Ta Có Dược A!

Chương 96

Công Nghi Thiên Hành cười, không đáp.

Đối chuyện thuộc tính y cũng không biết là nguyên nhân gì, nhưng khi y kiểm tra lại cảm nhận được cốt châu trong cơ thể đều đồng loạt cộng hưởng.

Cứ như trong mỗi bộ cốt châu đều tồn tại một khí tức kì lạ… Hiện tại y có thể cảm nhận được khí tức này, hơn nữa có thể khẳng định một khi bản thân thuận lợi đột phá tiên thiên việc nhận biết khí tức sẽ càng rõ.

Cố Tá không nhịn được hỏi hệ thống: đại ca đây là thế nào? Ta lại làm sao? Hệ thống, trả lời đi, ta có thể lấy dược khí trao đổi.

【Thiên đố thân thể có thể tự sáng tạo công pháp thích hợp nhất với chủ thể, thuộc tính tùy chọn, hiện nay kim chủ của chủ nhân cảnh giới không đủ, không thể xác định thuộc tính.】

【Thuộc tính thể chất của chủ nhân vẫn chưa tiến hóa hoàn toàn, tạm thời không thể kiểm tra.】

【Cảm tạ chủ nhân chiếu cố, tổng cộng mười điều dược khí.】

“Vèo” một tiếng, mười điều dược khí trong trữ vật cách liền mất.

Cố Tá: “…”

Đến cuối hắn cũng vẫn không biết gì.

Cách trả lời nghe có vẻ rất cao thâm nhưng kỳ thật chả dùng được gì có được không.

Công Nghi Thiên Hành đối diện vẻ mặt ủy khuất của Cố Tá, sau khi nghe hắn tố khổ không kìm được mà nhẹ xoa đầu hắn: “Rồi sẽ biết thôi, A Tá đừng thương tâm.”

Cố Tá mang một đầu tóc rối: kỳ thật không phải do thương tâm đâu mà đại ca.

Hai người nói vài câu Công Nghi Thiên Hành liền triệu hoán Long Nhất Long Nhị ra. Hai người vốn đang bị ba vị luyện dược sư lôi kéo hỏi tính cách, tác phong của đông gia cùng đủ thứ khác, lúc này vừa được gọi liền nhanh chóng chạy đi.

Cố Tá đưa mỗi người một viên ngọc, phân phó bọn hắn thử làm kiểm tra.

Không bao lâu đã có kết quả.

Long Nhất là kim thủy thổ ba thuộc tính, trong đó thuộc tính thổ là mạnh nhất, thường ngày hắn làm việc trầm ổn hẳn một phần là do phương diện này ảnh hưởng. Hơn nữa những võ học trước kia hắn tập ít nhiều cũng đều mang tính ổn trọng của thổ thuộc tính, có lẽ cũng do nguyên nhân tương tự.

Sau là Long Nhị, hắn thuộc tính là thủy thổ mộc, trong đó thủy thuộc tính là mạnh nhất. Thủy hay thay đổi, hắn học được nhiều kỹ năng kỳ quái lại bằng vào đó mà trổ hết tài năng trở thành Long Nhị, ước chừng có một phần yếu tố này thêm thành.

Công Nghi Thiên Hành thoáng vuốt cằm.

Hiện tại đã xác định được thuộc tính của hai người về sau khi chọn công pháp tất cũng sẽ vì hai người lưu ý.

Tiếp liền là ba vị luyện dược sư.

Công Nghi Thiên Hành trước dặn dò ba người không thể tiết lộ chuyện này cho người khác, dưới sự chứng giám của lời thề thiên đạo việc dùng ngọc thạch kiểm tra thuộc tính này liền trở thành bí mật. Xong xuôi các luyện dược sư mới bắt đầu kiểm nghiệm.

Trương Minh Viễn thiên về mộc thuộc tính, Phương Chí Xa cùng Vương Trình lại thiên hỏa thuộc tính. Bình thường đa số những luyện dược sư tự bằng sức mình lại có thể luyện ra thành tựu nhất định hơn phân nửa đều sẽ thuộc thuộc tính hỏa, tiếp là mộc.

Tư chất của ba người coi như chấp nhận được, nhưng cũng không tính là quá cao.

Cố Tá suy nghĩ chuyển một vòng, nghĩ tới hai bộ tâm pháp.

Vừa khéo hai người Phương Chí Xa cùng Vương Trình mặc dù thuộc tính thiên hỏa nhưng một trong những thuộc tính còn lại lại có một phần kim, đúng lúc hợp với 《Tam chuyển Kim Diễm chi pháp》, còn lại Trương Minh Viễn, tuổi của hắn lớn nhất, kinh nghiệm cũng thật nhiều, khi luyện đan lấy cẩn trọng làm đầu, như vậy có lẽ có thể tu luyện tâm pháp 《Vạn Điều Thiên Ti》.

