Một đêm tu luyện trong yên ắng trôi qua, Đăng Dương thu xếp đồ đạt một chút liền xuống quán ăn dưới lầu ăn sáng, và đúng như những gì hắn suy nghĩ, chín tên võ giã bị hắn giết trong đêm qua không hề gây lên bất kỳ trận sóng to gió lớn gì ở trấn Hồng Môn.
Đây là thị trấn của Võ Giả, nóng máu đánh nhau là chuyện diễn ra hàng ngày, nên có vài tên võ giả bị giết trên đường cũng chả là việc gì to lớn.
Lấp đầy bụng bằng hai tô hủ tiếu nóng hổi, Đăng Dương rời quán trọ, hướng tới Huyết Sát Đấu Trường mà đi.
Thật ra là có 22.560 vina cướp được từ chín tên võ giả, cộng với 3.700 vina còn lại của hắn, tổng cộng là 26.260 vina. Với số tiền này, hắn có thể đến Hồng Lâu Kim Xá thương hội để tiếp tục mua thêm vài viên Võ Khí Đan cao cấp nữa, một hơi thăng lên cấp 10 luôn.
Tuy nhiên, Võ Khí Đan cao cấp cũng không phải rau cải ngoài chợ, muốn có là có, mà phải được các Luyện Dược Sư cao cấp luyện chế ra, hơn nữa tỷ lệ thành công cũng không phải là cao.
Bởi vậy, Võ Khí Đan cao cấp cũng được xem là của hiếm và chỉ được đem ra để bán đấu giá, mà đấu giá hội lại chỉ được tổ chức mỗi tháng một lần, hắn muốn tiếp tục mua, vậy thì phải đợi đến tháng sau.
Không có cách nào mua được Võ Khí Đan cao cấp, Đăng Dương chuyển mục tiêu sang Huyết Sát Đấu Trường, thông qua chiến đấu đề thăng độ thông thạo của các loại Võ Kỹ.
- --------------------
Huyết Sát Đấu Trường lúc nào cũng vậy, dù là sáng hay chiều thì cũng đều tràng ngập mùi vị huyết tanh khó ngửi, ồn ào điếc tai với những tiếng kêu gào, gầm thét của đám võ giả điên cuồng.
Lần thư hai bước vào nơi này, Đăng Dương không còn quá mức bỡ ngỡ, cũng không nhấn nhá quan sát trận đấu đang diễn ra, một mạch đi thẳng đến căn phòng thủy tinh.
Dễ dàng thông qua hai tên hộ vệ bên ngoài bước vào, bên trong căn phòng vẫn là hai người hắn từng gặp lúc trước, Trịnh Siêu – Trịnh quản lý và tên võ giả cao to luôn luôn đứng phía sau hắn ta.
Đang ghi ghi chép chép cái gì đó, bổng thấy nghe thấy âm thanh cửa mở, Trịnh Siêu hơi ngước đầu lên nhìn, và ngay lúc thấy người đó là Đăng Dương, hai mắt Trịnh Siêu như có ánh sáng lướt qua
“Oh! Đăng huynh đệ, chào mừng ngươi trở lại Huyết Sát Đấu Trường”
Đăng Dương cũng gật đầu đáp lễ “Đã lâu không gặp, Trịnh quản lý”
Trịnh Siêu hướng Đăng Dương làm động tác mời ngồi rồi cười nói “Lần này Đăng huynh đệ muốn khiêu chiến mấy trận, ta có thể ưu tiên sắp xếp một chút để ngươi thượng đài sớm hơn”
Đăng Dương cười đáp “Cái này còn chưa biết, cứ đánh trước ba trận đi, sau đó xem sao rồi tính tiếp. À mà ta lần này chính là khiêu chiến cấp bậc Võ Giả cao cấp, làm phiền Trịnh quản lý sắp xếp một chút”
Nghe Đăng Dương nói khiêu chiến Võ Giả cao cấp, Trịnh Siêu hơi ngạc nhiên nhưng rồi liền cười ha ha nói
“Võ Giả cao cấp sao, được thôi, ta sẽ cố gắng để cho huynh đệ lên đài càng sớm càn tốt. Ha ha, ngươi không biết đâu, giờ ngươi đã là nhân vật nổi tiếng ở Huyết Sát đấu trưởng rồi đấy, mỗi ngày đều có không ít người yêu cầu Tiểu Bạch Thỏ đáng yêu lên sàn đó a!”
“Nổi tiếng sao?” Đăng Dương cười cười, sau đó hơi ngẫm một chút thì tò mò hỏi “À này Trịnh quản lý, ở đây có cho phép đặt cược cho chính mình không?”
