Ta Có Dược A!

Chương 242

Edit: CamsVitiba

Cố Tá nhìn bộ dáng đã định liệu trước kia của Hứa Linh Tụ, trong lòng cũng rất yên tâm.

Hứa Linh Tụ không hổ là tư chất chuẩn Hoàng cấp Luyện dược sư, vừa rồi Cố Tá thử dùng tinh thần lực quấy nhiễu hắn, từ lần đầu Hứa Linh Tụ đã biểu hiện ra phản kháng không tầm thường, tuy vẫn thất bại, nhưng qua vài lần sau đã có thể thoải mái ứng đối đủ loại tình huống đột phát, hơn nữa Cố Tá cũng không ngừng điều chỉnh phương thức quấy nhiễu đối phương –– có thể nói, chỉ cần tinh thần lực đối thủ không vượt qua Cố Tá, Hứa Linh Tụ đều tuyệt đối có thể ngưng đan!

–– hiện giờ, Cố Tá đang rất chờ mong xem biểu tình đặc sắc của Trùng Vân Tông.

Đối thủ của Hứa Linh Tụ cũng là một Luyện dược sư thoạt nhìn ngạo mạn như hắn vậy, tuổi tác cũng không sai biệt lắm, là một thiếu niên lang tuấn tú. Lúc này thiếu niên hừ lạnh, cũng không thèm để ý đến Hứa Linh Tụ, chính mình bắt đầu xử lí dược liệu.

Thái độ như vậy, so với đám người tốt xấu gì cũng làm bộ làm tịch trước đó càng ác liệt hơn.

Hứa Linh Tụ lạnh lùng nhếch miệng, hơi hơi nâng cằm, vô cùng nhuần nhuyễn đem thần thái kiêu ngạo biểu hiện ra. Thiếu niên kia xem thường hắn, vậy hắn cớ gì phải nể mặt đối phương.

Thử xem ai so với ai có khả năng lôi kéo cừu hận hơn a!

Hai người luyện chế đều rất nhanh, Hứa Linh Tụ đã đến giai đoạn ngưng đan, bởi vì trước đó đã làm tốt công tác chuẩn bị, cho nên tốc độ so với bình thường nhanh hơn một phần.

Đối phương nhìn thấy tốc độ của hắn, đắc ý trước đó cũng thu liễm một ít, nhưng cũng cùng lúc giữa mày thiếu niên chợt lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, tinh thần lực vô thanh vô tức được phóng thích ra.

Ngón tay Hứa Linh Tụ hơi rung động.

Hắn cảm giác được tinh thần lực của đối phương.

Nhưng là.... Ngoài dự đoán, Hứa Linh Tụ cũng không cảm thấy có gì khó xử lí.

Tinh thần lực của thiếu niên kia đúng là có thể là người bình thường đột nhiên không kịp phòng ngừa, nhưng sau khi hắn được tinh thần lực của Cố Tá huấn luyện qua vài lần, Hứa Linh Tụ bỗng nhiên cảm thấy, cổ tinh thần lực này có chút thô sơ...

Đúng, chính là dạng còn non tay!

Trong mắt Hứa Linh Tụ hiện lên tia lãnh quang, ngón tay linh hoạt thi triển thủ quyết, khoảnh khắc tinh thần lực đối phương ảnh hưởng gây biến động thay đổi vị trí dược liệu trong lò, cơ hồ muốn làm hỗn loạn dược tính, hắn cũng lập tức nhanh nhẹn đem tất cả trở về quỹ đạo vốn có, cổ tinh thần lực trước mắt cứ thế bị hắn tránh đi.

Sau đó Hứa Linh Tụ liên tục biến hóa thủ quyết, đan dược trong nháy mắt đã thành hình.

Kế tiếp chín viên đan dược nhanh chóng bay ra, được Hứa Linh Tụ đưa tay đón lấy, đem toàn bộ cất vào bình ngọc.

Mãn đan chín viên, năm viên thượng phẩm, bốn viên trung phẩm, thành tích rất cao!

Một loạt động tác của Hứa Linh Tụ có thể nói là liền mạch lưu loát, như mây trôi nước chảy, đặc biệt có mỹ cảm. Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, hắn đã luyện xong đan dược rồi!