Công Nghi Thiên Hành nghe quyết định của hắn cũng là đồng ý.

Cứ thế định ra.

Hiện tại với thân phận thủ hạ bên người Công Nghi Thiên Hành, Long Nhất Long Nhị lại đã bị phái đi, giờ là thời điểm Cố Tá hắn biểu hiện một phen. Vì thế hắn liền cất tiếng: “Trong tay công tử có mấy bộ tâm pháp, hiện vừa lúc thích hợp các ngươi, một bộ hợp với Phương dược sư và Vương dược sư, tên…”

Thái độ của ba vị luyện dược sư đối Cố Tá vốn cũng chỉ bình thường, nhưng khi bọn hắn nghe được lời Cố Tá ánh mắt nhất thời trừng đến hết cỡ, đều không dám thờ ơ.

Nhất là khi nghe đến tâm pháp Phương Chí Xa cùng Vương Trình đều bị chấn động rồi!

Tâm pháp bình thường bọn họ tu tập chính là loại tầm thường nhất trên đường cái, cũng là loại những luyện dược sư độc lập có thể kiếm được dễ nhất, nhưng bọn họ lại không nghĩ tới vừa đi theo đông gia, ngoại trừ đan quyết bọn họ một lòng chờ mong, còn đạt được một bộ thuộc tính tâm pháp giống như Đan Hỏa bang!

Thuộc tính tâm pháp cũng không phải thứ người thường có thể tu luyện, trừ luyện dược sư của Kình Vân tông ra, toàn bộ đại lục Kình Vân cũng chỉ có Đan Hỏa bang cùng một số gia tộc bí ẩn lấy chế dược là nghề truyền qua từng đời mới có được, người bình thường vốn chỉ thấy thôi cũng đã bất khả thi.

Hiện tại bọn họ cư nhiên có thể tu luyện?

Đây quả thực là chuyện khó tin!

Cho dù những luyện dược sư này không biết mấy bộ tâm pháp đó so với của Đan Hỏa bang càng mạnh, nhưng đó là do nhãn giới có hạn, chờ sau này bọn họ tu luyện cũng sẽ từ từ nhận ra điểm bất đồng.

Chỉ cần bọn họ có thể vẫn luôn tiếp tục tu luyện, không làm ra hành động phản bội gì…

Một bên Phương Chí Xa cùng Vương Trình tâm tình rung động thì bên còn lại Trương Minh Viễn đã có điểm thất vọng.

Bởi hắn nghe đến môn tâm pháp này chỉ thích hợp hai người kia, mà bản thân hắn… Vì cảm xúc ảnh hưởng mà hắn quên mất trong tay đông gia của bọn họ có chính là mấy bộ tâm pháp.

Cho đến khi Cố Tá nói xong tên tam chuyển kim diễm chi pháp, lại nói tiếp: “Bộ tâm pháp hợp với Trương dược sư tên là…”

Lúc này Trương Minh Viễn mới giật mình phản ứng lại.

Cư nhiên còn có môn tâm pháp khác thích hợp với hắn!

Giờ phút này ba luyện dược sư triệt để thật tâm tin phục vị đông gia mới.

Không quản có lai lịch gì nhưng chỉ bằng việc hắn có tâm pháp cùng đan quyết tuyệt diệu như vậy, bằng việc hắn không làm ra đủ loại khảo nghiệm giày xéo liền quyết đoán cho bọn họ tu tập tâm pháp đã đầy đủ khiến bọn họ tâm phục khẩu phục.

Huống chi đông gia đưa tâm pháp không khác gì ân tái tạo với bọn họ, bọn họ tất nhiên cũng phải một mực trung tâm.

Vài vị luyện dược sư sau khi được đến tâm pháp liền nhanh chóng phân ra tiến vào phòng của chính ình, bắt đầu mất ăn mất ngủ đem bộ tâm pháp tràn đầy đường cái của bọn họ chuyển hóa thành tâm pháp thuộc tính mới – – đây là chỗ tốt của luyện dược sư, không giống như các võ giả, một khi đã lựa chọn tâm pháp nếu muốn đổi lại trước tiên phải hủy bỏ mới có thể chuyển đổi.

Nhưng với luyện dược sư, một khi gặp được công pháp tốt có thể trực tiếp thay đổi mà không tạo ra bất kì ảnh hưởng gì…

Thấy các luyện dược sư bắt đầu bận rộn, Cố Tá cũng đi theo chuyên tâm mà tu luyện.

Về phần Công Nghi Thiên Hành, y vẫn cố gắng rèn luyện bản thân nỗ lực chuẩn bị để nhanh chóng tăng lên thực lực bản thân.

