Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 168

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Jung Ad

Tần thị bỗng nhiên có một loại cảm giác, thứ nàng ta xem như cọng rơm cứu mạng muốn nắm thật chặt gì đó, dường như cũng không được Quý phi để vào mắt. Suy nghĩ kỹ một chút, chẳng sợ là đời trước cũng không phải là Phùng Niệm chết dính lấy Bùi Hứa, mà là tình cảm sâu nặng của Bùi Hứa dành cho nàng. Nếu như mình không phải là người bị tổn thương đó, mà chỉ là người đứng xem thì sẽ trêu chọc một câu sức quyến rũ của Quý phi nương nương quá lớn hoặc là nói Hoàng Thượng và Đại Hoàng tử không hổ là phụ tử thân sinh, ánh mắt nhìn nữ nhân cũng giống nhau.

Nhưng nàng ta là đối tượng không may mắn bị từ hôn kia, sau khi từ hôn tái giá cũng không gặp được người tốt, cuộc sống quá bất hạnh làm nàng ta nhất định phải tìm chỗ phát tiết...

Tần thị buồn bực không lên tiếng, qua hồi lâu mới nói: "Ta có thể hỏi người một vấn đề hay không?"

Phùng Niệm nhíu mày: "Ngươi nói."

"Nương nương có ý kiến gì về điện hạ của chúng ta?"

Phùng Niệm lập tức muốn vỗ tay cho nàng ta ngay tại chỗ, thật sự rất biết hỏi nha! Còn chạy tới hỏi người khác ngươi cảm thấy lão công của ta như thế nào? Phùng Niệm đặc biệt muốn đáp lại nàng ta một câu: Chưa bao giờ sử dụng làm sao ta biết được?

Thấy Tần thị nghiêm túc đang chờ nàng trả lời, Phùng Niệm mới thu hồi ý đùa giỡn nói: "Bản cung cảm thấy tốt hoặc là không tốt có gì quan trọng hay sao? Chẳng phải chỉ cần ngươi hài lòng là được rồi?"

Dường như Tần thị còn có lời muốn nói, ngay lúc này Bảo Đại đưa trà nóng tới, người ở bên ngoài gõ cửa hỏi có thể đi vào hay không? Phùng Niệm đã hỏi xong, làm sao cản nàng ta? Bảo Đại tiến đến đổi nước trà, Thụy Châu bưng đồ ăn vặt còn nóng tới, hai nàng còn chưa ra ngoài, Trần ma ma cũng vào rồi, nói Lục Công chúa tỉnh dậy mở mắt đã hỏi nương nương... Phùng Niệm cho Tần thị một ánh mắt xin lỗi, đứng dậy đi sang phòng bên kia. Tần thị nâng chung trà lên thưởng thức một ngụm, nghĩ thầm vừa rồi nàng ta có hơi xúc động rồi, có thể là do vừa rồi nghe những lời nói kia có hơi xúc động, sau này phải cẩn thận hơn mới được.

Ngay lúc Phùng Niệm sửa sang cho B Nhi, sau đó đút nàng ăn xong, Đại Hoàng tử tới đón người.

Hắn ta vốn cho rằng còn có thể nhìn Quý phi thêm một chút, kết quả là cung nữ đưa Tần thị ra ngoài, Quý phi vốn cũng không có lộ diện. Bùi Hứa lại nghĩ một chút thấy điều này cũng không kỳ lạ, dù sao cũng là Quý phi nương nương.

Không kỳ lạ, nhưng mà có hơi đáng tiếc.

Hai người sóng vai đi ra ngoài một đoạn, bỗng nhiên Bùi Hứa mở miệng, hỏi Tần thị: "Vừa rồi nàng nói chuyện gì với Quý phi?"

"Điện hạ hỏi chuyện này làm gì?"

"Tùy tiện hỏi một chút, chẳng lẽ không thể?"

Tần thị cười một tiếng, lại không phải cười vui vẻ, nhìn kỹ, có một chút trào phúng. Nàng ta nói: "Thời gian này có nhiều người bàn tán về ta, nghĩ đến Quý phi nương nương vẫn luôn là đối tượng mọi người bàn luận, nên ta học hỏi kinh nghiệm với nàng."

Nói đến chỗ này, Tần thị bỗng nhiên dừng lại. Phu thê bọn họ vốn đi ngang hàng, nàng ta dừng lại, dĩ nhiên Bùi Hứa cũng phải dừng lại.

Bùi Hứa đứng vững quay người lại, không hiểu nhìn nàng.

Tần thị nhìn chằm chằm hắn ta hỏi: "Điện hạ không tò mò nương nương nói như thế nào?"