Trái lại là thiếu niên đối diện kia, thời điểm dùng tinh thần lực quấy phá cũng không quên bản thân phải thành đan, thời điểm hắn đang ngưng đan lại ngoài ý muốn phát hiện tinh thần lực của hắn căn bản không có tác dụng với Hứa Linh Tụ, hắn không nghe được mùi vị tiêu hồ của đan dược đối phương! Chờ khi hắn khó hiểu nhìn qua, lại trùng hợp phát hiện Hứa Linh Tụ đang thu đan, hơn nữa đan dược kia phẩm chất cực tốt, cho dù hắn dốc toàn lực, chỉ sợ cũng không thể cho ra số lượng đan dược cùng phẩm chất đan dược như vậy.

Thiếu niên kia rốt cuộc vẫn là kinh nghiệm không nhiều, hắn ỷ vào tinh thần lực cho rằng bản thân có thể uy phong như sư huynh sư tỷ trước đó, không nghĩ tới nhiều người trước đó đều rất tốt, cố tình tới phiên hắn dùng tinh thần lực lại không có nửa điểm tác dụng. Điều này không khỏi khiến hắn hoảng hốt, dưới hoảng loạn, thủ quyết cũng không lưu loát, đồng thời đan lô hắn cũng xuất hiện một mùi lạ.

Thiếu niên kinh hãi, nhanh chóng muốn cứu vãn, chỉ là có chút vấn đề, còn kịp sửa đổi! Lúc này, hắn lại nghe được một tiếng cười nhạo.

Không sai, là Hứa Linh Tụ đang cười nhạo hắn.

Thiếu niên không nhịn được lần thứ hai ngẩng đồ, nhìn thấy Hứa Linh Tụ bị coi là "nhược kê" trước mặt tràn ngập chói lọi khiến hắn hoảng hốt, Hứa Linh Tụ dùng khẩu hình phun ra một câu.... "Phế vật"?

Dưới sự kinh hãi cùng tức giận, đan dược dần dần sinh ra khí vị không rõ ràng, thiếu niên cũng không thể trầm tâm định khí dụng tâm vãn hồi, cuối cùng vẫn là thành đan, nhưng một viên thượng phẩm cũng không có, mãn đan chín viên, hắn có chỉ sáu viên trung phẩm!

Mặc kệ số lượng hay chất lượng, đều kém Hứa Linh Tụ một mảnh lớn.

Giờ phút này, không thể nghi ngờ Hứa Linh Tụ thắng.

Hắn đắc ý dào dạt, tràn đầy trào phúng mà liếc mắt nhìn lầu các đối diện một cái, sau đó trở về lầu các Kình Vân Tông.

Mọi người Trùng Vân Tông: "..."

Ngay sau đó, oán hận nổi lên bốn phía:

"Tiểu tử kia là ai? Quá kiêu ngạo!"

"Không biết hắn có vận khí gì, lại có thể ngưng đan!"

"Đều tại Từ Tinh, hắn sao lại vô dụng như thế!"

"Từ sư đệ tuổi còn nhỏ, chỉ có thể nói Hứa Linh Tụ vận khí tốt thôi..."

Hứa Linh Tụ sau khi trở về, tự nhiên đón lấy một tràng ánh mắt khâm phục.

Cố Tá bật ngón tay cái với hắn: "Hứa sư huynh đại thắng!"

Hứa Linh Tụ: ".... Ngón cái là ý gì?"

Cố Tá: "...."

Vấn đề này, chúng ta không cần truy cứu có được không.

Chỉ là có chút hưng phấn mà thôi.

Sau Hứa Linh Tụ, đến phiên Cố Tá.

Biểu hiện vừa rồi của Hứa Linh Tụ đều được Cố Tá thu vào mắt, nhưng hắn cảm thấy, Hứa Linh Tụ tránh được ám chiêu vừa rồi, đối phương nói không chừng lại sẽ làm ra chuyện xấu khác, lúc thi đấu, hắn không thể không lưu ý được.

Lại nói, tiểu Thái tử vừa rồi thắng về không ít thể diện, hắn cũng không thể quá vô dụng được.

Cố Tá trong lòng bắt đầu tính toán.