“Có chứ, Huyết Sát đầu trường chúng ta không bao giờ từ chối một ai, các ngươi đặt được thì bọn ta chung được” Trịnh Siêu khẽ gật đầu đáp
Nghe vậy, Đăng Dương liền móc ra một cục tiền đặt lên bàn, cười nói “Ở đây có 9000 vina, chia làm 3 trận, mỗi trận ta đặt cược 3000 vina, tỷ lệ vẫn là 1 ăn 2 đúng chứ?”.
Triệu Siêu vươn tay cầm lấy cộc tiền trên bàn, vừa đếm vừa nói “Khiêu chiến với Võ Giả cao cấp đúng là 1 ăn 2, nhưng nếu một khi khiêu chiến thành công, vậy thì hai trận tiếp theo chỉ có thể 1 ăn 1 mà thôi. Tổng cộng đủ 9000 vina, huynh đệ chắc chắn muốn cược tiếp chứ?”
“Tất nhiên rồi, 1 ăn 1 vẫn là ăn mà, không phải sao?” Đăng Dương nhún nhẹ vai, cười khẽ nói
Thấy vậy Trịnh Siêu liền bật cười ha hả “Tốt, ta kết sự tự tin của Đăng huynh đệ rồi đó, chúc ngươi may mắn!”
- --------------------
Đúng như lời Trịnh Siêu đã cam kết, Đăng Dương không cần chờ quá lâu, võ giả dẫn chương trình đã cao giọng gọi tên của hắn.
“Hỡi các vị võ giả hùng mạnh, các ngươi có đủ phấn khích chưa?”
“Rồi!!!!” cả đám võ giả lập tức hô to run trời
“Ha ha, thế nhưng tiếp đến các vị sẽ phải càng phấn khích hơn nữa đấy, bởi vì… hãy cùng ta chào đón đấu sĩ được yêu thích nhất, người luôn luôn được các ngươi mong mỏi, Tiểu Bạch Thỏ đáng yêu đã trở lại Huyết Sát đấu trường của chúng ta!”
“Gào! Là Tiểu Bạch Thỏ!”
“Tiểu Bạch Thỏ đáng yêu của ta đã quay trở lại”
“Gào! Tiểu mỹ nhân, tiểu đáng yêu, anh yêu em”
Trong sự hò reo, gầm rú phấn khích của toàn trường, Đăng Dương đeo mặt nạ Tiểu Bạch Thỏ trên mặt, từ trong thông đạo nhàn nhã bước vào lồng sắt với thanh đại kiếm bạch sắc trên lưng.
Thấy Đăng Dương đã thượng đài, võ giả dẫn chương trình tiếp tục hùng hồn tuyên bố
“Và đối thủ của Tiểu Bach Thỏ của chúng ta hôm nay, kẻ đến từ Trường Sơn Hội, Đồ Thương Quyền – Trọng Cảnh!!!”
Âm thanh hùng hồn vừa chấm dứt, từ một lối vào khác, một đại háng cơ bắp cởi trần, hiển lộ ra từng khối cơ bắp chắc nịch khắc đầy hình xăm quái thú, sải bước lên đài.
Mà đúng thời điểm đại hán cơ bắp Trọng Cảnh xuất hiện, cả khán đài lập tức dậy xóng. Tất cả vỏ giả có mặt ở đây, ai cũng không ngờ dược, kẻ Tiểu Bạch Thỏ khiêu chiến lại là một Võ Giả cao cấp.
“Nàng ta điên rồi sao? Nếu ta nhớ không lầm thì lần trước nàng khiêu chiến với danh hiệu Võ Giả sơ cấp. Cho dù là có chiến thắng liên tiếp Qủy Thương và Qủy Kiếm đi chăng nữa thì nàng ta nhiều lắm cũng chỉ có chiến lực cỡ Võ Giả trung cấp mà thôi, làm sao lại khiêu chiến Võ Giả cao cấp rồi?”
“Cái đó còn chưa chắc, lần trước nàng lên đài, khi ấy đã là mười ngày trước, ai biết được trong khoản thời gian này, Tiểu Bạch Thỏ đáng yêu có đột phá đến Võ Giả cao cấp hay không chứ?”
“Chưa biết cái bép, mười ngày thì làm ăn được gì. Lần này lại gặp trúng thể loại bạo lực như tên Đồ Thương Quyền – Trọng Cảnh, Tiểu Bạch Thỏ xem ra thảm rồi!”