Trên sân đấu, Triệu Dũng cùng đối thủ vẫn người trước ta sau triền đấu qua lại, tốc độ cả hai tương đương nhau, tựa như hai cái bóng liên tục người truy ta đuổi trong lồng sắt, nhìn bể ngoài tưởng chừng như ngang tài ngang sức, nhưng có điều, nếu người tinh ý liền có thể dễ dàng nhận ra cô gái áo xanh đã có phần nào xuống sức, dần dần từng chút một rơi vào yếu thế.
Trong khi đó Triệu Dũng vẫn trước sau như một, giữ vững nhịp điệu của mình, hoàn toàn khống chế nhịp điệu của trận đấu, liên tục cuốn lấy đối thủ, không để đối thủ có một chút thời gian buông lỏng nào. Song đao trên tay hắn như một cái máy gặt chém ra hàng loạt đao ảnh, phạt trước, chém sau, vung trái, chặt phải, từng bước dồn ép cô gái áo xanh đến không thở nổi.
Cuối cùng, ngay tại thời khắc cô gái áo xanh bị vắt kiệt sức lực mà lệch nhẹ bước chân, tự mình phá hỏng bộ pháp tinh diệu của chính mình thì Triệu Dũng lập tức chớp lấy thời cơ, bất ngờ bộc phát sức mạnh, hai thanh loan đao trên tay lóe lênh quang mang trong suốt chém ra hai đao ảnh tựa như hai vần trăng khuyết.
Đối mặt sát chiêu của Triệu Dũng, cô gái áo xanh cảm giác như lông tóc toàn thân dựng đứng cả lên, một luồng hơi lạnh rợn người chạy dọc sống lưng, nàng lập tức kinh hãi hét lớn
“ Là Nguyệt Ảnh Đao, khoan đã, ta chịu thua!”
Cô gái áo xanh vừa thét lên, Triệu Dũng lập tức thu song đao lại, mà theo đó hai đao ảnh mất đi đấu khí duy trì mà tan biến theo.
Thấy đao ảnh tan biến trong chớp mắt, cô gái áo xanh vuốt ngực thở phào một hơi nhẹ nhõm. Trong lôi đài khiêu chiến, luật lệ là không được phép giết địch thủ cho nên đao ảnh do Triệu Dũng đánh ra sẽ không lấy mạng của nàng nhưng nếu thật sự ăn hai đao này, không mất tay thì cũng là mất chân, tàn phế là điều khó tránh khỏi.
Ôm quyền hướng Triệu Dũng cảm tạ một tiếng nương tình, cô gái áo xanh nhanh chóng rời khỏi sân đấu.
“ Mọi người thấy trận nhiến vừa rồi của Nguyệt Ảnh như thế nào?” võ giả dẫn chương trình cố ý kích động đám đông mà hét lớn
“ Hay!” đám đông hưng phấn hét to
“ Trận vừa rồi chắc không ít người thắng lớn chứ nhỉ?” võ giả dẫn chương trình cười ha hả nói
“ Ha ha ha, ngon!” một vài tên võ giả cười vang dội sung sướng
“ Ngon cm ngươi chứ ngon!” một số khác thì cay cú quát to
Cẩm thấy bầu không khí trong đấu trường đã được khống chế theo ý muốn, võ giả dẫn chương trình liền cười nói
“ Ha ha, Cửu Mỗ xin chúc mừng những người thắng cược, còn những ai thua cược, các vị không cần lo, Nguyệt Ảnh đêm hôm nay sẽ đánh bốn trận liên tiếp, còn rất nhiều cơ hội để các vị gỡ gạt nha. Được rồi, không dài dòng nữa, xin mời đối thủ thứ hai của nhà cựu vô địch, Huyết Lang, kẻ sỡ hữu thành tích ba trận thắng liên tiếp vào hôm qua”
Võ giả dẫn chương trình vừa dứt lời, cửa lồng sắt mở ra, một đại hán khoát áo da sói bước vào, hắn ta không đeo mặt nạ, hoàn toàn để lộ ra dung mạo vô cùng dữ tợn với hai vết sẹo do đao chém hằng sâu trên mặt.