Không dùng tinh thần lực, chẳng lẽ hắn không biết dùng chiêu khác sao?

Tiếp theo, hắn gọi Long Nhất một tiếng để y đem mình xuống đài thi đấu.

Sau đó lấy ra đan lô.

Đối diện Cố Tá là một người trẻ tuổi vẻ mặt nghiêm túc, tướng mạo đường đường ngũ quan đoan chính, thoạt nhìn khiến người dễ sinh hảo cảm, nhưng cho dù Cố Tá không cần dùng đến tinh thần lực, lấy sự nhạy bén của bản thân cũng đủ phát hiện ra, người này bề ngoài tỏ vẻ không xem thường hắn, nhưng tia khinh bỉ được che giấu cực tốt kia vẫn bị Cố Tá thu vào trong mắt.

Khinh bỉ... Khinh bỉ gì chứ?

Cố Tá dò theo cảm xúc đối phương vô ý phát ra, cúi nhìn đan lô của mình.

Đây là đan lô Công Nghi Thiên Hành chuẩn bị cho hắn, là một loại tương đối tốt cũng tương đối thường dùng trên thị trường, từ chất lượng đến dược liệu kiêm dung tính đều không tầm thường, theo lí thuyết cũng không có vấn đề gì cả. Nhưng mà, đối với nhóm Luyện dược sư thiên tài Trùng Vân Tông, cấp bậc thật sự quá thấp.

Mỗi Luyện dược sư đều có đan lô thuộc tính của riêng mình, tính năng đan lô càng tốt, đối với đan suất thành đan cũng càng có lợi.... Cố Tá dùng loại đan lô không có thuộc tính đặc thù này, tự nhiên trong mắt đối phương chính là một Luyện dược sư quê mùa.

Cố Tá nhìn đan lô hoa lệ của đối phương, lại nhìn cái lò thân xác kim loại của mình, lâm vào trầm mặc.

Kỳ thật, mấy cái đan lô thuộc tính gì đó đúng là có thể gia tăng năng suất thành đan, nhưng đối với hắn mà nói căn bản không có gì tất yếu cả. Chờ hắn lại ngẫm lại nghĩ đến mình cùng Công Nghi Thiên Hành bước ra từ tiểu quốc nho nhỏ, không khỏi càng thêm trầm mặc.

–– hắn cùng đại ca, đúng là đồ nhà quê không sai...a!

Rất nhanh Cố Tá liền tỉnh táo lại.

Đan lô dùng thuận tay là tốt nhất, hắn dùng đan lô bình thường này xử lí đan lô thuộc tính hoa lệ của đối phương, chẳng phải sẽ càng thêm kích thích đối phương không phải sao?

Nghĩ như vậy, hắn liền hạ quyết tâm, không thèm để ý đến người đối diện nữa, đem dược liệu của mình lấy ra.

Hai bên nổi lửa, đốt lò.

Kết quả đối phương sau khi thả lửa ra, xung quanh liền nổi lên nghị luận.

Cố Tá nhìn qua.

Bên kia sử dụng địa hỏa nhất đẳng, mà hắn bên này sử dụng chính là địa hỏa tam đẳng mượn từ chỗ Hứa Linh Tụ –– từ cấp bậc địa hỏa, so ra đã thấp hơn đối phương một bậc a.

Bất quá có sao đâu, hắn đâu cần mấy thứ râu ria này trợ giúp chứ.

Nhà quê thì tiếp tục dùng đồ nhà quê là tốt rồi.

Kế tiếp chính là luyện chế.

Cố Tá trở nên nghiêm túc cùng chuyên chú, thời điểm lấy ra dược liệu, ngón tay vận luật mang theo huyền diệu không gì sánh được, tất cả những người nhìn thấy đều nhịn không được đắm chìm một giây.

Luyện dược sư trẻ tuổi Trùng Vân Tông cũng hướng mắt nhìn qua, trong mắt hiện lên tia ác ý.

–– Trùng Vân Tông vừa rồi mất mặt, hắn phải từ trên người tên nhược kê này đòi về gấp bội!

Hừm, ý tưởng lớn gặp nhau rồi! Cố Tá cũng nghĩ vậy đó.