Cố Tá đã tiến nhập Tiên Thiên, y cũng không thể rơi lại quá xa…

Hơn mười ngày sau.

Công Nghi Thiên Hành không ngừng vận chuyển tâm pháp, cốt châu toàn thân đồng thời cộng minh, tựa như tiếng gió vọng trong khe núi, nhưng đó chỉ vì chân khí y tích tụ lại càng lớn mạnh hơn mà thôi, đến cùng lại vẫn không thể tiếp tục ngưng tụ thành cốt châu tại huyệt Thiên Canh.

Từ đó cũng chẫm trễ mãi không tiến nhập tiên thiên.

Công Nghi Thiên Hành mở mắt, thu hồi tâm pháp.

…Có lẽ y cần chút thúc đẩy.

Cố Tá đi tới, tay cầm một bình ngọc cổ dài, khuôn mặt hưng phấn tươi cười: “Đại ca!”

Công Nghi Thiên Hành thấy hắn khóe môi cũng hơi cong lên: “A Tá có chuyện gì mà lại vui như thế?”

Cố Tá lập tức đưa ra bình ngọc: “Ta luyện thành công dược thủy có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng của Xích Huyết mễ!”

Công Nghi Thiên Hành ngẩn ra.

Cố Tá vô cùng vui: “Xích Huyết mễ cũng chỉ như dược liệu nhân cấp thôi, trong《nhân cấp dược phương 》có một loại nước thuốc gần như vạn năng tên ‘Dược Trường Sinh’ có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng của hầu hết dược liệu nhân cấp. Xích Huyết mễ không phải loại dược liệu đặc biệt gì nên dược Trường Sinh có thể khiến nó hoàn toàn trưởng thành, có thể gặt hái trong vòng năm ngày!”

Công Nghi Thiên Hành hiểu rõ lí do khiến Cố Tá vui đến vậy, nhưng y lại cố tính thở dài: “A Tá là ngại đại ca ăn quá nhiều sao?”

Nụ cười của Cố Tá đơ đi: “…”

Rõ ràng lúc thường đều rất uyển chuyển nhưng vì sao lúc này đại ca nhà hắn lại thẳng thắn như vậy!

Cảm giác này cứ như nói xấu sau lưng người khác lại bị bắt tại trận vậy…

Ý cười trên mặt Công Nghi Thiên Hành lại sâu thêm, y duỗi tay vốn định xoa đầu hắn, nhưng vô ý lại đụng phải mặt. Tiếp y vẫn thật tự nhiên nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt Cố Tá: “A Tá không nên giận, đại ca chỉ đang đùa đệ thôi.”

Cố Tá thở phào nhẹ nhõm, sau lập tức 囧: “Ta không ngại đại ca…”

Nhiều lắm cũng chỉ oán thầm chút thôi.

Quan trọng hơn, từ lúc nào mà vị đại ca này nhà hắn lại biết giỡn như thế? Suýt hù chết hắn rồi có được không.

Nhìn biểu hiện của Cố Tá tâm trạng buồn bực lúc nãy vì không thể đột phá của Công Nghi Thiên Hành cũng biến mất theo. Y nghiêm mặt nói tiếp: “Nếu đã vậy A Tá hãy luyện nhiều hơn tý rồi giao Long Nhất Long Nhị, dặn bọn họ cẩn thận sử dụng đi. Nơi này nhiều người thì nhiều lời, không bằng tự tạo một khối đất gieo trồng Xích Huyết mễ trong viện, còn mảnh đất đen kia chỉ dùng một chút nước thuốc là được, không nên quá khác so với những đất trồng xung quanh… Đợi ba vị luyện dược sư có chút thành tích lại lấy danh nghĩa của bọn họ mở rộng loại nước thuốc này.”

Giây lát y đã nghĩ tới rất nhiều cách kiếm tiền bằng dược thủy… y cũng rất quan tâm việc kiếm tiền.

Nhưng mục đích Cố Tá đến cũng không phải chỉ vì hiến vật quý, mà còn vì gọi y đi ngâm nước thuốc. Thiên đố thân thể hiện tại vẫn là phiền toái lớn, hiện tại kinh mạch đã chuyển biến tốt hơn, có thể tu luyện, nhưng sức chịu đựng lại kém xa so với thực lực lớn mạnh như Công Nghi Thiên Hành hiện giờ.

Nếu cứ tiếp tục như thế Công Nghi Thiên Hành sẽ không thể chiến đấu với cường độ cao về lâu dài…

________

Dạo này có nhiều bạn cmt ủng hộ, tui rất cảm động.... Mai sẽ lại đăng chương đều đều....
Bình Luận (0)
Comment