Tử Quang Trúc cùng gan Xuyên Vân Tước; thuộc tính Ất Mộc sẽ dùng nước của Tường Vân Chi cùng với túi mật Thanh Giáp Thú.... Chỉ mới có thuộc tính Mộc hành đã rối rắm như vậy, mười sáu loại còn lại, mỗi một loại đều không dễ dàng.
*
trúc mễ: gạo trúc Cũng may kim chủ tài lực cường đại, những thứ hắn viết ra trong đơn tử đều được đưa đến đầy đủ, cũng không biết đã tiêu hao bao nhiêu nhân lực cùng tài nguyên..
Nhưng đây không phải là chuyện Cố Tá cần lo lắng.
Bấy nhiêu nguyên liệu làm dược thiện này, phân ra cũng đủ làm hai mươi phần Tạng Phủ Tương Sinh Thiện, để kim chủ từ từ uống, sau đó nhìn tình huống rồi nói tiếp.
Nếu vận khí tốt, chỉ cần ăn hơn mười lần, lục phủ ngũ tạng của kim chủ liền trở nên tương đối cường kiện, nảy ra sinh khí, có thể làm cho kinh mạch nhỏ yếu trở nên cứng cỏi vài phần.
Đến lúc đó lại tiến hành bước trị liệu tiếp theo, dược tính có thể thích hợp tăng lên.
Cố Tá không do dự một phen cầm lên dao phay, lưu loát dứt khoát mà xử lí nguyên liệu nấu ăn
Rất nhiều nguyên liệu trước khi nấu phải bào chế, vì thế hắn muốn tự mình động thủ. Còn có một ít nguyên liệu nấu ăn hoàn chỉnh, nhưng phân lượng không cần nhiều như vậy, phải tự mình cắt... Không lâu sau, trên mười cái mâm lớn là các nguyên liệu đã được phân loại ra.
Sau đó hắn đem một cái bình lớn đặt trên bếp lò, dùng than ngân ti để bậc lửa. Bếp lò tứ giác có đặt một khối Liệt Hỏa Thạch, sau khi hấp thu hỏa lực liền lập tức làm cho bình lớn nóng lên.
Bình lớn được hắn đổ vào nửa xô nước, chính là Vô Căn Tịnh Thủy, không có bị lây dính địa khí, cũng không bị các thuộc tính khác "ô nhiễm", cho nên không có bất kì tạp chất gì — lúc này, liền bắt đầu nấu.
Trong quá trình nấu nước, Cố Tá đem một cái mâm đến đặt ở giữa, hai tay đặt trước ngực, mười ngón tay không ngừng biến ảo vận chuyển "Dược Thiên Tâm Pháp".
"Tiểu Nhu Cốt Phân Hoa Quyết" là thủ quyết luyện chế dược thiện tốt nhất. Thời cơ thi triển là khi, thứ nhất là trước khi cho vào trong nồi, phải điều hòa dược tính của các loại nguyên liệu nấu ăn, làm cho chúng hòa quyện một thể, không xung đột lẫn nhau; thứ hai là trong quá trình luyện chế, phải chải vuốt dược hương, để mùi hương không loạn, không cho dược tính tràn ra ngoài.
Một khác này, Cố Tá có chút khẩn trương mà thi triển không ngừng.
Cũng may trước kia hắn đã luyện thuần thục, lúc sử dụng thủ quyết có chút thấp thỏm, ngón tay như cũ giống như thải điệp* bay lượn, tốc độ cực nhanh mà tiến đến mười cái mâm lớn kia, đem nguyên luyện nấu ăn bắt đầu cầm, đánh, xoa xoa, đem vài loại nguyên liệu điều hòa với nhau, làm chúng vốn dĩ từng loại tản ra vị độc đáo riêng lại trở nên ôn thuần, dần dần hình thành một loại mượt mà, cân bằng cảm giác.
*
thải điệp = bướm màu sắc sặc sỡ Rất nhanh đã thi triển được một nửa thủ quyết, trong nguyên liệu có xương cũng trở nên mềm mại, Cố Tá cảm thấy trong thân thể chính mình có một sức mạnh nhỏ bị rút ra, đem những vị độc đáo đó bao vây lấy, cuối cùng khiến cho người cảm thấy "thiên y vô phùng".