Đại hán khoát áo da sói vừa bước vào lồng đã dùng kiếm chỉ thẳng vào mặt Triệu Dũng, phi thường ngạo mạng quát
“ Nguyệt Ảnh, mối thù hai đao ngày trước, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi trả đủ cả vỗn lẫn lãi. Mau đến đây chịu chết”
Sau lớp mặt nạ trăng khuyết, Triệu Dũng liếc mắt hừ lạnh “ tưởng là ai, thì ra chỉ là tên cún con từng thua thảm bại dưới tay ta, mới nửa năm không gặp, lá gan của ngươi cũng to lên không ít nhỉ!”
“ Ha ha, thì ra là thù cũ đối mặt, cái bóng của mặt trăng – Nguyệt Ảnh và dã lang khác máu – Huyết Lang, ai sẽ thắng, ai sẽ bại. Nguyệt Ảnh sẽ đè bẹp con khỉ làm trò hay chính là sự trả thù ngọt ngào của Huyết Lang dành cho hắn, các vị còn chờ đợi gì nữa, sòng các cược của chúng ta đã mở cửa rồi đó!” võ giả dẫn chương trình hưng phấn gào lớn.
Phía trên khán đài, những võ giả không có hứng thú đặc cược bắt đầu bàn tán
“ Qua trận chiến vừa rồi, ta thấy Nguyệt Ảnh tuy rằng chưa đột phá Võ Sư cường đại hơn nữa năm trước là điều chắc chắn, Huyết Ảnh lần này phải tiếp tục ăn khổ rồi”
“ Như thế còn chưa chắc, Huyết Lang tuy là bại tướng nhưng sức mạnh đều được mọi người công nhận thua kém Hắc Phong Tuyệt Sát không bao nhiêu. Nguyệt Ảnh dù có mạnh đi chăng nữa nhưng hắn đã rời đấu trường hơn nửa năm rồi, làm sao có sát khí và uy thế tích lũy mạnh mẽ như Huyết Lang được. Ta cảm thấy phần thắng của Huyết Lang vẫn là nhiều hơn”
“ Ngươi chắc chắn thế sao không đi đặt cược đi?”
“ Hắc, vừa hay đúng lúc ta hết tiền, hay là ngươi cho ta mượn tạm vài nghìn vina đi. Thắng cược ta không chỉ trả cho ngươi vốn gốc còn tặng kèm bốn phần tiền lãi nữa, thế nào?”
“ Cút!”
Hàng cuối cùng trên khán đài, Đăng Dương thu hết tất cả những lời nhận xét vào tai, ánh mắt chăm chú nhìn trên người Huyết Lang, gãi nhẹ cằm đăm chiêu.
‘ Cái tên Huyết Lang này, nhìn khí thế của hắn chắc thuộc dạng cuồng chiến, điển hình cho thể loại chiến đấu nhờ vào cảm giác chứ không phải ý chí. Những võ giả mới vào nghề như mình, nếu đối mặt với hắn thì chín phần mười sẽ bị sự cuồng bạo trong phong cách chiến đấu của Huyết Lang dọa sợ, từ đó nghiền ép từ tinh thần cho đến sức mạnh’
‘ Tuy nhiên Triệu đội phó không phải dạng người hấp tấp, Triệu ca chính là võ giả chiến đấu bằng lý trí điển hình, luôn luôn có một cái đầu lạnh và giữ được sự bình tĩnh. Tên Huyết Lang này nếu mà không có tốc độ bắt kịp hay gần ngang Triệu ca, hắn chắc chắn sẽ thua rất thảm!’
Sau liệu lệnh bắt đầu, trận chiến dưới sàn đấu cũng đã khởi động.
Đúng như Đăng Dương nghĩ, hiệu lệnh vừa lên, Huyết Lang tựa như một con dã thú ào ào nhào vào Triệu Dũng, điên cuồng bạo nổ đấu khí huyết sắc, vung kiếm lên bổ chém loạn xạ.
Thế nhưng tốc độ của Huyết Lang còn xa xa thua kém Triệu Dũng, chỉ thấy Triệu Dũng lách nhẹ người một cái đã dễ dàng lướt qua tầng tầng kiếm ảnh của Huyết Lang, song đao kéo theo tàn ảnh màu bạc hiểm hiểm cắt vào yết hầu Huyết Lang với tốc độ không tưởng.