Bùi Hứa vẫn bộ dáng mặt không thay đổi, lại nhíu mày.

Hắn ta nhíu mày cũng rất đẹp, nhìn thấy gương mặt này Tần thị lập tức nghĩ đến những mỉa mai nàng ta nhận được trong hai tháng gần đây, nàng ta là chính phi Hoàng Thượng khâm điểm được Bùi Hứa cưới hỏi đàng hoàng, lại bị người ta lăn qua lộn lại thành trò cười, tất cả đều nói nàng ta không xứng với hắn ta. Có một khoảng thời gian Tần thị rất ngột ngạt, mỗi lần đi cùng Bùi Hứa nàng ta đều cảm thấy giống như có gai ở sau lưng. Hiện tại nàng ta cũng muốn để Bùi Hứa nếm thử mùi vị khó chịu, thế là cười nói: "Quý phi nương nương nói Hoàng Thượng đã tứ hôn cho chúng ta, đã nói lên ta và điện hạ là trời đất tạo nên một đôi, những người bên ngoài kia chẳng qua là ghen tị với ta, bởi vì các nàng chỉ có thể nhìn, ta lại có thể đường đường chính chính đứng ở bên cạnh điện hạ. Nương nương bảo ta không cần suy nghĩ nhiều, người cảm thấy ta cực kỳ xứng đôi với điện hạ."

Bùi Hứa vốn không có biểu cảm, nghe lời này liền biến thành mặt thối, mùng một đầu năm hắn ta vứt Tần thị trong cung rồi xoay người rời đi, đi đến trước cửa phủ còn không muốn đi vào, lại thay đổi tuyến đường đến nhà Nhị đệ.

Người ta một đôi phu thê ân ái xuất cung muốn ăn một chút đồ ăn nóng rồi đi ngủ bù, vừa nằm xuống thì có người hầu báo lại, nói rằng Đại Hoàng tử tới.

Bảo Âm mới vừa ngủ lại bị đánh thức cả người rất không kiên nhẫn.

Bùi Diễm phủ thêm y phục xuống giường, hắn ta cúi người dịch góc chăn cho phu nhân: "Nàng ngủ trước nhé, ta ra ngoài xem thử."

Lúc đầu nghĩ đến ra ngoài ứng phó lão đại rồi trở về ôm phu nhân đi ngủ, kết quả chuyến này đi không về được. Bùi Hứa tới tìm hắn ta uống bữa rượu năm mới đầu tiên, nói là bình thường vội vàng đúng lúc ăn tết rảnh rỗi, vừa uống vừa trò chuyện.

"Tối hôm qua ngủ một lát như vậy huynh không buồn ngủ sao?"

Bùi Hứa nói: "Uống hai chén càng cảm thấy ngủ ngon hơn."

"Thôi đi, mùng một năm trước huynh cũng không có tới tìm ta, hôm nay chạy tới có thể không có chuyện gì sao?"

"Đệ bảo bọn họ làm vài món ăn, chúng ta vừa uống vừa nói."

...

Mộng đẹp đi về ngủ với mỹ nhân đã tan tành, Bùi Diễm dứt khoát để người hầu nấu một cái nồi ấm, lại lấy một cân rượu nóng. Mấy người hầu bưng thịt rượu lên hắn đuổi họ ra ngoài: "Lần này có thể nói chưa? Rốt cuộc vì chuyện gì?"

Bùi Hứa nói: "Đệ biết ta có người trong lòng."

"Biết chứ, thế nào? Rốt cuộc nàng thấy rõ tướng công nàng không phải là người tốt, huynh đến tìm ta uống rượu chúc mừng?... Cũng không đúng, ta cảm thấy huynh cũng không vui vẻ. Không phải huynh trưởng thành như vậy nàng vẫn là khăng khăng một lòng với tên rác rưởi kia, vốn không để huynh vào mắt à?"

Bùi Diễm nói xong, Bùi Hứa yên lặng đáng nghi ngờ.

Nhìn hắn ta như vậy còn có cái gì không hiểu? "Người huynh thích này thật sự là một liệt nữ trinh tiết nha! Huynh như vậy nàng cũng không động lòng một chút nào?"

"Không chỉ có không động lòng, chính miệng nàng nói ta và Tần thị vô cùng xứng đôi."

Bùi Diễm cũng nhịn không được nữa, đưa tay vỗ vỗ vai Đại ca: "Ta đã sớm muốn nói huynh thích ai không tốt? Thế nào cũng phải khăng khăng một mực mắt mù với một người như thế. Đây rốt cuộc là nhà nào? Cũng không phát hiện huynh đặc biệt chú ý nữ

Bình Luận (0)
Comment