Khi hai người bắt đầu luyện đan, chung quanh liền trở nên một mảng tĩnh lặng.

Mặc kệ là Cố Tá hay Luyện dược sư trẻ tuổi kia, dược liệu theo hoạt động của ngón tay cùng dược tính lưu luyến trong đó, vô số dược khí len lỏi cùng nhau, từ trong đan lô tản mát ra từng trận thanh hương kì dị.

Tốc độ bọn họ đều rất nhanh.

Cơ hồ cùng lúc ngưng đan.

Cố Tá giật mình.

Tới!

Chỉ "thấy" một cổ tinh thần lực cường đại bức bách mà tới, nháy mắt tiến nhập vào đan lô Cố Tá, nếu hắn lúc này dùng tinh thần lực liền có thể đem ngân châm cắn nát thứ này, nhưng hắn không thể –– cho nên, ngón tay Cố Tá vừa chuyển, thủ quyết liền xảy ra biến hóa, một khối dược liệu được hắn đưa vào đan lô.

"Phốc!"

Tinh thần lực kia đâm trúng dược liệu, dược liệu trở nên bị dập nát, dừng trong đan lô, bột phấn rơi trên những đoàn dược thủy, nháy mắt dược tính gia tăng thêm một phần.

Cư nhiên hoàn toàn có lợi với dược thủy!

Cố Tá lại không hề lơ là.

Hắn nhạy bén phát hiện ra, còn có một cổ tinh thần lực khác đang ẩn mình lao đến.

Cố Tá không chút sợ hãi, duỗi tay tiếp tục động tác, chín viên dược đoàn phốc phốc nhảy lên, chớp mắt quay cuồng bay sang một bên đan lô –– không sai, Cố Tá dùng loại đan lô lớn, không gian bên trong cực kì rộng rãi! Hơn nữa càng khiến người kinh dị chính là Cố Tá cùng thời khắc đó đem độ ấm địa hỏa tiến hành điều tiết khống chế, không làm ảnh hưởng một phân một hào đến dược đoàn bên trong rồi tiếp tục luyện chế.

Sắc mặt Luyện dược sư trẻ tuổi trở nên khó coi.

Sao có thể chứ? Rõ ràng chỉ là một tiểu tử không hề có tinh thần lực, sao có thể hai lần né tránh hai lần tinh thần lực công kích chứ? Đây là trùng hợp? Hay là..... Không thể nào, hắn rõ ràng cảm giác được đối phương căn bản không có tinh thần lực!

Người trẻ tuổi không thể tin nổi.

Hắn gánh vác nhiệm vụ lần thứ hai quét sạch thể diện Kình Vân Tông mà đến, sao có thể từ bỏ dễ dàng như vậy? Ngay sau đó, hắn một bên cẩn thận luyện chế đan dược của mình, một bên phóng xuất ra cổ tinh thần lực thứ ba.

Cố Tá bĩu môi.

Giỏi lắm, tới thì tới.

Vì thế ngón tay vừa động, lại đem một loại dược khác bỏ vào đan lô, tức thì cùng tia tinh thần lực đâm nhau, bất quá dược liệu lần này không có tác dụng gia phẩm chất đan dược, hắn lập tức sử dụng thủ quyết, đem mớ dược liệu này chồng chất cất qua một góc.

Tiếp theo cổ thứ tư liền tới, Cố Tá cấp tốc ngưng đan, một mực trốn tránh; cổ thứ năm tới, Cố Tá đem tạp chất chất đống trong góc trước đó dời qua, lần thứ hai ngăn cản tinh thần lực kia; cổ thứ sáu, cổ thứ bảy... Theo nhau công kích tới, toàn bộ đều bị Cố Tá không chút hoang mang hóa giải.

Đối phương bị khơi dậy tính tình, Cố Tá nhớ tới cách làm của Hứa Linh Tụ trước đó, cũng ngẩng đầu, nhìn về phía đối phương.

Người trẻ tuổi cũng nhạy bén nhìn qua.

Cố Tá nhếch môi, hướng đối phương làm ra biểu tình thương hại.

_______

#Camsvitiba: A Tá hư hư rồi...
Bình Luận (0)
Comment