Khó khăn điều hòa xong, trên trán Cố Tá cũng phủ một tàng mồ hôi mỏng
Bình nước lớn cũng đã nấu, hắn lần thứ hai thay đổi thủ quyết, đem tất cả nguyên liệu đều cho vào. Bất ngờ chính là, nguyên liệu vừa vào nước, không những không bắn ra bọt nước nào, lại đi theo quỹ đạo mang đến một loại kì diệu, rất đặc biệt.
Giờ khắc này, Cố Tạ mới nhẹ nhàng thở ra.
Ít nhất trước mắt là không có vấn đề, lúc sau hắn lại chú ý đến lửa, tiếp tục thi triển thủ quyết.
Một bên nhanh chóng vận chuyển thủ pháp khôi phục khí tức, một bên Cố Tá gắt gao nhìn chằm chằm bình lớn kia.
Có lẽ vì để thuận tiện quan sát, bếp lò tương đối thấp, bình lớn tuy rằng cao hai thước, nhưng hắn có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong rõ ràng.
Đột nhiên, hắn phát hiện hai mắt mình càng sáng ngời— có lẽ cũng không phải sáng ngời, mà là sinh ra một loại năng lực kì quái.
Hắn có thể nhìn thấy khoảnh khắc sau khi dược liệu vào nước, có một vài dòng khí màu sắc khác từ bên trong thoát ra ngoài.
Cố Tá lập tức phản ứng lại, theo bản năng thi triển thủ quyết.
Trong phút chốc, những dòng khí suýt tan đi lại bị thủ quyết hoa động hấp dẫn, nhanh chóng bị giam cầm ở bình lớn trên không.
Theo thủ quyết không ngừng biến ảo, dòng khí chậm rãi tụ lại, năm màu sắc trộn lẫn vào nhau, dần dần hình thành một loại màu sắc hỗn hợp.
Cố Tá vội vàng thi triển hai động tác thủ quyết cuối cùng.
Chỉ thấy dòng khí phóng ra ngoài kia dưới động tác này bỗng nhiên co rút lại — "xôn xao!"
Tựa như âm thanh phát ra từ dòng nước, sắc khí hỗn độn* bị thủ quyết mạnh mẽ áp trở lạo bình lớn. "Binh" một tiếng, Cố Tá đem nắp bình đậy lại.
*dòng khí có màu sắc hỗn độn (hợp):
tui tự gọi tắt đọc cho trôi =.= Kế tiếp chỉ cần nấu hai canh giờ, Tạng Phủ Tương Sinh Thiện liền có thể dùng.
Theo lý thuyết, Cố Tá có thể an tâm lau mồ hôi chính mình, nhưng là hắn không kịp an tâm.
Bởi vì hắn phát hiện ra, sau khi dòng khí hỗn độn kia bị trấn áp trong bình, liền tản ra một thể khí màu trắng ngà.
Khí thể kia cực kì nhạt, mắt thường có thể thấy được tốc độ ngưng tụ.
Cố Tá nhanh trí, trong ý thức kinh hô: Dược khí!
Trong chớp mắt, khí thể trắng ngà toàn bộ tụ lại, hình dáng như "con rắn nhỏ" cỡ ngón tay út dài nửa thước, vừa mới quơ quơ lại "vèo" một cái biến mất.
[ Thu thập được một sợi dược khí, thỉnh chủ nhân không ngừng cố gắng. ]
Cố Tá yên tâm.
Kia đúng là dược khí. Hơn nữa trình độ của hắn coi như cũng không tệ, lần đầu tiên luyện dược lại có thể thuận lợi thu được dược khí — như vậy dược thiện này, có thể đã luyện thành rồi đi?
Thêm nửa canh giờ, nắp bình không ngăn được mùi hương muốn dâng trào ra, thân bình nhẹ lay động, như muốn đem cái nắp kia quăng đi.
Cố Tá nhanh chóng duỗi tay, mười ngón lại hoa động...
Chỉ một thoáng, nắp bình mở ra, cả phòng đều tràn ngập mùi hương dược thiện.
Hắn nhanh tay nhanh chân lấy ra chén đầu tiên, xoay người liền muốn đưa qua cho kim chủ.
Nhưng khi vừa quay người lại, phát hiện kim chủ đang đứng dựa ở cửa phòng — Kim chủ đây là bị mùi hương nồng hấp dẫn tới hay là căn bản không có rời đi, vẫn luôn nhìn hắn luyện dược hử?
Quên đi, mặc kệ là loại nào, cũng không sao cả!
Cố Tá bưng chén trong tay dâng lên, có chút khẩn trương: "Thiên Hành công tử, nếm thử xem?"