Phiên ngoại một: làm thần tử cũng có thật nhiều phiền não.
Thân là thần tử, có rất nhiều phiền não.
Chẳng hạn như đang thượng triều, hoàng đế nhà mình bỗng nhiên thở dài thườn thượt.
Đám đại thần nhìn nhau, lo lắng hỏi: "Bệ hạ, ngài có gì phiền não ư?"
"Trẫm chỉ đột nhiên nhớ tới hôm qua quốc sư có nói một câu, liên quan mật thiết đến vận mệnh đất nước...... Haizz!"
Đám đại thần bị câu nói nửa vời của Bùi Dữ làm cho tò mò: "Đó là…?"
"Các ngươi có chắc chắn muốn nghe không?"
"Chúng thần mong có thể cùng hoàng thượng phân ưu!"
Bùi Dữ hài lòng gật đầu, lúc này mới nói nốt nửa còn lại: "Đêm hôm qua quốc sư nhìn thiên vận, đo lường tính toán rằng nếu như trẫm lại nạp phi sẽ ảnh hưởng đến quốc vận, trẫm......chỉ đành phụ lòng tốt của các vị đại thần vậy!"
Chúng đại thần:......
Trên thực tế, đã hai năm trôi qua, các đại thần cũng đã ngoảnh mặt làm ngơ trước việc hoàng đế nhà mình không chịu mở rộng hậu cung, khai chi tán diệp*.
*khai chi tán diệp: đại loại là sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường á.
Dù sao giang sơn vững chắc, bách tính an cư lạc nghiệp, hoàng đế không phải người ngu ngốc thì nạp hay không nạp phi có quan hệ gì đâu?
Chỉ là cái cớ của hoàng thượng là để lừa ai vậy?Nghĩ bọn họ là trẻ con ba tuổi chắc!
Quần thần oán hận trong lòng nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài mặt, là thần tử trung thành nhất của hoàng đế, bọn hắn quyết định hùa theo diễn tiếp cùng hoàng đế nhà mình: "Nếu như vậy chúng thần nhất định sẽ không thúc giục hoàng thượng nạp phi nữa,tránh ảnh hưởng tới quốc vận."
Bùi Dữ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn bọn họ: "Thật ư?"
Đối với sự không tín nhiệm của hoàng đế nhà mình, đám đại thần đau lòng không thôi, sau đó đành phải liên tục cam đoan.
"Thật ra không phải trẫm không nguyện ý nạp phi, chủ yếu là sợ ảnh hưởng tới quốc vận, hơn nữa......"
Nói đến đây, mắt Bùi Dữ hiện lên mấy phần khổ sở thương tâm: "Trẫm...... chỉ phản ứng với mỗi hoàng hậu."
Chúng đại thần:......
Được,được, ai cũng biết ngươi yêu hoàng hậu nhất!
- -------------------------------------------------------------------------